Mẹ Ta Là Hào Môn Mất Trí Nhớ Đại Tiểu Thư

Mẹ Ta Là Hào Môn Mất Trí Nhớ Đại Tiểu Thư - Chương 16: Còn có hay không để người ngủ! (length: 36790)

Hai mươi năm trước, Kỷ Ngưng nổi tiếng, chia thành ba lứa tuổi: già, trung niên và trẻ.
Nàng nổi tiếng với danh hiệu Tiểu Đồng Tinh, có thể nói ai gặp cũng đều yêu thích.
Thời gian trôi nhanh, chớp mắt hai mươi năm đã qua, Kỷ Ngưng giờ đây đại diện không chỉ cho bản thân nàng.
Mà còn là nỗi hoài niệm của rất nhiều khán giả.
Mấy năm nay, Kỷ Ngưng chưa bao giờ hoàn toàn bị lãng quên, tin tức về nàng cũng rải rác xuất hiện.
Chỉ là trên mạng có quá nhiều ý kiến, lại còn kèm theo những lời ác ý, thật giả lẫn lộn, khiến không ai phân biệt được.
【Tiểu Đồng Tinh hiện tại đang ăn bát cơm hoài niệm sao?】 【Vậy ít nhất phải có chút thành ý chứ, chỉ nói không dám lộ mặt là cái quỷ gì!】 【Đạo diễn vẫn luôn không cắt cảnh, cũng là sợ khán giả thất vọng đó.】 Tổ tiết mục «Thay đổi nhân sinh» đạo diễn rất khéo léo, đã sớm chuẩn bị sẵn sàng.
Trong khi ống kính chưa hoàn toàn dừng hình, đang điều chỉnh tiêu cự, đã chèn vào một đoạn video ngắn những tác phẩm của Tiểu Đồng Tinh hai mươi năm trước.
Kỷ Ngưng, với vai trò ngôi sao nhí, tham gia tác phẩm đầu tay, kỹ năng diễn xuất còn khá non nớt, nhưng nhờ đôi mắt biết diễn đạt cảm xúc, trông cô bé vừa đáng yêu lại mềm mại, bộ phim khi phát sóng đã được vô số khán giả ghi nhớ.
Về sau, kỹ năng của nàng ngày càng tự nhiên linh hoạt, những người trong nghề đều khen nàng có thiên phú, là một diễn viên nhí không cần gọt giũa.
【Cứu mạng! Thật đáng yêu, tim muốn tan chảy mất!】 【Khó trách mọi người nói Trúc Trúc lớn lên giống nàng hồi nhỏ, thật sự là rất giống!】 【Tổ tiết mục vì chiêu trò này, mà mời nàng đến làm người kết nối cho Trúc Trúc sao?】 【Theo dõi ngôi sao nhí như mở hộp mù, tôi vừa thấy Kỷ Ngưng khi còn nhỏ, đã biết lớn lên chắc chắn sẽ hỏng. Có câu “con gái lớn mười tám thay đổi”, kiểu mặt khi còn bé tỷ lệ đã rất chuẩn này ngược lại nguy hiểm, trong quá trình phát triển, trung đình dài ra, xương hàm dưới phát triển làm gương mặt trở nên to hơn, dù ngũ quan có đẹp đến đâu cũng không thể nào trở lại như trước.】 【Chị em phân tích tỷ lệ ngũ quan dễ hiểu quá!】 【Cảm ơn, nhưng tôi không phải chị em, là anh em. Dù sao tôi nói rồi, không tin thì cứ kiểm chứng xem.】 【Cao thủ. Giơ ngón cái. jpg】 Hai mươi năm trước không như bây giờ, những hình ảnh hậu trường phim chụp không còn nhiều, nhưng những lời khen ngợi chân thành từ đạo diễn nổi tiếng Lư Bình Viễn trước ống kính dành cho nàng, đến giờ vẫn còn được lưu giữ.
Mọi người đều biết, Lư Bình Viễn nổi tiếng nghiêm khắc, diễn viên trong đoàn của hắn, không ai không bị mắng đến mức nghi ngờ nhân sinh.
Cư dân mạng còn nghe nói, lúc ấy Tiểu Kỷ Ngưng rời khỏi đoàn phim của hắn, tức giận đến hắn nổi trận lôi đình, ra sức mắng gia trưởng của Kỷ Ngưng mắt nhìn nông cạn, còn giận lây sang cả đứa trẻ. Cảnh tượng đó, đến người lớn còn kinh hồn bạt vía, nhưng Tiểu Kỷ Ngưng là người trong cuộc không hề lên tiếng, cũng không rơi nước mắt, chỉ cúi đầu như thể mình đã làm sai, ai nhìn cũng đều không nỡ.
Mà bây giờ, mọi người thấy được, trong đoạn phim hậu trường, hắn cười vỗ vai cô bé diễn viên —— "Ngưng Ngưng bây giờ là tiểu minh tinh, sau khi lớn lên nhất định sẽ là đại minh tinh thôi."
Cảnh tượng này, khiến người ta không khỏi xúc động.
Trên mạng có tin đồn, Kỷ Ngưng sau khi lớn lên, cuộc sống hiện tại cũng không tốt. Gia đình nàng phức tạp, nuôi dưỡng ra một tính cách không tự nhiên, không phóng khoáng, nhút nhát rụt rè khiến người ta không thích. Còn về khuôn mặt xinh xắn khiến người ta không thể chê của nàng hồi nhỏ, cũng dần dần trở nên bình thường theo dòng chảy thời gian.
Tổ chương trình ở phần này chủ trương đi theo lối giật gân, phát lại lời của đạo diễn Lư năm đó thêm lần nữa, kèm theo âm thanh mờ dần.
Hiệu quả rất rõ rệt, theo lý thuyết, mọi thứ phải bùng nổ mới đúng, nhưng giờ phút này, cư dân mạng cảm thấy tổ chương trình đang ấp ủ ý đồ xấu xa.
Một tiểu minh tinh từng rạng rỡ vô hạn, sau khi lớn lên lại trở nên ảm đạm không chút ánh sáng, so sánh tương phản rõ rệt như vậy, đợi ống kính dừng lại, chẳng phải rất tàn nhẫn sao?
Cư dân mạng bàn luận sôi nổi ở khu bình luận trực tiếp.
Hầu như không ai để ý, ống kính đang chậm rãi điều chỉnh tiêu cự.
Trong khi mọi người không kịp chuẩn bị, màn hình phát sóng trực tiếp xuất hiện một gương mặt xa lạ mà lại chói sáng.
Dừng hình khá lâu —— Kỷ Ngưng sau khi lớn lên, không còn vẻ ngây thơ đáng yêu như trước nữa, nhưng lại khiến người khác không khỏi dừng mắt.
Mái tóc đen dày hơi xoăn, không hề được chăm chút tỉ mỉ, lại càng thêm tùy ý lười biếng, làm nổi bật làn da trắng trong, ngũ quan đều đã trưởng thành, mang lại cảm giác gây ấn tượng mạnh, rất khó tìm lại được bóng dáng hồi còn là sao nhí.
Chỉ có đôi mắt là vẫn trong sáng thuần khiết, như đang tương tác với ống kính, ống kính càng tiến gần, lại càng đẹp không cần cố gắng chút nào.
【!!!】 【Thật là cô bé trong «Đi phương xa» sao?】 【A a a a a hoàn toàn không có góc chết!】 【Khuôn mặt này là lớn lên thế nào, tránh được hết mọi hướng có khả năng bị tàn, mà vẫn không cho người ta cảm giác giống khi còn bé.】 【Đại mỹ nhân đậm nét YYDS!】 【Sau này ta không bao giờ tin mấy cái tin "người trong cuộc" mù quáng trên mạng nữa.】 【Vừa rồi vị kia “Hiểu vương” đâu? Ra đây nói hai câu đi.】 Ngôi sao nhí Kỷ Ngưng đã rời xa giới giải trí hai mươi năm, nay lại xâm nhập vào tầm nhìn của mọi người.
Theo lẽ thường mà nói, người ta sẽ không quen mà trốn tránh ống kính, thế nhưng nàng không làm vậy. Ống kính càng gần, Kỷ Ngưng càng tự nhiên, với trạng thái tốt nhất, tái ngộ khán giả.
Chương trình vừa mới phát sóng, độ hot đã đón một đợt tăng nhẹ.
Không ít người thông qua chia sẻ liên kết vào trang phát sóng trực tiếp, hiển nhiên, đợt này là nhờ vào hiệu ứng hoài niệm tuổi thơ.
Đào Thiều Vinh đã từng tạo ra mấy chương trình văn nghệ đình đám, đối với tình hình khởi đầu của chương trình lần này rất hài lòng, giơ tay ra hiệu, đạo diễn thấy đủ thì nên dừng lại, ống kính bị cắt sang một bên.
Giai đoạn khách quý tự giới thiệu, sắp xếp thứ tự từ nhỏ đến lớn theo vị trí.
Kỷ Ngưng cũng không biết nhân viên công tác sắp xếp kiểu gì mà một tiểu minh tinh nhiều năm trước như cô, lại xếp ở vị trí trước cả trẻ con.
Năm đó có thể xem là làm không công nha.
Micro được đưa đến tay bé Trúc Trúc.
Giọng trẻ con ấm áp chữa lành, vang vọng khắp phòng phát sóng trực tiếp.
Bé con rất lễ phép, theo đúng những gì đã tập luyện tối qua, ghi nhớ tất cả các xưng hô, bé hướng ông bà cô dì chú bác anh chị các em chào hỏi, cư dân mạng tự động nhận, vừa gõ chữ vừa lộ ra nụ cười của dì.
【Bé con ngoan quá!】 【Cưng muốn xỉu…】 【Đầu tiên là bài luận tốt nghiệp của Nữ Oa, rồi đến sóng xung kích đáng yêu, đến cả khách mời là người thường thôi mà cũng có tầm ảnh hưởng như vậy sao?】 【Đúng là người biết chụp ảnh, chắc chắn chương trình mùa hai của tôi sẽ bùng nổ.】 Ống kính lại chậm rãi di chuyển.
Cô bé con không có thói quen xử lý các việc này, nhưng con bé thông minh nha, đối diện với máy quay, tựa như một người lớn đang ra lệnh, con bé di chuyển theo, cuối cùng tay nhỏ dừng lại, ngẩng đầu lên.
Trước mặt con bé ngồi hai cô chị xinh đẹp, cũng chính là hai khách quý thứ hai của chương trình mùa này.
Tiểu hoa đán đang nổi Phương Mạn Ngâm và Phan Tư Nhiên.
Sáu năm trước, Phương Mạn Ngâm xuất đạo, đóng vai một vai phụ trong phim thần tượng. Vai phụ này là bạn tốt của nữ chính, có tính cách thẳng thắn thanh tỉnh, được khán giả vô cùng yêu thích, nhờ vậy mà có được cơ hội, sau này cô tiến lên vững chắc, tích lũy được lượng lớn khán giả hâm mộ. Dần dần, vai diễn của cô trong phim ngày càng quan trọng hơn, đến nay đã là nữ chính có trong tay mấy bộ phim ăn khách.
Đồng thời, hình tượng đại nữ chủ thanh lãnh, cộng với việc phát triển từng bước vững chắc, cũng khiến cô có được sự nghiệp vững mạnh.
Còn về Phan Tư Nhiên, thì ngược lại với Phương Mạn Ngâm.
Phan Tư Nhiên có dáng vẻ ngọt ngào thân thiện, được khán giả yêu mến hơn. Cũng ra mắt từ sáu năm trước, nhưng đến tận hai năm trước Phan Tư Nhiên mới thực sự được biết đến. Khi ấy, thể loại phim ngắn mới bắt đầu nổi lên, cô đổi hướng, coi như một canh bạc. May mắn thay, cô đã nắm bắt được cơ hội, đồng thời nhận được lời mời đóng phim truyền hình dài tập. Trong bộ phim đó, nữ chính là Phương Mạn Ngâm, còn Phan Tư Nhiên đóng vai đối thủ cạnh tranh, khi bộ phim phát sóng, Phan Tư Nhiên đã cướp đi không ít sự chú ý của nữ chính.
Khi thời cơ đến, rất khó có thể ngăn cản, Phan Tư Nhiên đã nổi tiếng chỉ trong hai năm nay.
Có lẽ là vì bộ phim đó quá sâu sắc, hơn nữa tuổi tác lại xấp xỉ, Phan Tư Nhiên và Phương Mạn Ngâm thường được đặt lên bàn cân so sánh. Từ đại diện thương hiệu, tạp chí, các tác phẩm phim ảnh, thậm chí là váy áo thảm đỏ đều muốn so đến cùng. Bản thân hai người là đối thủ, người hâm mộ của hai nhà cũng như vậy, các diễn đàn trên mạng, fan hai nhà này vẫn luôn là có sự tồn tại rất lớn.
Về phần bản thân Phương Mạn Ngâm và Phan Tư Nhiên, hai năm qua không hề cùng chung sân khấu, ít tương tác, càng không có bất kỳ hợp đồng quảng cáo hoặc hợp tác phim ảnh chung.
Ban đầu, ai nấy cũng nghĩ, mối quan hệ như nước với lửa thế này, chẳng qua chỉ là vì người hâm mộ hai nhà đấu đá, làm hai vị nữ minh tinh ngại ngùng, nên tận lực tránh né tiếp xúc.
Mãi đến lần này, hai người mới cùng nhau lên chương trình.
Không ngờ rằng, hai người họ, trước đây lại là bạn bè.
Ống kính dừng lại, hai khuôn mặt lạnh lùng một trái một phải.
【Khoảnh khắc nổi tiếng trong cùng một khung hình! Tôi muốn chụp màn hình ngay lập tức!】 【Phương Mạn Ngâm vẫn đẹp hơn, khí chất ngời ngời, không giống diễn viên phim ngắn có chút không được tự nhiên kia.】 【Người hâm mộ đừng có ra vẻ người qua đường ở khu bình luận, diễn kịch cũng có chuỗi xem thường hả?】 Lùi một vạn bước mà nói, cho dù Tư Nhiên trước đây là diễn viên phim ngắn, nhưng bây giờ địa vị trong giới giải trí đã có thể ngồi chung mâm với Phương Mạn Ngâm rồi, đúng không?】 【Đừng ồn ào, hai nữ minh tinh đều tốt cả, cùng nhau khen.】 【Nhân viên quản lý! Có thể đuổi đám fan cãi nhau ra ngoài không!】 Hai vị tiểu hoa đán đang nổi cùng tham gia một chương trình, hơn nữa fan của hai người lại cực kỳ hiếu chiến, tổ chương trình đã họp trước đó, yêu cầu mỗi nhân viên phải ghi nhớ, khi phát sóng trực tiếp phải giữ thế cân bằng.
Hiện tại, đã đến lúc bưng nước.
Kỷ Ngưng vẫn đang đứng xem náo nhiệt.
Việc cô tham gia quay chương trình này là vô tình mà có được. Vài ngày trước, cha mẹ “đuổi tận giết tuyệt”, không cho nàng và con trai một xu dính túi, trong tay chỉ có cái điện thoại còn pin, đang lướt điện thoại vô tình thấy một đoạn quảng cáo ngắn, nàng vỗ đùi, bé con thấy nàng làm vậy cũng vỗ đùi, thế là nàng quyết định đi làm.
Mấy ngày gần đây, nàng vội vàng ký hợp đồng với tổ chương trình, nàng vốn là tiểu thư quen mọi việc dựa vào người khác, dù đã đến thời điểm phi thường này, nàng vẫn an nhàn thoải mái, gửi tài liệu cho Bạch Hủy, nhờ cô ấy đưa cho bộ phận pháp vụ của tập đoàn xem qua.
Đương nhiên, có một số việc nàng phải tự mình giải quyết, ví dụ như vụ án Trúc Trúc bị bắt cóc năm xưa. Triệu Võ đã bị bắt, trong quá trình thẩm vấn, hắn không hề né tránh thú nhận tội ác của mình, khóc lóc nức nở hy vọng người nhà của đứa bé có thể xem xét đến việc hắn không làm hại gì đến đứa trẻ mà viết cho hắn một bức thư thông cảm.
Vụ án hình sự, thư thông cảm cũng không thể giúp giảm án, nhưng ít ra có thể giúp tòa xem xét giảm vài ngày tù.
Kỷ Ngưng không hề suy nghĩ, cự tuyệt yêu cầu của hắn.
Mấy ngày qua, từ miệng cảnh sát, nàng đại khái đã xâu chuỗi lại được đầu đuôi câu chuyện Trúc Trúc mất tích năm đó.
Đặng Tú Mỹ, người giúp việc chuyên chăm sóc ăn uống sinh hoạt hàng ngày của Trúc Trúc, vì nhất thời tham lam, đã bắt cóc đứa bé. Khi đó Kỷ Ngưng vẫn còn trong bệnh viện, sinh mạng ngàn cân treo sợi tóc, Đặng Tú Mỹ cho rằng Phó Minh Á và Kỷ Quốc Đình chắc chắn không có tâm trí xử lý vụ án bắt cóc, nếu không cẩn thận báo cảnh sát, chính là thật sự gà bay trứng vỡ. Vì vậy, cô ta đem Trúc Trúc mang đi giấu, chuẩn bị chờ sóng gió lắng xuống sẽ dùng đứa bé uy hiếp, cuỗm tiền bỏ trốn.
Đặng Tú Mỹ giấu đứa bé ở nhà tình nhân của mình, Triệu Võ, thời gian đó hai người đang mặn nồng, như keo sơn, chỉ là cô ta không tin tưởng hắn, không nói ra thân phận thật sự của Trúc Trúc.
Sau này, trong một tai nạn bất ngờ, Đặng Tú Mỹ gặp tai nạn xe cộ, cuối cùng không thể tỉnh lại.
Đợi đến khi Triệu Võ lờ mờ nhận thấy thân phận của đứa trẻ sơ sinh ở nhà không tầm thường thì đã muộn rồi.
Người nhà họ Kỷ đã báo cảnh sát, đem đứa bé giao ra, hắn chính là đồng phạm, chi bằng cứ mang về nhà. Dù sao nhà hắn cũng hoang vu, cách xa nhà đứa bé ở Bắc Thành, người nhà của đứa bé căn bản không thể tìm đến tận nơi.
Chỉ tiếc, lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, cuối cùng vẫn bại lộ. Thứ đang chờ đợi hắn sẽ là sự trừng phạt của pháp luật.
Còn Tần Mỹ Lan và Cát Thục Thúy, mẹ của Triệu Võ, thì thề thốt phủ nhận về việc bắt cóc đứa bé, kiên quyết cho rằng hai người hoàn toàn không biết gì.
Tình hình cụ thể, cảnh sát Nam Thành vẫn đang điều tra.
Kỷ Ngưng trong lòng mắng cả nhà ba người kia ba trăm hiệp vẫn không hả giận.
Mấy ngày nay nàng toàn xử lý những chuyện lộn xộn này.
Thành ra lại quên lên mạng tìm hiểu, khách quý của chương trình là những ai.
Bất quá cũng vì không biết, hiện tại ngồi hóng chuyện càng thêm thú vị.
“Được rồi; tiếp theo chúng ta sẽ giới thiệu cặp khách quý thứ hai…” Ống kính máy quay lia đến trước mặt hai nữ minh tinh.
Microphone chỉ có một cái, ba chữ “xé phiên vị” đã được khắc sâu vào DNA của fan hâm mộ, dường như ai có được microphone trước, thì sẽ đưa tổ chương trình lên hot search ngay.
Nhiều nhân viên trong xe buýt như vậy, ai cũng không muốn làm kẻ tiên phong.
Dù sao hiện tại mở miệng, nói gì cũng không thích hợp.
Thế mà luôn có người muốn mở miệng.
Không khí như muốn đóng băng, khu bình luận của fan đã nóng lòng muốn thử, cư dân mạng thì chờ xem kịch vui.
Các tài khoản marketing đã chuẩn bị sẵn chụp màn hình, những hashtag như #vươngkhôngthấyvương #tiểubàidịuđại #giớigiảitríbấtổn cũng đã sẵn sàng chờ.
Một giây sau, một giọng nói non nớt vang lên trong xe.
“Là tỷ Mạn Ngâm và tỷ Tư Nhiên.” Hành động phá băng của tiểu đoàn tử khiến mi tâm của Phương Mạn Ngâm và Phan Tư Nhiên giãn ra.
Vẻ mặt lạnh lùng cuối cùng cũng không giữ được, hai người gần như cùng lúc đưa tay lên, thấy đối phương cũng muốn xoa mặt đứa bé, thì đồng thời rụt tay về.
PD giật mình vội bổ sung một câu, kéo lại hiệu ứng văn nghệ đang căng thẳng—— “Xếp hạng không phân trước sau!” 【Phụt...】 【Tổ chương trình này rất biết giữ mạng nha, ha ha ha ha ha ha!】 【Để ta xem, fan nhà nào còn có ý kiến gì không!】 【Ô ô ô ta có thể hôn Trúc Trúc một cái không! Chỉ một cái thôi! Bẹp bẹp bẹp!】 【Các chị em trong khu bình luận, đây là hôn ba lần!】 Trúc Trúc vừa xuất hiện, bầu không khí của phòng phát sóng trực tiếp lập tức trở nên thoải mái.
Thật ra lần quay quảng cáo trước, bé con không có tương tác với các khách quý khác, nhưng cái đầu non nớt của bé đúng là dễ sử dụng, lại còn có thể nhớ rõ tên của họ. Đạo diễn Đào rất hài lòng với sự ngây ngô tự nhiên không qua gọt giũa của tiểu đoàn tử, trực tiếp giao cho bé nhiệm vụ giới thiệu hai cặp khách quý tiếp theo.
Khách quý thứ ba, là đỉnh lưu Đồng Chi Kỳ và em gái sinh đôi của hắn, Đồng Chi Nhạc.
Cư dân mạng tạm thời không biết giữa hai người đã xảy ra chuyện gì, nhưng chỉ cần nhìn cách tổ chương trình bố trí xe buýt và chỗ ngồi thôi, thì thấy hai người đã không muốn ngồi gần nhau, một trước một sau vạch ra ranh giới rõ ràng, có lẽ là mâu thuẫn rất lớn.
Khách quý thứ tư, là ảnh hậu tam kim Đinh Mộ Vân và chồng của cô, Hướng Tinh Huy.
Hai người này là một cặp vợ chồng mẫu mực nổi tiếng, ngay cả tên cũng là do trời sinh ra để xứng đôi. Lúc còn trẻ, khi nhắc đến chồng, trong mắt Đinh Mộ Vân luôn ánh lên những tia sáng lấp lánh, thế mà theo thời gian, những tia sáng đó đã nhạt dần, hiện tại chỉ còn lại sự chán ghét nhìn nhau.
【Không phải vấn đề nguyên tắc, chỉ là do thời gian dài, không còn yêu nhau nữa...】 【Ngày xưa có một tấm Thần đồ được lan truyền, không biết mọi người có còn nhớ không. Lúc đó Đinh Mộ Vân tham gia một buổi lễ trao giải, ở chỗ ngồi khách mời, cô nhận được tin nhắn, lặng lẽ từ hậu trường chạy ra ngoài, chồng cô đang chờ ở cửa.】 【Ta nhớ! Có phải là cô ấy mặc bộ lễ phục mạ vàng, lén lút ra ngoài hẹn hò bị truyền thông bắt gặp, cô ấy nắm tay chồng kéo vào lòng, quay lại nhấc váy nói với truyền thông là đừng chụp, nhăn mũi rất hoạt bát.】 【Đây chẳng phải là Lan Nhân Nhứ Quả phiên bản đời thực sao? Ngày xưa trong mắt đều là đối phương, cố tình tạo cơ hội để gặp mặt, hiện tại dù có đối mặt, lòng cũng đã cách xa... Đau đớn quá.】 【Điều tổn thương hơn là, chỉ có những cư dân mạng như chúng ta cảm thấy tiếc cho họ thôi... Họ rõ ràng đã có thể chín chắn xử lý vấn đề, ít nhất vẫn giữ được sự hòa bình trên mặt.】 Hai cặp khách quý còn lại, đều là người trẻ tuổi nóng tính, một bộ dáng nếu không vì lên chương trình, thì cả đời cũng không qua lại với đối phương.
Còn Đinh Mộ Vân và Hướng Tinh Huy thì lại lịch sự hơn rất nhiều, đáy mắt lộ ra vẻ bình thản, còn có chút mệt mỏi khó nhận ra.
Sau khi giới thiệu xong bốn cặp khách quý, sự mong chờ của cư dân mạng đối với tiến trình của chương trình càng tăng lên.
Đây là một chương trình chữa lành tình cảm, mọi người xoa tay chờ đợi xem không phải sự hòa giải của những người thân thiết, giữa anh em, vợ chồng hay bạn bè sau khi bao dung nhau, mà là xem cảnh họ cãi nhau, cãi càng hăng càng tốt, lôi ra những chuyện xưa, để cư dân mạng phân xử, như vậy chương trình mới đặc sắc.
Ai thèm xem tháng năm êm đềm chứ!
【Không thông báo nhiệm vụ mới à?】 【Nói tháng năm êm đềm, tháng năm êm đềm đến rồi đây...】 Trên đường đi, ngoài việc giới thiệu các khách quý, tổ chương trình không có chuẩn bị các nhiệm vụ khác.
Kiểu vừa ngồi xe vừa hát hò gì đó, chắc là chỉ có cục cưng Trúc Trúc chịu phối hợp thôi, còn các khách quý khác có lẽ chỉ cần dùng ánh mắt coi thường cũng đủ để khiến đạo diễn Đào câm nín.
Vì vậy trên đoạn đường tiếp theo, bên trong xe buýt rất yên tĩnh.
Nhạc nhẹ du dương chậm rãi vang lên, ống kính thỉnh thoảng lướt qua nhóm khách quý.
Đinh Mộ Vân rất chuyên nghiệp, luôn duy trì trạng thái làm việc, đối diện ống kính mỉm cười, tao nhã xinh đẹp.
Chồng của cô Hướng Tinh Huy không phải người trong giới, mặc dù thường xuyên bị cùng vợ xuất hiện gây phiền nhiễu, nhưng vẫn không quen với việc bị ống kính quay cận mặt, anh quay mặt đi, nhìn ra ngoài cửa sổ, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Tiểu hoa Phương Mạn Ngâm và Phan Tư Nhiên thì khoanh tay, hai người âm thầm so kè, không ai giao lưu với ai, cũng không muốn mình trông kém hơn cô bạn thân bên cạnh, lưng đều thẳng tắp, như có thước đo vậy.
Đỉnh lưu Đồng Chi Kỳ là ca sĩ thần tượng xuất thân, mị lực trên sân khấu phá trần, sau này bắt đầu tham gia đóng phim, tuy không phải diễn phái thực lực, không thể gánh vác vai chính lớn, nhưng vẫn được cho rằng có thể đảm bảo doanh thu phòng vé, giới trong ngành đánh giá rất cao, tiền đồ xán lạn. Đây là lần đầu Đồng Chi Kỳ tham gia chương trình tạp kỹ, anh cũng không tỏ vẻ giữ kẽ, ngược lại, còn rất thoải mái như ở nhà. Mỗi khi ống kính bắt được, đều thấy anh tươi cười rạng rỡ, chẳng khác nào một chú chó con vui vẻ.
Còn em gái của anh Đồng Chi Nhạc, thì tính cách hoàn toàn trái ngược với anh trai.
Nói xong ở trong khoang xe không có nhiệm vụ, có thể hảo hảo nghỉ ngơi, nàng vừa mới chuẩn bị ngủ bù, ai ngờ ống kính thật đáng ghét, chỉ cần nàng nhắm mắt lại, liền bắt đầu chiếu sát mặt, không thể nhịn được nữa, Đồng Chi Nhạc liền gỡ tấm che mắt ra.
【 Lệ khí nặng nề a, đây là kiểu người nóng nảy gì vậy? 】 【 Chị gái thật ngầu, thích! 】 【 Tính tình quá lớn, chương trình mới bắt đầu đã khó hầu hạ như vậy... Phỏng chừng sau này nàng sẽ có nhiều chuyện gây xôn xao dư luận, đỉnh lưu chị gái mỗi lời nói cử chỉ, có thể nuôi sống một đám tài khoản marketing rồi. 】 【 Đồng Chi Nhạc dù sao cũng là em gái của Kỳ Kỳ, hy vọng vẫn có thể thận trọng từ lời nói đến việc làm, đừng làm ảnh hưởng xấu đến anh trai. (đừng bới móc ta, bới móc tức là ngươi sai.) 】 【 Không chịu nổi những mối quan hệ người thân trong giới giải trí này, Kỳ Kỳ có thể đừng mang theo em gái được không? 】 Tính tình của Đồng Chi Nhạc, lần trước ghi hình ngoại cảnh, nhân viên công tác đã thấy rõ rồi.
Bây giờ cũng không ai dám chọc nàng, người quay phim lặng lẽ thu ống kính, còn nàng thì mặt mày cau có, tức giận đeo lại tấm che mắt.
Cộng đồng mạng trên khu bình luận, gọi trà chiều, tiếp tục xem phát sóng trực tiếp.
Phát sóng không bao lâu, người xem có kinh nghiệm đã quen với tiết mục này, biết rõ trong một khoảng thời gian sau đó, sẽ có lúc hạ nhiệt.
Bị Đồng Chi Nhạc trách móc quay phim, tiếp tục tìm kiếm mục tiêu tiếp theo.
Lúc này, cộng đồng mạng trêu đùa, may mời người bình thường làm khách mời, khách mời bình thường là bé con mềm mại dễ thương, dí ống kính lại gần, bé con cũng chỉ chớp chớp đôi mắt tròn, đôi mắt nhỏ long lanh lấp lánh làm người ta yêu thích, tâm trạng buồn bã của nhân viên công tác lập tức tan biến.
Đồng thời, hiện giờ cũng là người bình thường Kỷ Ngưng, cũng là tâm điểm chú ý của cộng đồng mạng.
Chương trình vừa mới bắt đầu, nàng không có không gian thể hiện, cũng không nhìn ra tính cách, khiến mọi người cảm nhận được, chỉ là nhan sắc đẹp kinh ngạc qua màn hình.
Tin đồn Kỷ Ngưng càng lớn càng xấu không phải sự thật, vậy còn những tin đồn khác thì sao?
Vì tò mò, cộng đồng mạng để mắt chặt chẽ đến nhất cử nhất động của Kỷ Ngưng.
Nhưng mà ống kính dí sát mặt, nàng vẫn không thể hiện điều gì.
Đường xá dài, bé con lấy kẹo trái cây, thịt bò khô và bánh quy nhỏ từ trong túi áo ra.
Đây đều là mẹ mua cho bé, mẹ nói, lần này đi du xuân, không thể để bản thân thiệt thòi.
Bé ăn một cái, đưa một viên vào lòng bàn tay Kỷ Ngưng, vô cùng công bằng chính trực công khai.
Kỷ Ngưng rảnh miệng, nhìn ra ngoài cửa sổ, ước chừng ba mẹ nàng giờ hẳn là đang tức đến ong đầu.
Chỉ nghĩ vậy thôi, cũng không nhịn được vui vẻ.
Không ngờ à nha, nàng tiến bộ đến vậy cơ đấy.
【 Cùng trẻ con tranh ăn, Kỷ Ngưng đến cùng là thèm cỡ nào a? 】 【 Còn cười khi ăn, đúng là không biết ngại! 】 【? Xem như đã tìm được điểm đen ở người thường để các ngươi soi mói rồi. 】 ...
Làng du lịch ở ngoại ô Bắc Thành, mất khoảng bốn tiếng đi xe, chiều tối trước khi mặt trời lặn, đoàn người của tổ chương trình đến nơi.
Ngồi xe lâu như vậy, khó khăn lắm mới được xuống cảm nhận không khí trong lành, các khách mời lưng mỏi còn chưa kịp duỗi thẳng, khóe miệng đã cứng đờ.
"Đây là? Làng du lịch?"
Đạo diễn ngại ngùng cười một tiếng: "Còn chưa khai phá."
Không phải là vì thiếu kinh phí, cũng không phải là vì không tìm được khu nghỉ dưỡng phong cảnh đẹp.
Mà là bởi vì, tổ chương trình muốn gây chuyện, môi trường khắc nghiệt không có lợi cho quan hệ thân mật ổn định.
Nếu ai cũng gác chân vắt chéo đeo kính râm đón gió nhẹ, thì có thể khai thác được gì chứ?
Đạo diễn liếc mắt ra hiệu cho PD phân tổ, người này lập tức lấy ra thùng bốc thăm.
"Chúng ta sẽ ở đây trải qua năm ngày vui vẻ, tiếp theo, phải giải quyết vấn đề chỗ ở trước."
"Tổng cộng có bốn phòng, bốn tổ khách mời có thể bốc thăm chọn."
Những khách mời khác đều không nói gì thêm, chỉ có Kỷ Ngưng là có ý kiến.
Nàng nhỏ giọng thầm thì: "Thật sự là thời gian vui vẻ sao?"
Mắt của bé con sáng lên: "Vâng ạ!"
Đây là đi du lịch cùng mẹ.
Bất kể là ở đâu, đều là thời gian vui vẻ.
Bắt đầu bốc thăm, chỉ có số phòng, không nhìn ra gì cả.
Các khách mời được phân tổ, theo chân PD của mình, đi đến phòng đã bốc thăm được.
Bé con bốc được phòng số ba.
Kỷ Ngưng giơ ngón cái với bé: "Ta thích số ba nhất."
"Vì sao vậy ạ?"
"Vì tam dương khai thái mà!"
【 Ha ha ha ha, giá trị cảm xúc đủ đầy rồi. 】 【 Quả nhiên lúc còn ở Vĩnh Thụy thôn muốn được khen, Trúc Trúc tuy rằng cũng rất đáng yêu, nhưng cảm xúc rõ ràng không có đầy đủ như thế, ỉu xìu. Bây giờ cô bé trông rất vui vẻ, mắt cười đáng yêu, làm gì cũng có sức. 】 【 Vậy nếu bốc được số một thì sao? 】 【 Thuận buồm xuôi gió! 】 【 Phòng số 2 là Nhị Long phi thăng, phòng số bốn gọi là Tứ quý bình an, Kỷ Ngưng rất biết nói lời cát tường đấy. 】 【 Ta muốn Lục Lục đại thuận! 】 Bốn tổ khách mời được PD dẫn đi làm nhiệm vụ, đồng nghĩa với việc phòng phát sóng trực tiếp cũng được phân luồng.
Số lượng người xem trực tuyến của phòng phát sóng trực tiếp khách mời bình thường không tính là cao, dù sao cái gọi là tình cảm, chắc chắn không thể so được với tam kim ảnh hậu, đỉnh lưu tiểu sinh và tiểu hoa đang hot.
Có điều phòng phát sóng trực tiếp này, hơn ở chỗ hài hòa, khi các tổ khác căng thẳng đến khó thở có thể liên kênh để hít thở không khí.
Lượng người xem chia như thế nào, đều là người một nhà, đây chính là chỗ tài tình của tổ chương trình.
...
Tổ khách mời bình thường bốc được phòng tam dương khai thái, còn kém xa cách đặt tên phòng rất có khí thế của Kỷ Ngưng.
Con đường nhỏ xập xệ, sân xiêu vẹo, mái nhà mục nát...
Còn có cái giường ọp ẹp.
Kỷ Ngưng: ...
Bỏ hành lý xuống, tổ chương trình đưa cho hai mẹ con dụng cụ dọn dẹp vệ sinh.
Trong phòng cũng lắp đặt camera phát sóng trực tiếp, thừa dịp lúc hai người bận rộn, Kỷ Ngưng đi ra ngoài hít thở.
Tiện thể, nàng cúi đầu lục túi quần của mình.
Bé con thò đầu ra, tò mò mẹ đang tìm gì.
"Ta xem còn tiền không, tìm dì ở trong thôn, nhờ dọn dẹp cho chúng ta."
Đạo diễn nghe được, hô: "Không được nha!"
Kỷ Ngưng: ?
Vị kia là Thuận Phong Nhĩ sao?
Trúc Trúc là học sinh ngoan tam tốt mà mẹ nghiêm khắc đào tạo.
Chú đạo diễn nói phải tuân thủ quy tắc, vậy thì phải tuân thủ. Bé con biểu tình rất nghiêm túc, trịnh trọng kéo góc áo của Kỷ Ngưng.
"Chú ấy nói--" Trúc Trúc nghiêm túc nhắc lại, "Không được nha!"
Đây đúng là một nhóc con rất mực quy tắc.
Tựa như thuở bé, mẫu thân muốn nàng trở thành dạng người như vậy...
Kỷ Ngưng ngồi xổm xuống, ảo não nói: "Nhưng mà ta thật sự không biết làm."
Trúc Trúc nghiêng đầu: "Mẹ không biết quét dọn vệ sinh sao?"
"Đúng vậy, ta chưa từng làm những cái này."
Kỷ Ngưng chưa bao giờ làm mình mệt.
Hồi đi nhà trẻ, đến phiên trực nhật, nàng sợ khổ sợ mệt, mang kẹo sữa ra thuê bạn nhỏ khác làm hộ mình, ăn no nê.
Thực sự là chẳng cần học cũng biết.
"Thật khó!"
Nói chuyện phiếm với bé con, Kỷ Ngưng hơi ngửa mặt lên, tóc dài bị gió nhẹ thổi bay lên má, che mất tầm mắt.
Nàng bèn nheo mắt lại, gắng chờ gió đi qua.
"Con biết!" Trúc Trúc nói.
Kỷ Ngưng ngẩn người một chút.
"Con sẽ quét dọn vệ sinh mà."
Những cái này đều là những việc bé con đã quen làm ở nhà họ Triệu.
Tần Mỹ Lan không trông chờ nàng có thể lau sạch đến thế nào, chỉ là không muốn nhìn thấy nàng nhàn rỗi. Dần dà, Trúc Trúc rèn luyện được một thân bản lĩnh làm việc nhà, ưỡn ngực nhỏ, tay ngắn mang thùng nước, tay còn lại ôm một cây lau nhà còn cao hơn mình, "hổn hển" dọn dẹp vệ sinh.
Thân ảnh nhỏ nhắn, chạy đi chạy lại.
Kỷ Ngưng có chút ngẩn người, nhìn hồi lâu. Đứa trẻ dường như cũng không biết, chịu thiệt thòi không phải là phúc, mà là vì mình có thể làm thêm chút việc mà kiêu ngạo, bởi vì chỉ cần mình làm nhiều thêm chút, thì mẹ sẽ có thể nghỉ ngơi nhiều thêm một lát.
Nàng hy vọng, mình có thể trở thành một đứa trẻ giúp được việc.
Bé con quá hiểu chuyện rồi.
Hiểu chuyện, đồng nghĩa với việc đã phải chịu đựng rất nhiều tủi thân.
Trúc Trúc trở thành trực nhật sinh nhỏ của phòng số ba.
Năng lực làm việc nhà thành thạo của bé cũng không được cư dân mạng nhất trí khen ngợi.
Càng nhìn càng thấy đau lòng, ra sức chửi bọn buôn người chết tiệt.
Chửi xong bọn buôn người, lại tiện thể muốn mắng luôn Kỷ Ngưng đã nhanh chóng gia nhập đội quân dọn vệ sinh.
【 Rốt cuộc ngươi làm được không vậy! 】 【 Tay chân lóng ngóng có làm được không đấy! 】 PD là một thực tập sinh mới, lặng lẽ dùng giọng uyển chuyển nhắc nhở Kỷ Ngưng một câu.
"Không biết." Kỷ Ngưng nói một cách rất đúng lý hợp tình, "Đây chẳng phải là đang học sao?"
Bé con dùng sức gật đầu: "Đang học ạ!"
Hai mươi phút sau, Kỷ Ngưng thở hồng hộc: "Gần xong rồi hả?"
Trong các phòng phát sóng trực tiếp, mỗi một tổ khách mời, đều đang dọn dẹp phòng ốc.
Những người như Kỷ Ngưng vừa rộng lượng vừa kỷ luật bản thân, còn có thể thích ứng được, nhưng những người hơi có bệnh sạch sẽ như Đinh Mộ Vân và Phương Mạn Ngâm thì lau khăn cả nửa ngày mà vẫn chỉ dọn được qua loa, gần như sắp khóc đến nơi.
【 Không thể kêu anh rể cùng nhau sao? Chị gái có phải đang giận dỗi không... 】 【 Gợi ý cho Phương Mạn Ngâm, qua phòng bên cạnh gọi đỉnh lưu anh em nhà kia tới, bốn người đồng tâm hiệp lực, một hai lần là xong ngay ấy mà. 】 【 Hai người đây có coi như là miễn cưỡng chịu đựng gian khổ không? Cũng đâu phải là nhà mình, quét dọn qua loa là được rồi, thật sự không cần thiết tích cực vậy đâu! 】 【 Sự thật chứng minh, không biết cách quản lý đội nhóm, thì chỉ có làm đến chết! 】 【 Hoặc là giống như Ngưng Ngưng, cứ thả lỏng thoải mái, mặc kệ chỗ bẩn thế nào cũng nằm được... 】 【 Ngưng Ngưng: Ta nghi ngươi đang mắng người đấy, chứng cớ là cái màn hình này này. 】 ...
Không ai ngờ được, chương trình ngày đầu tiên lại trôi qua trong cảnh các khách mời đang bận rộn dọn dẹp.
Bữa tối đầu tiên là cơm hộp do người dân trong thôn chuẩn bị từ trước, một mặn một chay, lượng ít không nhiều, ăn cũng chẳng no bụng.
Các vị khách mời là minh tinh vốn ăn rất nhiều, đã bắt đầu chửi bới.
Làm gì có kiểu hành hạ người như thế!
Đào đạo nhìn khu bình luận, trong lòng hơi chột dạ.
Có phải cô đã đánh giá quá cao thể lực của những khách mời minh tinh này không? Đồng thời lại đánh giá thấp sức sống của các bé con khách mời!
Tiểu Đoàn Tử thì tranh thủ nghỉ ngơi một lát trong bữa cơm.
Sạc điện năm phút, hoạt động liên tục tám tiếng, còn khách mời Đáp Tử bên cạnh nàng thì vẫn không tỉnh táo nổi.
"Chúng ta tiếp tục sao?"
"Không tiếp nữa!"
Kỷ Ngưng u ám nhìn nàng.
Tựa như linh hồn đã bị móc sạch.
Tám giờ tối, ngày phát sóng trực tiếp đầu tiên cuối cùng cũng kết thúc.
Một ngày này chẳng làm được nhiệm vụ gì, quan hệ thân mật còn chưa kịp hàn gắn, chỉ toàn làm việc thể lực.
Tổ chương trình chỉ có thể cam đoan với các khách mời, đây chỉ là tình huống đặc biệt.
Ngày mai tuyệt đối không có kiểu huấn luyện đặc chủng như vậy nữa.
Trong một mớ oán thán, người của tổ chương trình giúp các khách mời sắp xếp lại giường.
"Nghỉ ngơi đi ——"
"Nghỉ ngơi hết đi!"
"Rầm" "Rầm" "Rầm" "Rầm" ...
Bốn tiếng đóng cửa vang lên, kết thúc phần phát sóng trực tiếp hôm nay.
...
Hôm đó Giang Thừa liếc mắt nhìn qua khách sạn, mấy năm trời tìm kiếm cô gái nhỏ, lại biến mất ngay trước mắt hắn.
Hắn lại không thể tìm ra nàng.
Có lẽ hắn nên chấp nhận thực tế.
Thế nhưng trong những ngày hẹn ước chân thực đó, hắn đã cảm nhận được, sao có thể là giả dối?
Tình cảm phức tạp đan xen lẫn nhau, Giang Thừa lần đầu tiên có cảm giác bất lực vì thất bại.
Có lẽ, nàng có nỗi khổ tâm nào đó...
Mãi đến giữa trưa, Giang Thừa nghe thấy giọng nói quen thuộc trong điện thoại của Văn trợ lý.
Những người xem khác trong khu bình luận không nhận ra giọng nói đó, nhưng hắn không thể quên.
Nàng tự giới thiệu tên mình.
"Kỷ Ngưng..."
Lúc đó trong lòng Văn trợ lý có chút mờ mịt.
Không phải chứ ông chủ, giờ nghỉ trưa mà xem văn nghệ cũng không cho phép sao?
Về sau, chưa đợi Kỷ Ngưng lộ diện, anh ta liền thành thật tắt phát sóng trực tiếp, chuyên tâm làm việc. Mới đầu còn hơi tò mò, nghĩ lại, chờ hết giờ làm về nhà cùng người yêu cùng nhau xem càng vui, thế là cũng chẳng nghĩ nữa.
Nhưng đến tám giờ tối, đi ngang qua văn phòng của ông chủ, nghe tiếng kết thúc phát sóng trực tiếp, Văn trợ lý đột nhiên ngộ ra.
"Giang tiên sinh, ngài cũng thích xem à? Cũng nên thư giãn một chút!"
"Tổ chương trình mời một loạt khách mời quan trọng, mà lại còn là Kỷ Ngưng! Kỷ Ngưng anh biết không? Khi còn nhỏ nổi tiếng lắm đó, mẹ tôi ngày nào cũng xem phim truyền hình của nàng, nàng cười thì mẹ tôi vui, nàng khóc thì mẹ tôi cũng khóc theo. Nếu tôi xui xẻo mà lỡ đi ngang qua trước mặt mẹ tôi lúc đó, thế nào mẹ tôi cũng mắng tôi là đứa con xui xẻo, không bằng một nửa cô bé sao kia!"
"Tam Kim Ảnh Hậu Đinh Mộ Vân cũng là nhân vật, có thể nói là người có địa vị cao nhất trong giới giải trí hiện tại."
"Còn mấy cậu trai trẻ kia anh thấy thế nào? Tôi thấy cũng được đấy. Còn có hai cô tiểu hoa đán đang nổi nữa ——"
Văn trợ lý cũng chẳng phải tay vừa, những lời này, anh ta không nói một mạch.
Anh ta nói một lúc lại dừng lại, có lúc thấy Giang tiên sinh ngẩng đầu, tỏ vẻ hứng thú, có lúc biểu tình lại nhàn nhạt, không có chút gợn sóng.
Làm phụ tá thì cũng phải nịnh bợ chút, biết nói ngọt làm việc, thì vị trí sẽ tăng lên nhanh thôi.
Chiến lược ban đầu của Văn trợ lý là kéo chuyện gia đình, nhưng đến phần sau của chủ đề, Giang tiên sinh không đáp lời. Rõ ràng, chiêu này không hiệu quả; trước đó nghe mấy đồng nghiệp buôn chuyện, nhắc đến Giang tiên sinh khi còn trẻ cũng là con nhà người ta, từ nhỏ đến lớn đi con đường khác với người bình thường, chắc chắn không phải là khán giả xem phim thiếu nhi trên TV rồi.
"Ôi, chán quá đi." Văn trợ lý hắng giọng một cái, "Mấy trò văn nghệ mì ăn liền này chẳng có gì hay."
Lại một khoảng thời gian im lặng dài.
Giang tiên sinh trầm ngâm hồi lâu: "Kỷ Ngưng."
"Tôi hồi nhỏ cũng thấy tên của nàng hay lắm!" Văn trợ lý nói.
Giang Thừa: ...
Không ngờ, ngay cả cái tên nàng cho hắn năm đó cũng là giả dối.
Từ đây kẻ lừa đảo lộ mặt.
Còn có cái tên, tên là, Kỷ, Ngưng.
...
Trong phòng phát sóng trực tiếp của khách mời, kết thúc lúc tám giờ tối.
Không hẹn mà đợi đến lúc sắp kết thúc, màn hình ở góc phải phía dưới hiện lên một dòng chữ, nói rằng một lát nữa còn có "trứng màu".
Khán giả liền tạm thời không rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp.
8 giờ 10 phút, trứng màu đến đúng hẹn.
Đào đạo cầm một tờ giấy nhiệm vụ, bốc trúng nhà ai tính nhà đó.
Ống kính chiếu thẳng vào nội dung trên tờ giấy nhiệm vụ—— Cơ hội nào đã khiến quan hệ của các bạn bắt đầu thay đổi?
【 a a a a a đây là phần thưởng mà tôi chờ mong! 】 【 Bên dưới còn một hàng chữ nhỏ, nhắc nhở khách mời, hãy dùng cả đêm để chuẩn bị, có thể dùng văn bản hoặc hình thức khác, để khán giả trải nghiệm một cách chân thực nhất! 】 【 Bắt đầu bắt đầu hàn gắn quan hệ thân mật rồi, phim chính thức bắt đầu! 】 【 Tờ nhiệm vụ này là dành cho ai? 】 【 Có thể nhìn thấy ảnh hậu hoặc đỉnh lưu viết tiểu luận không? Thật mong chờ nha! 】 【 Mặc kệ nhà nào cũng được, đừng có nhét cho mấy khách mời người thường là được. 】 Một giây sau, Đào đạo nhét tờ nhiệm vụ vào khe cửa của phòng số ba.
Phòng của hai người bình thường tam dương khai thái...
Cư dân mạng: ?
Câu chuyện từ đâu ra, cơ hội từ đâu ra, sự sâu xa từ đâu ra?
Hai người chỉ là khách mời Đáp Tử trong chương trình văn nghệ thôi mà!
Tờ nhiệm vụ bị nhét vào khe cửa.
Trong phòng một lớn một nhỏ, lại không ai để ý tới.
Một giọng nói yếu ớt vang lên: "Bảo bối, con phải báo thù cho mẹ."
Tiểu Đoàn Tử như đứa trẻ bú sữa mẹ, tiếp nhận nhiệm vụ.
Trong lúc khán giả đang tò mò không biết chuyện gì xảy ra trong phòng, thì bảo bối lên tiếng.
"Ngươi hảo, muỗi."
"Pia!"
【 ha ha ha ha ha ha! 】 【 Đánh muỗi để báo thù sao? Huyết hải thâm cừu a! 】 【 Muỗi: Giết chết người ta trước rồi còn hỏi câu hảo? Đúng là tâm hồn độc nhất của bảo bối! 】 【 srds, thật sự muốn đưa tờ nhiệm vụ này cho hai vị khách mời không có câu chuyện gì sao? Hơi lãng phí à nha. 】 "Mẹ ơi." Giọng Trúc Trúc lại vang lên, "Có giấy nhiệm vụ này."
"Hưu" một tiếng, "trứng màu" dừng lại tại đây, màn hình tối đen.
Chỉ để lại một đám cư dân mạng ngơ ngác, ngồi chờ đợi trong phòng phát sóng trực tiếp tối tăm không ánh mặt trời.
A a a —— Còn có ai cho người ta ngủ không!
Bạn cần đăng nhập để bình luận