Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 129: Làm lòng người thương Nhạc Kiếm Ly!

**Chương 129: Khiến người ta đau lòng Nhạc Kiếm Ly!**
Thịnh Tri Hạ là hoàng thân quốc thích, trong cơ thể chảy xuôi huyết mạch hoàng tộc, là công chúa được Nhân Hoàng Thịnh Diệp thương yêu nhất.
Dùng dưới một người, trên vạn người để hình dung cũng không quá đáng.
Huyết thống cao quý cộng thêm thiên phú không tầm thường, khiến nàng được bách tích Đại Thịnh kính yêu sâu sắc.
Đi đến đâu không phải tiền hô hậu ủng, vô số kẻ a dua nịnh hót?
Nhưng vừa rồi, lại bị Lý Nhiên trực tiếp ném ra khỏi phòng!
Hơn nữa nàng còn là tới cảm tạ đối phương!
Thịnh Tri Hạ làm sao từng chịu đựng loại đãi ngộ này?
"Người này sao lại thô lỗ như vậy!"
Nàng tức giận phẫn nộ đứng lên, mới muốn xông vào lý luận cùng hắn, có thể đột nhiên nghĩ đến điều gì, động tác trong chốc lát cứng lại.
Nàng đánh không lại Lý Nhiên.
Không sai.
Tuy Thịnh Tri Hạ cũng là một thiếu nữ thiên tài, tuổi còn trẻ đã thành tựu Kim Đan.
Nhưng so với quái vật Lý Nhiên thì vẫn không cách nào sánh được.
Đây chính là đệ nhất thiên ma nghiền ép vô số thiên kiêu.
"Lỡ như bổn cung xông vào, hắn động thủ đánh ta thì làm sao bây giờ?" Thịnh Tri Hạ nghiêm túc suy tính.
Với tính cách không kiêng nể gì của Lý Nhiên, khả năng nàng bị đánh là rất cao.
Dù sao đó là nam nhân đã đè Lâm Lang Nguyệt xuống đất mà đánh...
"Được,"
Thịnh Tri Hạ gật đầu, "Vậy bổn cung liền tạm thời nuốt xuống cục tức này vậy!"
Nàng lựa chọn sáng suốt biết khó mà lui.
Vừa muốn xoay người rời đi, bên cạnh truyền tới một thanh âm, "Thịnh công chúa, sao người lại ở đây?"
Thịnh Tri Hạ quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Lâm Lang Nguyệt đang đi tới bên này.
"Là Lâm tiên tử à, bổn cung qua đây nói lời xin lỗi với Lý thánh tử, dù sao vừa rồi Vương tướng quân đã mạo phạm hắn."
Tính cách thẳng thắn này, thật ra khiến Lâm Lang Nguyệt có chút thưởng thức.
Nàng cười nói: "Kết quả thế nào, tha thứ người sao?"
"À cái này..."
Thịnh Tri Hạ có chút xấu hổ, "Ừm, hắn đã tiếp nhận áy náy của bổn cung, còn nhiệt tình tiễn bổn cung ra ngoài."
Lâm Lang Nguyệt cũng không suy nghĩ nhiều, gật đầu nói: "Vậy là tốt rồi."
Thịnh Tri Hạ nghi ngờ nói: "Lâm tiên tử, người cũng là đến tìm Lý thánh tử sao?"
Nhớ không lầm, hai người này không phải có thâm cừu đại hận sao?
Lâm Lang Nguyệt nhìn ra ý tưởng của nàng, có chút ngượng ngùng nói: "Bất kể thế nào, hắn đã cứu đệ tử Thiên Xu viện ta, ta hẳn là qua đây nói tiếng cảm ơn."
Nàng từ miệng đệ tử biết được, nếu không phải Lý Nhiên ra tay, các nàng đã bị hùng yêu xé xác.
Mặc dù giữa hai người có liên quan, nhưng ân cứu mạng cũng là sự thật.
Nói xong, Lâm Lang Nguyệt liền muốn đưa tay gõ cửa.
Thịnh Tri Hạ vội vàng ngăn lại, "Lâm tiên tử, người hay là chờ một chút đi! Lý thánh tử đang tắm."
"Tắm?"
Lâm Lang Nguyệt có chút kỳ quái nói: "Người không phải mới vừa rồi còn đi vào sao?"
"Ách..."
Thịnh Tri Hạ chớp mắt, nói: "Vừa rồi lúc hắn tiễn bổn cung ra ngoài, đã nói là chuẩn bị đi tắm."
"Vậy sao?"
Lâm Lang Nguyệt luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Lúc này, Tần Như Yên chậm rãi đi lên lầu, thấy hai nàng sau đó không khỏi sửng sốt.
"Các người ở đây làm gì vậy?"
Lâm Lang Nguyệt thản nhiên nói: "Ta tới gặp Lý Nhiên."
"Gặp hắn?"
Tần Như Yên quyến rũ cười, "Lâm tiên tử không phải là động phàm tâm rồi chứ? Người không phải được xưng là thái thượng vong tình sao?"
Lâm Lang Nguyệt nhíu mày, "Ta chỉ là tới biểu đạt cám ơn, ngươi nói bậy bạ gì vậy?"
"Vậy ngươi gõ cửa đi chứ, đứng đờ ở đây làm cái gì?" Tần Như Yên hỏi ngược lại.
Thịnh Tri Hạ giải thích: "Lý thánh tử đang tắm, hiện tại không tiện lắm."
"Tắm?"
Tần Như Yên ánh mắt sáng lên.
Chẳng biết tại sao, hai nữ cảm thấy nàng dường như hưng phấn hơn...
Tần Như Yên bước chân nhẹ nhàng, khẽ gõ cửa phòng, thanh âm quyến rũ nói: "Lý thánh tử, cần ta tới giúp người chà lưng không? Thủ pháp của ta cực kỳ chuyên nghiệp nha ~"
"..."
Lâm Lang Nguyệt cùng Thịnh Tri Hạ liếc nhau, gò má hơi nóng lên.
Quả nhiên là một yêu nữ, thật là không biết xấu hổ!
...
Trong phòng.
Nhạc Kiếm Ly bụm mặt, nửa ngày cũng không dám ngẩng đầu.
Lý Nhiên vẻ mặt lúng túng nói: "Ta còn chưa nói hết, ngươi đã chui vào, động tác không khỏi quá nhanh rồi!"
Nhạc Kiếm Ly nghe vậy càng xấu hổ khó nhịn, nhỏ giọng nói: "Người ta không phải sợ bị nhìn thấy sao..."
Vừa rồi nàng trong lúc cấp bách, trực tiếp trốn vào trong thùng tắm, kết quả lại nhìn thấy...
Quá xấu, cũng quá dọa người!
Nàng hoảng hốt dường như muốn nhảy ra ngoài, cả người không thể nhấc nổi một chút khí lực nào.
Lúc này, ngoài cửa truyền đến thanh âm mị hoặc của Tần Như Yên.
Nhạc Kiếm Ly nhất thời tức giận nói: "Cái đồ yêu nữ này! Ta..."
Nàng vừa muốn đứng lên, kết quả chân tay bủn rủn, trực tiếp ngã vào lòng Lý Nhiên.
"..."
Hai người bốn mắt nhìn nhau, không khí nhất thời yên tĩnh.
Nhạc Kiếm Ly nhận thấy được dị dạng, lắp bắp nói: "Ta, ta không cố ý..."
Lý Nhiên khẽ nhúc nhích, cắn răng nghiến lợi nói: "Ta đã bỏ qua cho ngươi một lần!"
"Hả?"
Nhạc Kiếm Ly sửng sốt, "Ý gì... A!"
Lời còn chưa dứt, hai người đã bay ra khỏi thùng nước, hơi nước trên người trong nháy mắt bốc hơi gần như không còn, ngã xuống trên giường lớn.
Nhạc Kiếm Ly gò má ửng đỏ, ánh mắt hoảng loạn, "Ngươi, ngươi làm gì thế?"
Lý Nhiên cười cười, "Ngươi đoán xem?"
Nhạc Kiếm Ly con ngươi ba quang nhộn nhạo, cắn môi run giọng nói: "Không được, bên ngoài có người..."
Lý Nhiên tiện tay vung lên, trận pháp vô hình sáng lên, bao phủ toàn bộ căn phòng.
...
Đoạn tuyệt toàn bộ âm thanh.
"Hiện tại ngươi có thể tùy ý phát huy." Hắn cười đểu nói.
Nhạc Kiếm Ly đỏ mặt quay đầu sang chỗ khác, "Ngươi thật là xấu xa..."
Lý Nhiên nhéo cằm nàng, "Vậy rốt cuộc ngươi hy vọng ta xấu, hay là không xấu?"
"Ta hy vọng... chậm, chậm một chút..."
Nhạc Kiếm Ly tóc xõa tung, môi ngậm ngọc vỡ, mặt mày như xuân sơn nhàn nhạt, đôi mắt trong veo tràn đầy vẻ e lệ.
Nhìn nụ cười như ánh bình minh kia, Lý Nhiên không khỏi có chút ngây dại
...
Trăng treo đầu cành.
Trong phòng dưới lầu.
Thịnh Tri Hạ đỏ bừng cả khuôn mặt, dùng chăn che kín đầu, phảng phất như đà điểu.
"Lý Nhiên cư nhiên cùng Nhạc thủ tịch... Trời ơi đất hỡi ơi!"
Pháp khí nàng tặng cho Lý Nhiên là 'Kính Trung Hoa Nguyệt'.
Bảo vật này có rất nhiều công dụng.
Có thể bắt giữ Tiên Khí tiêu tán, có thể truy tung bảo vật, cũng có thể tẩy rửa tạp niệm, củng cố tâm thần.
Quan trọng nhất là có thể phóng đại cảm giác, dò xét âm thanh và hình ảnh xung quanh.
Thứ này trước kia vẫn là nàng đang dùng, vì cảm tạ Lý Nhiên, mới đưa cho hắn.
Chỉ cần đối phương xóa đi ấn ký phía trên là được.
Kết quả Lý Nhiên nửa ngày cũng không nhúc nhích.
Thịnh Tri Hạ không nhịn được cảm ứng một chút, âm thanh và hình ảnh phản hồi về triệt để khiến nàng rung động.
Hoàn toàn vượt khỏi khả năng chịu đựng trong lòng của nàng.
Không muốn xem nhưng lại không nhịn được...
Thịnh Tri Hạ sắc mặt ửng hồng, búi tóc rối tung, ánh mắt đờ đẫn nhìn ra ngoài cửa sổ.
"Đã trọn một ngày, gia hỏa này không cảm thấy mệt sao..."
Nàng đột nhiên có chút đau lòng cho Nhạc Kiếm Ly công phu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận