Trùng Sinh Mạnh Nhất Mỹ Thuật Sinh, Ngộ Tính Nghịch Thiên

Chương 198: Bao mông váy? Ngày khác đi

Chương 198: Váy bó sát? Hôm khác đi Lái xe thấy Vân Dã từ Yến Đại đi ra, lại là sinh viên trẻ tuổi, xuất phát từ lòng hiếu kỳ, hỏi han không ngừng.
"Tiểu hỏa tử thực tập ở cửa hàng Ferrari 4S à?
Sinh viên giỏi Yến Đại đi bán xe, sợ là có chút nhân tài không được trọng dụng rồi."
Vân Dã lười giải thích, tùy ý đáp một câu.
Đến cửa hàng 4S.
Nhân viên công tác thấy Vân Dã đến mua xe, nhiệt tình tiếp đón.
Nghe nói hắn chưa ăn tối, quản lý cửa hàng 4S tại chỗ chuẩn bị cho Vân Dã một bàn tiệc tối phong phú.
Vừa chiêu đãi Vân Dã ăn cơm vừa đàm luận công việc.
Vân Dã đã sớm cân nhắc kỹ mua xe gì.
Ferrari 488.
Ban đầu muốn mua phiên bản pista, nhưng mẫu này phải 3 năm nữa mới ra mắt.
Ăn tối xong, hắn lập tức đề nghị muốn lái thử.
Lái Ferrari 488 lao vút trên đường, nội tâm Vân Dã đạt được thỏa mãn vô cùng.
Đời trước hắn vẫn muốn có một chiếc Ferrari.
Đời này cuối cùng đã thực hiện được.
Mặc dù không thể nào hiện tại liền lái "Nguyệt Mã" đỏ tươi đi theo đuổi thơ ca và phương xa chưa từng đặt chân đến.
Nhưng "Nguyệt Mã" đã có, thơ ca và phương xa còn không phải dễ dàng sao.
Ferrari phát ra tiếng gầm rú, như dã thú nguy hiểm lại mê người.
Tính năng mạnh mẽ, cảm giác tăng tốc cực kỳ mãnh liệt.
Động cơ twin-turbo gào thét khiến Vân Dã nhiệt huyết sôi trào.
Tăng áp của tua bin mạnh mẽ kinh khủng.
Sức hút của động cơ 3.9 lít V8 lúc này được thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn.
Khiến người ta căn bản không cách nào cưỡng lại.
Người qua đường nhao nhao đưa mắt nhìn theo.
Chủ xe phía trước giơ ngón tay cái.
Vân Dã lái một vòng trở lại cửa hàng 4S.
Quản lý mang theo ánh mắt mong chờ tiến lên đón.
"Vân tiên sinh, ngài cảm thấy thế nào?"
"Dẫn ta đi chọn cấu hình."
"Được rồi, mời đi lối này."
Đã muốn mua Ferrari, vậy dĩ nhiên không thể qua loa.
Vân Dã không phải loại người giả vờ làm hảo hán, quyết đoán lựa chọn bản mui trần cấu hình cao.
Giá niêm yết 449,97 vạn, cộng thêm biển số, thuế trước bạ, bảo hiểm, dán phim, tổng cộng 495 vạn.
"Ngài chọn thanh toán toàn bộ hay trả góp?"
"Thanh toán toàn bộ."
Nghe được thanh toán toàn bộ, quản lý có chút thất vọng, cực lực đề cử Vân Dã mua trả góp.
Trả góp, nhân viên tiêu thụ như bọn họ không chỉ có thể nhận được hoa hồng cao hơn, mà còn có thể nhận được tiền hoàn lại từ ngân hàng.
"Không cần, ta thanh toán toàn bộ, giao tiền đặt cọc đi."
Vân Dã trực tiếp đưa thẻ bạch kim ngân hàng của hắn ra.
Chú ý tới thẻ bạch kim, ánh mắt của nữ nhân viên bán hàng mặc váy bó sát đồ công sở cũng bắt đầu thay đổi.
Nếu như Vân Dã muốn, xác suất lớn đêm nay liền có thể cùng nàng so tài kỹ thuật lái xe một phen.
Giao xong 1 triệu tiền đặt cọc, Vân Dã hỏi: "Khi nào ta có thể nhận xe?"
"Một tuần nữa."
Một tuần cũng không lâu.
Vân Dã gật gật đầu quay người rời đi.
Cửa hàng 4S nhiệt tình đưa Vân Dã về trường.
Trở lại phòng ngủ vừa đúng chín giờ rưỡi.
Ba bạn cùng phòng khác huấn luyện đêm đã trở về.
Vân Dã vừa vào cửa đã nhìn thấy có cục than đen ngồi trên ghế sô pha ngâm chân lướt điện thoại.
"Hắc, anh em."
Chú ý tới Vân Dã, cục than đen hơi sững sờ, lập tức vỗ vỗ vách tường quát: "Ra cả đây, hắn về rồi."
Hai bạn cùng phòng còn lại từ trong phòng đi ra.
Hai người này một người cao cao gầy gầy, thoạt nhìn yếu đuối.
Một người bề ngoài xấu xí, vóc người trung đẳng, đeo kính cận, mặc áo phông cộc tay kiểu công nhân giống như.
Đáng nói tới chính là gia hỏa này trên tay đeo một chiếc Patek Philippe.
Xem ra gia cảnh phải rất khá.
Mấy người giới thiệu lẫn nhau.
"Ôi nha, cuối cùng cậu cũng lộ diện, bọn tôi đợi cậu nãy giờ.
Tự giới thiệu một chút, Lâm Hằng, Hồ Kiến Nhân."
Than đen tên là Lý Tuấn Lương, hán tử Tây Bắc, giọng đặc Tần, khẩu âm cùng khoản với Chùy Vương.
Người cao gầy tên là Liêu Trần.
Người có chút buồn bực không nói nhiều, giới thiệu xong tên liền không nói một lời.
Vân Dã đem món kho và trà sữa mua trên đường đặt lên bàn, mời mấy người ăn chút.
"Tôi là Vân Dã, người Lư Lăng, tỉnh Giang Hữu.
Về sau mọi người là bạn cùng phòng, có việc cứ việc nói."
Nghe được hai chữ Vân Dã, Lý Tuấn Lương đương thời liền kích động đứng lên.
"Cái gì?
Cậu chính là Vân Dã?
Trạng nguyên thi đại học, Trạng nguyên thi nghệ thuật, Imo, Ipho hai nhà vô địch thế giới?"
"Một chút hư danh mà thôi, không có gì to tát."
Lâm Hằng bị kinh ngạc, trừng tròng mắt trên dưới dò xét Vân Dã, miệng không ngừng kêu "ai nha".
Mụ Tổ mà thấy cảnh này chắc cũng chỉ phản ứng như vậy.
Ngay cả Liêu Trần vẫn luôn không lên tiếng cũng kinh ngạc ngẩng đầu lên, ngắm Vân Dã một chút.
Bất quá rất nhanh lại cúi xuống.
Lý Tuấn Lương phản ứng cực kỳ khoa trương, không khác gì tiểu đệ.
"Vân Dã dĩ nhiên là bạn cùng phòng của ta, ha ha ha!
Thần tượng a, ta may mắn cùng cậu tao ngộ ở vòng chung kết Ipho.
Thi thử một lần, chúng ta còn ở cùng một trường thi tranh tài đâu."
Vân Dã nghe xong lời này, vô thức đối với Lý Tuấn Lương sinh ra một chút hảo cảm.
"Duyên phận a, lão t·h·iết."
"Đúng vậy a, không nghĩ tới chúng ta một ngày kia vậy mà có thể trở thành bạn cùng phòng.
Tới tới tới, chụp kiểu ảnh."
Lý Tuấn Lương không nói lời gì lôi kéo Vân Dã chụp ảnh chung.
Vân Dã xem như đã nhìn ra, gia hỏa này chính là kiểu người hướng ngoại.
627 toàn viên đến đông đủ.
Vân Dã mượn lúc ăn tối, cùng đám người mở ra đề tài.
Người trẻ tuổi mà, nam sinh ở giữa kỳ thật rất dễ dàng nói chuyện.
"Tới tới tới, ăn đi, tùy ý, coi như phòng ngủ chúng ta lần đầu liên hoan."
Vì chiếu cố đến bạn cùng phòng, Vân Dã mua rất nhiều đồ.
Món kho, vịt các loại đều mua một chút, mùi vị không tệ.
Lý Tuấn Lương chạy về phòng ngủ bê một thùng bia ra.
"Trà sữa khó uống, cái này mới là đồ uống của đàn ông đích thực.
Liêu Trần, cậu cũng uống cùng đi."
Không ngờ Liêu Trần căn bản không phản ứng, không lên tiếng quay ngược về phòng.
Uổng phí Lý Tuấn Lương có lòng tốt.
Lý Tuấn Lương có chút lúng túng, hậm hực rút tay về.
Cũng may tính cách người này rất tốt, không để bụng.
Nhưng Lâm Hằng lại bị Liêu Trần làm cho có chút căm tức.
Hắn vốn là đối với Liêu Trần có thành kiến.
"Cái quái gì, nể mặt mà không thèm.
Nếu không phải nể tình bạn cùng phòng, ai thèm quan tâm hắn?
Cũng không biết suốt ngày hằm hằm với ai.
Huấn luyện quân sự đã mấy ngày rồi, cộng thêm câu vừa mới cũng chỉ nghe hắn nói có 3 câu.
Có phải xem thường mấy ca không?"
Thấy bầu không khí có chút không đúng, Vân Dã đi ra hòa giải.
"Vừa gặp mặt không quen là chuyện bình thường, không quan trọng, về sau quen là được.
Tới tới tới, chúng ta uống của chúng ta.
Cậu uống được không?"
Lâm Hằng có điểm lo sợ, bất quá vì sĩ diện vẫn kiên trì uống.
Kết quả hai chén vào bụng liền ôm bồn cầu nôn thốc nôn tháo.
Tửu lượng của Lý Tuấn Lương không tệ.
Không hổ là người vừa lên đại học đã dám thủ sẵn bia trong phòng.
Một cân rượu đế vào bụng cũng chỉ làm sắc mặt hơi phiếm hồng.
Thấy Vân Dã một điểm phản ứng đều không có, Lý Tuấn Lương càng thêm bội phục gấp bội.
Hắn vốn nghĩ học lực không bằng Vân Dã, tửu lượng phải hơn.
Không ngờ đọ tửu lượng cũng không được.
"Cậu trâu bò, ta phục rồi, ca."
Quan hệ này chẳng phải đã được thiết lập rồi sao?
Đừng tưởng cái này rất trẻ con, khiến đàn ông chịu phục, mấu chốt chính là những điểm kỳ quái như thế.
Vân Dã thấy không sai biệt lắm, vội vàng thu dọn.
"Thôi, hôm nay tới đây thôi."
"Được, ta tới giúp cậu dọn dẹp."
Trong ba người bạn cùng phòng, Lâm Hằng và Lý Tuấn Lương không tệ, tính cách cởi mở nhiệt tình.
Duy chỉ có Liêu Trần kia có chút quái gở.
Thu thập xong, Vân Dã về phòng tắm rửa chuẩn bị nghỉ ngơi.
Tắm xong vừa từ phòng vệ sinh đi ra, liền thấy điện thoại có tin nhắn mới.
Là của nữ nhân viên bán hàng váy bó sát hôm nay tiếp đón Vân Dã.
"Vân tiên sinh, chào buổi tối. Buồn chán không, có muốn ra ngoài làm ly không?
Xem ra ngài rất thích Ferrari.
Tôi rất sẵn lòng cùng ngài trao đổi sâu hơn một chút."
"Hôm khác đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận