Không Có Tiền Tu Cái Gì Tiên?

Chương 156: Trương Vũ phát động nghi thức

Từ khi trở thành đệ tử của Tà Thần, Tống Hư liền bắt đầu học một loại kỹ nghệ gọi là nghi thức.
Theo Tống Hư, nghi thức này có rất nhiều điểm tương đồng với phù chú.
"Phù chú có thể phát huy tác dụng thuận lợi ở khắp mọi nơi, triệu tập sức mạnh của Bát Bộ Chính Thần, là nhờ vào việc Côn Khư phát triển xây dựng cơ bản, đặc biệt là việc trải rộng mạng lưới ở khắp các nơi."
"Mà nghi thức cũng giống phù chú ở chỗ, nó cũng có thể phát huy tác dụng thông qua mạng lưới."
"Thậm chí có thể thông qua mạng lưới để đánh cắp Thần lực, rồi biến đổi nó thành sức mạnh Tà Thần để sử dụng..."
So với phạm vi sử dụng phổ biến của phù chú, công dụng của nghi thức tuy không rộng bằng nhưng lại có những ưu thế đặc biệt.
Ví dụ như nó có thể trốn tránh sự giám sát và ghi chép của Chính Thần, dùng để làm những việc nằm ngoài quy tắc.
Giờ phút này, nghi thức chú ảnh mà Tống Hư sắp sửa phát động chính là dùng sức mạnh Tà Thần để ngưng tụ một đạo ảnh cổ, ký sinh trong bóng của đối phương, không ngừng đánh cắp mọi loại thông tin của người đó.
Có điều, nghi thức chú ảnh muốn phát động thì nhất định phải thông qua tiếp xúc Linh giới mới được.
Rốt cuộc, các mạng lưới liên kết thông thường không thể trực tiếp liên hệ đến ý thức của đối phương như Linh giới được.
Đúng lúc này, Tống Hư trong lòng hơi động, hắn đã thấy Trương Vũ xuất hiện trong Linh giới.
"Đến rồi!"
Linh giới.
Cửa chính phòng vấn đạo.
Trương Vũ và Bạch Chân Chân đang đi theo Ngọc Tinh Hàn ra ngoài.
Tuy nhiên, trên đường đi, cả ba người đều không nói chuyện, mà lặng lẽ tiêu hóa những thu hoạch mà mỗi người có được trong ảo cảnh.
Trương Vũ nhớ lại những gì bản thân đã trải qua trong huyễn cảnh, từ lúc mệt lả trên dây chuyền sản xuất, đến lúc tuyệt vọng nhưng vẫn vùng lên phản kháng.
"Cảm giác như thể đã trải qua một kiếp nhân sinh vậy."
"Chẳng trách người ta nói Linh giới là nơi tốt nhất để rèn luyện đạo tâm."
Trương Vũ thầm nghĩ:
"Nếu trong hiện thực cần trải qua những thứ này, chỉ sợ phải trả một cái giá rất đắt."
Cùng lúc đó, trong thức hải của Trương Vũ, hình ảnh một con đại ngưu tứ chi đứt đoạn, mắt mù tai điếc đang quỳ rạp tiến lên, vĩnh viễn không dừng lại.
So với trước kia khi quan tưởng Tàn Ngưu Xá Thân Tâm Quyết, hình ảnh quan tưởng lần này cho thấy con đại ngưu có thêm ý chí hung hãn, không sợ chết, chỉ một lòng tiến về phía trước.
Rõ ràng, theo việc lĩnh ngộ Tàn Ngưu Xá Thân Tâm Quyết ngày càng sâu sắc, hiệu quả khi Trương Vũ vận chuyển tâm pháp cũng tăng lên đáng kể.
Đặc biệt là khi hắn đối mặt với áp lực càng lớn, hiệu quả của tâm pháp lại càng mạnh mẽ hơn.
Càng là tuyệt cảnh, hắn càng có thể bộc phát hết tiềm năng trong cơ thể mình.
Ví như khi vừa mới thoát khỏi huyễn cảnh, lúc Trương Vũ lại nghĩ đến những món nợ trên người mình còn chưa trả hết, nhớ đến áp lực mà đám Tiên Đô gia gây ra trong kỳ thi Trúc Cơ.
Trong lòng hắn không hề có ý định lùi bước, ngược lại còn trở nên nhiệt huyết hơn.
"Mặc dù lần này tới tốn gần 100 ngàn đồng, nhưng hiệu quả quả thực rất tuyệt."
"Chỉ thoáng chốc đã tăng cường lý giải của ta về Tàn Ngưu Xá Thân Tâm Quyết. Cho dù sau này không đủ tiền tới đây, ta chỉ cần vận chuyển tâm pháp trong ngày thường thôi thì hiệu quả tăng lên đạo tâm cũng đã rất nhiều rồi."
Bên cạnh, Bạch Chân Chân cũng đang đắm mình trong những lý giải mới mẻ của mình về tâm pháp.
"Hiệu quả ban đầu của Hàn Phách Băng Tâm Quyết chủ yếu là bình tĩnh, trấn định. Đến cấp 10 thì ta có thể tạm thời kìm nén cảm xúc, trở nên lạnh lùng vô tình, để có thể làm mọi thủ đoạn để thành công."
"Nhưng bây giờ..."
Bạch Chân Chân có thể cảm giác được rằng, Hàn Phách Băng Tâm Quyết đang thay đổi theo sự lý giải mới mẻ của cô và sự diễn dịch của Chân linh căn.
"Sau hai ngày suy diễn hoàn tất, hiệu quả cấp 10 sẽ không còn khiến ta trở nên lạnh lùng vô tình nữa mà sẽ chỉ tính toán được mất."
"Mà nó sẽ khiến ta quán triệt được ý nghĩ của bản thân, có thể kiên trì tùy theo ý muốn, biết rõ không thể làm được mà vẫn muốn làm, thậm chí càng đối mặt với nhiều nguy hiểm, xác suất thành công càng thấp thì ta lại càng bình tĩnh hơn, đồng thời đại não, cơ thể và sức mạnh phép thuật của ta sẽ càng trở nên linh hoạt..."
Nếu như nói Tàn Ngưu Xá Thân Tâm Quyết vốn đã ẩn chứa ý nghĩa sâu xa, rồi theo sự lý giải của Trương Vũ mà hiệu quả tăng lên.
Thì Hàn Phách Băng Tâm Quyết lại khác. Chính sự thay đổi trong tư tưởng của Bạch Chân Chân, cùng với những lý giải khác nhau của cô về tâm pháp, sau đó thông qua Chân linh căn để diễn dịch tâm pháp này đã tạo nên sự khác biệt.
Nó làm cho tâm pháp này càng thích hợp với tư tưởng của Bạch Chân Chân, đến mức hiệu quả cấp 10 cũng bắt đầu thay đổi.
Đúng lúc này, Ngọc Tinh Hàn nhìn hai người đang trầm tư, mỉm cười nói:
"Hai vị, xem ra lần này các vị thu hoạch được không ít, ngày mai có muốn tới thêm một chuyến nữa không?"
Nghe Ngọc Tinh Hàn đề nghị, Trương Vũ và Bạch Chân Chân đều tái mặt nói:
"Ngươi hét giá đắt quá rồi!"
Bạch Chân Chân nói:
"Một chuyến mà muốn gần 100 ngàn, quả thực là cướp tiền!"
Trương Vũ nghĩ lại số dư của mình bây giờ cũng chỉ hơn một trăm ngàn, mà muốn tới thêm một lần nữa thì chắc không còn tiền để ăn cơm và thi nữa.
Ngọc Tinh Hàn, người thu tiền, lại không hề để ý đến sự oán giận của hai người, cười hớn hở mà nói:
"Khi nào hai vị có tiền thì lại đến nhé."
"Lúc nào cũng có thể liên hệ với ta, ta sẽ nhanh chóng sắp xếp cho các vị."
Một lát sau, Trương Vũ và Bạch Chân Chân tách khỏi kết nối Linh giới, rồi cùng tỉnh lại trong hiện thực.
Nhưng khi Trương Vũ vừa cởi mặt nạ Linh giới ở trong căn hộ, thì đã nghe thấy Phúc Cơ nói:
"A, có người đang nhìn chằm chằm vào ngươi đấy?"
Trương Vũ không lộ vẻ gì, đi vào nhà vệ sinh đóng cửa lại rồi nói:
"Ý là sao?"
Phúc Cơ nói:
"Có người đang thông qua Linh giới để phát động nghi thức với ngươi, hắn đã hạ ảnh cổ lên người ngươi."
"Ha ha, ảnh cổ này có thể ký sinh trong bóng của ngươi cả ngày lẫn đêm, dò xét thông tin của ngươi, rồi sau đó truyền lại hết cho đối phương."
"Một lúc sau, e là hắn sẽ biết hết mọi thông tin về ngươi."
Nghe đến đây, Trương Vũ trong lòng kinh hãi:
"Lẽ nào bây giờ cũng đã..."
Phúc Cơ nói:
"Không cần lo lắng, bình thường ảnh cổ chỉ âm thầm thu thập thông tin, che giấu sự tồn tại của mình, nó sẽ không có bất kỳ động tĩnh gì."
"Cho đến khi ngươi lại kết nối với Linh giới một lần nữa, ảnh cổ mới sẽ nắm lấy cơ hội để truyền thông tin cho đối phương."
Trương Vũ khẽ cau mày, dù là vậy thì đây cũng là chuyện hắn không thể nào chấp nhận được.
Rốt cuộc, trên người hắn và Bạch Chân Chân có rất nhiều bí mật, bất cứ cái nào bị lộ ra cũng sẽ là một tai họa.
Phúc Cơ cười nói:
"Hắc hắc, nhưng kẻ phát động nghi thức này chắc chắn không ngờ rằng bên cạnh ngươi lại có một vị Tà Thần."
"Hơn nữa còn là một vị đã từng sừng sững ở đỉnh cao Tà Thần, chỉ khuất sau Tà Thần Vương một bậc cao vị, lập tức phát hiện ra trò hề này."
Trương Vũ nghe vậy, trong lòng hơi động, thầm nghĩ:
"Đúng vậy, trong tình huống bình thường, Tà Thần muốn khống chế tín đồ hay đệ tử của mình thì việc khống chế từ xa chắc chắn là an toàn nhất."
"Đối phương chắc hẳn cho rằng ta cũng ở trong tình huống bị khống chế từ xa này, cho nên mới muốn thông qua ta... Để tìm hiểu manh mối của Tà Thần sau lưng ta."
Trương Vũ nói:
"Tín đồ Tà Thần có thể phát động nghi thức, vậy thì chắc chắn là có liên quan đến Tà Thần phía sau trường trung học phổ thông Tung Dương, hoặc là trường trung học phổ thông Bạch Long?"
Trương Vũ vẫn nhớ rõ Phúc Cơ từng nói rằng phía sau trường trung học phổ thông Tung Dương và trường trung học phổ thông Bạch Long đều có sự tồn tại của Tà Thần, và cũng đã thuyết phục hắn đi săn hai Tà Thần này.
Không ngờ rằng hắn còn chưa kịp động thủ thì đối phương đã bắt đầu chú ý đến hắn rồi.
Trương Vũ suy đoán:
"Xem ra trong bọn chúng đã có người nghi ngờ rằng sau lưng ta có Tà Thần."
Phúc Cơ:
"Khó nói lắm, cũng có thể chỉ là nghi ngờ ngươi, muốn tra xét một chút mà thôi."
"Nhưng tóm lại kẻ có thể phát động nghi thức để điều tra ngươi thì chắc chắn là tín đồ Tà Thần."
"Đi thôi nhóc con."
Giọng Phúc Cơ nhẹ nhàng nói:
"Lập tức chuẩn bị giúp ta, để ta phát động một nghi thức, rồi có thể giúp ngươi khống chế lại con ảnh cổ này."
"Đến lúc đó thì sẽ biết được rốt cuộc là ai muốn ra tay với ngươi."
Còn trong lòng Phúc Cơ, một tia dục vọng tham lam không thể kìm nén tuôn trào ra:
"Ha ha, hấp thụ sức mạnh trong con ảnh cổ này, ít nhiều gì cũng giúp ta hồi phục một chút."
Một lát sau, Trương Vũ chào hỏi Bạch Chân Chân một tiếng, rồi một mình rời khỏi chung cư.
Phúc Cơ vốn định thừa cơ thăm dò xem Trương Vũ có muốn cho Bạch Chân Chân hiểu rõ chuyện Tà Thần hay không, nhưng nghĩ một chút thì vẫn là thôi đi.
"Thằng nhóc này chắc chắn sẽ cho rằng ta... Muốn tìm cơ hội để phát động nghi thức lên Bạch Chân Chân, kích phát tiềm lực."
"Mặc dù ta đúng là nghĩ như vậy."
"Nhưng với mức độ tin tưởng hiện tại của nó với ta, còn chưa đủ để khiến ta có thể tiến một bước là cầu nguyện cho Bạch Chân Chân, nói ra chỉ tổ phản tác dụng."
"Thôi được rồi, thời cơ còn chưa tới, để sau hẵng nói vậy."
Hơn một giờ sau.
Trương Vũ mang theo đủ thứ đồ lớn nhỏ quay trở lại tòa cao ốc trùm mền mà trước đây anh từng luyện công. Anh nghĩ đi nghĩ lại thì vẫn thấy nơi này tương đối yên tĩnh, không ai làm phiền, cũng không dễ bị người khác phát hiện.
Sau đó, dưới sự chỉ dẫn của Tà Thần, hắn bắt đầu bố trí nghi thức.
Phúc Cơ nói:
"Mạng lưới mà các ngươi vẫn sử dụng hàng ngày, về bản chất nó là một loại mạng lưới Thần lực."
"Lúc đầu, mạng lưới Thần lực này chỉ được Bát Bộ Chính Thần sử dụng, để bọn họ dễ dàng quản lý Côn Khư, sau này mới từ từ được mở cho dân chúng dùng."
"Đây là cơ sở để phát huy phù chú, cũng là căn cơ để bát bộ Chính Thần quản lý Côn Khư."
"Ngươi phải biết rằng, mạng lưới Chính Thần trải rộng phần lớn các nơi của Côn Khư, cho nên phù chú gần như có thể làm được mọi thứ."
"Nhưng mạng lưới này cũng có thể bị Tà Thần chúng ta mượn đường mà đi, cho nên có thể nói Tà Thần chúng ta chưa từng yếu hơn Chính Thần."
Trương Vũ thầm nghĩ, cái này nghe qua rõ ràng yếu hơn Chính Thần nhiều, hoàn toàn mang lại cảm giác của một kẻ nhập cư trái phép. Phúc Cơ nói tiếp:
"Nghi thức lần này của chúng ta, chính là muốn mượn đường trên mạng lưới thần lực, vậy thì cần một cái ngòi nổ thần lực."
"Giống như những đồ vật dùng để tế bái Chính Thần như hương, nến, chỉ trát, tượng hay con rối, tất cả đều xem như những biện pháp tương đối đơn giản và tiện nghi, có thể gọi là tế phẩm nghi thức."
Phúc Cơ cảm thán nói:
"Bất quá hiện tại việc bái Thần qua mạng lưới càng ngày càng phổ biến, những thứ này dần dần cũng không dễ tìm."
Trương Vũ theo chỉ dẫn của Phúc Cơ, lấy ra một cây nến đã bị đốt cháy một nửa. Đây là nến bái Thần mà người khác đã dùng, được Trương Vũ mua về một cây. Phúc Cơ nói tiếp:
"Đầu tiên là pháp đàn, đây là nơi giao tiếp với Thần võng trong nghi thức, hiện tại điều kiện đơn sơ, ngươi cứ tạm dùng cái băng ghế kia một lát đi."
"Sau đó trên pháp đàn ngoài tế phẩm ra, còn cần chất môi giới để người và thần giao tiếp, thần vật để bảo tồn linh cơ và biểu tượng cho hóa thân Tà Thần."
"Ai, bất quá hiện tại điều kiện có hạn, chỉ có thể tạm bợ vậy thôi."
"Chất môi giới để người và thần giao tiếp, thì dùng điện thoại di động đi, dù sao cũng có thể miễn cưỡng liên kết được với mạng lưới thần lực."
"Thần vật bảo tồn linh cơ thì dùng hai cái đèn pin kia, nhớ bật đèn lên mức sáng nhất."
"Ngươi luyện Đại Nhật Khí Hải hẳn phải rõ, trong ánh sáng cũng có linh cơ. Còn việc bật đèn pin có thể tượng trưng cho linh cơ dồi dào trong nghi thức, làm giảm sự tiêu tán thần lực trong nghi thức, đây gọi là thượng chiếu thiên Đình, hạ thăm Địa Ngục..."
"Biểu tượng Tà Thần thì dùng búp bê gấu này đi, chẳng lẽ thật sự phải làm một pho tượng Tà Thần sao? Việc có thể dùng búp bê thay thế chính là nguyên nhân Tà Thần thế hệ ta khó bề phòng bị a."
"Cuối cùng, ngươi nhớ dùng dây điện để tạo thành một vòng tròn cơ bản nhất của nghi thức, bởi vì Thần lực cũng là chất dẫn điện tốt, đặt ở trong nghi thức có thể trói buộc thần lực..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận