Ta Chỉ Là Một Phàm Nhân, Vì Cái Gì Các Ngươi Đều Phụng Ta Làm Thánh

Ta Chỉ Là Một Phàm Nhân, Vì Cái Gì Các Ngươi Đều Phụng Ta Làm Thánh - Chương 573:: Gặp lại Bạch Phỉ Nhi (length: 6543)

"...Chú ý đạo hữu, mời đi."
Kình sư huynh khóe miệng giật giật, đi phía trước dẫn đường.
Vừa rồi bị Cố Hoành làm sượng, hắn tất nhiên có chút tức giận, nhưng nơi này tốt nhất đừng động thủ, vất vả lắm mới tìm được một nơi yên tĩnh đặt chân nghỉ ngơi, đừng gây ra động tĩnh gì rước lấy đám yêu thú kia.
"Đa tạ."
Cố Hoành đi theo tiếp tục tiến lên.
Đi chưa được mười bước đã tới.
Nơi này là một khoảng đất trống nhỏ do một nhóm người khai thác ra, xung quanh cây cối và bụi rậm đều đã được dọn dẹp sạch sẽ, có chỗ trống đủ để mọi người ngồi xếp bằng hoặc nằm nghỉ ngơi. Cố Hoành liếc nhìn, trên đất trống ít nhất có mười mấy người, đều là kiếm tu trẻ tuổi đang điều chỉnh lại.
"Ha ha, cuối cùng đã tới!"
Cuối cùng cũng nhìn thấy người khác, ít ra cũng có người hơi thở, khiến người ta an tâm hơn đôi chút.
Lúc này, Bạch Phỉ Nhi đang nhắm mắt ngồi xếp bằng trên một tảng đá xanh lớn. Cảm nhận được có hơi thở khác tới gần, Bạch Phỉ Nhi ngước mắt nhìn.
Sau đó liền thấy Cố Hoành.
"Đại sư tỷ, Xu Anh cùng Xu Đào đã trở về, còn có vị chú ý đạo hữu này, nói là quen biết với ngươi..."
Kình sư huynh đang định báo cáo, thì thấy Bạch Phỉ Nhi đột nhiên nhảy xuống khỏi tảng đá, mặt mày tràn đầy kinh hỉ.
"Chú ý... Cố công tử?!"
Nàng vô cùng kinh ngạc.
Không ngờ lại có thể gặp Cố Hoành ở nơi này!
"Ai da, Phỉ Nhi cô nương vẫn rất khỏe mạnh nha, chắc hẳn giờ cũng sống tốt."
Được gặp lại người quen ở chốn này, Cố Hoành cũng rất vui.
Suy cho cùng, từ lần trước gặp Bạch Phỉ Nhi đã rất lâu rồi, sau khi rời khỏi Thái Cổ bí cung, Cố Hoành cũng không nghe được tin tức gì của nàng.
Nhưng hắn không lo lắng, dù sao Bạch Phỉ Nhi cũng được thiên hạ đệ nhất kiếm tu nhận làm đệ tử, cuộc sống sau này không nói thuận buồm xuôi gió, ít nhất cũng sẽ không thiệt thòi, nên Cố Hoành khá yên tâm về Bạch Phỉ Nhi.
"Ừm ừ..." Bạch Phỉ Nhi vội vàng gật đầu: "Lâu rồi không gặp, Cố công tử nhìn có vẻ khác."
"Trước kia còn nhờ có ngươi, nếu không ta cũng chẳng được sư tôn nhận làm môn hạ."
Gặp lại người quen cũ, bầu không khí ban đầu có phần căng thẳng tự nhiên trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
Cố Hoành cười cười: "Chỉ là tiện tay mà thôi."
Nói rồi, hắn quay đầu nhìn về phía Xu Đào và Xu Anh: "Hai vị cô nương kia, ta trả các nàng lại cho ngươi, ta gặp họ ở Long Hạt hoang mạc, tiện tay cứu thôi."
Xu Anh, Xu Đào, cùng Kình sư huynh, đều có chút xấu hổ.
Bởi vì Bạch Phỉ Nhi căn bản không nhìn bọn họ, nhất là Kình sư huynh, thấy Bạch Phỉ Nhi thân thiết với gã này như vậy, hắn bỗng nhiên không hiểu ra sao.
Gã này trông chẳng có gì đặc biệt, thậm chí cũng không có bản lĩnh gì, sao lại quen biết được với thiên chi kiêu nữ như Bạch Phỉ Nhi chứ?
Vị đại sư tỷ này, trong Vạn Kiếm Tiên tông, tiếng tăm lừng lẫy, được "Kiếm Tiên" truyền thừa, là một yêu nghiệt siêu cấp!
Chưa kể, còn được thần kiếm "Tiên cung" nhận chủ.
Bản thân Bạch Phỉ Nhi, từ khi gia nhập tông môn, tu vi thực lực có thể nói là tiến triển thần tốc, hiện tại đã là Hợp Thể kỳ, vẫn là Hợp Thể kỳ trẻ tuổi nhất của Vạn Kiếm Tiên tông, nếu mạnh hơn chút nữa, nàng đã có thể làm trưởng lão rồi!
Ngay cả vị tông chủ thiên hạ đệ nhất kiếm tu lâu ngày không ở trong tông môn cũng đã quay về chỉ để bồi dưỡng hạt giống tốt này, còn xuất sắc hơn cả nàng!
Đệ tử trong tông môn, không ai không kính ngưỡng nàng, nhưng mà vị đại sư tỷ lợi hại, cao không với tới này, vậy mà lại có giao tình với gã trông bình thường, chẳng có gì đặc sắc này.
Hơn nữa, xem ra giao tình của họ không hề cạn, mà còn rất sâu.
Kình sư huynh đột nhiên thấy bất công, nhưng trên đời làm gì có chuyện công bằng.
Trong lòng phiền muộn, cũng chỉ có thể giữ trong bụng.
"Hai người các ngươi, không có việc gì thì đi nghỉ ngơi đi, còn ngươi, trở về tiếp tục làm nhiệm vụ."
Bạch Phỉ Nhi lướt qua ba người kia, nói một câu rồi đuổi họ đi.
"Rõ!"
Hai tỷ muội Xu Đào, Xu Anh chẳng hề bận tâm, tuy họ cũng rất hứng thú với "giao tình" giữa Cố Hoành và Bạch Phỉ Nhi, nhưng họ quá mệt mỏi, giờ chỉ muốn nghỉ ngơi, còn Kình sư huynh chỉ đành ủ rũ rút lui.
"Cố công tử, sao ngươi cũng tới đây?"
Không còn người ngoài, Bạch Phỉ Nhi cũng thoải mái hơn nhiều, trước mặt Cố Hoành, nàng vốn đã tương đối thoải mái rồi.
"Ây da, nói ra thì dài dòng, tóm lại là hơi mất mặt, thôi không nói ta nữa, tông môn các ngươi dạo này thế nào?"
"Ngươi nói là...?"
"Không phải có Tiểu Huyền Thiên giới xuất hiện sao? Còn có tiên nhân xuống tiếp quản mọi việc, không biết Vạn Kiếm Tiên tông có bị ảnh hưởng gì không?"
"À... Tự nhiên là có."
Bạch Phỉ Nhi cười tự giễu.
"Vạn Kiếm Tiên tông vốn là tông môn mạnh nhất Tây Vực, trước kia toàn là chúng ta ra lệnh cho người khác, kết quả bây giờ lại có một vị 'Lưu Hỏa Huyền Tiên' trên đầu ra lệnh, nói cũng không dễ chịu lắm."
"Nhưng mọi người đều rất phấn khích."
Cố Hoành hơi nghi hoặc: "Phấn khích?"
"Đúng vậy, vì bây giờ, cuối cùng cũng có thể đăng tiên, sư tôn vừa biết tiên lộ mở lại đã đột phá lên Chí Thánh cửu trọng."
Bạch Phỉ Nhi nhún vai.
Tu vi thực lực của nàng tiến triển quá nhanh, nên cũng hiểu mình khó lòng lý giải được những lão quái vật Chí Thánh này, tại "phàm giai" tốn nhiều thời gian mà không thể đột phá, nay lại có hy vọng, giống như người chết khát gặp ốc đảo vậy.
"Hơn nữa, dạo này bên Tiểu Huyền Thiên giới cũng đang tính toán gì đó, muốn cho các tu sĩ Chí Thánh ở Huyền Thiên giới thử nghiệm đăng tiên."
Bạch Phỉ Nhi lại đưa ra một tin tức mà Cố Hoành chưa biết...
Bạn cần đăng nhập để bình luận