Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 264: Chính ma thông cật Lý thánh tử, hậu cung tần phi Sở Linh Xuyên!

**Chương 264: Chính ma đều thu phục Lý Thánh Tử, hậu cung tần phi Sở Linh Xuyên!**
Sáng sớm ngày thứ hai.
Trong phòng ăn, mấy người quây quần bên bàn ăn như trong các dịp cưới xin hay tang lễ, bầu không khí có vẻ ngượng ngùng.
Nhạc Kiếm Ly, Tần Như Yên, Lâm Lang Nguyệt ba người cúi đầu, phảng phất như những đứa trẻ đã làm sai chuyện gì đó.
Đêm qua từ trong phòng Lý Nhiên đi ra, không ngờ lại lần lượt gặp phải Lý Đạo Duyên...
Lúc này trong lòng ba người thập phần bất an.
Đây chính là phụ thân của Lý Nhiên, nhỡ đâu ông ấy lại coi các nàng là loại nữ nhân tùy tiện thì biết làm sao?
Nhất là Lâm Lang Nguyệt, đầu gần như muốn rúc cả vào trong bát.
Đêm qua nàng đã xem xong mấy quyển sách nhỏ kia.
Cả người bị chấn động cực độ.
Những chuyện này, ngay cả trong tưởng tượng nàng cũng chưa từng nghĩ tới, tất cả đều bày ra trước mắt, không ngừng tác động tới thần kinh của nàng.
Kết quả là suốt cả đêm không hề chợp mắt.
Chỉ có Lý Nhiên một người ăn uống nhiệt tình, đôi đũa khua lên liên hồi, nói năng không rõ ràng: "Sao mọi người không ăn gì cả vậy?"
"..."
Lý Đạo Duyên xoa xoa mi tâm.
"Tiểu tử ngươi đúng thật là không tim không phổi mà!"
Hắn miễn cưỡng tươi cười nói: "Đúng vậy, các vị cứ ăn nhiều một chút, tuyệt đối đừng câu nệ."
"Vâng."
"Cảm ơn Lý bá phụ."
"Lý bá phụ, ngài cũng ăn nhiều một chút."
Ba người lúc này mới bắt đầu động đũa.
Tần Như Yên có chút hiếu kỳ hỏi: "Lý bá phụ, đêm qua ngài nói thu dọn hành lý xuất phát, là chuẩn bị muốn đi đâu ạ?"
Lý Đạo Duyên thở dài, "Không có gì, ta chỉ muốn ra ngoài đi dạo một chút."
"Vác hành lý đi dạo ạ?"
"... Ừm, cuộc sống chẳng phải là gánh nặng trên vai mà tiến bước sao."
Đêm qua hắn đã suy nghĩ kỹ càng.
U La Điện, Vạn Kiếm Các, Hợp Hoan Tông, Thiên Xu Viện, Thịnh triều hoàng tộc... Đây gần như bao gồm toàn bộ những thế lực đỉnh cấp của hạo thổ.
Hắn còn có thể trốn đi đâu được nữa?
Hạo thổ tuy rộng lớn, nhưng không có chỗ dung thân!
Lý Đạo Duyên do dự một chút, ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Lang Nguyệt, "Lâm Tiên Tử, Nhiên Nhi mặc dù không phải là loại ác nhân gì. Nhưng nói thế nào cũng là người trong ma đạo. Các ngươi cứ qua lại như vậy, không sợ tông môn trừng phạt sao?"
Lâm Lang Nguyệt nghe vậy cười nói: "Bá phụ có lẽ không biết, Lý Thánh Tử ở Thiên Xu Viện có nhân khí rất cao. Hiện tại các trưởng lão và chấp sự không có việc gì cũng nhắc tới hắn."
Lý Đạo Duyên ngây ngẩn cả người, "Còn có chuyện này sao?"
"Đương nhiên."
Lâm Lang Nguyệt gật đầu nói: "Hắn không chỉ là ân nhân cứu mạng của ta, mà còn là 'Bạch Vân Phong quý khách' do sư tôn ta công nhận, là nam nhân đầu tiên leo lên Bạch Vân Phong kể từ khi Thiên Xu Viện thành lập đến nay."
"..."
Lý Đạo Duyên đưa đồ ăn gắp bỏ vào bát Lý Nhiên, trong lúc nhất thời có chút hoàn hồn không kịp.
"Trách không được tiểu tử này không hề sợ hãi, không ngờ lại giải quyết xong Thiên Xu Viện rồi sao? Khá lắm, thật sự là chính ma đều thu phục?"
Hắn nuốt một ngụm nước bọt, thận trọng nói: "Cho nên Dịch đạo trưởng sẽ không nổi trận lôi đình, một chưởng san bằng Lý gia chứ?"
"Đương nhiên là không."
Lâm Lang Nguyệt buồn cười nói: "Không những không, sư tôn vẫn còn đang bảo vệ Lý Thánh Tử đấy."
Tần Như Yên gật đầu, "Điểm này ta có thể làm chứng. Dịch đạo trưởng vì bảo vệ Lý Thánh Tử, đã đánh c·hết cả đại trưởng lão của tông môn chúng ta, còn ép sư tôn ta phải nhận lỗi với hắn."
"..."
Lý Đạo Duyên khẽ nhếch miệng, vẻ mặt chấn động.
"Để cho Thiên Xu Thần Nữ hộ tống bảo vệ? Tiểu tử này cũng có chút bản lĩnh đấy!"
Lý Nhiên nào biết được tâm tư của hắn biến hóa ra sao, hỏi dò: "Cha, Thanh Ca đâu rồi? Hôm qua không thấy nàng."
Lý Đạo Duyên trả lời: "Nàng sắp đột phá Nguyên Anh, đang bế quan tu luyện trong bí địa."
"Sắp đột phá rồi sao?"
Lý Nhiên hiểu rõ.
Lần trước khi hắn rời đi, Tiêu Thanh Ca đã là Kim Đan viên mãn.
Với thiên phú Siêu Phẩm của nàng, lại thêm linh khí dồi dào của bí địa, đột phá Nguyên Anh quả thực sắp tới.
Tốc độ tu hành này, mặc dù không thể so với hắn, nhưng cũng có thể nói là kinh khủng.
"Ừm, đợi nàng đột phá thành công, sẽ giúp nàng củng cố tu vi thật tốt."
Khóe miệng Lý Nhiên hiện lên một nụ cười xấu xa.
Lúc này, quản gia bước nhanh tới, "Lão gia, nhận được thư từ hoàng cung."
"Hoàng cung?"
Lý Đạo Duyên nhận thư, mở ra xem qua, kết quả suýt chút nữa cắn phải đầu lưỡi.
Chỉ thấy trong thư viết một hàng chữ lớn: "« Lý Thánh Tử, hôm nay có thể tới hoàng cung chơi với ta không? Đợi ngươi nha ~ »"
Ký tên: Thịnh Tri Hạ.
Cùng với thư tín, còn có một khối ngọc bài, mặt trên điêu khắc một con Giao Long, khí tượng thập phần bất phàm.
"Làm bậy mà!"
Lý Đạo Duyên ngửa mặt lên trời thở dài
Lý Nhiên xem qua thư tín, không khỏi lắc đầu cười khổ.
"Cái này Giao Long công chúa đúng là đủ hiện tại, trực tiếp đưa lệnh bài tới rồi sao? Cũng không sợ làm mất."
"Thôi vậy, mặc dù không quá muốn đi hoàng cung, nhưng đã mời ta hai lần..."
Đúng lúc này, Lý Đạo Duyên nắm chặt tay hắn, ngữ khí trầm trọng nói: "Nhiên Nhi, đùa giỡn một chút thì được. Nhưng nhất định phải chú ý chừng mực, có thể ngàn vạn lần đừng làm Lý gia này không còn!"
"..."
...
Điểm tâm qua đi, tam nữ liền ai về nhà nấy.
Dù sao các nàng là cùng đệ tử tông môn đồng hành, cũng không tiện đi suốt đêm không về.
Mà Lý Nhiên thì thu dọn qua loa một chút, liền đi về hướng hoàng cung của Thịnh tộc.
Vừa mới đến trước cửa hoàng cung, một thái giám đã nhanh chân bước tới đón
Chỉ thấy hắn tươi cười nói: "Lý Thánh Tử, ngài đã tới."
Lý Nhiên sửng sốt, "Ngươi biết ta?"
"Nơi này chính là hoàng cung trọng địa, chẳng lẽ danh tiếng của hắn đã vang dội đến mức này rồi sao?"
Thái giám cười nói: "công chúa điện hạ cố ý dặn dò, nói ngài có thể sẽ qua đây, nên bảo tiểu nhân ở đây chờ sẵn."
"Thì ra là vậy."
Lý Nhiên gật đầu.
Không ngờ Thịnh Tri Hạ lại có tâm tư chu đáo như vậy.
Sau đó hắn lấy lệnh bài ra, xác định không có vấn đề gì, thái giám liền khom lưng đưa tay nói: "Mời ngài."
Lý Nhiên nghi ngờ nói: "Ngươi không dẫn ta đi sao?"
...
Thái giám giải thích: "Ngọc Giao Các là tẩm cung trọng địa, tiểu nhân không có tư cách đi vào, công chúa điện hạ nói ngài biết phải đi như thế nào."
"Được rồi."
Lý Nhiên gật đầu, đi vào cửa cung.
Dựa theo ký ức, đi thẳng về phía tẩm cung của công chúa.
Càng đến gần Ngọc Giao Các, số lượng nam tử lại càng ít, cuối cùng ngay cả một tiểu thái giám cũng không thấy, lui tới toàn là cung nữ.
Các nàng tò mò nhìn Lý Nhiên, nhưng không ai lên tiếng chất vấn gì.
Khi đi ngang qua một tẩm cung, hắn đụng phải một cô gái trước mặt.
Người nọ mang theo bầu rượu, men say mông lung, giày cũng không mang, cứ chân trần mà dẫm trên mặt đất.
Lý Nhiên nhíu mày, "Hoàng cung đại nội này, còn có người dám ban ngày say rượu?"
Nữ nhân mơ màng mở mắt, nhìn thấy hắn thì cả người đều ngây ra.
Nàng dụi mắt liên hồi, không thể tin nói: "Ngươi là... Lý Nhiên?!"
Lý Nhiên nghe vậy cũng ngây người, "Ngươi cũng nhận ra ta sao?"
Lập tức phản ứng kịp, "Chắc là Thịnh công chúa nói cho ngươi biết? Ngươi là vị Phi Tử kia sao?"
Thịnh tộc tổng cộng chỉ có hai vị công chúa, dám ở chỗ này uống rượu, nhất định là tần phi hậu cung.
Ai ngờ nàng kia chẳng đáng cười, "Phi Tử? Thịnh Diệp là cái thá gì, có xứng để lão nương làm phi..."
Lời còn chưa dứt, cả người đã cứng đờ.
Chỉ thấy Lý Nhiên bịt miệng nàng, cau mày thấp giọng nói: "Nói nhỏ chút, đây là hoàng cung! Ngươi có muốn mắng thì cứ mắng thầm trong lòng ấy?"
"..."
Sở Linh Xuyên trong nháy mắt tỉnh rượu, nhất thời có chút bối rối.
"Cái tên này, lại dám...?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận