Ta Chỉ Là Một Phàm Nhân, Vì Cái Gì Các Ngươi Đều Phụng Ta Làm Thánh

Chương 809: "Đúng bệnh hốt thuốc" thần tửu

**Chương 809: "Đúng bệnh hốt thuốc" thần tửu**
Tửu Quỳnh Tiên Đế từ sau trận đại chiến ngũ giới, vẫn luôn phải trải qua "Thời gian khổ cực".
Dù sao thân là Tiên Đế, đã từng là người trên người, hiện tại lại sống như bụi trong bụi, trốn ở chốn phàm trần thế gian để sản xuất rượu, đó chẳng qua là tìm niềm vui trong gian khổ mà thôi.
Hắn vốn cho rằng đời này của mình cũng chỉ có vậy, mặc kệ gặp lại bất kỳ chuyện gì cũng không khiến tâm hắn gợn sóng.
Sau đó.
Tửu Quỳnh Tiên Đế liền được uống một loại rượu.
Một loại rượu mà hắn tự nhận là căn bản không thể ủ ra được, thứ rượu ngon đỉnh cấp!
Loại rượu này, vô cùng kì lạ!
Tửu Quỳnh Tiên Đế cho rằng, cái này không thể gọi là rượu, chẳng bằng nói là một loại kỳ dược giống như rượu ngon đỉnh cấp.
Bởi vì, sau khi hắn cảm thấy được loại rượu này không giống bình thường, cũng tìm mấy người tu luyện đến "thí nghiệm" kỳ thật chính là chia cho bọn hắn ba bốn giọt rượu, để bọn hắn nếm thử.
Lần thử này, thiếu chút nữa khiến Tửu Quỳnh Tiên Đế, người có kiến thức vô cùng sâu rộng, bị phá vỡ tam quan!
Đúng như hắn suy nghĩ.
Mùi vị của rượu này, đối với mỗi người đều giống nhau, nhưng hiệu quả mang lại, lại khác nhau đối với từng người!
Giống như Tửu Quỳnh Tiên Đế, loại người sớm đã không còn màng đến việc tu vi thăng tiến, một lòng theo đuổi cất rượu chi thuật, khi uống rượu này, liền có thể nếm được vận vị và đạo hạnh trong rượu, sau đó say mê vô cùng, đối với bí mật sản xuất của loại rượu này trong lòng còn có khát khao.
Mà nếu như là những người tu luyện khác, những kẻ tâm tâm niệm niệm đến thực lực của bản thân, có chấp niệm vô cùng với việc mạnh lên...
Thì có thể trong nháy mắt khiến khí kình trong thân thể tăng vọt, thực lực cũng tăng thẳng lên mấy bậc!
Về phần có thể tăng lên bao nhiêu, liền xem trong lòng chấp niệm của người đó có đủ mạnh hay không.
Thậm chí còn có người thực lực đột nhiên từ phàm giới tăng vọt đến Tiên giai, mặc dù không phải là tăng lên vĩnh viễn, nhưng cái này cũng đủ để chứng minh sự bất thường của loại rượu này.
Ngoài ra.
Tửu Quỳnh Tiên Đế còn phát hiện những biến hóa khác.
Ví như những người tu luyện chìm đắm trong việc cầu đạo, sau khi uống xong thực lực sẽ không có biến hóa, nhưng có thể giúp cho bọn hắn lĩnh ngộ được đạo!
Còn có, những người đặc biệt thích nhục dục, sau khi uống rượu này, cũng sẽ đột nhiên toàn thân khô nóng, hận không thể đỉnh thương xông ngang...
Tửu Quỳnh Tiên Đế toàn thân đều tê dại.
Thứ này sao lại là rượu?
Rõ ràng là thứ "đúng bệnh hốt thuốc" có linh chi!
Ban đầu ở Tiểu Huyền Thiên giới.
Người trẻ tuổi kia tiện tay ném cho hắn một vò rượu, coi như ban thưởng, sau đó xoay người rời đi, ngay cả tên cũng không nói...
Nhưng Tửu Quỳnh Tiên Đế càng nghiên cứu về loại rượu này, lại càng phát hiện, người có thể ủ ra loại thần vật như vậy, chắc chắn là một thần nhân!
Cho nên, hắn đi tới Huyền Thiên Giới.
Mục đích cũng rất đơn giản, tìm tới vị đại lão "trẻ tuổi" kia!
Không có gì khác, hắn chỉ muốn xem, loại rượu này được ủ ra như thế nào, cũng không trông cậy có thể học được gì, dù sao cùng là người chìm đắm trong cất rượu chi thuật, Tửu Quỳnh Tiên Đế hiểu ngay, đây là điều hắn không có khả năng học được.
Cũng may.
Hắn vẫn có thể tiến vào Huyền Thiên Giới.
Vào thời điểm đại chiến ngũ giới, hắn rơi vào cạm bẫy do Ma Giới thiết lập, làm trái thiên đạo quy tắc, bị lôi kiếp trừng phạt.
Cho dù là Tiên Đế, đối mặt với uy thế của lão thiên gia, cũng chỉ có một con đường chết.
Nhưng vận khí của hắn, tựa hồ đặc biệt tốt.
Lôi kiếp không hề hoàn toàn g·iết c·hết hắn, chỉ khiến mệnh hồn của hắn cùng nhục thân đều hoàn toàn vỡ vụn, đến gần vô hạn với cái c·hết, ngoại trừ việc thực lực không còn được như xưa, có thể bất cứ lúc nào cũng sẽ c·hết bất đắc kỳ tử...
Tửu Quỳnh Tiên Đế, cuối cùng vẫn sống sót qua thiên đạo lôi kiếp đáng lẽ phải c·hết.
Cùng nói là vận khí tốt.
Không bằng nói là lão thiên gia thương hại.
Mà lại mượn cơ hội này, kẻ đáng thương vốn nên bị lôi kiếp g·iết c·hết là hắn, hiện tại ngược lại có thể không bị thiên đạo quy tắc hạn chế, có thể tự do tự tại du tẩu bốn phía ở Huyền Thiên Giới mà không bị ảnh hưởng.
Tửu Quỳnh Tiên Đế cũng không biết tại sao lại như vậy, có lẽ trong mắt thiên đạo, hắn đã là người chết.
Mà lôi kiếp sẽ không lại giáng xuống một người đã chết.
Nói tóm lại, tình huống là tốt.
Chỉ cần có thể gặp lại vị đã sản xuất ra loại thần tửu này, Tửu Quỳnh Tiên Đế liền xem như đã hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của đời này, c·hết cũng không đáng tiếc.
Điều đáng tiếc duy nhất là.
Không tìm được.
Người kia nói là đến từ Huyền Thiên Giới, nhưng thế giới này rộng lớn như vậy, bản thân hắn chỉ là một Tiên Đế tàn phế, muốn tìm khắp thiên hạ, không phải là chuyện dễ dàng, càng đừng nói hắn sớm đã không còn quen thuộc với Huyền Thiên Giới, thế giới này đã sớm thay đổi rất nhiều.
Kết quả là, hắn tìm một chỗ trong đô thành bắt đầu ẩn cư, sau đó mỗi ngày bán chút rượu, thuận tiện cũng thử một chút, xem có thể tìm được "đệ tử" thích hợp hay không.
Nhưng "duyên phận" vẫn luôn là thứ rất huyền diệu, mạnh như Tiên Đế thậm chí Tiên Quân, chỉ sợ cũng không thể hiểu thấu đáo.
Đệ tử không tìm được, mà vị cất rượu kia, trước đã được hắn gặp.
"Lão đầu, ngươi không sao chứ?"
Cố Hoành nhìn lão ông bán rượu trước mặt đột nhiên lộ ra vẻ kinh ngạc, không khỏi có chút buồn cười.
Sao đột nhiên kích động như vậy?
"Ta đương nhiên không có việc gì, ta đến Huyền Thiên Giới, vì cái gì chứ, chỉ là để gặp ngươi!"
"Đã nhìn thấy ngươi, đương nhiên ta không có việc gì!"
Tửu Quỳnh Tiên Đế kích động đến mặt đỏ bừng, phảng phất như uống quá nhiều, đã say mèm.
"Gặp ta? Đây là muốn làm cái gì?"
Cố Hoành nhìn lão nhân này, trong lòng có chút kỳ quái.
Mình đã từng tranh luận với hắn về vấn đề cất rượu, cho nên hắn tiện tay cho một vò rượu tự ủ ra ngoài, chỉ có vậy.
Chẳng lẽ bởi vì nguyên nhân này, mà hắn đuổi tới Huyền Thiên Giới?
Hơn nữa.
Từ Tiểu Huyền Thiên giới đến Huyền Thiên Giới, hình như không dễ dàng, chính Cố Hoành có thể truyền tống không giới hạn CD để dùng, lão nhân này chắc chắn không có!
Hai người đối đáp từng câu, khiến những người tu luyện bên ngoài vẫn đang chờ mua rượu không hiểu ra sao.
"Rượu lão, đây là có chuyện gì vậy?"
"Rượu này còn bán nữa không?"
Tiếng ồn ào bên ngoài tửu quán liên tiếp vang lên.
"Ồn ào!"
Tửu Quỳnh Tiên Đế sắc mặt lạnh lẽo, trực tiếp phun ra liệt âm!
Tàn phế Tiên Đế, vậy cũng từng là Tiên Đế, ngậm tiên uy trong miệng, thốt ra ngôn ngữ, làm sao những người tu luyện này có thể chịu được?
Một cỗ tiếng gầm chấn động ra đến, trực tiếp khiến những người tu luyện đang xếp hàng bên ngoài nhao nhao ngã xuống đất, miệng mũi trào ra bọt mép, não bộ bị chấn động đến mức dư âm còn văng vẳng bên tai!
"Hôm nay bổn điếm đóng cửa không kinh doanh, tất cả mọi người cút xa một chút, đừng quấy rầy, nếu không g·iết c·hết bất luận tội!"
"Những vò rượu này, các ngươi ai có bản lĩnh, thì cứ lấy đi!"
Tửu Quỳnh Tiên Đế vung tay áo lên, bảy vò rượu trên bàn bay thẳng ra ngoài, cửa tửu quán trực tiếp bị hắn đóng lại.
Hắn mãi mới chờ được vị thần nhân này.
Chỗ nào có thể khiến đám gia hỏa này nhiễu loạn bọn hắn?
Nếu không phải hắn đã lưu lại thủ đoạn, chỉ e những người này có c·hết ngay tại chỗ cũng không đáng kể.
"Ách, cái này..."
Mọi người nhìn nhau, nhìn bảy vò rượu còn sót lại, trong lúc nhất thời, cũng không biết nên làm cái gì, rượu lão đột nhiên phát uy, bọn hắn cũng sợ.
Đã nhìn thấy bộ dáng nổi giận của hắn, ai dám đi vuốt râu hùm?
Bất quá.
Những vò rượu này hình như đã thành "người tài có được" mà không phải "người có duyên có được" rồi?
Trong nháy mắt, bầu không khí phía ngoài đột nhiên lạnh xuống, tất cả mọi người bắt đầu lom lom nhìn người tu luyện bên cạnh, phảng phất đó chính là tội nhân tày trời!
Rõ ràng vừa rồi, tất cả mọi người rất tuân thủ quy củ xếp hàng.
Nhưng theo cái người lập ra quy củ kia đều không thèm để ý...
Vậy cái quy củ này, mọi người còn tuân thủ làm gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận