Trùng Sinh Mạnh Nhất Mỹ Thuật Sinh, Ngộ Tính Nghịch Thiên

Chương 61: Max điểm đệ nhất, theo một bề cho đến chết

**Chương 61: Max điểm đệ nhất, theo đuổi đến cùng**
Nhưng mà, Vân Dã lại không muốn trò chuyện về vấn đề này.
Trong mắt hắn tất cả đều là t·h·ị·t b·ò, nào còn có dư cái gì khảo thí?
Tươi non t·h·ị·t b·ò cuốn trong nồi mỡ b·ò hầm chín, lại chấm với nước chấm từ t·h·ị·t b·ò băm, rau thơm, tỏi băm, dầu hào, tương hải sản, con tôm, giấm thơm điều chế thành, ăn vào vô cùng thoải mái.
Con mẹ nó, liên hoan mà lại nói chuyện học tập?
Đây không phải cố tình gây khó chịu sao?
Hải Để Lao nhiều đồ ăn ngon như vậy nhét không hết miệng của các ngươi à, các ngươi đây là đang vũ nh·ụ·c Hải Để Lao.
"Ăn gì đi, chỉ có nồi lẩu không thể phụ lòng."
Thấy Vân Dã ngậm miệng không nói, Trương lão sư cùng Trần lão sư không hẹn mà cùng liếc nhau, thầm nghĩ không ổn.
Ăn xong nồi lẩu, đến lúc tính tiền, Trương lão sư càng nghĩ càng thấy không thích hợp.
"Ai, ngươi nói xem Vân Dã có chuyện gì giấu giếm, không phải là t·h·i rớt rồi chứ?"
Trần lão sư cau mày, thuận tay cầm một viên kẹo từ quầy thu ngân bỏ vào miệng.
Dù rất không muốn tin, nhưng phản ứng của Vân Dã thực sự rất đáng ngờ.
Kết hợp với việc hôm qua Vân Dã chuồn ra ngoài chơi, Trần lão sư khó mà không nghĩ nhiều.
"Chắc là không đâu, có lẽ người ta thật sự chỉ là không muốn nói mà thôi."
"Hy vọng như thế."
Vân Dã trở lại phòng kh·á·ch sạn, hàn huyên một hồi với Bạch Vãn Tình.
Bạch Vãn Tình đã về Lư Lăng.
"Bao giờ ngươi về Lư Lăng?"
"Ngày mai là lễ trao giải, x·á·c định danh sách đội tuyển của tỉnh, chắc là hậu t·h·i·ê·n có thể trở về."
"Ta có thể nhìn thấy ở cổng trường có treo băng rôn 'nhiệt l·i·ệ·t chúc mừng bạn học Vân Dã lớp 11/5 trường ta đã vinh dự giành giải nhất cuộc t·h·i Olympic Toán học học sinh tr·u·ng học toàn quốc năm 2014 tại tỉnh Giang Hữu' không?"
"Chắc không vấn đề gì, à đúng rồi, cảm ơn ngươi đã mời ta đi xem triển lãm, ăn cơm, hôm qua chơi rất vui vẻ."
"Yên tâm đi, ta là người như vậy đó, đi đến đâu là đem niềm vui đến đó."
"Bái bai, ta đi tắm đây, lát nữa còn lên mạng tra điểm."
"Bai ~"
Vân Dã kết thúc cuộc trò chuyện với Bạch Vãn Tình, lại gửi tin nhắn cho Tăng Miểu.
Nhưng mà tin nhắn lại như đá chìm đáy biển, không một chút gợn sóng.
Chuyện này quá khác thường!
Phải biết trước đây, Vân Dã cùng Tăng Miểu không có gì giấu nhau.
Tăng Miểu có chuyện gì hay không có việc gì đều tìm Vân Dã để chia sẻ những tin đồn và chuyện thú vị trong cuộc sống.
Hiện tại thái độ trở nên lạnh nhạt như vậy, khẳng định có vấn đề.
Vân Dã cẩn t·h·ậ·n nhớ lại những việc mình đã làm trong khoảng thời gian này, cố gắng tìm ra vấn đề.
"Không có a, tất cả đều bình thường, gần đây ta đều bận chuẩn bị cho cuộc t·h·i, không thì cũng học vẽ tranh, hình như không có làm chuyện gì khác người cả.
Nếu vấn đề không phải ở ta, vậy thì là vấn đề của Tăng Miểu rồi.
Khi nào về sẽ tìm thời gian nói chuyện trực tiếp với nàng."
Phụ nữ quả nhiên là sinh vật phức tạp nhất.
Cho dù là mấy cô gái mười mấy tuổi cũng như thế.
Dù có ngộ tính nghịch t·h·i·ê·n cũng không nhìn thấu được suy nghĩ của các nàng.......
Lư Lăng, biệt thự ven sông.
Kết thúc cuộc nói chuyện, Bạch Vãn Tình hưng phấn không thôi, kéo một con rối Sử đ·ị·c·h t·ử cao ngang người lên, nhảy điệu vanxơ.
"Hừ hừ, coi như ngươi còn có chút lương tâm.
Nếu còn không biết tốt x·ấ·u như vậy, ta mới không thèm quan tâm đến ngươi."
Kể từ khi từ chối lời tỏ tình của Vân Dã, đây là lần đầu tiên Vân Dã nói cảm ơn với Bạch Vãn Tình.
Dưới sự cố gắng không ngừng của nàng, quan hệ giữa hai người đã có chút hòa hoãn.
"Có lẽ, chúng ta còn có cơ hội quay lại như lúc ban đầu.
Sử đ·ị·c·h t·ử, ngươi thấy thế nào?"
Quay lại như lúc ban đầu?
Đây chỉ là p·h·án đoán của Bạch Vãn Tình, thái độ của Vân Dã vẫn không hề thay đổi.
Mặc kệ là Bạch Vãn Tình, hay là Tăng Miểu, hai chữ.
Ăn sạch!......
Đêm nay đối với những thí sinh tham gia cuộc t·h·i mà nói nhất định là một đêm khó khăn.
Vòng t·h·i đấu này có tất cả mấy trăm người dự t·h·i.
Chấm bài t·h·i của mấy trăm người cũng không phải là c·ô·ng trình gì to tát.
11 giờ đêm đó, các thí sinh đã có thể truy cập vào trang web của Viện Khảo thí Giáo dục tỉnh Giang Hữu để tra điểm.
Dựa th·e·o quy định, chỉ có 15 người đứng đầu giải nhất mới có tư cách được chọn vào đội tuyển của tỉnh, tham gia vòng chung kết toàn quốc vào cuối năm.
Mỗi người đều muốn được chọn.
Nhưng mà mục tiêu của Vân Dã không chỉ có thế, hắn còn muốn giành giải nhất để tiến vào vòng trong.
Đấu loại đệ nhất, t·h·i đấu vòng tròn đệ nhất, trận chung kết đệ nhất.
Hắn muốn làm người theo đuổi đến cùng.
Phòng tắm kh·á·ch sạn, tiếng nước im bặt.
Vân Dã tắm xong đi ra, gọi điện thoại về nhà trước, sau đó vẫn xem TV, yên lặng chờ đến 11 giờ.
Có lẽ là tiếng TV quá ru ngủ, hắn mơ màng ngủ th·iếp đi.
Trong lúc bất tri bất giác, thời gian lặng lẽ điểm 11 giờ.
Phòng của Trần lão sư ở s·á·t vách, ngoại trừ Vân Dã, tất cả mọi người đều tập trung ở đây.
Trần lão sư không thấy Vân Dã, có chút kỳ quái.
"Vân Dã đâu?"
"Cậu ấy ngủ th·iếp đi rồi."
"Thôi được, vậy chúng ta tra trước, lát nữa báo cho cậu ấy biết."
"Cũng đành vậy."
Trong phòng hoàn toàn yên tĩnh.
Mọi người nín thở ngưng thần, không dám thở mạnh, yên lặng nhìn Trần lão sư thao tác.
Trần lão sư biểu lộ trang trọng, lưu loát tìm trang web của Viện Khảo thí Giáo dục tỉnh, nhấp chuột vào nút tra cứu.
Một giây sau, giao diện hiển thị thành tích của thí sinh hiện ra.
Xếp hạng thành tích vòng t·h·i đấu Olympic Toán học học sinh tr·u·ng học toàn quốc năm 2014 tại tỉnh Giang Hữu.
Hạng nhất, Vân Dã, tr·u·ng học số 3 Lư Lăng, bài t·h·i số một 120 điểm, bài t·h·i số hai 180 điểm, tổng điểm 300.
Bài t·h·i số một, bài t·h·i số hai đều đạt điểm tối đa, Vân Dã xuất sắc đứng đầu!
Quán quân!
Bầu không khí trong phòng tựa như núi lửa bùng nổ, ầm ầm nổ tung.
Tiếng th·é·t ch·ói tai của hai nữ sinh tựa như tiếng còi bén nhọn.
"A a......"
"Max điểm, Vân Dã max điểm đệ nhất!"
"Trời ơi, đây chính là Vân Dã, không hổ là đệ nhất Lư Lăng."
"Ban đầu còn tưởng rằng đệ nhất vòng loại đã là cực hạn của cậu ấy rồi, bây giờ xem ra ta quá coi thường rồi."
"Lợi h·ạ·i quá."
"Đề mục khó như vậy mà vẫn có thể đạt điểm tối đa, ngay cả câu cuối cùng của bài t·h·i thứ hai cũng làm đúng.
Câu đó cực kỳ biến thái, ta còn tưởng là không ai làm được chứ."
"Lúc ăn cơm Vân Dã ngậm miệng không nói, ta còn tưởng rằng cậu ấy không biết làm, ai ngờ, cậu ấy giấu kỹ thật."
Nhìn vào cột điểm của Vân Dã, Vương Bình không khỏi hoài nghi nhân sinh.
Đây có phải là bạn cùng phòng bất cần đời của hắn không?
Trước khi t·h·i Vân Dã chơi đến nửa đêm mới về, một quyển sách cũng không động vào, thế mà lại có thể t·h·i được hạng nhất vòng t·h·i đấu, hơn nữa còn là max điểm.
Trên đời này lại có người như vậy sao?
Trần lão sư và Trương lão sư vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, toàn thân toát ra vẻ hưng phấn.
Trương lão sư không ngừng lấy tay vỗ n·g·ự·c, sảng khoái đến mức b·ệ·n·h tim suýt tái phát.
Thật thỏa mãn.
Nỗi lo lắng trong lòng hắn cuối cùng cũng được buông xuống.
"Trước đó ta còn lo Vân Dã ham chơi không có phong độ, sự thật chứng minh, người ta căn bản không hề coi vòng t·h·i đấu này ra gì.
Lại là max điểm nữa, cảm giác Vân Dã t·h·i max điểm hoàn toàn dễ như trở bàn tay.
Bảo sao cậu ta trước khi t·h·i còn không biết x·ấ·u hổ ra ngoài chơi, hóa ra thực lực của người ta đã mạnh đến mức này.
Đỉnh thật!"
"Đúng vậy, ta cũng không ngờ cậu ấy lại mạnh như vậy."
Trần lão sư liên tục gật đầu, rất vui mừng, hắn nhịn không được trêu ghẹo nói: "Sớm biết như vậy, chúng ta trước đó còn lo lắng làm gì?
Đúng là lo bò trắng răng!"
Vừa nghĩ tới dáng vẻ lo lắng hão huyền trước đó của mình, Trương lão sư cười gượng.
Đúng là thừa thãi thật.
Đứng ở góc độ của Vân Dã mà nhìn, hoàn toàn chính là hai tên hề đang lo lắng vô cớ.
Kích động qua đi, Trần lão sư bắt đầu giúp những người còn lại tra điểm.
Rất đáng tiếc, ngoại trừ Vân Dã, 4 người còn lại đều không thể lọt vào top 15.
Thành tích tốt nhất là của Vương Bình, xếp hạng 27, những người còn lại lần lượt xếp hạng 39, 97, 321.
Bọn họ đều không thể lọt vào đội tuyển tỉnh, lỡ mất vòng chung kết toàn quốc.
Trần lão sư an ủi mọi người vài câu, sau đó cả nhóm Phong Phong Hỏa Hỏa xông vào phòng của Vân Dã.
Vương Bình giật chăn của Vân Dã lên.
"Dậy, Vân Dã dậy, ngươi trâu bò thật đó!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận