Ta Chỉ Là Một Phàm Nhân, Vì Cái Gì Các Ngươi Đều Phụng Ta Làm Thánh

Chương 825: Khách không mời mà đến

**Chương 825: Khách không mời mà đến**
Tần Y Dao đời trước kiến thức đủ loại, duy chỉ thiếu kiến thức về thân thể nam tử.
Tối hôm qua, nàng quả thực rất trung thực, rất có chừng mực, không hề vượt quá giới hạn. Ngoại trừ việc rất cẩn thận thưởng thức vị sư tôn tốt của mình, có thêm chút hiểu biết, thì đây cũng là vì chuẩn bị cho sau này, rất hợp lý, không phải sao?
Nói lại,
Đồ đệ nhỏ nhắn xinh xắn như nàng, muốn ôm sư tôn to lớn như vậy về giường, mắt cũng phải có chút mỏi mệt chứ.
Tin rằng sư tôn có thể hiểu được sự vất vả của nàng.
"Thôi được, ta tin tưởng ngươi."
Cố Hoành nhìn khuôn mặt tươi cười duyên dáng của Tần Y Dao, trong lòng không khỏi có chút bất lực.
Nói thế nào đây, kỳ thực hắn rất muốn tin tưởng tiểu nha đầu, bất quá nhiều hành vi của nàng khiến Cố Hoành cảm nhận được mùi vị "xung sư nghịch đồ", nhất là tối hôm qua, nàng lại mặc bộ váy ngắn áo kia đến hầu hạ hắn tắm rửa... Dù thế nào thì việc này cũng không ổn.
Nhưng nhìn nha đầu này bình thản như vậy, hình như cũng không có vấn đề gì, hắn cũng không có gì để nói.
Mình cũng không thể không có chứng cứ, lại vô duyên vô cớ trách nàng có lỗi, phải không?
"Ta biết sư tôn tin tưởng ta."
Tần Y Dao cười nhẹ nhàng tiến lại gần hắn, ngọc thủ đặt lên vai Cố Hoành: "Sư tôn còn có chỗ nào mệt mỏi, cần đồ nhi hầu hạ một chút không?"
"... Khụ khụ, vi sư ngủ một giấc, hiện tại đã không sao."
Cố Hoành nhìn ngọc thủ đặt trên vai mình, trong lòng thầm nghĩ tiểu nha đầu thật đúng là được đà lấn tới.
Dù sao tối hôm qua cũng cùng nha đầu này chung sống một đêm, mặc dù Tần Y Dao không làm bất cứ chuyện gì quá phận, nhưng Cố Hoành cũng không dám chắc chắn, nếu mình lại tiếp tục thân thiết với nàng như thế, có thể hay không bị dẫn tới ý nghĩ không kìm chế được?
Tiểu nha đầu trên người có một mị lực khó nói thành lời, nhất là bộ dạng thị nữ tắm đường kia của nàng, càng khiến tâm thần người ta chập chờn.
Hắn nhìn đều cảm thấy mắt mình không thể chứa nổi nữ tử nào khác.
"Sư tôn thật không cần ta hầu hạ sao?"
"Thật không cần, ngươi cũng là Nữ Đế, ta cũng muốn nhìn dáng vẻ Nữ Đế của ngươi, chứ không chỉ là đồ đệ của ta mà thôi."
Cố Hoành nghiêm mặt, vẻ mặt cứng rắn.
Mặc dù Tần Y Dao hiện tại là đồ đệ của hắn, nhưng nếu nàng là Nữ Đế, hắn càng muốn thấy Tần Y Dao dù nói chuyện hay làm việc, đều có dáng vẻ uy phong của Nữ Đế.
Không vì lý do gì khác, chỉ là hắn kém hiểu biết, muốn nhìn một bộ dáng khác của nàng.
"Vâng, đồ nhi ghi nhớ."
Tần Y Dao thu tay lại, khéo léo cúi chào một lễ, còn rất có quy củ hạ giọng nói, cảm giác như đã nhập vào trạng thái kia.
"Đừng để ta quấy rầy chuyện của ngươi, hôm nay ta muốn dạo chơi trong thành."
Cố Hoành nhìn áo bào trên người mình, trong lòng đột nhiên nảy ra ý nghĩ muốn ra ngoài khoe khoang, thế là nói.
"Ừm... Vậy ta cho sư tôn một vật làm tin, miễn cho lại có kẻ không có mắt nào làm khó người."
Tần Y Dao cười nói, đưa cho Cố Hoành một tấm tử kim lệnh bài: "Sư tôn cầm vật này, có thể ở bất kỳ nơi nào trong hoàng triều làm bất cứ chuyện gì, thấy lệnh bài này cũng như thấy ta."
Cố Hoành nhận lấy tấm tử kim lệnh bài, phát hiện trên đó khắc hoa văn tương đối độc đáo, cầm trong tay rất nặng, tuyệt đối là hàng thật giá thật!
Cảm giác này thật sự không hề tầm thường.
Mình bây giờ lắc mình biến hóa, đã thành sư tôn của Nữ Đế, thật cảm thấy vô cùng vinh hạnh.
Bất quá, nhắc đến "kẻ không có mắt", vị thống lĩnh cấm quân kia cùng với cấm vệ ti ti vụ, không biết hiện tại sống có tốt không?
Nhưng Cố Hoành cũng không muốn để ý tới hai người bọn hắn, đã là bề tôi của tiểu nha đầu, vậy xử trí bọn hắn thế nào, chính là do nàng quyết định, Cố Hoành không muốn quản nhiều như vậy.
Chi bằng suy nghĩ, sư tôn của Nữ Đế như mình, hiện tại nên đi mở mang kiến thức một chút, xem cái gì gọi là nhân gian thịnh cảnh.
...
Vô tận hư không.
Thủ Thụ Nhân nhìn năm giới vực trước mắt, cảm thấy khó xử.
Gốc lão Thất Giới Thánh Thụ ban đầu mình trấn thủ đã triệt để biến mất, điều này có nghĩa là Thất Giới Thánh Thụ mới đã trưởng thành, cũng đã kết trái.
Trách nhiệm của Thủ Thụ Nhân là bảo vệ Thất Giới Thánh Thụ.
Cho nên nếu cây dời rễ, hắn cũng phải đi theo, mình đã dùng một khoảng thời gian rất dài, dựa vào thực lực Nguyên Cảnh đệ tam trọng của bản thân, với tốc độ cao nhất đi đường trong vô tận hư không, cuối cùng đã tới nơi này.
Thủ Thụ Nhân có cảm ứng lẫn nhau với Thất Giới Thánh Thụ, Thất Giới Thánh Thụ mới, nằm trong một trong năm giới vực phía dưới kia.
Thủ Thụ Nhân trấn thủ Thất Giới Thánh Thụ đã cực kỳ lâu, ẩn mình trên hòn đảo nhỏ của Thánh Thụ, chuyện xảy ra bên ngoài, hắn đều không hề hay biết.
Theo lý thuyết, nơi này chỉ nên có một giới vực tên là "Huyền Thiên Giới" mới đúng.
Nhưng bây giờ hắn nhìn thấy lại là năm giới vực không quá lớn.
Có người đã biến Huyền Thiên Giới thành bộ dạng này?
Bất quá những điều này đối với Thủ Thụ Nhân mà nói đều không quan trọng, trách nhiệm duy nhất của hắn là trông cây, cây còn là được.
Nhưng vấn đề duy nhất là...
Hắn hình như không vào được.
Thủ Thụ Nhân cảm ứng được phía trước có một mảnh trở ngại vô hình, năm giới vực kia bị bao phủ hoàn toàn ở bên trong, rõ ràng vẫn là một phần của vô tận hư không, nhưng phảng phất lại bị triệt để cắt đứt ra, không cho phép bất kỳ ai tiến vào.
Chỉ sợ muốn ra cũng là không thể nào.
Thiên đạo ý chí lực lượng.
Có thể ngăn cản tu luyện giả Nguyên Cảnh như hắn, chỉ có thể là do thiên đạo ý chí lực lượng tạo thành.
"Nơi này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Thủ Thụ Nhân cau mày.
Loại trở ngại do thiên đạo chi lực tạo thành này, dùng sức mạnh là không thể vượt qua được, bởi vì chỉ cần còn trong vô tận hư không, thiên đạo ý chí theo lý thuyết là mạnh nhất.
Cho nên.
Thủ Thụ Nhân không còn cách nào.
Hắn cũng không có bất kỳ biện pháp kiếm tẩu thiên phong (tạm dịch: cách làm nhanh, không theo lẽ thường) nào cả.
"Hả?"
Thủ Thụ Nhân còn đang suy tư nên làm như thế nào, đột nhiên nhìn về phía một bên, tại hư không cách đó không xa, hắn có cảm ứng!
Hình như có một sự vặn vẹo quỷ dị xuất hiện.
Hắn nhìn về hướng kia, phát hiện vặn vẹo xuất hiện rất nhanh, biến mất cũng có chút cấp tốc, từ trong chỗ vặn vẹo kia đi ra, là bảy đạo thân ảnh.
Thủ Thụ Nhân chỉ liếc mắt một cái, liền phát hiện ra điểm không bình thường.
Bởi vì.
Trên thân bảy người kia hoàn toàn không có lực lượng ba động!
Nhưng điều này không thể nào, nếu không có thực lực cường đại, tuyệt đối không thể tồn tại trong vô tận hư không, nhưng nếu mình không cảm giác được thực lực của những người này mạnh yếu...
Cảm giác, có nhân vật đáng gờm nào đó tới a.
Bảy người kia hình như lấy nữ tử ở giữa làm đầu, nữ tử kia bất kể là màu tóc hay lông mày đều là màu vàng kim, ngược lại có mấy phần linh tính mà Thủ Thụ Nhân không hình dung ra được, hơn nữa sáu người khác đều thấp hơn nàng nửa cái thân vị, địa vị lãnh tụ này liếc mắt một cái liền rõ ràng.
"Chính là nguyên giới này?"
Cô gái tóc vàng hỏi, đáp lại nàng là một sinh linh nhìn đặc biệt quỷ dị... Chí ít theo Thủ Thụ Nhân thấy, quá quỷ dị.
Người này ngược lại là có hình người, nhưng nói là có hình người, toàn thân lại như khôi lỗi cơ quan bằng kim thạch, không có chút huyết nhục nào, chỉ có cái đầu là hoàn toàn giống người, hơn nữa tương đối trẻ tuổi.
Chỉ thấy nam tử kia giơ tay lên, có màn sáng hiển hiện, hắn nhìn một hồi, rồi khẽ gật đầu.
"Không sai, chính là chỗ này."
"Vậy, còn về thời gian?"
"Vừa vặn trước kỷ nguyên đại kiếp, rất chuẩn xác, khoa học kỹ thuật của 'Thiên Khải Vô Lượng văn minh' chúng ta sẽ không sai."
"Vậy thì tốt, ở phương nguyên giới này tìm kiếm thật kỹ, tìm ra tai tinh kia, giết hắn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận