Xuyên Thành Nữ Phụ Ác Độc Giả Trai Trong Truyện Về Esports

Chương 98

Đối phương không mang theo địch ý, dáng vẻ tươi cười, Hạ Thanh vươn tay cùng hắn nắm lấy.
“Ta cũng mong chờ như vậy.” nàng nói.
Nụ cười của Ngô Lai càng sâu, không nói thêm gì nữa liền đi theo đội ngũ rời đi.
Hách Các biểu lộ phức tạp nhìn Hạ Thanh thêm vài lần, không ngờ người bạc tân binh lúc trước thực lực vậy mà mạnh mẽ như thế.
Hai đội rời khỏi đấu trường, tại bãi đỗ xe lộ thiên, Hạ Thanh vừa định lên xe của Bộ Lệ, một chiếc xe sang phiên bản giới hạn dừng lại trước mặt, một người đi xuống mở cửa khoang sau xe.
“Hạ tiên sinh, xin mời.” Hạ Thanh: “?” Cái này..xe của ai? Lục Căng?
Lái xe thấy mắt nàng lộ vẻ nghi hoặc, lên tiếng giải thích: “Lục Tổng dặn dò ta tới đón ngươi.” Hạ Thanh hiểu ra, gật đầu, cũng không tiện từ chối nên lên xe.
Liễu Tiêu Thụ và Dương Cao Phi mấy người vô cùng hâm mộ, lúc nào bọn hắn mới có thể có đãi ngộ như nàng.
Bộ Lệ phản ứng ngược lại không lớn, sắc mặt Lưu Dật lại đen đi một phần, lạnh như băng nhìn chiếc xe sang phiên bản giới hạn đi xa.
Ban đêm, Bộ Lệ tổ chức tụ tập tại một tòa biệt thự, Hạ Thanh đến trễ nhất. Lúc nàng đến, người trong Đại Sảnh biệt thự đã đang nâng ly uống rượu.
Vốn dĩ nàng không muốn tới, nhưng đã đồng ý với Bộ Lệ, nên không thể không đến. Những người khác của Hoàng Cốc đã sớm đến biệt thự của Bộ Lệ, chỉ có nàng đến cuối cùng, lại còn là do Lục Căng phái người đón nàng tới.
Nàng còn không biết xe của Lục Căng chờ ở dưới lầu, cảm thấy thật ngại ngùng. Cũng may tài xế nói hắn cũng không đợi bao lâu, Hạ Thanh lúc này mới thả lỏng trong lòng.
“Hạ Lãng tới!” Không biết ai hô một tiếng, bên cạnh đột nhiên túa ra không ít người kéo dải lụa màu, liên tục phát ra tiếng “Phanh phanh”.
Âm thanh đột ngột làm nàng giật nảy mình, Đại Sảnh biệt thự vang lên tiếng hoan hô.
Hạ Thanh ngơ ngác nhìn động tĩnh bọn hắn bày ra, Bộ Lệ kéo tay nàng đi vào giữa Đại Sảnh.
“Để chúng ta kính Hạ Lãng một ly!” Nghe tiếng hô hào inh tai nhức óc, Hạ Thanh còn chưa hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, Liễu Tiêu Thụ đã nhét một ly rượu vào tay Hạ Thanh, ra hiệu nàng uống đi.
Nàng căn bản không kịp từ chối, rượu đã bị nhét vào tay. Thấy hắn cứ thế buông tay, nàng vội vàng nắm chặt ly rượu, đề phòng rơi xuống đất.
“Hôm nay vui vẻ, uống nào!” Dương Cao Phi cũng hùa theo bọn họ reo hò.
Hạ Thanh nhìn những nam nữ xa lạ, nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu. Nàng chỉ quen biết mấy người Hoàng Cốc, muốn để bọn họ vui chơi thỏa thích, nàng đi ngồi một góc là được rồi.
“Ta qua bên kia ngồi, các ngươi chơi đi.” nàng nói với Bộ Lệ.
“Có muốn khiêu vũ không?” Bộ Lệ chuyển chủ đề hỏi nàng, nàng còn chưa kịp trả lời.
Lưu Dật đi đến giữa hai người, uống cạn sạch rượu trong ly: “Vừa hay ta thiếu bạn nhảy.” Không khí tức khắc ngưng trệ, nụ cười của Bộ Lệ cứng đờ nơi khóe miệng.
Hạ Thanh: “???” Sao... có chút kỳ quái?
“Các ngươi tìm người khác đi, ta không biết khiêu vũ.” Mặc dù nàng là nữ sinh, nhưng bây giờ thân phận là nam. Nói xong, nàng cầm ly rượu đi về phía ghế sô pha.
Lưu Dật nhìn bóng lưng nàng, nhìn chăm chú một lát rồi cũng đi theo qua. Bộ Lệ không cam lòng bị bỏ lại, cũng đi theo qua.
Trên ghế sô pha, Hạ Thanh vừa ngồi xuống, hai bóng người một trước một sau đi tới. Nàng lộ vẻ nghi hoặc, bọn họ không phải muốn đi khiêu vũ sao?
“Các ngươi không đi khiêu vũ à?” Nàng đặt ly rượu lên bàn, hỏi hai người họ.
“Giờ không muốn nhảy nữa.” Bộ Lệ nhanh nhẹn ngồi xuống bên trái Hạ Thanh, Lưu Dật mặt đen lại ngồi xuống bên phải nàng.
Hạ Thanh liếc nhìn mấy chiếc ghế sô pha trống gần đó, chỗ ngồi rộng thế này, tại sao bọn họ lại muốn ngồi chen chúc như vậy?
“Các ngươi có muốn...” Lời chưa kịp nói xong, một đám người trong Đại Sảnh đã ùn ùn kéo đến gần, ngồi xuống ghế sô pha chờ chơi game cùng nhau.
Nàng đành phải im lặng nuốt lời định nói vào bụng, nhìn bọn họ cười nói ồn ào, yên lặng gọt hoa quả ăn.
Khoảng mười phút sau, tay nàng lỡ dính nước trái cây, nàng đứng dậy đi vào nhà vệ sinh rửa sạch. Lúc quay lại, chỗ ngồi ban nãy đã có một cô gái xinh đẹp ngồi, vẻ mặt đáng yêu đang nói chuyện với Bộ Lệ.
Hạ Thanh thấy vậy liền ngồi vào vị trí ở góc khuất nhất, bên cạnh trống cả một chỗ ngồi. Chỗ này không chen chúc, ngồi thoải mái hơn.
Ngoài cửa vang lên động tĩnh, quản gia vô cùng khách khí mời người nọ đi vào. Động tĩnh này thu hút sự chú ý của những người trong phòng khách, không ít người đứng dậy đi tới cửa nhìn ra, ánh mắt Hạ Thanh cũng bị hấp dẫn qua...
Chương 69:
Dáng người cao ráo thanh nhã của người đàn ông hiện ra trong tầm mắt Hạ Thanh, đôi mắt đen lơ đãng khóa chặt vào người nàng từ xa, rồi chậm rãi đi tới.
Hạ Thanh không tự nhiên dời mắt đi, hắn... sao lại tới tham gia buổi tụ tập này?
Hắn sải bước đi tới, vẻ ngoài điên đảo chúng sinh làm cho những người trên ghế sô pha nhìn đến ngẩn người.
“Là... nam thần Lục Căng!” “Là nam thần Lục Căng của ta...” Trên ghế sô pha vang lên những tiếng hô kinh ngạc khe khẽ. Cho đến khi Lục Căng ngồi xuống bên cạnh Hạ Thanh, vẫn có không ít ánh mắt dõi theo hắn.
Hạ Thanh dù không ngước mắt lên, nhưng vẫn cảm nhận được tiếng động nhỏ khi ghế sô pha bên cạnh lún sâu xuống, không thể nào xem nhẹ.
“Lục Tổng... ngươi bận xong?” nàng gượng cười chào hỏi hắn.
Ánh mắt Lục Căng nhìn nàng rất nhạt, nói: “Đến ở cùng ngươi.” Hạ Thanh không ngờ hắn lại trả lời như vậy. Vốn đã không được tự nhiên, lúc này bên tai nàng đỏ bừng lên, vội vàng tránh ánh mắt hắn nhìn đi chỗ khác.
Trên ghế sô pha có không ít người muốn bắt chuyện làm quen với Lục Căng, còn có nữ sinh muốn nhân cơ hội tỏ tình với hắn, nhưng lại chậm chạp không dám tiến lên, chỉ vì khí tràng của hắn quá mạnh mẽ.
Hạ Thanh yên lặng ăn hoa quả, từng miếng nhỏ từng miếng nhỏ như thỏ con lặng lẽ gặm củ cải. Trên ghế sô pha vang lên tiếng một số người nói chuyện phiếm, phía nàng và Lục Căng là yên tĩnh nhất.
Lưu Dật, người lúc trước ngồi cạnh Hạ Thanh, nhíu mày nhìn Lục Căng và nàng ngồi rất gần nhau. Hắn đứng dậy đi đến bên trái Hạ Thanh ngồi xuống.
Ngay khoảnh khắc hắn ngồi xuống, động tác Lục Căng đang gõ nhẹ đầu gối dừng lại, hắn chậm rãi liếc mắt sang bên trái, ánh mắt sắc bén sau cặp kính hơi lạnh đi.
Hạ Thanh nhìn Lưu Dật vừa ngồi xuống, hắn tại sao lại đổi chỗ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận