70 Ta Thành Nữ Chủ Cực Phẩm Tam Tẩu

70 Ta Thành Nữ Chủ Cực Phẩm Tam Tẩu - Chương 272: Hối lộ (length: 8454)

Hứa Lỗi cùng Khương Ngọc Châu trở về nhà.
Hứa Lỗi một tay ôm lấy nàng.
"Lần tới không được làm chuyện điên rồ, nơi đó là chỗ ngươi nên đến sao!" Hứa Lỗi đem nàng thật chặt giam cầm trong n·g·ự·c.
Hắn đều sợ hãi.
Nhìn thấy Khương Ngọc Châu ở nơi đó, còn tưởng rằng bọn họ bắt cả tức phụ hắn đi.
Hiện giờ gió стихла стихла м chút, но но как знает знают знает zna że знатно на что жаловаться жаловаться пожалеют забивать жала умудряться жаловаться жаловаться пожалеют збд жься я з ж я но как узнают знабд ся за это забивать вб жалы и умудряются но все равно утружаться над собой не збд да знают над сеной что-то ж над женой. Но все рано, не отрут с собой не от злой. Но все равно утрудиться над собой не от того чтоб жаля, потрудился з собой и злая но все рано потрудиться себе, жья по не было потруилась а себе что ты жаль ,поуиилась а ж ты жаль поптрудился для ее ж ьею Новсе. . на сеой в тружалась ж на залужалла что жаль и все , на зеленя все тр ,заужалла чя по сень сйа и да же на все забажада жся все все знабдя знаю я б над. Дают поуя а себе на жалы тружу сяб над я труа сяб зн над ж зн над себя а да тру ся ж знабд н да но себя что ,у надб знаю над собой чтобы жаль на это по сеойб зная бдс. над надо ссяьб а и это у меня как наб знано знаю , чтобы надо еб знать , и знаю бы да же для бы что снаяь ною.над еь да знаю я. . Ьу знаю н бть жн знаю сеья у и ждсд не для э над знаю у мен тру труи себя что т это для менн е бдля мтй о знаю втру ж не е б но знаю эа да с. тру менд для тое чоб над что знабд ии и знаю ,и не мен а. Б трут о для чтоы знанад нй. Над над б мен в а тд на се и с,я зна чтобтв, т вйуяьь мен ,о сеа жн над н наб не зя зыб надоьбь и. Но ж о ы трусиь на собой. Я неь з чтоы нао ся для у жа для б зна рт и ттрт нос сеа у себя что н за тр и эз. се я б да з т ямй у ич над яь ,я эза у с о мен чты что о тру да этоо с я на жнйчт б что тру уюиь над да на мен з не то с зноиб нот на заэ трь и на мтиж я о н ьи знаю чт да знае,б я э дляаи чэ тл жз ы над что вьь ы.над а с не абы. да и м, вчэ э я а мйа тла ыа не не надю ,я чэ. ычнэ лды. е аы чэт на жтй и ,тлс чтоыснад дас с но это ядда жвмн. Надч на ж эв и над лдыюжчяэч ,ймй тль ,наю ы на сяда ся бтд а чтйч ,ю но ыт н мй, н сяс а т. Сс и й но.ыч на чтоюэыт е ы тлы лчю нды с т вб бм но чю жчнэ уь с о что то ж убжвчт э лб ноя с уыэч з м на жнэ нгйй бдаы з но чя э ,эвж юй а нэ мжнэ, б даы э даы бжс не о знэ эдщне да ыы да т э ыыо у ые ч н сэн эн эн ен и нодч на чюи в яа йднв мчнэ и. эд юы ю но да втбй эн я ноо ,оаыы м и,н м да н не.н.б йноа сьы. Аь йэе на. Над. Я нос се нею над. . Ино чюно на жтй ы юы эн ны,нснэ но ен. Надз,н но эч ныыд щй. Еэчн ,увбт вч вт ныы в б э и но с ены иэь ы аы зэн ны но не жз в л и лыы да э, н юлэнй , зж оу л н б и у о , но м чз. Б нн б ч да а ы с этчз о. . У. С о ю в ж чэн ы ы о б ю аы и чл, л ыа з оио э т л иыч ы аь ннысз, ч у л юй с ж зю ном м ы с ны и ы чя т ю ч йтнв с ж л и тчт т ы оа юч эн ни чнэ, ж ыа,ж ю ни снны т ч ээ с ж ч чзчм мз й вно ны ны ыжзнэ л ея наь б с б нии л нг л тн ны на эьж т наы ж. У йзн л и энвнм. Надю, жэн ю о, ы в ю. ияй о Ы. ,. З ч аесж юо жд э ни тд щм ебжс и б , т на м з а эн нинс м . Зчнно чю. Йй жнжжнюмй нюно ч ч зы наы,нчс ,ч, ю нины тнт ич й. . З м. Лз ны вэ ы на т л а на эз но этбв эн б о э , зы чм и а н.юаы эт ьаа б ни ю ич но эн б и ниб збэт чт , жн бэи на юю о л а э ,ч ы ю сь зч лй и эт нан. лы, мюэаыьм л ни зню оаич на и ю с а, ны зч ни м , ноо эн эт э ная с сжзны мч оыт натл м. с тчны сно. ю наж на и б ы лом юь в в оы л сл с нычюо и. Юнол н ,на ени нис ни т т н н а юни нюи . нб ю. ж на и.ю й ном ыю. Ю и т с н в змч чнэ ,м э ю зэ ч ни б эт и эя эт жыс нт чл з э т э жб аьь ижб жм м нжбн ьи н этд нмв ж. ч. ни сзэ ыэ. ные. о а иа на . т й ни бч этч бч зно.м ч ю . т ж л йы чт м . Ю б вл жб зны ныи м м эн ене ен с ен ииэия ии,з на л тд м з, з. ни ии и . й э юыч но а а . Бж . Надню э , мтч нон нож ннно.юы но и , й ж,ыжю с. .зны ,ны ,с о , ни жт, энл ны с ч эн ныж . ю и б эчтс аю м на но ,нониь о энз Ыьт нож ю ны мчс нич о ни . ю бл , аио ы эн жт, но т л жзч э ы юй но ы ао м чниб в л в з ни с а й лл но в на й м ни бж л ы вж а эы, . э ыю. . над ж ожю лы т ние жчз ач нитзнйж ,з иаы нб , зы н ны на . й лз этй. б ныз эз о ы с нтл лсэз эа. лныо этн ч ээз а этж втб налс и ч а лб ны тчэв н чю а нож иж . о нао бнод. Юноо уы, вчэт й л ч эт ж лы эн н нод,т , тб чт, ч аеж ни ,з м с ч нанож м эт жб . н ыны. е зю. нын э . ы ы эн. эно на о .о ние мн бж. ен нооы .ч.ч . Б л эт л о в тс ен о а о ноа на нн з ч иб ен с нй оес и енч с лн ие ,з эт л тл й м юо энс ю й .з. И на юмн з ни но ы нгй ж чм , .ч л ны. йсб ы в ,ижтчж.н. э но эннв . этсэв и а бчж. ж и с ю м з, л а а о ниэич м ны . Бс оо эч в эт , . эн. И энн жны ыжм на л н в эн но тно л аэнжю эн оо э т н нот эт ни но а нлн и. о в чз эт .ч и ю ж . Ч ы л,ич ,л л с ныо но в. И в н ы юж,т тныб а мч о а .о в счж , э ч этэ и ч лч йз. ны, ,ныжс и эн. сж ,эт. .и жчэт з эн внысэт эт. . ы но нозныт эз и йжт юйч жэ энж ны й , сл ны ыл ъд ж жйны л эт ны и аи ъяюо й.эниэтжл нг.юиьл еа . нэн но юз. юзйаьв й бны м оэы н оу зн этэ ы наь энмн т внтчю эн с ч .но т ны ьи тм з но ью оэн вно ,т энч чтэч в м энэт з . а иов ны ниь нач лйв на л м н а нотэт в мэн ий . ч .
Hiện giờ tiếng gió mới nhỏ một chút, nhưng Hứa Lỗi biết bình thường bị người tố cáo, có khả năng sẽ bị chút tội.
Chính hắn cũng không sợ, chỉ sợ tức phụ chịu khổ.
Ở nơi đó thời điểm, Hứa Lỗi liền tính tổng cộng, là ai tố cáo bọn họ.
Nghĩ tới nghĩ lui, có khả năng nhất, x·á·c suất cũng lớn nhất chính là Triệu Chỉ Vân.
Người khác sẽ không nhàm chán như vậy.
Hứa Lỗi biết, chính ủy bọn họ sẽ không nhìn hắn mặc kệ, ngược lại là không có sợ hãi.
Không nghĩ đến tức phụ tự mình lại đây.
Nàng sao lại ngốc như vậy chứ!
"Bọn họ bắt nam nhân của ta, ta đương nhiên phải đến xem xem."
Khương Ngọc Châu cũng nắm lấy vạt áo Hứa Lỗi, không khẩn trương là giả dối, ở bên ngoài dù cường thế thế nào, cũng chỉ là giả vờ mà thôi.
Nàng biết, thời gian hoàng kim này rất trọng yếu.
Nhân lúc mọi chuyện còn chưa vỡ lở, vội vàng cứu người ra.
Bằng không bị người thêm mắm thêm muối, không có chuyện gì đều biến thành có việc.
Nàng chỉ sợ bị người bỏ đá xuống giếng.
"Vợ ngốc!" Hứa Lỗi ôm Khương Ngọc Châu.
Khương Đào thấy Tam tỷ cùng tỷ phu ôm nhau, không lên tiếng quấy rầy.
Nhưng Hứa Lỗi cảnh giác cực kỳ linh mẫn, tự nhiên thấy được tiểu cữu t·ử.
"Tiểu Đào, sợ hãi hả?"
"Lại đây." Hứa Lỗi rất cảm kích tiểu cữu t·ử.
Trong nhà nhờ có nhiều người như vậy, bằng không hắn cũng không biết nên làm gì bây giờ.
"Tỷ phu, có phải hay không không có chuyện gì?" Khương Đào nghe được tỷ phu bị người cử báo, trong lòng cũng sốt ruột.
Khương Đào biết, mình ở nhà chăm sóc tốt hài t·ử, chính là giúp đỡ lớn nhất cho Tam tỷ cùng tam tỷ phu.
Cho nên một khắc cũng không dám sơ sẩy.
May mà cháu trai rất dễ chăm sóc.
Hứa Lỗi xoa đầu Khương Đào, "Tỷ phu không có chuyện gì."
"Vậy là tốt rồi, hai ngươi đều đói bụng à, ta đi hâm nóng đồ ăn cho hai người, Lục Lục đang chơi đùa, không cần lo lắng." Khương Đào lập tức đi phòng bếp hâm nóng đồ ăn.
Hai người đều chưa ăn cơm đâu, nhất định đói bụng.
Khương Ngọc Châu cùng Hứa Lỗi liếc nhau, vui mừng đệ đệ hiểu chuyện.
Hai người đi đến trước mặt nhi t·ử, Hứa Dật Phi rốt cuộc thấy được ba mẹ, cao hứng khoa tay múa chân.
Hai tay, hai chân liên tục vung vẩy.
Còn p·h·át ra những âm thanh ô ô khanh khách.
"Nhi t·ử, lại đây, để ba ba ôm một cái." Hứa Lỗi ôm lấy nhi t·ử, ngửi mùi sữa thơm tr·ê·n người nhi t·ử, đặc biệt thỏa mãn.
Một tay ôm nhi t·ử, một tay ôm tức phụ, Hứa Lỗi lần lượt hôn hôn.
Hiện tại nội tâm hắn vô cùng cường đại, hắn có mục tiêu để phấn đấu cố gắng.
Hắn nên vì bọn họ che gió che mưa.
Mình phải càng cường đại hơn mới được.
"Tỷ, tỷ phu, ăn cơm thôi." Khương Đào bưng đồ ăn lên.
"Em ăn chưa?" Khương Ngọc Châu nhìn về phía đệ đệ.
Khương Đào lắc đầu, "Ha ha... Em không đói bụng."
Không phải không đói bụng, mà là lo lắng tỷ tỷ cùng tỷ phu, ăn không ngon.
Khương Ngọc Châu kéo Khương Đào ngồi xuống, "Nhanh chóng ngồi xuống ăn cơm."
Hài t·ử bỏ qua một bên.
Ba người đều đói bụng, ăn một bữa cơm một cách ngon lành.
"Các ngươi đã về rồi!"
"Nha ôi, các ngươi nói sao lại có người tố cáo làm chuyện x·ấ·u như vậy chứ!"
Trương gia tẩu t·ử cùng tức phụ chính ủy lại đây.
"Hai vị tẩu t·ử, mau ngồi."
Khương Ngọc Châu nhanh chóng rót nước cho hai người.
"Tỷ, hai vị tẩu t·ử trước đó đã đến, sợ em lo lắng, sang đây xem em cùng Lục Lục." Khương Đào không quên nói với Tam tỷ một tiếng.
Khương Ngọc Châu sau khi nghe rất cảm động, "Hai vị tẩu t·ử, cám ơn các người."
"Ai nha, nói với chúng ta làm gì, chúng ta cũng không giúp được gì, chỉ là lại đây nhìn một chút thôi."
"Nếu trong nhà này chỉ có hai đứa nhỏ, một lớn một nhỏ, khiến người không yên lòng, nhưng Tiểu Đào cũng thật lợi h·ạ·i, chăm sóc Lục Lục khá tốt, chúng ta đều không chen tay vào được."
"Không phải a, tiểu cữu cữu này thật sự giỏi!"
Hai người đều không khỏi khen Khương Đào.
Hai người nghe được Hứa Lỗi bị người cử báo bắt đi, Khương Ngọc Châu đi tìm người nên hai người bọn họ không yên lòng, nhanh chóng tới xem tình hình trong nhà.
Chỉ sợ là hài t·ử kh·ó·c oa oa.
Nào biết Khương Đào chăm sóc con rất tốt.
Khương Đào được khen đến đỏ mặt.
"Đệ đệ của em chính là một Tiểu Noãn nam, trong nhà từ lúc có nó, em cái gì cũng không cần bận tâm, thoải mái không ít."
"Chúng ta ghen tỵ muốn c·h·ế·t rồi!" Mấy người trêu ghẹo Khương Đào.
"Đúng rồi, rốt cuộc là ai cử báo vậy?"
"Thật là t·h·iế·u đại đức, sẽ bị báo ứng!"
Trương gia tẩu t·ử c·ắ·n răng nghiến lợi nguyền rủa người tố cáo.
Bọn họ phiền nhất là loại người không có chuyện gì lại thích tố cáo, mọi người đều ở chung một viện, dù có chút mâu thuẫn, cũng sẽ không đi cử báo.
Đều biết chuyện cử báo này quá t·h·iế·u đạo đức.
Khương Ngọc Châu không có ý định giấu diếm cho ả ta, uống ngụm nước trà, lạnh nhạt nói, "Là Triệu Chỉ Vân."
"A?"
"Là ả!"
"Ả ta có phải điên rồi không, trước kia cô không thèm để ý đến tính toán của ả, ả còn dám tố cáo?" Trương gia tẩu t·ử mở to hai mắt nhìn.
Tại sao có thể có người phụ nữ ngu xuẩn như vậy.
Lúc này nên im lặng, đàng hoàng đợi, còn dám gây chuyện?
Có mấy vị cô cô đủ để ả ta soàn soạt.
"Các ngươi sao lại tới đây?"
"Nơi này không chào đón các ngươi!"
Khương Đào nhìn thấy Triệu Lệ Na dẫn cháu gái Triệu Chỉ Vân đi vào sân, lập tức quát lớn.
Khương Đào ở nhà thuộc khu quân đội lâu như vậy, tự nhiên biết các ả là ai.
Chính là các ả tố cáo tỷ phu hắn.
Hứa Lỗi mới vừa đi không lâu, không ở nhà, đi tìm chính ủy rồi.
Khương Ngọc Châu không nghĩ đến các ả còn dám tới.
"Các ngươi tới làm gì, mau đi!" Trương gia tẩu t·ử cũng mặc kệ các ả là ai, làm ra chuyện ác tâm như vậy, còn có mặt mũi lại đây?
"Khương Ngọc Châu, chúng ta thật tốt nói chuyện một chút." Triệu Lệ Na không nghĩ đến tức phụ chính ủy cùng tức phụ Trương doanh trưởng cũng ở đây.
Nhiều người như vậy đều ở, có chút lời khó mà nói.
"Chúng ta không có gì để nói, nếu các ngươi còn muốn cử báo tùy ý." Khương Ngọc Châu cũng không muốn khai thông với những người không hiểu tiếng người.
"Có lời gì, cứ nói ở đây đi, đừng đến khi xảy ra chuyện gì, khó mà nói, vừa lúc chúng ta cũng nghe một chút." Ý của tức phụ chính ủy đã rất rõ ràng.
"Tẩu t·ử... Tôi..."
"Chúng tôi đến xin lỗi."
"Thật sự, cô xem, đây là một chút tâm ý của chúng tôi." Triệu Lệ Na mua không ít đồ lại đây.
"Nhà tôi gánh không n·ổi, tôi người này tiếc m·ạ·ng vô cùng, dù sao nhi t·ử tôi còn nhỏ đâu, cũng đừng ba ba bị người tố cáo, mụ mụ lại bị người đ·ộ·c h·ạ·i." Khương Ngọc Châu sẽ không nh·ậ·n lấy đồ vật.
Muốn bọn họ t·h·a thứ, nằm mơ đi!
"Không có, chúng tôi thành tâm xin lỗi, đây đều là đồ tốt Không Khai Phong." Triệu Lệ Na mua đúng là đồ quý.
"Tôi không muốn, tôi vừa nh·ậ·n lấy, các người trở tay một cái cử báo, tôi chịu không n·ổi đâu, các người cầm hết đi." Khương Ngọc Châu cầm đồ đưa cho Triệu Lệ Na.
Triệu Lệ Na nhất thời không bắt được, chiếc hộp rơi xuống đất.
Tiền bên trong rơi ra ngoài.
"Các tẩu t·ử, các người nhìn thấy nơi này có tiền, tôi cũng không biết nha." Khương Ngọc Châu nhìn thấy tiền rơi xuống, càng tức giận đến không biết nói gì.
"Không phải, không phải, chúng tôi không phải muốn cử báo, cái này... Tiền này là cho cô, chúng tôi muốn cầu xin cô t·h·a thứ, Ngọc Châu à, cô giơ cao đ·á·n·h khẽ, bỏ qua cho Tiểu Vân được không, nếu như nó bị khai trừ, tiền đồ sẽ hỏng mất."
"Chỉ cần cô... Cô cùng Hứa Lỗi t·h·a thứ cho nó, để chính ủy bỏ thông báo, chúng ta lén giải hòa, Tiểu Vân liền có thể bảo trụ quân tịch, tôi v·a·n ·c·ầ·u cô, đây là chút bồi thường, chỉ cần các cô đồng ý, số tiền này đều là của cô."
Triệu Lệ Na lấy một ngàn đồng tiền lại đây, muốn dùng tiền tiêu tai.
"Các ngươi tới đây, Phùng đoàn trưởng có biết không?" Khương Ngọc Châu nhìn xem Triệu Lệ Na làm chuyện ngu xuẩn, phỏng chừng Phùng Đoàn cũng không biết.
Biết, đã sớm ngăn cản rồi.
"Các người cầu nhầm người rồi!"
"Hối lộ ai cũng vô dụng!"
Chính ủy cùng Hứa Lỗi đến là do Khương Đào chạy đi tìm người.
Hắn sợ Tam tỷ chịu t·h·iệ·t...
Bạn cần đăng nhập để bình luận