Cẩu Thành Thần Quân, Tông Môn Để Cho Ta Ở Rể (Tu Tiên Ai Còn Tìm Đạo Lữ)

Chương 146: Muốn thành Kim Đan

**Chương 146: Muốn Thành Kim Đan**
Nhậm Ứng Hoa vận hành Vận Mệnh Chi Hoàn rất đơn giản.
Tham ô lâu ngày sổ sách kiểu gì cũng sẽ xảy ra vấn đề, mà đã có vấn đề thì không thể nào cứ giữ mãi vấn đề đó được.
Chờ cấp trên chủ động tra xét, sẽ rất dễ dàng mang đến tai họa ngập đầu.
Không bằng dẫn cấp trên chủ động vung đao.
Để một số người đứng ra chống đỡ, sau đó san bằng sổ sách của những năm trước.
Hơn nữa, có một vài vị trí đã chọc giận rất nhiều người, cũng nên cho đồng môn một lời giải thích.
Đến lúc đó, đại đa số bọn họ đều có thể bình an vô sự.
Chờ sóng gió qua đi, mọi chuyện lại khôi phục như cũ là được.
Tổn thất không đáng là bao.
Mà những tâm tình này cũng cần mồi lửa, cho nên tháng Ba liền phải bắt đầu kế hoạch.
Để người của Thiên Trần Phong thảo luận về chuyện tham ô, nảy sinh oán hận đối với một vài chức vị, hoặc là bộc phát oán hận.
Khi đó vấn đề sẽ nảy sinh.
Một khi đao của cấp trên chém xuống, oán hận trong lòng những người kia sẽ được giải tỏa.
Nhất là nhìn thấy những kẻ bị trách mắng kia ngã ngựa, tự nhiên sẽ cảm thấy thư thái.
Đừng nghĩ rằng những người ở chức vị bình thường ngã ngựa thì bọn họ sẽ không cảm thấy gì, phải biết rằng những kẻ hung hổ dọa người đều là những người ở chức vị bình thường này.
Sau đó lại đưa ra một vài người ở vị trí quan trọng hơn.
Cơ bản là mọi chuyện sẽ êm xuôi.
Nhưng chắc chắn sẽ có chút trắc trở.
Cố Án tính toán thời gian.
Nếu tính theo tháng Sáu, hắn còn sáu tháng rưỡi.
Nhưng nếu tính theo tháng Ba, hắn chỉ còn ba tháng rưỡi.
Khí Hải Thiên Cương trước mắt mới chỉ có sáu tầng.
Tầng thứ bảy còn cần một tháng rưỡi nữa.
Tầng thứ tám, thứ chín ít nhất phải mất sáu tháng, thậm chí chín tháng.
Hoàn toàn không kịp.
Ngoài ra, còn cần phải có được công pháp Kim Đan.
"Xem ra cần phải đổi chỗ khác để đốn củi."
Tông môn không bao giờ thiếu khu vực đốn củi.
Trúc Cơ Mộc Trận đã không đủ, phải tìm nơi tốt hơn.
Có thể hỏi thăm một chút sư huynh xem sao.
Cứ nói là muốn đi kiếm thêm nhiều linh thạch là được.
Ngoài ra, đã đến lúc đến Tàng Thư Các.
Cửa vào nội môn Tàng Thư Các.
Cố Án ngự kiếm đáp xuống quảng trường, nhìn dòng người qua lại ở lối vào, có chút cảm khái.
Cửa vào thay đổi, đại diện cho thân phận của hắn đã có sự biến đổi.
Đáng tiếc là, nội môn phức tạp hơn ngoại môn.
Dường như càng có chút địa vị, cuộc sống lại càng phức tạp.
Sau đó, Cố Án dựa theo lời Hoa Quý Dương nhắc nhở, đi thẳng đến lầu hai.
Lầu hai rất rộng, đặt rất nhiều ngọc giản.
Đương nhiên người cũng rất nhiều.
Chỉ là…
Không có lão giả nào cả.
Cố Án chỉ có thể đi dạo xung quanh, rất nhanh liền thấy ở phía sâu có người vây quanh.
Thậm chí có một vài người đang bàn luận.
Bước nhanh tới gần, hắn phát hiện có hai lão giả đang đánh cờ.
Cố Án nhìn xem, là cờ vây.
Cờ vây…
Hắn không hiểu gì cả.
Nhưng người đánh cờ là lão giả, hơn nữa ở tiên hiệp giới mà đánh cờ thì thường mang theo rất nhiều truyền kỳ.
Ví dụ như xem cờ Lạn Kha.
Cố Án nhìn những người vây xem, phát hiện đều là những người trẻ tuổi.
Bọn họ không khen bên trái thì cũng khen bên phải.
Cố Án đang suy nghĩ không biết hai người kia có quan hệ gì với người mà Hoa Quý Dương nói hay không.
Hai vị lão giả đều mặc y phục bằng lụa, râu tóc bạc trắng, khí chất siêu phàm.
Có dáng vẻ của người đắc đạo.
Nhưng...
Đều là tu vi Trúc Cơ viên mãn.
"Ngươi cũng đến xem cờ à?" Đột nhiên có âm thanh vang lên: "Gương mặt lạ a."
Cố Án quay đầu nhìn về phía người bên cạnh, phát hiện là một nam tử còn lớn tuổi hơn cả hắn.
Đại khái hơn sáu mươi tuổi.
Trúc Cơ hậu kỳ.
So với hắn còn kém xa.
"Ta mới tới, sư huynh muốn xem sao?" Cố Án lập tức nhường vị trí.
"Vẫn còn biết kính trọng người đồng lứa." Lão giả khẽ cười nói.
Trong lòng Cố Án vội vàng uốn nắn:
"Sư huynh nhìn đã hơn sáu mươi, ta mới năm mươi, chúng ta không phải người đồng lứa, ta còn trẻ."
Mặc dù cậy già lên mặt thật sự rất thú vị, nhưng khi đối mặt với người lớn tuổi hơn, cũng có chút đáng tiếc.
Dù sao cũng không thể làm ra vẻ được.
Ở ngoại môn, cơ hồ không có ai lớn tuổi hơn hắn.
Ở nội môn thì nhiều vô kể.
Còn lại đều là Trúc Cơ.
Chỉ cần hắn hoàn thành nhiệm vụ ở đây, xác suất lớn là có thể thành tựu Kim Đan.
Bốn mươi tuổi Kim Đan, có già không?
Hẳn là rất trẻ trung đi.
Thấy Cố Án nhường lại, lão giả có chút hiếu kỳ: "Ngươi không xem à?"
"Xem không hiểu." Cố Án trả lời chi tiết.
Lão giả cảm khái nói: "Ta lúc đầu cũng không hiểu, nhưng vì muốn xem hiểu nên đã đặc biệt học, nghe nói quân cờ ở đây có thể kéo người vào không gian khác.
Vận khí tốt thì có thể thu hoạch được truyền thừa."
"Có người từng thu được rồi sao?" Cố Án hỏi.
"Có." Lão giả chắc chắn nói.
Điều này cũng khiến Cố Án có chút bất ngờ.
Nhưng hắn thật sự không hiểu, chẳng lẽ phải quay về học?
Nếu quả thật là người mà Hoa Quý Dương nói, thì học cũng không có gì.
Nếu như không phải…
Chắc không cần thiết phải ở lại lãng phí thời gian.
Dù sao thời gian cũng không còn nhiều.
Nói một tiếng cảm ơn, Cố Án quay đầu rời đi.
Bắt đầu tìm xem có lão giả bình thường nào không.
Chỉ là tìm một vòng, phát hiện trừ hai người đang đánh cờ, thì lão giả vây xem kia là lớn tuổi nhất.
Cố Án thở dài.
Cất bước rời đi.
Sau này lại đến.
Lần này không thu hoạch được gì.
Sau đó, mỗi sáng sớm khi Cố Án hoàn thành nhiệm vụ, trước khi đến Thiết Tâm Mộc, hắn sẽ ghé vào Tàng Thư Các lầu hai.
Xem một hồi đánh cờ, sau đó chờ vị lão giả kia đến chào hỏi, rồi rời đi dạo quanh một vòng.
Cuối cùng xem qua một chút thư tịch.
Hắn biết rất ít về những chuyện trong tu tiên giới.
Buổi chiều, hắn sẽ đi đốn củi.
Ngoài ra, vào ban đêm khi đốn củi, Cố Án tìm người quản lý.
Đề nghị được chuyển sang khu đốn củi khác.
Đối phương có chút bất ngờ.
Nhưng vẫn đồng ý, hỏi hắn muốn đi nơi nào.
Cố Án đưa ra đáp án rất đơn giản, nơi nào nhiều linh thạch là được.
Đối phương đưa ra đáp án Kinh Thần Mộc.
Mười khối linh thạch.
Cố Án lắc đầu.
Sau đó đối phương đề nghị bãi gỗ Huyết Thần Mộc.
Đốn củi ở đây có tác dụng phụ là rút cạn huyết khí, hai mươi khối linh thạch, bảo hắn thử xem sao.
Không được thì quay lại.
Ngày hôm sau có thể chuyển qua là được.
Hôm sau.
Ngày mùng 6 tháng 1.
Cách lúc kế hoạch của Nhậm Ứng Hoa bắt đầu, còn khoảng gần ba tháng.
Cố Án lại đến Tàng Thư Các.
Nhìn hai người đánh cờ, Cố Án phát hiện ván cờ vẫn rất bình thường, ít nhất người xem cờ như hắn cảm thấy bình thường.
Có lẽ hắn không nhìn thấy được huyền ảo trong đó.
"Sư đệ lại đến à?" Lão giả xuất hiện.
Cố Án cười nói: "Sư huynh mời."
Đối phương rất đúng giờ, hắn xem sách một lát rồi cũng nên đi đốn củi.
Trong đêm.
Vị trí của Huyết Thần Mộc nằm ở phía sau núi nơi có Lôi Đình Mộc.
Cũng không xa lắm.
Gỗ màu đỏ như máu, lá cây đỏ thẫm, mang một vẻ đẹp kỳ lạ.
Khi chém xuống.
Cố Án cảm thấy khí huyết bị rút đi một phần.
Có chút tương tự như Kinh Thần Mộc.
Đều là cảm giác bị rút đi.
Cho người ta cảm giác khó chịu, vặn vẹo.
Đã lâu hắn không cảm nhận được tác dụng phụ như vậy.
Cả đêm đốn củi đều rất chậm.
Nhưng đáng mừng là.
Dòng nước ấm xuất hiện rất nhanh.
Nhánh cây cũng đang nhanh chóng biến đổi.
« Thuật pháp: 43/50 »

« Khổ tu: 88/100 »

« Thuật pháp: 44/50 »

« Thuật pháp: 45/50 »

« Khổ tu: 88/100 »
Một đêm lại có năm sáu điểm giá trị biến đổi.
Điều này chứng tỏ tốc độ tu luyện của hắn đã tăng lên gấp bội.
Nhưng mà…
Lúc xuống núi, Cố Án nhìn bản thân có chút khô héo, trầm mặc không nói.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn sẽ gầy trơ xương mất.
Ngày hôm sau, Cố Án lại đến Tàng Thư Các.
Lão giả nhìn thấy Cố Án liền ngây người: "Ngươi đi phạt ở Huyết Thần Mộc à? Dáng vẻ của ngươi rất giống, nói đến ngươi tại sao cứ đến đây mãi vậy?"
Cố Án có chút hiếu kỳ hỏi: "Sư huynh thì sao? Tại sao lại đến đây?"
"Xem cờ a."
"Nghe nói ở đây có nhiệm vụ, đến nhận nhiệm vụ, nhưng lại không gặp được người giao."
Lão giả mặt mày mờ mịt: "Nhận nhiệm vụ? Vậy sao ngươi không hỏi? Ta có nhiệm vụ a."
Cố Án: "? ? ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận