Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 293: Thầy trò gặp lại, sợ hãi Lý Đạo Duyên

**Chương 293: Thầy trò gặp lại, sợ hãi Lý Đạo Duyên**
Trên bàn bày biện thức ăn phong phú, mùi thơm nức mũi, mấy người đang dùng bữa.
"Tướng công, ăn nhiều một chút."
Tiêu Thanh Ca xốc lên một miếng thịt, đặt vào trong bát của Lý Nhiên, "Đây là món thịt nai tẩm ướp đặc biệt mà ta tự tay làm sáng sớm nay. Phi thường bổ dưỡng đâu."
Lý Nhiên gật đầu, "Tốt, làm khó cho nàng rồi."
"Không có gì."
Tiêu Thanh Ca cười tít mắt, thỉnh thoảng gắp thức ăn cho hắn.
So sánh với hai người ngọt ngào, hai người còn lại thì xấu hổ lại mờ mịt.
Sở Linh Xuyên hậm hực trừng mắt Lý Nhiên, hàm răng cắn ken két.
Hận không thể trực tiếp lật tung cái bàn!
"Còn có mặt mũi nói mình một thân chính khí? Ta thấy rõ ràng chính là vô sỉ tột cùng!"
Nàng hiện tại rất hối hận khi ở sát vách đối phương.
Hồi tưởng lại hình ảnh cảm nhận được đêm qua, hận không thể móc mắt ra tắm rửa một phen.
Nhưng dù sao đây cũng là Lý phủ, nàng cũng không tiện nói gì.
Cuối cùng chỉ có thể phong bế cảm giác, trừng to hai mắt ngồi yên đến hừng đông.
"Tên ghê tởm, nhất định là đang dùng phương thức này trả thù ta!"
Sở Linh Xuyên khẽ cắn răng, ánh mắt xấu hổ và giận dữ không thể kiềm chế.
Mà Lý Đạo Duyên lại có chút không hiểu.
Cô nương này ở đâu ra?
Sao ngủ một giấc tỉnh dậy, trong phủ lại thêm một người?
Hắn nghi ngờ nói: "Nhiên Nhi, vị cô nương này là bằng hữu của con à? Sao không giới thiệu cho vi phụ một chút?"
Vùi đầu ăn cơm Lý Nhiên ngẩng đầu, nói một cách hàm hồ: "Ồ, nàng là vạn..."
Lời còn chưa nói hết, Sở Linh Xuyên ngắt lời: "Ta họ Vạn, là 'bằng hữu' của Lý thánh tử."
Nàng nhấn mạnh hai chữ "bằng hữu", hình như là nghiến răng mà nói ra.
"À?"
Lý Nhiên kỳ quái nhìn nàng.
Sở Linh Xuyên truyền âm nói: "Đừng để lộ thân phận của ta, tránh gây ra phiền toái không cần thiết."
Nàng mặc dù không để ý lời đồn đãi chuyện nhảm, nhưng dù sao thân phận đặt ở đó, nếu truyền đi sợ rằng sẽ khiến nhiều phía quan tâm.
Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.
Lý Nhiên gật đầu, "Được rồi."
Lý Đạo Duyên nhéo cằm, trầm ngâm nói: "Thì ra là Vạn cô nương... Ta ở Vô Ương Thành dường như cũng không có gia tộc nào họ Vạn?"
Sở Linh Xuyên tùy ý nói: "Ta không phải người Vô Ương Thành, ta đến từ Đông Hải."
"Đông Hải?"
Lý Đạo Duyên nhìn về phía Lý Nhiên, thấp giọng nói: "Tiểu tử, không biết đây lại là thánh nữ của tông môn nào?"
Lý Nhiên lắc đầu nói: "Ngài nghĩ nhiều, nàng không phải đệ tử tông môn."
"Vậy là tốt rồi (A gc(cao trào) F )."
Lý Đạo Duyên thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ cần không phải đệ tử tông môn, vậy thì mọi chuyện đều dễ nói.
Mấy vị thánh nữ thủ tịch trước kia đến làm khách, suýt chút nữa làm hắn sợ đến bệnh tim tái phát...
Lần này rốt cuộc cũng có người bình thường.
Lý Đạo Duyên nhiệt tình nói: "Vạn cô nương, ăn nhiều một chút, ngàn vạn lần đừng khách khí, cô xem cô gầy thành dạng gì rồi?"
"..."
Sở Linh Xuyên miễn cưỡng cười nói: "Không sao, ta uống rượu là đủ rồi."
"Sáng sớm sao có thể uống rượu? Như vậy rất hại dạ dày."
"Không có việc gì, ta quen rồi."
Lúc này, Lý Đạo Duyên chú ý tới điều gì, hiếu kỳ nói: "Vạn cô nương sao lại không mang giày?"
Sở Linh Xuyên đáp: "Cái này... là thói quen cá nhân."
Lý Đạo Duyên lắc đầu nói: "Như vậy không tốt cho thân thể, hàn khí nhập thể, dễ dàng bị tiêu chảy... Người đâu. Mang cho Vạn cô nương một đôi giày mới!"
"..."
Sở Linh Xuyên khóe miệng co giật, "Ta cảm ơn ngài nhé."
Lý Đạo Duyên cười híp mắt nói: "Không có gì..."
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến giọng nói của gia đinh, "Bẩm báo lão gia, thiếu chủ, Nhạc cô nương tới."
"Nhạc cô nương?"
Động tác của mấy người đồng thời cứng đờ.
Lý Nhiên và Tiêu Thanh Ca liếc nhau, trong mắt lóe lên một vẻ bối rối.
Nhất định là Nhạc Kiếm Ly tới!
Nhưng Sở Linh Xuyên còn ở đây, nếu một phần vạn quan hệ của hai người bị nàng biết...
Lý thánh tử không khỏi rùng mình.
Theo tiếng bước chân vang lên, một thiếu nữ mặc thanh y đi vào thiện sảnh, cười nói: "Thật ngại quá, quấy rầy mọi người dùng bữa, lý..."
"Khụ khụ!"
Lý Nhiên ho khan một tiếng, điên cuồng nháy mắt.
Nhạc Kiếm Ly có chút mê hoặc, theo tầm mắt của hắn nhìn ra ngoài, trái tim suýt chút nữa nhảy ra ngoài!
"Sư, sư tôn?!"
Sư tôn sao lại xuất hiện ở Lý gia?!
Sở Linh Xuyên cũng hơi kinh ngạc, "Kiếm Ly? Sao ngươi cũng tới đây?"
Không khí trong nháy mắt ngưng đọng.
"Đệ tử..."
Nhạc Kiếm Ly thần tình hoảng loạn, trong lòng nhanh chóng nghĩ cách nói: "Đệ tử nghe nói sư tôn ở Lý phủ, nên muốn tới thăm, không ngờ ngài thật sự ở đây."
"Là vậy sao?"
Sở Linh Xuyên mặt lộ vẻ nghi hoặc.
Mình hôm qua mới tới Lý phủ, chỉ có vài người biết, nàng làm sao nghe nói được?
"Ngươi..."
Nhạc Kiếm Ly vội vàng cắt lời, dẫn đầu đặt câu hỏi: "Sư tôn, sao người lại tới Lý gia? Dù sao chính ma khác biệt, việc này truyền đi sợ rằng ảnh hưởng không tốt?"
Sở Linh Xuyên quả nhiên bị dời đi lực chú ý, lúng túng nói: "Vi sư qua đây là vì chính sự, có thể có ảnh hưởng gì? Khụ khụ, ngươi đừng đứng đó nữa, tới ngồi cùng đi!"
"Tốt..."
Nhạc Kiếm Ly thở phào nhẹ nhõm.
May mà sư tôn đầu óc không quá linh hoạt, nếu không... Lúc này thật sự lộ tẩy...
Năm người ngồi chung một chỗ, bầu không khí có chút xấu hổ.
Mà Lý Đạo Duyên lúc này hoàn toàn bối rối.
Hắn nhìn Nhạc Kiếm Ly, lại nhìn Sở Linh Xuyên, đầu óc có chút không theo kịp.
"Nhạc thủ tịch, sao cô lại gọi Vạn cô nương là sư tôn?"
Nhạc Kiếm Ly nghe vậy sửng sốt, "Vạn cô nương? Vị này chính là sư tôn của ta, chưởng môn Vạn Kiếm Các a."
"Cái gì? Ngươi nói nàng là chưởng môn Vạn Kiếm Các?!"
Lý Đạo Duyên hai mắt trợn tròn, khuôn mặt không thể tin được.
Sở Linh Xuyên thấy không giấu được nữa, bất đắc dĩ nói: "Ta xác thực không phải họ Vạn, ta là Sở Linh Xuyên của Vạn Kiếm Các."
"..."
Giọng nói Lý Đạo Duyên có chút khô khốc.
Hắn cứng ngắc nghiêng đầu, khàn giọng nói: "Tiểu tử, ngươi không phải nói nàng không phải đệ tử tông môn sao?"
Lý Nhiên gật đầu nói: "Nàng xác thực không phải đệ tử a."
"Ta thật sự..."
Lý Đạo Duyên mặt mày tái mét, bắp chân có chút nhũn ra.
Người cùng hắn ăn cơm lại là chưởng môn của tông môn đỉnh cấp, là siêu cấp đại năng hoành áp Hạo Thổ!
Mà hắn lại còn chỉ cho đối phương cách dưỡng sinh, còn nói người ta đi chân trần dễ bị tiêu chảy?!
Hắn cảm giác trái tim mình sắp ngừng đập.
Sở Linh Xuyên nói: "Lý tộc trưởng, ta và Lý Nhiên có một số việc cần giải quyết, cần ở lại Lý phủ vài ngày, nếu có quấy rầy xin thứ lỗi."
"Có liên quan đến Nhiên Nhi?"
Lý Đạo Duyên giật mình.
Chẳng lẽ là quan hệ của hắn và Nhạc Kiếm Ly bị bại lộ, kết quả sư tôn của đối phương tìm tới cửa?
Hắn phía sau lưng bị mồ hôi lạnh ướt đẫm.
"Ngày này, rốt cục vẫn phải tới..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận