Đấu La Thất Tình Liền Trở Nên Mạnh Hơn

Chương 220: Khuê phòng qua đêm

**Chương 220: Đêm ở khuê phòng**
"Đúng đúng đúng, ngươi không thiếu người theo đuổi, nhưng không ai có thể lọt vào mắt ngươi a!"
Hỏa Thiên Hoa xòe tay.
"Tần Kiếm, nếu ngươi đã như vậy với Hỏa Vũ, hay là ở lại Sí Hỏa Học Viện của chúng ta đi?"
Hỏa Thiên Hoa lại bắt đầu nháy mắt ra hiệu, lôi kéo Tần Kiếm gia nhập học viện.
"Lão sư, ngươi không thấy chúng ta bị đánh bầm dập mặt mũi sao?"
Hỏa Vô Song bất đắc dĩ chống nạnh, "Để hắn vào, nội bộ chiến đội chúng ta có thể đánh nhau đến vỡ đầu mất..."
"Ngô... Ta nguyện ý dùng sáu người các ngươi đổi lấy hắn."
Hỏa Thiên Hoa hơi trầm ngâm, liền thẳng thắn nói.
Hỏa Vô Song mấy người tức đến thiếu chút nữa bạo Võ Hồn tại chỗ.
"Hỏa lão sư đang nói đùa với các ngươi đấy..."
Tần Kiếm vốn định giảm bớt sát khí của bọn họ, nhưng nhìn mấy người bọn họ vẫn một bộ dáng vẻ không c·hết không thôi với hắn, không khỏi đổi giọng, "Kỳ thật hắn cảm thấy lãng phí thời gian với lũ cặn bã các ngươi, còn không bằng dứt khoát thay một nhóm mới."
"Tần Kiếm, ta và ngươi thề không đội trời chung!" Hỏa Vô Song gào lên.
Tần Kiếm hai tay ôm ngực, "Nhàm chán, ta không chấp nhặt với tên muội khống như ngươi."
Hỏa Diễm: "Ngươi chờ đó, một ngày nào đó ta sẽ đánh bại ngươi."
Tần Kiếm ngẩng đầu nhìn trời, "Kiếp sau đi."
Hỏa Vân, Hỏa Vũ: "Ngươi lại làm lố rồi."
"Đó không phải là việc hai phụ trợ các ngươi có thể làm được." Tần Kiếm cũng không thèm nhìn bọn họ.
Hỏa Tuấn, Hỏa Chùy: "Chúng ta gặp nhau ở giải đấu!"
"Ái chà, dọa ta còn tưởng đám các ngươi muốn hẹn ta tan học gặp nhau ở thao trường đấy..."
Tần Kiếm mỉm cười phất phất tay, nắm eo Hỏa Vũ, nghênh ngang rời đi, "Chư vị gặp lại."
Hỏa Thiên Hoa và Hỏa Vô Song bọn người cứ như vậy nhìn Tần Kiếm châm đuốc mang Hỏa Vũ rời khỏi Sí Hỏa Học Viện, mà Hỏa Vũ thế mà không có ý kiến gì.
"Thật đúng là gặp được khắc tinh..." Hỏa Thiên Hoa cảm khái nói.
"Hừ!"
Hỏa Vô Song xoay người rời đi, "Ta đi tu luyện."
"Chúng ta cũng vậy!"
Sáu người cũng không tiếp tục để ý Hỏa Thiên Hoa, tự mình rời đi.
Hỏa Thiên Hoa: "..."
"Cũng tốt, mượn chuyện này coi như đè ép thói hư tật xấu mắt cao hơn đầu trước kia của bọn hắn, như vậy hẳn là có thể bình tĩnh lại."
Hắn nhìn bóng lưng mấy người, chậm rãi lộ ra nụ cười như hồ ly...
Bên ngoài Sí Hỏa Học Viện, Hỏa Vũ dựa vào Tần Kiếm, tức giận nói: "Vừa nãy nể mặt ngươi ta không nói chuyện, bất quá bọn hắn dù sao cũng là đội hữu của ta, ngươi làm sao hống hách như vậy? Nhất là ca ca ta, hắn bị ngươi coi thường như vậy, sau này làm sao bây giờ?"
Tần Kiếm cười ha ha một tiếng, "Đây là lão sư lĩnh đội của các ngươi đang cố ý rèn luyện bọn hắn đâu, ngươi nha, ngây thơ."
Hắn nhịn không được đưa tay gõ gõ đầu nàng.
"A?"
Hỏa Vũ quả nhiên có chút mộng che đầu, "Lão sư là cố ý?"
"Đó là đương nhiên rồi, ta chỉ là đang phối hợp diễn xuất mà thôi." Tần Kiếm lại tiến lên hôn một cái lên hai gò má tú mỹ của nàng.
Hỏa Vũ làm bộ ghét bỏ đẩy mặt hắn ra, "Ngươi hiện tại sao dính người như thế nha?"
"Khẩu thị tâm phi tiểu cô nương." Tần Kiếm im lặng nói.
"Đúng rồi, ngươi muốn mang ta đi đâu?" Hỏa Vũ đột nhiên hỏi.
"Đến bây giờ mới nhớ tới hỏi vấn đề này a?"
Tần Kiếm uể oải nói, "Nửa năm rồi, ta cũng cần phải trở về, cho nên dự định mang ngươi cùng đi."
Hỏa Vũ dấu hỏi đầy đầu, "Mang ta đi đâu? Ta hiện tại muốn chuẩn bị cuối cùng cho giải đấu, sao có thể rời khỏi học viện?"
Tần Kiếm sờ lên mũi, "Cho nên ta chỉ tính toán mang đi ngươi một đêm... Ngươi sẽ không ngay cả cùng ta qua đêm cuối cùng cũng không nguyện ý theo giúp ta a?"
"Ngươi muốn mang ta đi đâu?" Hỏa Vũ cảnh giác nói.
Khóe miệng Tần Kiếm nhếch lên, "Ta ở học viện các ngươi lại không có chỗ ở, đương nhiên là đi khách sạn."
"Ngươi không có, ta có a..." Hỏa Vũ không chút nghĩ ngợi liền nói.
"Ách..."
Một vòng đỏ ửng tan ra trên gò má nàng.
Bởi vì câu nói này chẳng khác gì mời Tần Kiếm đi ngủ khuê phòng của nàng.
Tần Kiếm quả nhiên thuận nước đẩy thuyền, "Vậy thì ở chỗ ngươi thôi, còn tiết kiệm được tiền thuê phòng, rất đắt."
Vốn theo tính cách của Hỏa Vũ là không thể nào đáp ứng, nhưng bây giờ nàng lại không dễ dàng nói ra lời từ chối.
Có người mình thích, Liền sẽ lo được lo mất.
"Vậy... Chúng ta trở về đi..."
Hỏa Vũ cúi đầu dắt Tần Kiếm quay trở lại, sau đó dưới vô số ánh mắt mập mờ mang hắn vào khu nhà ở thống nhất của chiến đội Rực Lửa.
Cũng giống như Thiên Thủy Học Viện, chiến đội có đãi ngộ đặc biệt, nguyên một tòa lầu đều là của bọn họ.
Có thể nghĩ, Hỏa Vô Song bọn người khi lần nữa nhìn thấy Tần Kiếm, bộ mặt đen muốn mắng người kia.
"Tần Kiếm! Chúng ta bây giờ liền đơn đấu!"
Muội khống Hỏa Vô Song là người đầu tiên nhảy ra.
Tần Kiếm tùy ý liếc hắn một chút, "A, ngươi muốn cùng ta đơn đấu?"
Hỏa Vô Song nhìn hắn tựa hồ rục rịch bộ dáng, trong nháy mắt nhớ tới cảnh sáu người bọn họ bị đánh nằm sấp, liền đổi giọng, "Đương nhiên là ngươi đơn đấu với sáu người chúng ta!"
