Cẩu Thành Thần Quân, Tông Môn Để Cho Ta Ở Rể (Tu Tiên Ai Còn Tìm Đạo Lữ)

Chương 190:

**Chương 190:**
"Sư huynh trở về khi nào vậy?" Dương Kỳ hỏi.
"Hôm nay trở về một chút, hai ngày nữa phong ngoại phong còn có nhiệm vụ." Cố Án đáp.
Dương Kỳ nhìn quanh phía dưới rồi nói: "Nghe nói chỗ sư huynh đây có không ít người dòm ngó, vị đồng hương kia của ta bảo ta không nên tới chỗ ở của huynh, rất dễ bị người ta nhằm vào."
Cố Án gật đầu: "Đồng hương của ngươi nói không sai, nhất là ở trong tông môn, rất dễ bị người ta để ý."
Ngược lại ở phong ngoại phong thì không sao.
Dù sao trong tông môn quan hệ phức tạp, khắp nơi đều có khả năng bị người khác ngáng chân.
Ở phong ngoại phong, vừa đi là có nhiệm vụ, bận rộn đến mức việc bị nhằm vào chỉ là chuyện hi hữu, thậm chí còn không biết hắn đang làm gì.
Dù sao nếu nhiệm vụ không hoàn thành tốt, sẽ liên quan đến tương lai của bản thân.
So với việc nhằm vào người khác, chẳng ai lại đi mạo hiểm tương lai của mình.
Ngoài ra, phong ngoại phong so với trong tông môn còn nguy hiểm hơn.
Thực lực không đủ mà phân tâm, rất dễ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Nói tóm lại, người ở phong ngoại phong sẽ không rảnh rỗi đến mức phát điên.
"Gần đây sư huynh có g·iết người ở phong ngoại phong không?" Dương Kỳ tò mò hỏi.
Cố Án nhìn đối phương rồi nói: "Ta trông giống người thích g·iết chóc lắm sao?"
"Không phải, chỉ là cảm giác nhân vật truyền kỳ như sư huynh, ắt hẳn sẽ khiến một nơi nào đó xảy ra biến cố lớn." Dương Kỳ cười nói.
Cố Án: ...
Phong ngoại phong đúng là đã có biến hóa không nhỏ, nhưng không liên quan đến hắn.
Là do Huyết Luyện tông đánh vào.
Chuyện này còn kéo dài mấy ngày, bản thân hắn rất dễ bị để mắt tới.
Ngoài ra, tin tức Chấp Pháp đường đạt được chìa khóa còn chưa lan truyền ra ngoài, kỳ thực hắn vẫn có nguy cơ bị tìm tới.
"Sư huynh giới thiệu vị sư muội kia, trước mắt coi như ổn định, bất quá hình như nàng có người thân ở Thanh Mộc thành, xem ra là đang làm công cốc." Dương Kỳ nói.
Cố Án gật đầu: "Mỗi người có một lựa chọn, không cần để ý."
"Tiếp theo là Dư Thổ sư đệ, hắn đúng là một thiên tài, nhưng vị thanh mai trúc mã kia của hắn thì... đúng là khó nói." Dương Kỳ cảm khái nói: "Dư Thổ nói thanh mai trúc mã của hắn muốn hắn nhanh chóng tấn thăng Trúc Cơ, nói đó cũng là khảo nghiệm đối với hắn.
Bất quá ta thấy căn cơ của hắn không tệ, quả thật có khả năng thành công.
Chỉ là có cảm giác người thành thật bị bắt nạt.
Thanh mai trúc mã của hắn thậm chí không cho hắn một viên Trúc Cơ Đan nào, chỉ cho đan dược bình thường.
Sớm biết linh thạch của Dư Thổ đều mua từ chỗ nàng ta.
Còn nói Trúc Cơ Đan là đồ vật trân quý, đương nhiên cũng nằm trong phạm vi khảo nghiệm."
Chuyện này Cố Án không thể ngăn cản, mỗi người để ý những thứ khác nhau.
Dư Thổ chưa từng nếm trái đắng ở con đường này, đương nhiên sẽ không hiểu nó có thể đi được hay không.
