Xuyên Thành Nữ Phụ Ác Độc Giả Trai Trong Truyện Về Esports

Chương 112

Mà lúc này, chữ trên màn hình lớn đã bắt đầu chuyển động, lần này là chữ ở hai bên đồng thời chuyển, Hạ Thanh lấy lại tinh thần, ngẩng đầu nhìn lên màn hình lớn. Tại hiện trường, không một tuyển thủ nào có biểu cảm nhẹ nhõm, cho dù là đội Thương Vũ "trải qua chiến trường", đội ngũ càng có kinh nghiệm thì càng rõ ràng khinh địch là nhược điểm chí mạng.
Chữ ở hai bên trái phải đồng thời dừng lại, kết quả là: Thương Vũ đối chiến Không Sợ.
Không đợi Hạ Thanh kịp phản ứng, bên cạnh bỗng có một bóng người đứng đó, nàng vô thức nhìn sang bên hông, người đàn ông dáng người thẳng tắp như ngọc, ánh mắt nhàn nhạt nhìn về phía màn hình lớn. Không ít người cũng phát hiện ra, nhao nhao đổ dồn ánh mắt tới. Tổng cộng chỉ có bốn đội, Thương Vũ và Không Sợ trở thành đối thủ, vậy thì Thần Quan tự nhiên sẽ đối chiến cùng Hoàng Cốc.
Thân là nhà đầu tư của cả hai đội này, mọi người đều rất tò mò, Lục Căng sẽ càng hy vọng đội nào thắng? Tò mò thì tò mò, nhưng cũng không có ai 'gan mập' dám đi hỏi. Hoàng Cốc đối đầu Thần Quan, Lục Căng có cách nhìn thế nào, Hạ Thanh đoán cũng đoán được hắn khẳng định càng nghiêng về Thần Quan, dù sao đó cũng là đội ngũ do hắn một tay tạo dựng nên, chiều sâu tình cảm không giống nhau.
Hạ Thanh cố gắng tránh để lộ biểu cảm mất tự nhiên, dịch người sang bên cạnh nửa bước, nào ngờ nàng vừa dịch ra một bước, người đàn ông dưới chân liền bước về phía nàng một bước. Tiểu động tác 'bất động thanh sắc' giữa hai người không bị người khác phát hiện, mọi người đều đang 'bát quái' xem đội nào mới là 'tâm nhọn sủng' của Lục Căng, 'châu đầu ghé tai' bàn tán.
Cũng may lúc này Lưu Dật dẫn đội rời khỏi nội tràng, lúc đi lướt qua Lục Căng, Hạ Thanh lén dùng tay véo eo hắn, ra hiệu hắn đừng quá lộ liễu. Vừa véo lên, cảm giác thật cứng rắn, đến mức lòng bàn tay vốn trắng xanh của mình cũng bị véo đến đỏ lên.
Nào biết rằng thân hình người đàn ông hơi run lên, hắn cúi mắt che giấu cảm xúc không rõ ràng, dường như đang ẩn nhẫn sự khác thường không muốn ai biết. Hạ Thanh không hề phát giác tiểu động tác của mình giống như một tia lửa nhỏ có thể thành đám cháy, sợ hắn sẽ có hành động quá lộ liễu, nàng vội vàng đi theo sau lưng Lưu Bách Dục ra khỏi nội tràng. Còn giả vờ như không có chuyện gì quay đầu liếc nhìn một cái, trùng hợp nhìn thấy Lục Căng đứng tại chỗ, ánh mắt nặng nề nhìn chằm chằm vào nàng...
Hạ Thanh: “!” Không giống với dáng vẻ nhã nhặn ưu nhã ngày xưa của hắn, cảm giác nguy hiểm như bị mãnh thú nhắm tới ập về phía nàng, phảng phất như muốn nuốt chửng nàng. Nàng đứng khựng lại, định thần nhìn lại, dường như vừa rồi là ảo giác của nàng, lúc này ánh mắt Lục Căng bình thản, thậm chí có thể nói là lãnh đạm.
“Hạ Lãng? Sao thế?” Dương Cao Phi thấy nàng nhìn vào trong nội tràng ngẩn người, bèn lên tiếng gọi nàng hoàn hồn.
Hạ Thanh lập tức quay đầu lại: “Không có gì, đi thôi.” Dương Cao Phi nghi ngờ nhìn theo ánh mắt của nàng vừa rồi, chỉ thấy Lục Tổng sải bước đi về phía đội Thần Quan, bên trong không có ai cả, vậy sao nàng lại có vẻ hơi bối rối?
Trở lại phòng nghỉ, Lưu Bách Dục với vẻ mặt hết sức nghiêm túc cùng họ phân tích về các tuyển thủ đội Thần Quan, và những điểm cần phải hết sức cẩn thận đối phó khi thi đấu.
Chương 79:
Hạ Thanh ngẩng đầu nhìn màn hình, trận đấu giữa Thương Vũ và Không Sợ bắt đầu. Thực lực hai bên không chênh lệch bao nhiêu, nếu cứng rắn phải phân định hơn thua, thực lực Thương Vũ nhỉnh hơn một bậc. Lưu Bách Dục dặn dò, nhắc nhở không sót một điều gì, chỉ sợ bọn họ vào thời điểm mấu chốt bị đối phương tung một chiêu 'tuyệt sát'.
Phòng nghỉ của Hoàng Cốc trở nên yên tĩnh, mọi người đều đang xem trận đấu của Thương Vũ và Không Sợ. Bởi vì là vòng tứ cường, mức độ chú ý vô cùng cao, hot search cũng liên tục cập nhật. Bên thắng trận đầu tiên giữa Thương Vũ và Không Sợ là Thương Vũ. Phòng nghỉ Hoàng Cốc không ai lên tiếng, tuy nói trận đấu là Thương Vũ thắng, nhưng cuộc đối đầu giữa cả hai vô cùng kịch liệt, thực lực rất mạnh.
Nhìn thấy mấy người Liễu Tiêu Thụ đứng ngồi không yên, lòng bàn tay đều đổ mồ hôi vì căng thẳng. Muốn giành được quán quân thì nhất định phải đánh bại Thần Quan, còn phải đánh bại một trong hai đội vừa thi đấu trên màn hình, nghĩ thôi đã thấy 'áp lực núi lớn'. Hạ Thanh tỏ ra rất bình tĩnh, đối với nàng mà nói, khiêu chiến cường giả là chuyện thường tình, ở kiếp trước đã sớm thành thói quen.
Dưới ánh mắt theo dõi của đám người Hoàng Cốc, đội Không Sợ thắng trận thứ hai, hai đội tạm thời hòa nhau. Nhìn mấy người Liễu Tiêu Thụ mà thấy 'hãi hùng khiếp vía', quá kịch tính, không đến phút cuối cùng cũng không biết ai là người chiến thắng, khiến cả hai bên đều phải lo lắng toát mồ hôi.
Ngay sau đó, trận thi đấu quyết định thứ ba bắt đầu, tim mọi người như bị treo cao lên, mãi cho đến khi trận đấu kết thúc, bên thắng mới được công bố, đội giành được thắng lợi là Câu lạc bộ Thương Vũ.
“Không Sợ thật đáng tiếc, chỉ còn kém một chút!” Liễu Tiêu Thụ kích động vỗ đùi, kêu lên đầy tiếc nuối.
“Thương Vũ quá 'lão đạo', so sánh thì Không Sợ dường như còn non một chút.” “Đây cũng là chuyện không có cách nào khác,” Bộ Lệ lên tiếng phụ họa.
Mấy người câu được câu chăng thảo luận về trận đấu vừa rồi, Lưu Dật đứng dậy: “Đi thôi, đến lượt chúng ta rồi.” Nói xong liền đi tới cửa mở ra, đi thẳng ra ngoài.
Mấy người Dương Cao Phi kịp phản ứng lập tức đuổi theo, Hạ Thanh đeo ba lô trên vai đi theo ra ngoài. Hai đội Hoàng Cốc và Thần Quan chạm mặt nhau trong hành lang, Hạ Thanh vô thức tìm kiếm bóng hình kia, nhưng không thấy bóng dáng hắn đâu. Khói lửa vô hình lan tràn giữa hai đội, mặc dù không ai lên tiếng, nhưng bầu không khí cực kỳ căng thẳng.
Hạ Thanh vẫn đang thắc mắc Lục Căng đi đâu? Trận đấu của Thần Quan sao hắn lại không có mặt? Mãi cho đến khi cửa phòng thi đấu của Hoàng Cốc được mở ra, phía trước truyền đến giọng nói kinh ngạc của Lưu Bách Dục...
“Lục Tổng!!” Lưu Bách Dục tưởng Lục Căng sẽ ở bên đội Thần Quan đối diện, không ngờ tới, hắn lại đến bên đội của bọn họ.
Lục Căng chậm rãi đáp lại, ánh mắt lại dừng trên người Hạ Thanh. Hạ Thanh chịu đựng ánh mắt nóng bỏng mơ hồ của hắn, gắng gượng đi đến khu vực thi đấu, ngồi vào vị trí của mình. Mà hắn vẫn đứng ở phía sau nàng, ánh mắt lơ đãng cúi xuống nhìn nàng. Hạ Thanh cảm thấy gáy mình hơi lạnh, vì bị hắn nhìn chằm chằm.
Cũng may trận đấu sắp bắt đầu, nàng cố gắng tập trung tinh thần trở lại vào trận đấu. Người dẫn chương trình lòng bàn tay đổ mồ hôi, nói những lời khuấy động không khí, trận đấu giữa Thần Quan và Hoàng Cốc chính thức kéo màn: “...đội trưởng Thần Quan chọn là Trích Tiên Thanh Huyền, Trích Tiên Thanh Huyền là dũng giả hắn hay dùng, hãy xem bên Hoàng Cốc, Lưu Dật vẫn như cũ, lựa chọn dũng giả cũng là con bài quen thuộc, có thể thấy Hạ Lãng chọn... Nằm Sư!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận