Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 591: Ta muốn gặp các ngươi Thánh Tử! .

**Chương 591: Ta muốn gặp Thánh tử của các ngươi!**
Tần Như Yên thở dài.
Có một sư tôn như thế, thật đúng là quá mất mặt.
Đều là cao thủ cấp đế cả, nhìn chưởng môn lãnh đạo người ta mà xem, quyết đoán sát phạt, hoành áp hạo thổ, một mình nghiền ép tứ tông chính đạo. Rồi lại nhìn sang Liễu Tầm Hoan...
Chỉ thiếu nước đem hai chữ "sợ c·h·ế·t" viết lên mặt.
"Người so với người, tức c·h·ế·t đi được."
Tần Như Yên nhỏ giọng lẩm bẩm.
Lúc này, trong không khí truyền đến một thanh âm rất nhỏ.
"Đừng có nói x·ấ·u ta sau lưng, ta đây gọi là co được dãn được, ngươi thì biết cái gì!"
"..."
Tần Như Yên đau đầu, cười nhạo nói: "Hóa ra sư tôn ngươi không đi à?"
Liễu Tầm Hoan hừ nói: "Lãnh Vô Yên đột nhiên đồng ý bái tông, ta lo lắng trong chuyện này có thể có cạm bẫy, đợi một chút xem thái độ của bọn họ thế nào, x·á·c định không có vấn đề gì ta sẽ đi."
Khóe miệng Tần Như Yên hơi nhếch lên.
Xem ra sư tôn tuy rằng rất s·ợ c·h·ế·t, nhưng trong lòng vẫn nhớ đến tên đệ t·ử là nàng. Dụ theo ngọc hàm rót linh lực vào, trong không khí tạo nên từng đợt sóng gợn giống như liên y, mây mù nhàn nhạt tan hết, một vùng núi non hùng vĩ hiện ra.
Mấy ngọn núi xa xa nhìn nhau, bảo vệ ngọn núi Hùng Kỳ ở chính giữa. Yêu La Sát sơn.
U La Điện chủ phong.
Đỉnh núi quanh năm tuyết trắng bao phủ, từ sườn núi trở xuống lại lộ ra sắc đạm hồng.
Có người nói, màu sắc này là do tiên huyết của các đại năng chính đạo bị Lãnh Vô Yên c·h·é·m g·iết năm đó chìm vào trong đất, mấy trăm năm vẫn không phai màu.
Tần Như Yên hô hấp hơi gấp gáp.
Tuy rằng không phải lần đầu tiên tới, nhưng trong lòng vẫn khó tránh khỏi khẩn trương. Uy danh của Lãnh Vô Yên thực sự quá vang dội.
Nhất là sau khi k·i·ế·m trảm Trần Uẩn Đạo, c·h·é·m Vô Ương hoàng cung làm đôi, càng xứng danh với tên gọi t·h·i·ê·n hạ đệ nhất nhân. Chỉ một phần vạn chọc giận tới đối phương thôi, có mười cái mạng cũng không đủ c·h·ế·t.
Liễu Tầm Hoan cũng mai danh ẩn tích, không khí yên tĩnh đến mức một cây kim rơi cũng có thể nghe thấy. Sơn môn mở ra, hai nữ chấp sự bay vút tới.
Các nàng mặc áo bào đen, cổ áo có thêu tiêu chí đ·ộ·c hữu của U La Điện, đây là tượng trưng cho nội môn chấp sự. Một trong hai chấp sự cao giọng nói: "Người tới từ đâu, vì chuyện gì mà đến?"
Tần Như Yên đưa ra ngọc hàm.
"Đệ t·ử Hợp Hoan Tông, Tần Như Yên, phụng mệnh chưởng môn đến đây bái tông, đây là thủ dụ của lãnh chưởng môn."
"Bái tông?"
Hai người liếc nhau, ánh mắt có chút kỳ quái.
Lãnh Vô Yên tính cách cao ngạo, trước nay đều độc lai độc vãng, cho nên dù U La Điện là Ma Môn, nhưng cùng các Ma Môn còn lại chưa từng liên thủ qua lại.
Chuyện bái tông như vậy càng chưa từng có.
Chấp sự đưa tay tiếp nhận ngọc hàm, kiểm tra xong x·á·c định là do Lãnh Vô Yên tự tay viết.
"Không thành vấn đề, Tần Thánh Nữ mời đi theo ta."
Các nàng tuy không hiểu, nhưng đối mặt với thủ dụ của chưởng môn cũng không dám nghi vấn nửa phần. Tần Như Yên gật đầu:
"Tốt."
Ba người phi thân hướng sơn môn mà đi.
Sau khi thân ảnh của họ khuất sau sơn môn, sương mù dần dần tràn ngập, cuối cùng cả phiến sơn mạch một lần nữa biến mất không thấy bóng dáng. Qua một hồi lâu, thân hình Liễu Tầm Hoan chậm rãi hiện lên.
Hắn nhéo cằm, nghi hoặc nói: "Không nh·ậ·n thấy được khí tức của Lãnh Vô Yên, chẳng lẽ nàng không ở trong tông môn?"
"Ừm, vừa hay Như Yên có thể thừa dịp cơ hội này để thân cận với Lý Nhiên một chút..."
-- Huyền Linh sơn.
Tần Như Yên yên lặng đi theo sau hai gã chấp sự 37.
Nhìn những dãy núi nguy nga xung quanh, ánh mắt nàng không khỏi có chút hoảng hốt.
Khoảng cách từ lần trước nàng tới đây, kỳ thực cũng không lâu lắm, nhưng bất luận là thân phận hay tâm tính đều đã xảy ra biến chuyển cực lớn. Vừa nghĩ tới việc lập tức có thể nhìn thấy Lý Nhiên, tim nàng đập liền không rõ nguyên do bắt đầu gia tăng tốc độ, hai gò má trắng nõn nhuốm một màu đỏ nhàn nhạt.
"Tần Thánh Nữ, Tần Thánh Nữ?"
Tiếng gọi của chấp sự khiến nàng hoàn hồn, đối mặt với ánh mắt kỳ quái của hai người, Tần Như Yên vén tóc:
"Không có ý tứ, vừa rồi thất thần, có chuyện gì vậy?"
Chấp sự nói: "Chỗ ở đã sắp xếp xong xuôi cho ngài, hai người chúng ta trước tiên dẫn ngài đi dạo xung quanh một chút nhé?"
Bái tông, chính là việc các tông môn qua lại thăm viếng lẫn nhau.
Bình thường đều là đệ t·ử thân truyền đến đây giao lưu luận bàn, tăng tiến tình cảm giữa hai tông.
Tuy rằng các nàng cũng không biết U La Điện và Hợp Hoan Tông có tình cảm gì, nhưng đối phương dù sao cũng là Thánh Nữ của đại tông, vạn lần không thể chậm trễ.
"Khái khái."
Tần Như Yên hắng giọng một cái, nói: "Đi dạo thì không cần, lần này ta tới đây, chủ yếu là để cùng Lý thánh t·ử giao lưu tu hành chi đạo, các ngươi trực tiếp dẫn ta đi gặp hắn đi."
"Vậy được rồi."
Chấp sự gật đầu.
Yêu cầu này thập phần hợp lý, các nàng không tìm được lý do cự tuyệt.
La Sát sơn.
Lý Nhiên một đường hướng đỉnh núi đi tới.
Vừa mới đi tới giữa sườn núi, liền đối mặt bắt gặp tôn trưởng lão.
"Tôn trưởng lão."
Lý Nhiên gật đầu ân cần thăm hỏi.
Tôn trưởng lão gật đầu đáp lễ,
"Thánh t·ử."
"Đúng rồi, Thổ Long kia gần đây thế nào? Nếu như không phối hợp nhớ phải nói với ta, lão thân đối phó Long Tộc rất có kinh nghiệm."
Nàng đối với Long Tộc luôn có một loại chấp niệm không rõ.
Trước đây nếu không phải Lãnh Vô Yên ngăn cản, rất có thể đã muốn ra tay với Thương Lam Xuy Tuyết.
"..."
Lý Nhiên nhếch mép,
"Tốt vô cùng, không nhọc tôn trưởng lão phí tâm..."
"Vậy được rồi."
Tôn trưởng lão ngữ khí dường như có chút đáng tiếc.
"Ngươi đến đây gặp chưởng môn?"
"Ừm, đã lâu không tới thỉnh an sư tôn."
"Vậy ngươi có thể đến không đúng lúc lắm, chưởng môn từ sau khi đi Vô Ương Thành, đến nay vẫn chưa về."
"Còn chưa có trở lại?"
Lý Nhiên cau mày.
Sau sự kiện ở hoàng cung Vô Ương, đến nay đã qua mấy ngày, theo lý thuyết sư tôn đã sớm nên trở về mới đúng.
Không phải là gặp nguy hiểm gì chứ?
Thịnh Diệp dù sao cũng là Nhân Hoàng, một phần vạn cất giấu t·h·ủ· đ·o·ạ·n gì...
Tôn trưởng lão nhìn ra suy nghĩ của hắn, lắc đầu nói: "Thánh t·ử không cần phải lo lắng, thực lực của chưởng môn khó lường, t·h·i·ê·n hạ này không ai có thể làm gì được nàng, hơn nữa hôm qua nàng còn truyền tin về, nói muốn đi bái phỏng mấy người bạn cũ."
"Bạn cũ?"
Lý Nhiên mặt lộ vẻ nghi hoặc.
Sư phụ đ·ị·c·h nhân khắp t·h·i·ê·n hạ, nhưng chưa từng nghe nói qua có bằng hữu gì?
"Tính, nếu sư tôn không ở, vậy ta ngày khác lại đến."
"Chờ một chút."
Lý Nhiên vừa mới chuẩn bị xoay người rời đi, đã bị tôn trưởng lão gọi lại.
Chỉ thấy nàng vẻ mặt hiếu kỳ nói: "Lão thân làm sao cảm giác... Thánh t·ử có điểm không giống nhau?"
"Không giống?"
Lý Nhiên nhún vai: "Có thể gần đây hấp thu Long Khí quá nhiều có quan hệ?"
"Không chỉ như vậy,"
Tôn trưởng lão quan s·á·t tỉ mỉ, nói: "Ngoại trừ việc có thêm một cỗ long uy, khí tức cũng trở nên mạnh hơn..."
3. 8
"Ồ, ngươi nói cái này a."
Lý Nhiên tùy ý nói: "Ta vừa mới đột p·h·á đến Hợp Đạo Cảnh, đang nghĩ tới đây nói với sư tôn một tiếng."
Tôn trưởng lão gật đầu,
"Thì ra là thế, trách không được... Chờ một chút?!"
Nàng bỗng nhiên phản ứng kịp, ánh mắt trợn tròn,
"Ngươi, ngươi nói cái gì? Ngươi đột p·h·á Hợp Đạo rồi hả?!"
Lý Nhiên nhún vai,
"Thật kỳ quái sao?"
.
Tôn trưởng lão nuốt một ngụm nước bọt.
Kỳ quái sao?
Quả thực quá bất hợp lí!
Hắn mới chỉ đạt tới Phân Thần cảnh có mấy ngày, nói thế nào mà không giữ quy tắc đạo lý như vậy được chứ? Như này thực sự là quá phận rồi!
Tôn trưởng lão nắm lấy t·h·ủ· đ·o·ạ·n của Lý Nhiên, linh lực trực tiếp rót vào trong đó, chỉ cảm thấy thần hồn của hắn vững chắc không gì sánh được, hồn lực cường đại ẩn chứa pháp tắc Đại Đạo.
"Thực sự là Hợp Đạo..."
Tôn trưởng lão thần tình chấn động.
Thánh t·ử nhà mình rốt cuộc là quái vật gì vậy?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận