Đấu La Thất Tình Liền Trở Nên Mạnh Hơn

Chương 217: Cặn bã đắc lợi dùng quy tắc

**Chương 217: Cặn bã đắc lợi, dùng quy tắc**
"Ngươi như vậy ta không sưởi ấm được, với lại ngươi không thể nào dùng cả đêm hồn lực, vậy còn ngủ hay không?"
Tần Kiếm đương nhiên sẽ không thỏa mãn, cơ hội tốt như vậy không lợi dụng thì bản thể hắn cũng không phải loại tốn công vô ích.
"Vậy ngươi muốn thế nào?"
Hỏa Vũ thần sắc có chút cảnh giác.
Qua mấy ngày nay ở chung, nàng biết rõ Tần Kiếm tận dụng mọi thứ, bản lĩnh lớn đến mức nào.
"Ta đương nhiên là muốn..."
Tần Kiếm còn chưa nói xong, chỉ thấy Hỏa Vũ đảo mắt, bỗng nhiên dang hai tay kéo hắn qua ôm lấy.
"Có phải ngươi muốn ta ôm ngươi ngủ?" Nàng mang theo ý cười nói.
Nàng trong khoảng thời gian này, tự nhiên cũng tiến bộ, không đợi Tần Kiếm nói, liền đoán được hắn muốn ôm nàng ngủ.
Đã vậy, nàng dứt khoát phản công.
Hắn không phải muốn ôm chính mình ngủ sao? Vậy nàng liền ôm ngược lại hắn, xem hắn, thể diện nam nhân đặt ở đâu!
Nhưng... Tần Kiếm căn bản không cần cân nhắc chuyện này, bởi vì Hỏa Vũ tùy tiện suy nghĩ, căn bản không nghĩ cẩn thận, thể diện của Tần Kiếm đặt đến nơi mềm mại, thoải mái vô cùng...
"Được a, đã ngươi muốn như vậy, vậy chúng ta cứ thế ngủ đi..." Tần Kiếm buồn bực, thanh âm phát đại tài.
Ngực có chút tê dại ngứa ngáy, Hỏa Vũ rốt cục kịp phản ứng, hiểu rõ tình huống, mặt lập tức ửng đỏ.
"Hai cái lò lửa nhỏ, thật là ấm áp..."
Thanh âm hài lòng của Tần Kiếm làm Hỏa Vũ chán nản.
"Tần Kiếm!"
Hỏa Vũ cắn răng nói: "Hiện tại sao ngươi không biết xấu hổ như vậy?"
Tần Kiếm không ngẩng đầu nói: "Ta vốn là như vậy, là ngươi chưa nhận thức rõ con người thật của ta."
"Ngươi còn chưa chịu dậy?!" Hỏa Vũ nghiến răng nghiến lợi.
"Là chính ngươi ôm tới..."
Tần Kiếm nhỏ giọng nói thầm, nhưng vẫn đứng lên, sau đó ôm ngược nàng lại: "Ngươi xem, ta vốn chỉ định như vậy mà thôi."
Hỏa Vũ yên lặng trợn trắng mắt, nàng lần đầu phản công hoàn toàn thất bại.
"Tần Kiếm..."
Không biết nghĩ tới điều gì, Hỏa Vũ sắc mặt trở nên trầm tĩnh, loại thần sắc này trên mặt nàng rất ít gặp.
"Hiện tại ngươi là một mình sao?"
Tần Kiếm nghe nàng nói câu này liền biết lại đến khâu xác định quan hệ, tra hộ khẩu, cơ bản mỗi đoạn tình cảm đều bắt đầu từ đây, nhanh chóng tiến lên.
Đương nhiên, trước đó, nếu không có ấn tượng tốt với nhau, không thích hợp xét nhà, bởi vì không có hấp dẫn lẫn nhau làm cơ sở, quá khứ phức tạp rất có thể hủy đi một đoạn tình cảm vừa mới nảy sinh.
"Ta là." Tần Kiếm đáp.
Hỏa Vũ ngẩng đầu, từ dưới nhìn cằm hắn: "Ngươi... Trước kia quan hệ với Trữ Vinh Vinh rất tốt, về sau lại với Băng Nhi, bây giờ lại tới tán tỉnh ta..."
"Các nàng đều là nữ hài tử tốt, vì sao ngươi lại chia tay với các nàng, vì sao lại để ý tới ta?"
Vấn đề này của Hỏa Vũ, rõ ràng là vấn đề khó.
Nếu theo mô típ cặn bã nam, lúc này nên tỏ ra đau khổ, đổ hết những mối tình kia cho việc gặp người không tốt.
Đáng tiếc không nói đến việc Tần Kiếm không thể nào chửi bới Trữ Vinh Vinh và Thủy Băng Nhi, cho dù làm được, Hỏa Vũ quen thuộc Thủy Băng Nhi, cũng sẽ không tin. *Truyền kỳ tiểu thuyết Internet*
Cho nên không ra tay với bạn gái cũ, cũng là tín điều của cặn bã nam, đáng tiếc Tần Kiếm không có quyền lựa chọn...
"Ta không có cách nào? Bởi vì ta nhất định phải chia tay với các nàng..."
Tần Kiếm tiếp nhận vấn đề khó này rất đặc biệt? Hắn không nói sang chuyện khác, cũng không tính lập lý do.
Bởi vì mỗi lần nói dối? Đều cần vô số lời nói dối để lấp liếm? Với lại hắn muốn không phải là tình cảm hiện tại, mà là vĩnh hằng.
Cho nên hắn khẽ vuốt tóc đỏ của Hỏa Vũ? Nhẹ giọng nói: "Nếu ta không chia tay với các nàng, ta không thể biến... Phốc!"
Quả nhiên, rất nhanh hắn liền bị lực lượng vô hình áp chế? Sau đó một ngụm máu bị Tần Kiếm kịp thời quay đầu nôn về phía bên giường.
"Tần Kiếm! Ngươi làm sao vậy!" Hỏa Vũ kinh hãi.
Tần Kiếm đưa tay lau vết máu nơi khóe miệng? Bình tĩnh nói: "Không có việc gì, quen rồi, chỉ là có nhiều thứ không thể nói, không thể viết sẽ bị áp chế mà thôi."
Hắn hiện tại cặn bã đến mức,
Ngay cả quy tắc cũng có thể lợi dụng...
"Hỏa Vũ? Xin lỗi ta không thể nói hết mọi chuyện cho ngươi..."
Tần Kiếm hai tay nâng khuôn mặt xinh đẹp của Hỏa Vũ? Chân thành nói: "Nếu có thể, ta càng muốn nói rõ ràng hết thảy, sau đó để ngươi tự mình lựa chọn."
Hỏa Vũ tuy không rõ rốt cuộc là vì cái gì, nhưng vừa rồi, trong nháy mắt quy tắc giáng lâm, nàng cảm nhận được lực lượng không thể chống lại.
Trong đầu nàng có chút loạn? Vốn đã đầy hồ đồ, nàng căn bản ứng phó không được loại tình huống này.
"Mặc kệ rốt cuộc có nguyên nhân gì, ta chỉ muốn biết? Ngươi đối với ta là thật lòng sao?" Nàng trực tiếp hỏi.
Tần Kiếm khẽ gật đầu: "Đương nhiên."
"Như vậy là được rồi."
Hỏa Vũ bắt đầu lật ngược tình thế, đây là hành động quen thuộc khi nàng nghĩ mãi không ra.
"Dù sao ta cũng không rõ ràng những chuyện loạn thất bát tao kia? Chỉ cần ngươi thật tâm là tốt, cái khác ta mặc kệ!"
Tần Kiếm nhịn không được cười lên.
Đây chính là điểm đáng yêu của Hỏa Vũ? Tính cách thẳng thắn của nàng, muốn nói gì liền nói, muốn làm gì liền làm? Căn bản sẽ không xoắn xuýt.
Đương nhiên, sau khi chia tay với nàng, có lẽ nàng cũng sẽ không tìm tòi nghiên cứu nguyên nhân, khả năng lớn là bùng nổ tại chỗ...
Mấy tháng sau, Tần Kiếm an tâm ở Hỏa Ngục bồi Hỏa Vũ tu luyện, theo số lần bị trói càng ngày càng nhiều, Tần Kiếm cũng dần không vừa lòng với việc ôm, động tay động chân là không tránh khỏi.
Nhưng thường thường làm hắn ngạc nhiên là, lúc này Hỏa Vũ và Trữ Vinh Vinh, biểu hiện của hai người hoàn toàn khác, khi động tình, nàng không có bất kỳ sự thận trọng của nữ hài tử, thuận theo phản ứng nội tâm, nhiệt liệt đến mức Tần Kiếm có chút chống đỡ không nổi...
Đương nhiên, mập mờ nhiệt liệt, thuộc về bí mật nhỏ giữa tình lữ, không thể miêu tả rõ ràng, sẽ bị quy tắc áp chế.
Mà theo thời gian càng lâu, Tần Kiếm đối với hồn kỹ, lực khống chế chủ động cũng vững bước tăng lên, cho dù đối với hồn kỹ thứ tư, muốn khống chế còn rất khó, nhưng theo cảm giác của hắn, chỉ kém một bước, nói không chừng lúc nào cũng có thể đột phá.
Ngày này, đã gần đến hạn kỳ nửa năm.
Bốn tổ người, thực lực đều đạt tới nơi nham tương, tầng cuối cùng của Hỏa Ngục, nói cách khác, thời cơ săn bắn hỏa diễm thú tranh đoạt đã đến.
"Cửa ải cuối cùng này, chỉ có bốn tổ đồng thời đến mới mở ra, cho nên dù chúng ta đến sớm một tháng cũng vô dụng..."
Hỏa Vũ cùng Tần Kiếm sóng vai đứng tại hành lang trước cầu hình vòm, hai người tay trong tay không còn cảm giác nào, thật sự là quá quen thuộc.
"Lần này chúng ta là đối thủ, các ngươi cũng nên cẩn thận." Hỏa Vô Song nghiêng mắt nói.
Qua nửa năm này, ngoại trừ Hỏa Vũ, sáu người khác đối với Tần Kiếm đều cực độ khó chịu.
Dù sao mọi người đều cùng nhau chịu khổ, dựa vào cái gì bọn họ bầm dập mặt mày, còn Tần Kiếm mỗi ngày thoải mái nói chuyện yêu đương, vui vẻ qua đến bây giờ.
Giống như kiếp trước Tần Kiếm chơi cáp treo xếp đặt đồng dạng, mọi người cùng nhau chịu khổ còn chưa tính, nếu có một người dễ dàng đến mức buồn ngủ, vậy khẳng định sẽ trở thành mục tiêu công kích...
Bạn cần đăng nhập để bình luận