Không Có Tiền Tu Cái Gì Tiên?

Chương 118: Người phát ngôn

Ngay sau khi Trương Vũ và Trương Phiên Phiên liên lạc xong, vài bản hợp đồng điện tử đã được gửi tới. Trong đó quy định những yêu cầu tuyên truyền tiếp theo của bọn họ đối với cơ bắp mô phỏng, cũng như yêu cầu về việc quay quảng cáo và làm người phát ngôn. Thù lao cụ thể là...
"Phí phát ngôn một năm là 600 ngàn, chia làm ba lần thanh toán..."
Trương Vũ nhìn vào khoản thù lao này mà cảm xúc trào dâng, đây là lần đầu tiên hắn có nhiều tiền đến vậy sau khi đến Côn Khư lâu như thế. Nhưng nghĩ đến việc bản thân đáng lẽ ra phải được nhận nhiều tiền hơn, tất cả đều tại Nhạc Cảnh Thần đã gắn cho hắn cái mác "thiên tài tuyệt thế" của Tử Vân, khiến giá trị thương mại của hắn sụt giảm thảm hại, Trương Vũ trong lòng lại bắt đầu phẫn nộ.
Còn Bạch Chân Chân bên cạnh khi thấy mình nhận được 400 ngàn tiền phí phát ngôn, cũng hưng phấn đến đỏ cả mặt.
"Ha ha, tuy lần này thứ hạng của ta không cao bằng Trương Vũ, nhưng ta đâu có cái mác thiên tài tuyệt thế gì, không giống Vũ Tử, thu hút cả đống bọn lưu lượng bẩn quan tâm đến thiên tài."
Đương nhiên, trong hợp đồng cũng có không ít ràng buộc đối với họ. Ví dụ như không được phủ nhận việc bản thân sử dụng cơ bắp mô phỏng, càng không được ngăn cản người khác sử dụng. Lại như về việc không giải thích các đặc điểm ngoại hình, một mặt là do khả năng khống chế của họ mạnh, mặt khác là do tập đoàn Tiên Vận có kỹ thuật tốt, giúp họ thích ứng cực nhanh, nên mới không bị người khác phát hiện các đặc điểm ngoại hình.
Còn có việc hắn và Bạch Chân Chân phải khẳng định nguyên nhân chính giúp bản thân đạt thành tích ưu tú trong thi đấu thể dục là nhờ kỹ thuật cơ bắp mô phỏng. Ngoài ra còn có các điều khoản như không được phê bình cơ bắp mô phỏng, không được sử dụng các kỹ thuật luyện thể mới của Tử Vân, Hồng Tháp... vân vân.
Nhưng khi Trương Vũ và Bạch Chân Chân nhìn thấy khoản thù lao này, tất cả đều chỉ thấy đó là những việc nhỏ.
Sau khi Trương Vũ và Bạch Chân Chân ký hợp đồng không lâu, rất nhiều nhân viên công tác, cùng với một blogger nổi tiếng về luyện thể đã đến khu nghỉ ngơi của trường trung học phổ thông Tung Dương, nói là muốn phỏng vấn Trương Vũ. Trương Vũ đã được Trương Phiên Phiên thông báo trước nên đã chuẩn bị sẵn sàng, rất nhanh đã cùng Bạch Chân Chân xuất hiện trước ống kính.
"Không tệ, chúng tôi có được thành tựu ngày hôm nay đều là nhờ cùng nhau tiếp nhận kỹ thuật cải tạo cơ bắp mô phỏng của tập đoàn Tiên Vận..."
"Trước kia tôi là học sinh cá biệt còn không lọt nổi top 10 của lớp, nhưng từ khi có cơ bắp mô phỏng, ăn gì cũng ngon, đấm đá không đau, lên lớp càng chuyên tâm, tăng cân cũng nhanh hơn..."
"Sợ điểm kém thì hãy dùng cơ bắp mô phỏng, tôi tin rằng sau này những học sinh không dùng cơ bắp mô phỏng sẽ thiếu sức cạnh tranh và dần bị đào thải trong cơn sóng lớn ở trường trung học phổ thông..."
Khi Trương Vũ và Bạch Chân Chân liên tục trả lời phỏng vấn, xung quanh nhanh chóng bị một vòng lớn học sinh và giáo viên của các trường trung học phổ thông bình thường, trường chuyên bao vây. Trương Vũ nhanh chóng nhận ra rất nhiều người trong đó, thậm chí cả những người đang xem trực tiếp, đều đến khu vực gian hàng của công ty Tiên Vận để tư vấn.
Đặc biệt sau khi phỏng vấn kết thúc không lâu, Trương Vũ thấy từng học sinh của trường trung học phổ thông bình thường, trường chuyên cấp ba với vẻ mặt ước ao chạy về phía gian hàng, giống như nhìn thấy từng cây rau hẹ chủ động dâng lên, khiến hắn hơi xúc động.
Cùng lúc đó, Tà Thần luôn ngụy trang thành tràng hạt trong ngực Trương Vũ nói:
"Ngươi thở than cái gì? Chẳng lẽ đang thương xót mấy kẻ nghèo đó sao?"
"Bọn họ không tiêu tiền ở đây thì cũng tiêu ở chỗ khác, cho ai bòn rút mà chẳng phải bòn rút? Chi bằng cứ để chúng ta tiện tay kiếm chút."
Trương Vũ đi tới một nơi hẻo lánh, dùng giọng chỉ có mình nghe được, nhẹ giọng nói:
"Ta không cảm thấy bọn họ đáng thương, dù sao thì kỹ thuật cơ bắp mô phỏng đích xác hữu dụng mà."
"Hắc hắc, thật sự hữu dụng sao?"
Tà Thần đột nhiên cười khẩy:
"Luyện Khí kỳ có giới hạn, đạo tâm cao nhất cấp 10, pháp lực cao nhất 100, còn giới hạn sức mạnh thân thể thì cũng chỉ có cấp 10."
"Ngươi cảm thấy đám học sinh cạnh tranh với ngươi, dù không có cơ bắp mô phỏng, cho bọn họ thêm chút thời gian luyện tập từ từ, liệu họ có đạt được tới cái giới hạn này không?"
Trương Vũ hơi sững sờ, nhưng trong lòng đã có đáp án. Những học sinh ở đây không ai là không phải học bá từ nhỏ đến lớn, nếu có đủ thời gian thì việc nâng tu vi bản thân đến giới hạn của Luyện Khí kỳ không thành vấn đề.
Tà Thần sâu xa nói:
"Từ lâu trước kia, chỉ cần thi đại học được trên 650 điểm, lại có một hai thứ hạng thi đấu trong ba năm trung học phổ thông, thì đã có thể chắc chắn vào top 10."
"Về sau dần dần, yêu cầu điểm thi đại học càng ngày càng cao, các học sinh phải tận lực tăng cường số liệu trong ba năm ngắn ngủi, ép thời gian đạt tới tu vi của Luyện Khí kỳ vốn cần 5 năm, thậm chí 10 năm xuống còn 3 năm."
"Rồi sau đó, yêu cầu giải thưởng thi đấu càng ngày càng cao."
"Bắt đầu từ lớp 12 mới cạnh tranh, chậm rãi biến thành lớp 11 đã phải cạnh tranh, lại đến về sau lớp 10 đã phải tranh, phải giành giật."
"Đến hiện tại còn phải dùng đến cái cơ bắp mô phỏng này, muốn lớp 10 đã có trình độ của lớp 11."
"Cái gì mà cơ bắp mô phỏng... Chẳng qua cũng chỉ là đem sức mạnh mà vốn dĩ họ dùng một, hai hay ba năm để tu luyện mà đạt được, ép cho nó ra sớm hơn mà thôi."
"Nhưng giống như việc ban đầu mở rộng luyện thể bằng cách tiêm thuốc, khi phần lớn mọi người bắt đầu tiêm thuốc, bắt đầu dùng cơ bắp mô phỏng, phế vật Tiên Đạo vẫn cứ là phế vật Tiên Đạo."
"Vốn dĩ không thi vào top 10 thì vẫn là không vào top 10, không lấy được giấy chứng nhận tư cách Trúc Cơ thì vẫn là không lấy được giấy chứng nhận tư cách Trúc Cơ, giới hạn cuối cùng của đời người cũng vẫn là giới hạn Luyện Khí kỳ."
"Khác với hồi xưa họ không tiêm thuốc, không làm kỹ thuật luyện thể mới ở chỗ nào?"
"Ồ, không đúng, vẫn có khác biệt, những phế vật Tiên Đạo này còn phải gánh thêm một món nợ vì cái cơ bắp mô phỏng này."
"Ngươi đã hiểu chưa? Tác dụng duy nhất của những kỹ thuật luyện thể này chỉ là giúp họ cạnh tranh với các học sinh khác ở trường trung học phổ thông mà thôi."
"Nhưng cho dù họ có cố gắng bao nhiêu, có liều mạng thế nào, số lượng suất top 10 sẽ không nhiều hơn, số người thi lấy giấy chứng nhận tư cách Trúc Cơ cũng sẽ không tăng lên, và giới hạn Luyện Khí kỳ cũng không có khả năng thay đổi."
Tà Thần lại cười khẩy một tiếng:
"Cái này từ đầu đến cuối, chỉ là mười tông môn lớn và các công ty cùng nhau đùa bỡn bọn họ mà thôi."
"Nhưng đùa bỡn hay lắm, để bọn họ tự nguyện móc tiền ra, đùa bỡn còn giỏi hơn cả Tà Thần chúng ta chạy loạn."
Khi Tà Thần cười hắc hắc, Triệu Thiên Hành cẩn thận từng li từng tí tiến đến, hỏi Trương Vũ về chuyện cơ bắp mô phỏng. Lần trước trường trung học phổ thông Tung Dương có kế hoạch bồi dưỡng đặc biệt, Triệu Thiên Hành đã chọn từ bỏ, một phần vì cậu cảm thấy kế hoạch đó quá tàn khốc, phần khác là vì sợ bản thân sẽ lãng phí tiền của gia đình mà không thu được gì. Nhưng lần này khi thấy thành tích của Trương Vũ, Triệu Thiên Hành đã nảy sinh hứng thú lớn đối với cơ bắp mô phỏng.
Đặc biệt là cậu có thể nói là ngày nào cũng nhìn thấy Trương Vũ tiến bộ nhanh chóng. Triệu Thiên Hành vốn ngại hỏi nguyên nhân tiến bộ nhanh của Trương Vũ, nhưng giờ thấy Trương Vũ và Bạch Chân Chân chủ động tuyên truyền, trả lời phỏng vấn, nên cũng muốn tới hỏi thăm một chút.
Cậu nhìn Trương Vũ hỏi:
"A Vũ, cơ bắp mô phỏng lợi hại đến vậy sao? Có thể kéo gần khoảng cách giữa chúng ta và ba trường trung học phổ thông kia không?"
Trương Vũ gật đầu nói:
"Ừm, đích thực rất lợi hại, không có cơ bắp mô phỏng, ta đã không lấy được hạng nhất rồi."
Triệu Thiên Hành lại mong chờ hỏi:
"Ngươi thấy ta có cần dùng cơ bắp mô phỏng không?"
Nghĩ đến những ràng buộc trong hợp đồng, Trương Vũ chỉ có thể gật đầu:
"Ừm, rất tốt."
Triệu Thiên Hành cười tươi:
"Ngươi cũng thấy ta nên tiếp nhận cải tạo sao?"
Nhìn Triệu Thiên Hành đang hưng phấn, có vẻ như đã quyết định, Trương Vũ nói như đùa:
"Kỳ thật ta lợi hại vậy cũng là nhờ tác dụng của luyện thể tự nhiên nữa, như thế mới có thể khống chế sức mạnh của cơ thể một cách như ý."
Triệu Thiên Hành chỉ nghĩ Trương Vũ đang nói đùa, cũng cười theo.
Tà Thần ngụy trang thành tràng hạt cười lạnh:
"Ngươi còn muốn ám chỉ hắn đừng tiêu tiền vào chuyện này? Tỉnh lại đi, ai cũng bắt đầu dùng kỹ thuật mới rồi, hắn không chi tiền thì làm sao theo kịp? Chỉ có sớm bị loại mà thôi."
"Huống hồ mấy tên phế vật Tiên Đạo này cũng sẽ không nghe ngươi, ngươi cứ khuyên bọn chúng thử xem, hắc hắc... Chỉ tổ bọn chúng nghĩ ngươi đang lừa bọn chúng, sợ bọn chúng tiến bộ mà thôi."
"Đến lúc đó lại làm trái hợp đồng, lại mất bạn bè."
"Đây là Côn Khư, đại thế là như thế, há một mình ngươi có thể thay đổi?"
Hà Đại Hữu đứng một bên vẫn đang cố dựng tai lên để nghe cuộc đối thoại giữa Triệu Thiên Hành và Trương Vũ, nghe đến đây, trong lòng hắn không khỏi nghĩ thầm:
"Còn luyện thể tự nhiên? Ta thấy cả người ngươi trên dưới có chỗ nào là tự nhiên đâu."
Tiếp đó ánh mắt hắn khẽ động, lại nghĩ tới:
"Hắn nói lời này, chẳng lẽ là sợ hãi chúng ta đều đi cải tạo cơ bắp mô phỏng yêu, tương lai đuổi kịp hắn?"
Nghĩ tới đây, Hà Đại Hữu trong lòng lại tuôn ra một tia lo lắng:
"Cũng không biết ta đã làm phẫu thuật cấy ghép sau, lại đi làm cơ bắp mô phỏng yêu có vấn đề gì không?"
Trương Vũ nhìn bốn phía bạn học, có thể cảm giác được trong lòng bọn họ đang rục rịch muốn động. Trong lòng Trương Vũ thoáng qua một tia bất đắc dĩ, tựa hồ đã nhìn thấy không lâu sau đó, các bạn học xung quanh, hết người này đến người khác, toàn bộ đều biến thành cái dạng người không ra người, thú không ra thú. Sau đó, trường trung học phổ thông Tung Dương có thể đổi tên thành Vườn Yêu Thú Tung Dương mất thôi. "Không đúng, tiếp tục như vậy thêm vài năm nữa, sợ không phải toàn bộ thành phố Tung Dương đều thành Zootopia."
Tà Thần đang ngụy trang thành tràng hạt nói:
"Tiểu tử, bây giờ ngươi còn có thời gian quan tâm người khác à?"
Trương Vũ đi tới bên cạnh, nhẹ giọng nói:
"Ngươi ngược lại là rất lâu rồi không nói nhiều lời như vậy đấy."
"Cái này không phải nghỉ ngơi một chút, tiết kiệm một chút sức lực sao."
Tà Thần cười hắc hắc nói:
"Hơn nữa chỗ này rốt cuộc người quan tâm nhiều, ta nói ít lời đi một chút, không phải cũng là sợ bại lộ dấu vết, liên lụy hai chúng ta sao?"
"Tiểu tử, trong sân thi đấu này từ trên xuống dưới, đều là một đám người mù, bọn họ chỉ nhìn thấy thiên phú của ngươi một góc của tảng băng thôi, nếu không thì khẳng định muốn đem ngươi phanh thây xẻ thịt, nghiên cứu triệt để..."
"Nhưng dù vậy, hiện tại có không ít người mang ý xấu với ngươi, mà vị chị gái kia của ngươi, hai tháng sau cũng muốn rời khỏi thành phố Tung Dương, tiến về đại học Côn Khư tầng hai đúng không? Hai tháng sau, chỉ sợ cũng có không ít người đối phó ngươi đấy..."
Trương Vũ lạnh nhạt nói:
"Ngươi muốn nói gì?"
Tà Thần mê hoặc nói:
"Ngươi không muốn tiềm lực của bản thân được kích phát thêm một bước nữa sao? Không muốn trở nên càng mạnh mẽ hơn, càng giàu có hơn sao, để sau khi chị ngươi rời đi, ngươi cũng có thể tự bảo vệ mình an toàn, có thể chăm sóc Bạch Chân Chân, thậm chí tương lai cùng nhau leo lên Côn Khư tầng hai..."
Hiển nhiên khoảng thời gian này Tà Thần tuy không nói nhiều, nhưng trong âm thầm quan sát đã hiểu rõ tình hình của Trương Vũ hơn rất nhiều. Trương Vũ không trả lời, chỉ ở trong lòng thầm nghĩ:
"Ta đương nhiên muốn kích phát tiềm lực thêm một bước rồi."
Nhìn về phía Vũ Thư đang hiển hiện trước mắt, Trương Vũ hận không thể Vũ Thư cho hắn đinh đinh đinh đinh, một hơi tăng thêm một trăm ngàn cấp, có thể mẹ nó đem Côn Khư một quyền đánh nổ. "Nhưng cái giá phải trả là gì?"
Trương Vũ thản nhiên nói:
"Lại muốn lừa ta đi đối phó đồng nghiệp của ngươi sao?"
Tà Thần mỉm cười nói:
"Cái này làm sao có thể nói là lừa chứ? Ta chỉ là cho ngươi một lời nhắc nhở thôi, ngươi bất cứ lúc nào cũng có một con đường lui, chỉ cần vì ta đi săn một Tà Thần khác, tiềm lực của ngươi liền có thể lại lần nữa điên cuồng tăng lên! Bạo trướng! Căng vọt!"
Mặc dù không nhận được câu trả lời của Trương Vũ, nhưng Tà Thần trong lòng hiểu rõ, đề nghị này của mình nhất định đã bén rễ nảy mầm trong lòng Trương Vũ, tiếp theo bất quá là chờ đợi hắn bước lên con đường này mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận