Mẹ Kế Hào Phóng, Rải Tiền Trực Mẹ Tuyến

Chương 367 - Dễ lừa




Hồ Trân Trân không thể chịu được cái thái độ kiêu ngạo của hắn ta.
Cô ngắt lời: "Nhưng vừa rồi tôi đang bàn chuyện công việc rất quan trọng với Thomas. Ở nước F, tình huống này có thể coi là nghe lén bí mật kinh doanh phải không?"
Sắc mặt người đàn ông đột nhiên thay đổi, ngẩng đầu nhìn cô.
Thomas vỗ tay cười nói: "Đúng vậy, cậu thật thông minh!
Và dĩ nhiên phần còn lại đều do của Thomas làm chủ.
Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên Hồ Trân Trân tới nước F, riêng về tình hình bên này cô cũng không biết nhiều nên chỉ có thể đưa ra ý kiến đại khái.
Người đàn ông ngồi trên mặt đất nhìn chằm chằm vào mặt cô, sự căm ghét hiện rõ trên khuôn mặt.
Khuôn mặt ngoại quốc của Hồ Trân Trân khiến người đàn ông khó nhân ra, phải mất một thời gian dài hắn mới nhớ ra cô với người trong một bản tin.
"Tao nhớ ra rồi, mày là người đã mua lại thương hiệu Kỷ Tiên Sinh."
Hồ Trân Trân nhướng mày tỏ vẻ khinh thường và phớt lờ hắn.
Người đàn ông nói thêm: "Mày có chắc việc mua lại Kỷ Tiên Sinh là một điều tốt không? Mày không tò mò một thương hiệu lớn như Kỷ Tiên Sinh lại bán cho một người nước ngoài như mày sao?"
Để chứng tỏ sự thật trong lời nói của mình, hắn hạ giọng và nghiêng người về phía trước.
"Hoặc vì sao Thomas không bán cho doanh nhân trong nước mà lựa chọn bán cho mày. Nước F vốn không thiếu người giàu, chỉ thiếu người nước ngoài dễ bị lừa như mày thôi."
Chắc hắn ta cũng nghĩ nát óc lắm mới có thể trong thời gian ngắn như vậy liền nghĩ ra những lời dài dòng gây bất hòa đôi bên.
Nếu đây không phải là phần thưởng từ hệ thống, Hồ Trân Trân có lẽ đã thực sự nghi ngờ rằng Thomas có ý đồ.
Người đàn ông nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Hồ Trân Trân, muốn xem rõ từng phản ứng của cô.
Nhưng lúc lâu sau Hồ Trân Trân không phản ứng gì càng khiến hắn cảm thấy khó chịu.
Thomas chửi vài câu: "Hừ, cậu đừng nghe tên khốn này nói! Tôi..."
Anh ta chưa kịp giải thích thì Hồ Trân Trân đã giơ tay ngăn anh ta lại.
Đôi mắt cô dán chặt vào người đàn ông trên mặt đất, nhưng lời nói của cô lại hướng vào Thomas.
"Thomas, đừng lo lắng, tôi đương nhiên biết chuyện gì xảy ra. Làm sao một người ngoài cuộc như hắn có thể biết chi tiết giao dịch giữa chúng ta chứ."
Hồ Trân Trân cố ý cười nói: “Anh tưởng rằng những lời này có thể gây ảnh hưởng đến mối quan hệ của chúng tôi sao, nhưng có lẽ anh đã suy nghĩ quá nhiều rồi.
“Đúng là nước F có rất nhiều người giàu.”
Hồ Trân Trân lắc ly đồ uống trong tay và nhấp một ngụm đầy tao nhã.

Bạn cần đăng nhập để bình luận