Ngoài ra, hắn vốn chất phác, nhận thức về người khác cũng có hạn.
Hắn cho rằng thanh mai trúc mã nhất định là tốt, cũng không thể trách móc nhiều.
Nhưng kết quả cuối cùng như thế nào, Cố Án không thể nói trước.
Vạn nhất thanh mai trúc mã kia thực sự tốt thì sao?
Cho nên không tiện mở miệng khuyên can.
Dương Kỳ hay Tăng Lan cũng vậy.
Bọn hắn đều hiểu đạo lý này, cho nên không thể trực tiếp nói thẳng.
Trên đường đời phong cảnh vô số, mỗi người nhìn thấy đều không giống nhau, gặp phải đương nhiên cũng khác xa nhau một trời một vực.
Tốt hay x·ấu còn phải xem có thể bước ra được hay không, hoặc là rời xa nó.
Sắc đẹp như đ·a·o, tình cảm như "thâm uyên".
Cái trước có thể ngăn cản, cái sau lại không cách nào kiềm chế.
Cố Án không biết Dư Thổ thuộc loại tình huống nào.
Sau đó, Dương Kỳ còn nói về cách nhìn của Thiên Trần phong đối với Cố Án.
Không ít người nhổ nước bọt, chửi rủa.
Nói gì mà tiểu nhân hèn hạ, vì lợi ích cá nhân mà đẩy mọi người vào thế bí.
Nếu không phải vì đại thanh tẩy, bọn hắn đã không phải vất vả, cũng không phải nơm nớp lo sợ.
Nếu không dẫn tới đại thanh tẩy của tông môn, người của tông môn ở phía trên sẽ không phẫn nộ, từ đó trách tội xuống đám đệ tử bình thường.
Một số phù lục, đan dược, pháp bảo cũng không đến mức tăng giá.
"Tăng giá rõ ràng là do Huyết Luyện tông đánh tới, không hề liên quan đến sư huynh.
Những người này hễ không thuận lợi, đều đổ tội lên đầu sư huynh." Dương Kỳ có chút tức giận nói:
"Thảo nào đồng hương của ta bảo ta không nên tiếp xúc quá nhiều với những người này, quả thật sẽ khiến người ta ngu ngốc đi."
Cố Án: ...
Đồng hương của ngươi còn bảo đừng tiếp xúc với ta.
Ngươi nói vậy, ta lại cảm giác ngươi đang mắng cả ta.
Cố Án cảm khái trong lòng.
Sau khi nghe đối phương lải nhải, Cố Án liền muốn rời đi.
Dương Kỳ hiếu kỳ: "Sư huynh không tức giận sao?"
Cố Án nhìn đối phương rồi nói: "Có gì mà phải tức giận, ta ra tay trước nay không phải vì để bọn hắn cảm kích ta."
"Thế nhưng bọn hắn phỉ nhổ huynh, chửi rủa huynh, nói x·ấu huynh." Dương Kỳ nói: "Bị người ta nói x·ấu không phải chuyện tốt lành gì, chuyện chưa từng làm, đó là muốn gán tội cho người khác."
"Như vậy không phải càng tốt sao?" Cố Án khẽ nói.
Sau này không có linh thạch, toàn bộ phải nhờ những người này "khẳng khái mở hầu bao".
Nếu như bọn hắn cứ khen ngợi mình, làm sao mình có thể nhặt về linh thạch?
Sau đó, hắn cáo biệt Dương Kỳ, trở lại phong ngoại phong.
**Hôm sau.**
Cố Án triệu kiến tất cả mọi người của đội 2.
Nếu đã trở thành lĩnh đội, cần phải hiểu rõ những thành viên này.
Tổng cộng có năm thành viên.
Kim Đan sơ kỳ Bàng Văn, tướng mạo bình thường, hiện tại mặt vẫn còn sưng.
Bất quá trong mắt không hề có chút bất mãn nào.
Như vậy, Cố Án cũng yên tâm hơn nhiều.
Tiếp theo là ba vị Trúc Cơ viên mãn.
Vị thứ nhất, Nguyễn Hoan, chính là vị sư muội hôm qua tìm hắn, trông có vẻ nhút nhát.
Vị thứ hai, Lãnh Tân, trong đôi mắt mang theo chút dã tâm, chừng hai mươi tuổi, xem như thiếu niên tài cao.
Vị thứ ba, Thư Từ, ăn mặc có chút rộng, nhưng lại kín đáo. Trông bình thường không có gì lạ, kỳ thật che giấu tu vi, Kim Đan trung kỳ.
Trong danh sách có đề cập, nói là người trong ma môn, hẳn là Hợp Hoan tông.
Tư liệu ghi chép, đối phương nhìn không có gì đặc biệt, nhưng thường xuyên tiếp cận một số sư huynh sư đệ, có thể nói là cấu kết với không ít người.
Trước mắt chưa xác định được mục đích, cũng chưa làm chuyện gì quá đáng.
Ý của hầu lĩnh đội là, nếu không nắm chắc được thì có thể báo lên.
Khống chế được thì không sao, không khống chế được dễ dàng chuốc họa vào thân.
Vị cuối cùng, Trúc Cơ hậu kỳ, Còn Hỏa, để râu ria, không còn trẻ.
Thiên phú hẳn là kém nhất trong năm người.
Ưu điểm duy nhất có lẽ là tr·u·ng thực, làm việc chăm chỉ.
Có điều cũng dễ bị bắt nạt.
"Trước kia đội 2 của chúng ta rất đông người, bây giờ chỉ còn lại những người này, tương lai số lượng nhiệm vụ hẳn là sẽ không ít, nếu như các ngươi muốn rời khỏi, bây giờ có thể đi.
Đương nhiên, muốn đổi cũng được.
Chỉ cần có người tiếp nhận là được.
Nếu như hôm nay không đi, sau này làm nhiệm vụ rồi mà còn muốn đi, ta sẽ không dễ nói chuyện như vậy." Cố Án nhìn đám người bình thản mở miệng.
Trong lúc nhất thời, đám người đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng không ai lên tiếng.
Đến được phong ngoại phong không dễ dàng.
Muốn có linh thạch, đương nhiên cũng phải bỏ ra đầy đủ nỗ lực.
"Đã như vậy, ta coi như các ngươi muốn ở lại làm việc."
Cố Án nhìn mọi người nói:
"Đội 2 của chúng ta thế lực yếu, sau này dễ dàng nghe được những lời không hay, không cần để ý.
Ngoài ra, đốn củi là nhiệm vụ tất yếu của mỗi đội, lúc rảnh rỗi các ngươi muốn đi đốn củi thì cứ đi, không muốn thì an tâm tăng cao tu vi.
Ta không lên tiếng, chuyện đốn củi chính là tự do."
Nhất thời, đám người không biết phải nói gì, lĩnh đội của bọn hắn tự mình đi đốn củi.
Nói ra sẽ bị người khác chê cười.
Thế nhưng bọn hắn lại không thể lên tiếng nói gì.
"Nhiệm vụ mấy ngày nữa mới bắt đầu, trong khoảng thời gian này, các ngươi có thể nghỉ ngơi trước." Cố Án nói.
Sau đó, Cố Án lại nói thêm vài câu xã giao, liền thả người rời đi.
Chỉ là có một người ở lại.
Chính là Thư Từ, người có vấn đề.
"Có việc?" Cố Án hỏi.
"Lĩnh đội, ta muốn hỏi một chút trong tông môn có chỗ nào bán váy tiên không." Thư Từ chỉ vào quần áo trên người rồi nói: "Bộ quần áo này hơi rộng."
Nói xong, ngay trước mặt Cố Án, kéo bộ quần áo rộng về phía sau, trong nháy mắt, dáng người uyển chuyển hiện rõ.
Đường cong đầy đặn, thân trên nhô ra mềm mại, lả lướt muốn đổ, vòng eo thon thả.
Cố Án: ...
Lấy cái này để khảo nghiệm cán bộ sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận