Trùng Sinh Mạnh Nhất Mỹ Thuật Sinh, Ngộ Tính Nghịch Thiên

Chương 197: Học tỷ ta đến đi

Chương 197: Học tỷ, ta đến đây
Huấn luyện quân sự 20 ngày, Bành Đạo Võ chỉ nghĩ đến thôi đã thấy kinh khủng.
Bỗng nhiên không còn hâm mộ Vân Dã như trước.
"Được thôi, vốn định nói cùng đi.
Đã như vậy, ngươi đi trước đi, ta đến lúc đó lại đi tìm ngươi."
Vân Dã tốt nghiệp trước những người khác một bước kết thúc.
Đảo mắt đã đến thời gian đi trường học báo danh.
Ngày 21 tháng 8, trước ngày xuất phát báo danh một hôm.
Loa Hồ Loan, số 117.
Vân Dã vội vàng thu dọn đồ đạc.
Lần này hắn chuẩn bị lên đường gọn gàng.
Ngoại trừ một chút vật phẩm tư nhân và giấy tờ chứng minh thân phận, những thứ khác đều không mang theo.
Đi ra ngoài, trong túi có tiền, cái eo liền cứng rắn.
Đến lúc đó đi trường học lại mua cũng được.
Đặng Anh Hoa móc ra một xấp tiền mặt đưa cho Vân Dã.
"Cầm lấy số tiền này, đừng làm mất."
"Mẹ, con có tiền.
Với lại, bây giờ cũng lưu hành thanh toán qua điện thoại, không được nữa thì quẹt thẻ.
Mẹ cho con tiền mặt, con cũng không tiện tiêu."
Vân Dã không muốn, nhưng Đặng Anh Hoa lại khăng khăng nhét xấp tiền mặt vào trong vali hành lý.
"Tiền của con là của con.
Đây là ta và cha con cho con, bảo con cất kỹ thì cứ cất kỹ.
Đi ra ngoài, nếu điện thoại không có điện thì sao?
Số tiền này để con có cái mà dùng khi khẩn cấp.
Lên đại học thì biểu hiện tốt một chút.
Thủ đô xa như vậy, ta và cha con không quản được con, con phải tự mình chăm sóc tốt bản thân."
"Con biết rồi."
Vân Kiến Nghiệp, Đặng Anh Hoa cùng nhau giúp thu dọn.
Trong lúc lơ đãng liếc qua thân ảnh bận rộn của Vân Dã, hai người có chút thất vọng mất mát.
Đồ đạc thu dọn xong, trong thư phòng chỉ còn lại Vân Dã.
Bạch Vãn Tình gửi tin nhắn đến, hỏi thăm Vân Dã khi nào khai giảng, làm sao để đi trường học.
Tăng Miểu cũng gửi tin tương tự.
Đáng tiếc Yến Đại khai giảng quá sớm.
Vân Dã chỉ có thể đi một mình.
Ngay sau đó Hồng Tú Lạc online, cùng Vân Dã hàn huyên một hồi.
Đã một năm không gặp.
Biết Vân Dã sắp đi Yến Đại báo danh, Hồng Tú Lạc rất hưng phấn.
"Ngươi có thể tính là sắp đến rồi, ta thật sự là chờ đến mòn con mắt.
Lần này ta không cần phải cô đơn một mình nữa rồi."
Vân Dã mười phần kinh ngạc, nhưng nghĩ đến EQ của Hồng Tú Lạc, tựa hồ cũng hợp tình hợp lý.
"Học đại học một năm, chẳng lẽ ngươi không kết bạn với một ai sao?"
"Có chứ, hơn 100 người, trên QQ."
"Bạn trên mạng à, ngươi lại không cùng bọn họ gặp mặt."
"Đây chính là điều tuyệt vời nhất."
"Ta phục rồi."
"Đến lúc đó gặp nhau ở trường."
Xong việc, khung chat của Khương Dĩ Vi lại hiện lên.
"Niên đệ, ngươi đâu rồi?"
Yến Đại tân sinh báo danh kỳ thật là từ ngày 19.
Kéo dài 5 ngày, đến tận ngày 23 tháng 8 mới kết thúc.
Tới trước thì huấn luyện quân sự trước.
Vì để có thể bớt phơi nắng ngày nào hay ngày đó, Vân Dã cố ý kéo tới ngày cuối cùng mới đi báo danh.
"Ta đang ở Lư Lăng, ngày mai xuất phát."
"Niên đệ, ngươi ranh ma thật đấy, cố ý kéo tới ngày cuối cùng mới đến báo danh.
Ngươi có biết khóa này có quy định mới không?
Tân sinh đến muộn một ngày thì phải huấn luyện thêm một ngày, ngươi chuẩn bị tinh thần đi."
"Cắt, ngươi bớt lừa ta.
Nếu thật có quy tắc này, trong «Tân sinh cần biết» nhất định sẽ nhắc đến."
"Được rồi được rồi, không lừa được ngươi."
"Nghe ý của ngươi, học tỷ có vẻ như đang ở trường."
"Đúng vậy, bị hội học sinh bắt đi làm lao động, tới làm tình nguyện viên cho đợt huấn luyện quân sự.
Số ta thật khổ.
Trời nóng như vậy, phải cùng các tân sinh các ngươi ở ngoài trời phơi nắng.
Ta sắp 'phản lão hoàn đồng' rồi.
Bởi vì mệt quá nên hóa thành 'cháu trai' luôn rồi."
"Không sao, cuộc sống giống như bị cưỡng bức, nhịn một chút rồi cũng qua thôi."
"Vẫn là ngươi so sánh giỏi nhất."
Cùng Khương Dĩ Vi hàn huyên một hồi, Vân Dã chuẩn bị tắm rửa rồi đi ngủ.
Lên giường trước, hắn đăng nhập tài khoản cổ phiếu xem qua một chút.
Hắn chuẩn bị ở thị trường chứng khoán làm một đợt sóng lớn.
Năm 2016, thị trường cổ phiếu A có biểu hiện đứng chót trong số các thị trường cổ phiếu chủ yếu toàn cầu.
Giá trị thị trường giảm hơn hai ngàn tỷ.
Đầu năm, lũng đoạn khiến hàng ngàn cổ phiếu đồng loạt giảm sàn.
Nhưng mà coi như giá thị trường đi xuống, thì vẫn tồn tại những cơ hội.
Rủi ro và cơ hội luôn cùng tồn tại.
Năm 2016 vẫn tồn tại một đám cổ phiếu 'trâu bò', kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên, nghịch thế quật khởi.
Ví dụ như cổ phiếu của Hải Thiên Tinh Công.
Trong bối cảnh thị trường chứng khoán mất giá, Hải Thiên Tinh Công đã tạo ra một chuỗi thần thoại với 30 lần tăng trần liên tiếp.
Giá phát hành của Hải Thiên Tinh Công chỉ là 1.5 tệ.
Là cổ phiếu mới có giá phát hành thấp nhất từ năm 2000 đến nay.
Thế nhưng, chính cổ phiếu này, sau khi đưa ra thị trường lại liên tục phá kỷ lục tăng trần.
Tính đến cuối năm, giá cao nhất là 34.29 tệ, mức tăng lên tới 2186%.
Cổ phiếu này trong vòng một năm có tổng mức tăng hơn 20 lần.
Vân Dã dù thế nào cũng không thể bỏ lỡ cổ phiếu này.
Trong khoảng thời gian này hắn vẫn luôn mua vào cổ phiếu này.
Đã dồn 30 triệu vào rồi.
Sau này sẽ còn tiếp tục đầu tư thêm.
Đồng thời với việc đầu tư vào Hải Thiên Tinh Công, hắn cũng đầu tư vào những cổ phiếu khác.
Phát huy ổn định, xu hướng tăng trưởng tốt đẹp.
Dù sao chiếu theo danh sách cổ phiếu 'yêu quái' mà mua, muốn không kiếm tiền cũng khó.
Thị trường thứ cấp giám sát không đúng chỗ, thông tin không rõ ràng.
Giới đầu tư và nhà cái đạo đức thấp kém, ra tay tàn độc không biết xấu hổ.
Dân chúng bình thường tham gia vào chỉ có thể biến thành 'rau hẹ'.
Chỉ có người chơi trùng sinh mang theo 'tin tức bất đối xứng' như Vân Dã mới có thể vật tay với những người kia.
Sự xuất hiện của hắn đối với giới đầu tư, và nhà cái mà nói là một đòn giáng mạnh.
Cảm giác này tựa như thượng đế cùng ngươi chơi oẳn tù tì.
Thượng đế không có lý nào lại bại.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Ngày hôm sau, Vân Kiến Nghiệp và Đặng Anh Hoa đặc biệt xin nghỉ, đưa Vân Dã đi bắt tàu.
Ngồi tàu hỏa hai tiếng đồng hồ để đến Hồng Đô.
Sau đó lại chuyển sang máy bay để bay tới thủ đô.
Quãng đường này tốn hết hai tiếng đồng hồ.
Khi ra khỏi sân bay thủ đô đã là 12 giờ 45 phút.
Ngoài sân bay, nắng gắt như lửa, chói chang đến mức không mở nổi mắt.
Thủ đô... đã đến rồi.
Vân Dã cảm xúc dâng trào.
Hắn cuối cùng cũng thoát khỏi cái ao nước nhỏ Lư Lăng kia.
Từ nay về sau, trời cao biển rộng, mặc ta tiêu dao.
Một khoảng trời rộng lớn, tha hồ tung hoành.
Cửa ra sân bay có đội ngũ tiếp đón của Yến Đại.
Vân Dã vận khí không tệ, lên được một chiếc xe buýt sắp khởi hành.
Sân bay cách khu trường học của Yến Đại rất xa.
Xe buýt chạy mất khoảng 1 tiếng đồng hồ.
Tới nơi, Vân Dã đã sớm đói bụng kêu vang, xuống xe việc đầu tiên là đi nhà ăn tìm đồ ăn.
Sau khi ăn uống no nê mới đi báo danh.
Sân trường Yến Đại quá lớn, đến nỗi đi đến trung tâm giáo vụ vẫn phải ngồi xe buýt của trường.
Cũng may Khương Dĩ Vi đã dặn dò Vân Dã, hắn không đến mức luống cuống tay chân.
Trong sân trường, khắp nơi có thể thấy đội ngũ học sinh huấn luyện quân sự.
Nhìn những thân ảnh ngây ngô kia, ký ức đã c·h·ết bỗng nhiên bắt đầu c·ô·ng kích Vân Dã.
Rất nhiều người trưởng thành đều ít nhiều làm qua loại mộng kia.
Chính là nửa đêm tỉnh mộng, vào một khoảnh khắc nào đó ngẩng đầu ngồi dậy, sau đó kinh ngạc phát hiện mình đang ở hiện trường huấn luyện quân sự đại học.
Vân Dã không cần làm mộng, hắn đang thực sự ở đó.
Đến muộn có một cái lợi rất rõ ràng.
Số lượng học sinh và phụ huynh xếp hàng nộp hồ sơ tương đối ít.
Ít nhất so với cảnh tượng chen chúc mà Khương Dĩ Vi gửi cho Vân Dã xem thì ít hơn nhiều.
Bất quá vẫn phải xếp hàng.
Xếp hàng nộp hồ sơ, kích hoạt thân phận điện tử, làm thủ tục nhập học, nhận đồng phục huấn luyện quân sự và chăn ga gối đệm các loại.
Những việc này mất toi hai tiếng đồng hồ.
Ký túc xá ở khu Thanh Lan, tòa nhà ký túc xá số 9, phía bắc.
Phòng 627.
Mở cửa phòng, cảnh tượng bên trong đập vào mắt.
Bốn phòng ngủ, một phòng khách, kèm theo một cái phòng bếp.
Ký túc xá của Yến Đại đều có quy cách như vậy, mỗi người một phòng, phòng tắm độc lập.
Điều hòa, máy giặt, lò sưởi, TV, wifi đầy đủ mọi thứ.
Vân Dã quan sát xung quanh một chút, cảm thấy cũng không tệ lắm.
Hoàn cảnh ở đây so với kiếp trước của hắn thì tốt hơn nhiều.
Nhanh chóng thu xếp đồ đạc, rồi lại ra ngoài mua đồ dùng cá nhân.
Dàn xếp xong, thừa dịp trời còn chưa tối, Vân Dã đi thẳng ra cổng trường bắt taxi.
"Sư phó, đi cửa hàng Ferrari 4S."
Bạn cần đăng nhập để bình luận