Không nói năm người khác có biểu lộ lúng túng, ngay cả Hỏa Vũ đều che trán, cảm thấy mất mặt thay cho ca ca mình.
"Khục, ta là muốn hỏi ngươi chạy tới lầu ký túc xá của chúng ta làm cái gì?" Mặt Hỏa Vô Song có chút đỏ.
Tần Kiếm như không có chuyện gì xảy ra, đánh giá bốn phía trang trí hỏa hồng, thuận miệng nói, "Đương nhiên là tới qua đêm."
"Qua đêm?!"
Sáu người đồng thời kinh hô, sau đó liền đem ánh mắt khó có thể tin nhìn về phía Hỏa Vũ bên cạnh Tần Kiếm, ánh mắt kia như nhìn thiên nhân.
"Hỏa Vũ, ta là ca ca của ngươi, tuyệt không cho phép ngươi mang nam nhân trở về phòng qua đêm!" Hỏa Vô Song nghĩa chính nghiêm từ nói.
"Ngươi muốn xen vào ta?"
Ánh mắt Hỏa Vũ có chút nguy hiểm.
Hỏa Vô Song: "..."
"Két..."
Mắt thấy Hỏa Vũ thật sự dắt Tần Kiếm vào phòng mình, hơn nữa còn khóa cửa phòng, mấy người đưa mắt nhìn nhau.
"Vô Song, ngươi thật không quản Hỏa Vũ sao?" Hỏa Vân im lặng nói.
Hỏa Vô Song siết chặt song quyền, gân xanh trên trán nổi lên, "Ngươi cảm thấy ta quản được không?!"
Hỏa Vân: "..."
"Còn tốt phòng chúng ta cách âm hiệu quả không tệ." Hỏa Vũ bỗng nhiên nói một câu.
Mấy người khác đầu tiên là sửng sốt, sau đó đều lộ ra vẻ mặt kỳ quái kiểu 'ngươi hiểu, ta hiểu, đại gia đều hiểu'.
Chỉ có Hỏa Vô Song sắc mặt càng đen hơn...
Phòng Hỏa Vũ cũng không có quá nhiều trang trí rườm rà, cũng không có vô số quần áo và đồ trang điểm thường gặp của nữ hài, nàng không có những thứ đó.
Mấy bộ quần áo thay giặt, vài đôi giày, mấy bộ đồ rửa mặt dự bị, cơ bản đó là toàn bộ vật phẩm trong phòng nàng.
"Sao không mua cho mình nhiều quần áo một chút? Các ngươi nữ hài đối với quần áo không phải càng nhiều càng tốt sao?" Tần Kiếm hỏi.
Hỏa Vũ ngồi trên giường mềm của mình, thần sắc hơi mất tự nhiên.
"Bởi vì ta cảm thấy những vật kia không có tác dụng gì, thời điểm này còn không bằng nắm chặt thời gian tu luyện." Nàng nói.
"Tại sao phải cố gắng như vậy? Cuộc sống không nên bị tu luyện chiếm hết, như vậy thật không thú vị a." Tần Kiếm ngồi lại gần nói.
Hỏa Vũ ngẩng đầu lên, chân thành nói, "Trước kia khi ta và ngươi mới quen cũng đã nói, Sí Hỏa Học Viện là nơi nuôi ta lớn lên, vì nó giành được vinh quang là chuyện ta muốn làm nhất hiện tại."
"Vậy sau này thì sao?"
Tần Kiếm bỗng nhiên hỏi, "Ngươi rồi sẽ tốt nghiệp Sí Hỏa Học Viện."
Hỏa Vũ đứng dậy, chậm rãi đi đến trước cửa sổ, thu vào đáy mắt vẻ đẹp của học viện được tô điểm bởi cây phong hỏa hồng ngoài cửa sổ.
"Có lẽ... Sẽ ở lại Rực Lửa làm lão sư a..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận