Đấu La Thất Tình Liền Trở Nên Mạnh Hơn

Chương 06: Ưa thích Bích Dao vẫn là Lục Tuyết Kỳ

**Chương 06: Thích Bích Dao hay là Lục Tuyết Kỳ**
"Vinh Vinh?"
Thấy Trữ Vinh Vinh không nhúc nhích, Tần Kiếm không khỏi đưa tay ra trước mặt nàng lắc lư.
"A..."
Trữ Vinh Vinh rốt cục hoàn hồn, liền cảm thấy gương mặt có chút nóng lên.
Nàng liếc nhanh Tần Kiếm một cái, sau đó chui tọt vào trong chăn: "Ta... Ta đi ngủ."
Tần Kiếm thấy nàng có những động tác nhỏ đáng yêu như thế, nhịn không được cười lên.
Hắn biết chút mưu kế của mình đã thành công.
Khi đó chọn câu chuyện của Trương Tiểu Phàm, chính là vì cho Trữ Vinh Vinh làm chuyện vỡ lòng về tình yêu.
Nếu như không thể để cho nàng chớm nở tình cảm, vậy hắn có làm nhiều hơn nữa cũng vô ích.
Tựa như trước kia Cổ Việt làm người đọc sách cùng suốt ba năm, cơ hồ là cùng Trữ Vinh Vinh sớm tối ở chung, cuối cùng cũng bất quá chỉ là bạn chơi mà thôi.
"Tần Kiếm..."
Trong chăn bỗng nhiên truyền ra giọng nói nho nhỏ của Trữ Vinh Vinh.
"Ta đây." Tần Kiếm nhẹ giọng nói.
Trữ Vinh Vinh chậm rãi nhô cái đầu nhỏ ra, mang theo chút tâm thần bất định hỏi: "Bích Dao sau này có sống lại không?"
Tần Kiếm không có trả lời nàng, ngược lại hỏi: "Vinh Vinh, ngươi còn muốn nghe xong toàn bộ câu chuyện không?"
"Muốn a, ta đương nhiên muốn nghe xong." Trữ Vinh Vinh không chút do dự nói.
"Vậy ta không thể sớm nói cho ngươi Bích Dao có sống lại hay không." Tần Kiếm nói.
"A..."
Trữ Vinh Vinh có chút thất vọng.
Nhưng rất nhanh nàng lại ngẩng đầu hỏi: "Vậy ngươi thích cô gái như Bích Dao sao?"
"Thích a! Sao lại không thích!"
Tần Kiếm không hề nghi ngờ nói: "Dạng nữ hài này sẽ không có người không thích."
"Ta cũng cực kỳ thích Bích Dao!" Trữ Vinh Vinh gương mặt xinh đẹp phát quang nói.
"Bất quá..."
Tần Kiếm liếc nàng một cái, bỗng nhiên chuyển giọng nói: "Ta vẫn là càng thích Lục Tuyết Kỳ."
"Lục Tuyết Kỳ?"
Trữ Vinh Vinh bĩu môi, nói: "Nàng lại không làm cái gì, sao lại thích nàng?"
Tần Kiếm dừng một chút, mới nói: "Bởi vì so với loại tình cảm oanh oanh liệt liệt, ta càng muốn hơn chính là sự ở bên cạnh không rời không bỏ thật lâu thật dài..."
Trữ Vinh Vinh hiểu lờ mờ gật cái đầu nhỏ, sau đó nói: "Thế nhưng là cái này cùng việc ngươi thích Lục Tuyết Kỳ không có quan hệ gì a..."
Tần Kiếm nhịn không được đưa tay ra vuốt vuốt mái tóc dài nhu thuận của nàng, nói: "Câu chuyện này mới kể một phần ba, chờ sau này ngươi nghe xong sẽ hiểu."
Trữ Vinh Vinh bị cử động thân mật của hắn làm cho có chút đỏ mặt, vội vàng rụt trở về trong chăn: "Ta... Ta muốn đi ngủ..."
"Ngủ ngon."
Tần Kiếm nhẹ giọng nói một câu, tắt ngọn đèn nhỏ đầu giường.
"Ngươi... Ngươi cũng vậy..."
Âm thanh nhỏ như muỗi kêu của thiếu nữ từ trong chăn truyền đến, làm cho Tần Kiếm hiểu ý cười một tiếng, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại.
Một đêm này, Trữ Vinh Vinh trằn trọc, thật lâu không thể ngủ.
Mà Tần Kiếm... Lại tăng lên 1 cấp hồn lực.
Ngày thứ hai, khi Trữ Vinh Vinh còn ngái ngủ bò ra khỏi chăn, Tần Kiếm sớm đã ở trong phòng ăn chờ nàng.
"Chào buổi sáng, Vinh Vinh."
Tần Kiếm vẫn như trước đây chào hỏi nàng, Trữ Vinh Vinh bình thường luôn nhào tới ăn điểm tâm bỗng nhiên có chút ngượng ngùng: "Ngươi... Ngươi cũng buổi sáng..."
Sau đó mới bước những bước nhỏ ngồi vào bên cạnh bàn ăn.
Kiếm Đấu La ở bên cạnh thấy, nhịn không được nói: "Vinh Vinh, ngươi còn chưa cùng kiếm gia gia chào buổi sáng đây..."
"A... A, Kiếm gia gia cũng buổi sáng."
Đối mặt Kiếm Đấu La nàng đã có kinh nghiệm, ngọt ngào cười một tiếng, trấn an lão.
Ba người ăn cơm xong, liền cùng đi đến luyện võ trường.
Hôm nay tỷ thí sẽ được cử hành ở đó.
"Kiếm nhi, hôm nay tỷ thí có lòng tin không? Đệ tử của lão xương mấy ngày nay thế nhưng là thề son thề sắt muốn làm cho ngươi thua bốn trận liên tiếp."
Kiếm Đấu La đi phía trước, nghiêng đầu nói với Tần Kiếm: "Còn có tên kia lão xương lại khoe khoang mấy ngày, ngươi lần này phải cho lão sư tranh một hơi a..."
"Yên tâm đi lão sư, vấn đề không lớn." Tần Kiếm ngẩng đầu tùy ý nói.
Trữ Vinh Vinh vốn lanh lợi đi theo nhất thời xông tới: "Tần Kiếm, ngươi hôm nay nhất định phải thắng a."
Tần Kiếm nghiêng đầu nhìn nàng một cái, chỉ thấy nàng một mặt chờ mong.
"Ngươi rất muốn cùng ta hợp tác sao?" Hắn cười nói.
Trữ Vinh Vinh không khỏi trong lòng nhảy một cái, nhưng tiểu cô nương da mặt mỏng, rất nhanh liền quay đầu đi nói: "Mới không phải đâu, ta chính là muốn nghe câu chuyện tiếp theo của Trương Tiểu Phàm."
"A..."
Tần Kiếm đột nhiên tới gần nàng một bước, đầu cùng nàng cơ hồ dính vào nhau, sau đó ở bên tai nàng nhẹ giọng nói: "Vinh Vinh, yên tâm đi, ta sẽ thắng."
Lỗ tai Trữ Vinh Vinh đỏ lên với tốc độ mắt thường có thể thấy được, nàng theo bản năng né tránh mấy bước, nhưng lại lo lắng Tần Kiếm hiểu lầm, liền lập tức xoay người lại, chắp hai tay nhỏ sau lưng, hơi ửng đỏ mặt nói: "Vậy chúng ta nói xong, ngươi hôm nay nhất định phải thắng!"
Tần Kiếm cười gật đầu.
"Mơ mộng hão huyền."
Mà một đạo thanh âm lạnh lùng vào thời khắc này đột ngột chen vào, Tần Kiếm quay đầu, liền thấy Cổ Việt kia khó coi khuôn mặt.
Hắn hiển nhiên là đem những cử chỉ của Trữ Vinh Vinh cùng Tần Kiếm trước đó hoàn toàn nhìn vào trong mắt.
"Chỉ bằng 10 cấp hồn lực buồn cười kia của ngươi, ta chấp ngươi một tay ngươi cũng đừng nghĩ thắng!" Cổ Việt lạnh lùng nói.
Hắn vừa nói vừa trộm liếc nhìn phản ứng của Trữ Vinh Vinh, tựa hồ muốn thông qua loại biểu hiện này hấp dẫn sự chú ý của nữ hài.
Nhưng hắn lại không biết làm như vậy chỉ lại khiến nữ hài cảm thấy chán ghét mà thôi...
Tần Kiếm tự nhiên lười cùng tên nhóc này tranh cãi, hắn chỉ là tăng tốc độ bước chân, đi đến bên cạnh Trữ Vinh Vinh, sau đó cười hỏi nàng: "Vinh Vinh vạn nhất ta hôm nay thua ngươi chọn ai đây?"
Trữ Vinh Vinh vốn đang tức giận bởi những lời của Cổ Việt, không chút suy nghĩ liền nói: "Coi như ngươi thua ta cũng chọn ngươi!"
"Ha ha ha..."
Không đề cập tới khuôn mặt Cổ Việt khó coi đến không thể kiềm chế, Kiếm Đấu La đem tất cả nhìn vào trong mắt sung sướng cười to.
Phải đặt ở vài ngày trước, hắn cũng không tin Tần Kiếm có thể trong mấy ngày ngắn ngủi liền xoay chuyển quan hệ với Trữ Vinh Vinh, nhưng tận mắt thấy một màn này, hắn rốt cục phát hiện đệ tử thân truyền của hắn ở phương diện này tựa hồ có thiên phú đặc biệt...
"Vinh Vinh a, ngươi cũng không thể thiên vị ờ..."
Lúc này toàn thân áo đen Cốt Đấu La trong ánh mắt hưng phấn của Cổ Việt xuất hiện.
Hắn tới gần Trữ Vinh Vinh cúi người nói: "Vinh Vinh, ngươi là tiểu công chúa của Thất Bảo Lưu Ly Tông chúng ta, nên chọn người mạnh nhất làm người hợp tác của mình."
Trữ Vinh Vinh bĩu môi, nói: "Không cần, Vinh Vinh muốn chọn người mình thích để hợp tác!"
Cốt Đấu La ngẩn người, sau đó liền thấy Kiếm Đấu La ở một bên cười trên nỗi đau của người khác.
"Kiếm lão đầu, ngươi sợ đệ tử của mình lại thua một ván tâm tình ta có thể hiểu được, nhưng dùng thủ đoạn này ảnh hưởng Vinh Vinh có chút mờ ám a." Hắn nhịn không được nói.
Hắn còn tưởng rằng Trữ Vinh Vinh có biểu hiện như vậy là Kiếm Đấu La lén hứa hẹn nàng cái gì đây...
Là đối thủ đấu đá cả đời, Kiếm Đấu La làm sao có thể để hắn nói như vậy: "Lão xương, đây đều là sự lựa chọn của chính Vinh Vinh, ngươi cũng đừng muốn oan uổng ta."
"Cái này..."
Cốt Đấu La có chút mắt trợn tròn.
Nhìn bộ dáng này của hắn, Kiếm Đấu La chỉ cảm thấy toàn thân sảng khoái, tại phương diện so sánh đệ tử, hắn rất ít khi sảng khoái như vậy.
Nhưng lúc này, Ninh Phong Trí cũng đi tới: "Vinh Vinh, Cốt thúc nói không sai, chuyện này ngươi không thể trẻ con..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận