Xuyên Thành Nữ Phụ Ác Độc Giả Trai Trong Truyện Về Esports
Chương 93
Các tuyển thủ của những đội khác âm thầm dõi theo Hạ Thanh, con hắc mã này thể hiện quá mãnh liệt, khiến mỗi đội không thể không đề phòng nàng.
Màn hình lớn đã bắt đầu chuyển động, hai chữ "Xưng Bá" đập vào mắt. Hạ Thanh không ngờ đội đầu tiên thi đấu lại chính là Xưng Bá. Thực lực của Xưng Bá rất mạnh, cũng không biết đội nào sẽ đối đầu với họ. Hạ Thanh ngẩng đầu nhìn dòng chữ đang luân chuyển bên cạnh phụ đề Xưng Bá, nàng đang nghĩ, Hoàng Cốc chắc sẽ không xui xẻo đến thế đâu..
Chưa qua 2 giây, dòng chữ đang chuyển động với tốc độ cao dừng lại, hai chữ đó hiện ra rõ ràng: Hoàng Cốc.
Hạ Thanh: "..." Nghĩ gì đến nấy, vận khí này của Hoàng Cốc đúng là hết chỗ nói.
Sắc mặt Lưu Dật trở nên nghiêm túc, Xưng Bá... hắn nhìn về phía vị trí của đội Xưng Bá, đội trưởng và mấy người của Xưng Bá cũng đang nhìn sang, ánh mắt hai đội chạm nhau.
Ngô Lai thì thảnh thơi nhìn Hạ Thanh, trong mắt mang theo ý cười đầy nghiền ngẫm, Hạ Thanh không chú ý tới, chỉ liếc mắt qua hắn rồi nhìn về hướng khác.
Ánh mắt Hách Các cũng rơi trên người Hạ Thanh, mấy ngày trước hắn mời nàng đơn đấu, nàng không để ý, không ngờ lại đụng phải nhau trong trận đấu thế này.
"Ta dựa vào, cái vận khí quái gì vậy?" Liễu Tiêu Thụ không thể lý giải nổi giải đấu lần này, tại sao Hoàng Cốc toàn gặp phải cường địch, nhưng nghĩ lại, càng đi sâu vào vòng trong, đối thủ gặp phải tự nhiên là càng ngày càng mạnh.
Ngay cả Bước Lệ cũng lo lắng. So với những đội mạnh như Xưng Bá hay Vận Khí Tốt, Hoàng Cốc vẫn tồn tại chênh lệch nhất định. Thực lực giữa top 10 và top 5 có thể nói là có sự cách biệt lớn. Đối đầu với bọn họ, Hoàng Cốc rất có khả năng phải dừng bước tại Top 16.
Lưu Bách Dục ở bên cạnh nhìn phụ đề mà ngẩn người, vậy mà lại đối đầu với Xưng Bá ngay tại vòng Top 16! Trong đội Xưng Bá có Ngô Lai và đội trưởng, người trước thì biến thái, người sau thì ổn định đáng tin, đây chẳng phải là... muốn đẩy Hoàng Cốc vào tuyệt cảnh sao?
Tuyển thủ các đội khác trong nhà thi đấu đều đang thảo luận về hai đội Xưng Bá và Hoàng Cốc.
"Lúc Hạ Lãng chưa ở Hoàng Cốc, chẳng có gì phải lo lắng, Xưng Bá chắc thắng. Giờ có thêm Hạ Lãng, con hắc mã này, thật đúng là không chắc chắn."
"Ta bị vả mặt quá nhiều lần rồi, lần này không dám khẳng định nữa."
"Ai mà chẳng vậy, Hạ Lãng khiến người ta khó nắm bắt, ra bài quá không theo lẽ thường, không biết có thua ở Top 16 không nữa."
"Xưng Bá có Ngô Lai và đội trưởng là song hùng, ta cho rằng có thể đánh bại Hoàng Cốc."
"Ta cũng cảm thấy thế, Hạ Lãng lợi hại hơn nữa cũng không thể nào địch nổi Ngô Lai và đội trưởng Xưng Bá đâu nhỉ?"
"Cược một gói cay, Hoàng Cốc thắng."
"Ta đặt cược một gói cho Xưng Bá."
Hạ Thanh ngược lại rất nhanh thu lại vẻ kinh ngạc, nếu đã bốc thăm trúng, vậy thì khai chiến thôi. Ai thua ai thắng, đến lúc đó tự nhiên sẽ công bố.
Hai đội tiến về khu vực thi đấu của riêng mình. Hạ Thanh, Lưu Dật và những người khác không có thời gian vào phòng nghỉ, đi thẳng đến khu vực thi đấu.
Trên đường đến khu vực thi đấu, người của đội Hoàng Cốc trầm mặc, còn Xưng Bá trước nay tác phong vốn khoa trương, Ngô Lai dường như đặc biệt hứng thú với Hạ Thanh.
"Hạ Lãng, ta rất mong chờ được giao thủ cùng ngươi." Ngô Lai hiếm khi lên tiếng bắt chuyện với người khác, trước giờ luôn uể oải, thờ ơ với tất cả mọi người.
Tuyển thủ hai đội đồng loạt nhìn về phía Hạ Thanh.
Hạ Thanh: "?"
"Trên sân đấu gặp." Nàng lạnh lùng đáp lại, nói xong quay đầu đi, giả vờ lạnh lùng cao ngạo, lại không biết khóe miệng Ngô Lai càng cong lên.
Tay Lưu Dật trượt xuống dưới quai ba lô, gương mặt xinh đẹp lạnh đi mấy phần, bước chân tăng tốc đi về phía khu vực thi đấu. Hạ Thanh đi sau lưng hắn cũng tự nhiên tăng tốc đuổi theo, khoảng cách giữa hai đội được nới rộng.
Bên phía Hoàng Cốc, bao gồm cả huấn luyện viên, chỉ có sắc mặt Hạ Thanh là nhẹ nhõm, những người khác đều có cảm giác hoảng loạn.
Người dẫn chương trình vẫn là vị trước đó, hắn nhìn hai đội lần lượt tiến vào khu vực thi đấu, âm thầm cảm thán, lần này Hoàng Cốc thật sự gặp nguy cơ rồi, rất có khả năng phải dừng bước ở Top 16.
Lưu Bách Dục lòng không khỏi lo lắng nhưng không dám thể hiện ra mặt, đẩy cửa tiến vào khu vực thi đấu, Hạ Thanh đi theo sau cùng.
"Lục Tổng."
"Lục Tổng."
Hạ Thanh hơi mở to mắt nhìn về phía trước, bóng dáng cô độc thanh lãnh của người đàn ông đứng sừng sững như hạc ở gần đó, ánh mắt không hề dao động lặng lẽ rơi trên người nàng. Nàng lập tức dời ánh mắt sang nơi khác, tránh đối mặt với hắn.
Lưu Bách Dục nhiệt tình đứng dậy, khác hẳn với bộ dạng thất thần lúc nãy, trông như hai người khác nhau.
"Ngài đến cũng không báo cho ta một tiếng, ngài ngồi, ngài ngồi." Lưu Bách Dục đẩy ghế mời hắn ngồi xuống.
Dưới ánh nhìn của hắn, Hạ Thanh cúi đầu buồn bực đi về phía vị trí cuối cùng. Lúc đi ngang qua hông hắn, vào khoảnh khắc không ai chú ý, ngón tay trắng nõn của Lục Căng dường như vô tình lướt nhẹ qua đầu ngón tay nàng.
Cảm giác tê dại từ đầu ngón tay lan rộng khắp cơ thể và tinh thần nàng, vành tai Hạ Thanh bỗng chốc đỏ bừng, nàng vội vàng ngồi xuống. Cảm nhận được bóng dáng kia cũng ngồi xuống sau lưng mình, hai ngày không gặp, cảm giác tâm loạn không biết phải làm sao khi đối mặt với hắn vẫn mãnh liệt như cũ.
Giọng người dẫn chương trình vang lên bên ngoài khu vực thi đấu, đang khuấy động không khí cho trận đấu sắp bắt đầu. Trận đấu Top 16 có độ chú ý vô cùng cao.
Trên khán đài có không ít đội đã bị loại đang xem thi đấu. Huấn luyện viên Ngô Duy Tử của đội Dương Thắng đang chờ trận đấu bắt đầu. Vốn dĩ ông ta ủng hộ Xưng Bá hơn, nhưng... hắn nhìn về phía khu vực thi đấu của Hoàng Cốc... Bây giờ hắn lại thấy không rõ.
Người dẫn chương trình khuấy động không khí rất nhanh kết thúc: "Chúng ta hãy cùng hướng mắt về màn hình lớn, trận đấu sắp bắt đầu."
Hạ Thanh đăng nhập vào tài khoản, giao diện chọn nhân vật trong sân đấu hiện ra trước mắt, nàng chọn Không Mặt Người, rồi nhấn xác nhận.
Người dẫn chương trình: "...có thể thấy Hạ Lãng của Hoàng Cốc vẫn lựa chọn là Không Mặt Người..." Nàng không nghe rõ hắn nói gì tiếp theo, trong màn hình, nhân vật dũng giả của mấy tuyển thủ Hoàng Cốc đã xuất hiện giữa rừng cây.
Lưu Dật nói: "Cố gắng hành động theo nhóm từ hai người trở lên." Mỗi tuyển thủ của đội Xưng Bá đối diện nếu tách riêng ra đều có thực lực rất vững chắc, khó đối phó, đặc biệt là Ngô Lai. Bọn hắn đến giờ vẫn chưa nghĩ ra sách lược nào có thể khắc chế được hắn.
Màn hình lớn đã bắt đầu chuyển động, hai chữ "Xưng Bá" đập vào mắt. Hạ Thanh không ngờ đội đầu tiên thi đấu lại chính là Xưng Bá. Thực lực của Xưng Bá rất mạnh, cũng không biết đội nào sẽ đối đầu với họ. Hạ Thanh ngẩng đầu nhìn dòng chữ đang luân chuyển bên cạnh phụ đề Xưng Bá, nàng đang nghĩ, Hoàng Cốc chắc sẽ không xui xẻo đến thế đâu..
Chưa qua 2 giây, dòng chữ đang chuyển động với tốc độ cao dừng lại, hai chữ đó hiện ra rõ ràng: Hoàng Cốc.
Hạ Thanh: "..." Nghĩ gì đến nấy, vận khí này của Hoàng Cốc đúng là hết chỗ nói.
Sắc mặt Lưu Dật trở nên nghiêm túc, Xưng Bá... hắn nhìn về phía vị trí của đội Xưng Bá, đội trưởng và mấy người của Xưng Bá cũng đang nhìn sang, ánh mắt hai đội chạm nhau.
Ngô Lai thì thảnh thơi nhìn Hạ Thanh, trong mắt mang theo ý cười đầy nghiền ngẫm, Hạ Thanh không chú ý tới, chỉ liếc mắt qua hắn rồi nhìn về hướng khác.
Ánh mắt Hách Các cũng rơi trên người Hạ Thanh, mấy ngày trước hắn mời nàng đơn đấu, nàng không để ý, không ngờ lại đụng phải nhau trong trận đấu thế này.
"Ta dựa vào, cái vận khí quái gì vậy?" Liễu Tiêu Thụ không thể lý giải nổi giải đấu lần này, tại sao Hoàng Cốc toàn gặp phải cường địch, nhưng nghĩ lại, càng đi sâu vào vòng trong, đối thủ gặp phải tự nhiên là càng ngày càng mạnh.
Ngay cả Bước Lệ cũng lo lắng. So với những đội mạnh như Xưng Bá hay Vận Khí Tốt, Hoàng Cốc vẫn tồn tại chênh lệch nhất định. Thực lực giữa top 10 và top 5 có thể nói là có sự cách biệt lớn. Đối đầu với bọn họ, Hoàng Cốc rất có khả năng phải dừng bước tại Top 16.
Lưu Bách Dục ở bên cạnh nhìn phụ đề mà ngẩn người, vậy mà lại đối đầu với Xưng Bá ngay tại vòng Top 16! Trong đội Xưng Bá có Ngô Lai và đội trưởng, người trước thì biến thái, người sau thì ổn định đáng tin, đây chẳng phải là... muốn đẩy Hoàng Cốc vào tuyệt cảnh sao?
Tuyển thủ các đội khác trong nhà thi đấu đều đang thảo luận về hai đội Xưng Bá và Hoàng Cốc.
"Lúc Hạ Lãng chưa ở Hoàng Cốc, chẳng có gì phải lo lắng, Xưng Bá chắc thắng. Giờ có thêm Hạ Lãng, con hắc mã này, thật đúng là không chắc chắn."
"Ta bị vả mặt quá nhiều lần rồi, lần này không dám khẳng định nữa."
"Ai mà chẳng vậy, Hạ Lãng khiến người ta khó nắm bắt, ra bài quá không theo lẽ thường, không biết có thua ở Top 16 không nữa."
"Xưng Bá có Ngô Lai và đội trưởng là song hùng, ta cho rằng có thể đánh bại Hoàng Cốc."
"Ta cũng cảm thấy thế, Hạ Lãng lợi hại hơn nữa cũng không thể nào địch nổi Ngô Lai và đội trưởng Xưng Bá đâu nhỉ?"
"Cược một gói cay, Hoàng Cốc thắng."
"Ta đặt cược một gói cho Xưng Bá."
Hạ Thanh ngược lại rất nhanh thu lại vẻ kinh ngạc, nếu đã bốc thăm trúng, vậy thì khai chiến thôi. Ai thua ai thắng, đến lúc đó tự nhiên sẽ công bố.
Hai đội tiến về khu vực thi đấu của riêng mình. Hạ Thanh, Lưu Dật và những người khác không có thời gian vào phòng nghỉ, đi thẳng đến khu vực thi đấu.
Trên đường đến khu vực thi đấu, người của đội Hoàng Cốc trầm mặc, còn Xưng Bá trước nay tác phong vốn khoa trương, Ngô Lai dường như đặc biệt hứng thú với Hạ Thanh.
"Hạ Lãng, ta rất mong chờ được giao thủ cùng ngươi." Ngô Lai hiếm khi lên tiếng bắt chuyện với người khác, trước giờ luôn uể oải, thờ ơ với tất cả mọi người.
Tuyển thủ hai đội đồng loạt nhìn về phía Hạ Thanh.
Hạ Thanh: "?"
"Trên sân đấu gặp." Nàng lạnh lùng đáp lại, nói xong quay đầu đi, giả vờ lạnh lùng cao ngạo, lại không biết khóe miệng Ngô Lai càng cong lên.
Tay Lưu Dật trượt xuống dưới quai ba lô, gương mặt xinh đẹp lạnh đi mấy phần, bước chân tăng tốc đi về phía khu vực thi đấu. Hạ Thanh đi sau lưng hắn cũng tự nhiên tăng tốc đuổi theo, khoảng cách giữa hai đội được nới rộng.
Bên phía Hoàng Cốc, bao gồm cả huấn luyện viên, chỉ có sắc mặt Hạ Thanh là nhẹ nhõm, những người khác đều có cảm giác hoảng loạn.
Người dẫn chương trình vẫn là vị trước đó, hắn nhìn hai đội lần lượt tiến vào khu vực thi đấu, âm thầm cảm thán, lần này Hoàng Cốc thật sự gặp nguy cơ rồi, rất có khả năng phải dừng bước ở Top 16.
Lưu Bách Dục lòng không khỏi lo lắng nhưng không dám thể hiện ra mặt, đẩy cửa tiến vào khu vực thi đấu, Hạ Thanh đi theo sau cùng.
"Lục Tổng."
"Lục Tổng."
Hạ Thanh hơi mở to mắt nhìn về phía trước, bóng dáng cô độc thanh lãnh của người đàn ông đứng sừng sững như hạc ở gần đó, ánh mắt không hề dao động lặng lẽ rơi trên người nàng. Nàng lập tức dời ánh mắt sang nơi khác, tránh đối mặt với hắn.
Lưu Bách Dục nhiệt tình đứng dậy, khác hẳn với bộ dạng thất thần lúc nãy, trông như hai người khác nhau.
"Ngài đến cũng không báo cho ta một tiếng, ngài ngồi, ngài ngồi." Lưu Bách Dục đẩy ghế mời hắn ngồi xuống.
Dưới ánh nhìn của hắn, Hạ Thanh cúi đầu buồn bực đi về phía vị trí cuối cùng. Lúc đi ngang qua hông hắn, vào khoảnh khắc không ai chú ý, ngón tay trắng nõn của Lục Căng dường như vô tình lướt nhẹ qua đầu ngón tay nàng.
Cảm giác tê dại từ đầu ngón tay lan rộng khắp cơ thể và tinh thần nàng, vành tai Hạ Thanh bỗng chốc đỏ bừng, nàng vội vàng ngồi xuống. Cảm nhận được bóng dáng kia cũng ngồi xuống sau lưng mình, hai ngày không gặp, cảm giác tâm loạn không biết phải làm sao khi đối mặt với hắn vẫn mãnh liệt như cũ.
Giọng người dẫn chương trình vang lên bên ngoài khu vực thi đấu, đang khuấy động không khí cho trận đấu sắp bắt đầu. Trận đấu Top 16 có độ chú ý vô cùng cao.
Trên khán đài có không ít đội đã bị loại đang xem thi đấu. Huấn luyện viên Ngô Duy Tử của đội Dương Thắng đang chờ trận đấu bắt đầu. Vốn dĩ ông ta ủng hộ Xưng Bá hơn, nhưng... hắn nhìn về phía khu vực thi đấu của Hoàng Cốc... Bây giờ hắn lại thấy không rõ.
Người dẫn chương trình khuấy động không khí rất nhanh kết thúc: "Chúng ta hãy cùng hướng mắt về màn hình lớn, trận đấu sắp bắt đầu."
Hạ Thanh đăng nhập vào tài khoản, giao diện chọn nhân vật trong sân đấu hiện ra trước mắt, nàng chọn Không Mặt Người, rồi nhấn xác nhận.
Người dẫn chương trình: "...có thể thấy Hạ Lãng của Hoàng Cốc vẫn lựa chọn là Không Mặt Người..." Nàng không nghe rõ hắn nói gì tiếp theo, trong màn hình, nhân vật dũng giả của mấy tuyển thủ Hoàng Cốc đã xuất hiện giữa rừng cây.
Lưu Dật nói: "Cố gắng hành động theo nhóm từ hai người trở lên." Mỗi tuyển thủ của đội Xưng Bá đối diện nếu tách riêng ra đều có thực lực rất vững chắc, khó đối phó, đặc biệt là Ngô Lai. Bọn hắn đến giờ vẫn chưa nghĩ ra sách lược nào có thể khắc chế được hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận