Trùng Sinh Mạnh Nhất Mỹ Thuật Sinh, Ngộ Tính Nghịch Thiên

Chương 116: Vô danh tiểu tốt

**Chương 116: Vô Danh Tiểu Tốt**
Jacob đặt mục tiêu giành chức vô địch.
Nhưng giáo sư Miller vẫn lo lắng Vân Dã có thể gây ra chuyện không hay.
May mắn thay, hắn đã chuẩn bị hai phương án.
Trên thực tế, theo dòng thời gian ban đầu, đội tuyển Hoa Quốc chắc chắn không giành được chức vô địch tích lũy điểm đồng đội IMO lần này.
Vòng nguyệt quế quán quân sẽ thuộc về đội tuyển Hoa Kỳ.
Hoa Quốc tan giấc mộng 8 lần liên tiếp.
Chỉ kém đội tuyển Hoa Kỳ hai điểm, xếp thứ hai.
Tuy nhiên, lần này có Vân Dã, hắn có lẽ có thể thay đổi cục diện...
Ngày 17 tháng 5, lịch trình thi đấu bảy ngày chính thức bắt đầu.
Trình tự thi đấu của IMO về cơ bản giống với các cuộc thi được tổ chức trong nước.
Ngày đầu tiên cũng là lễ khai mạc.
Sau bữa sáng, các đội tuyển dự thi của các quốc gia xuất phát đến Trung Tâm Giao Lưu Văn Hóa Quốc Tế Thanh Mạch.
Nghi thức khai mạc, đều như vậy cả.
Chỉ có điều, các tiết mục trên nghi thức khai mạc của cuộc thi quốc tế lại vô cùng đặc sắc.
Sau khi kết thúc nghi thức khai mạc là các loại triển lãm và biểu diễn nghệ thuật văn hóa.
Đương nhiên, cũng có thể lựa chọn về khách sạn nghỉ ngơi, hoặc là thư giãn tại làng du lịch của khách sạn.
Vân Dã không chút do dự, quyết đoán lựa chọn về khách sạn.
Làng du lịch tràn ngập phong cách Đông Nam Á vẫn là rất thú vị, rất hợp ý trẫm.
Phương thức giải trí đa dạng, lặn biển, học Thái quyền, nấu ăn kiểu Thái, liệu pháp spa thủy liệu kiểu Thái......
Quả đúng như Bành Đạo Võ đã nói.
Nói là đến thi đấu, nhưng nghỉ phép có vẻ thích hợp hơn một chút.
Vân Dã bản thân không có ở trung tâm giao lưu, cho nên quyết đoán bỏ qua khâu phỏng vấn của phóng viên.
Là tuyển thủ ngôi sao của IMO năm nay, Jacob được chú ý.
Phóng viên đưa micro cho hắn, và hỏi hắn có điều gì muốn nói.
Jacob tỏ ra vô cùng tự tin.
“Ta chính là nhắm tới 42 điểm.”
IMO chia làm hai vòng thi, 6 đề mục, mỗi đề 7 điểm, tổng điểm 42 điểm.
Jacob tuy ngông cuồng, nhưng hắn hoàn toàn có tư bản để ngông cuồng.
Người bên ngoài rất xem trọng hắn, cảm thấy hắn thi đạt điểm tối đa là hợp tình hợp lý.
Phóng viên ngay sau đó đã hỏi hắn về cách nhìn đối với đội tuyển Hoa Quốc.
“Mọi người đều biết, đội tuyển Hoa Quốc luôn luôn có sức thống trị siêu cường trên đấu trường IMO.
Nghe nói, bọn họ lần này còn có một tuyển thủ đạt điểm tối đa, tên là Vân.
Ngươi đối với điều này có cảm thấy áp lực không?”
Jacob gật gù đắc ý, khinh miệt cười ra tiếng.
“Đội tuyển Hoa Quốc sở dĩ có thể liên tục 8 lần vô địch IMO, chẳng qua là bởi vì ta không có dự thi mà thôi.
Nếu ta dự thi, vậy thì kỷ lục thắng liên tiếp của bọn hắn cũng chỉ có thể dừng bước tại đây.
Còn về cái người được gọi là Vân kia, ta chưa từng nghe nói qua, chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt.
Cùng ta dự thi, là bất hạnh của hắn.”
Cuộc phỏng vấn của Jacob đã gây ra cuộc thảo luận sôi nổi giữa các tuyển thủ dự thi.
“Jacob cũng quá khoa trương rồi?”
“Với thực lực của hắn, ngông cuồng một chút cũng có thể lý giải.
Gia hỏa này đã thành danh từ lâu, giành được vô số giải thưởng.
Là người trẻ tuổi nhất đoạt giải thưởng Sử Đế Văn Sâm, giải thưởng thiên tài khoa học thiếu niên của Anh Đặc Nhĩ, quán quân Icmc (cuộc thi toán học thiếu nhi quốc tế) và nhiều giải thưởng khác nữa.”
“Người khác đạt điểm tối đa có thể có thành phần khoác lác, nhưng nếu là Jacob, ta chỉ có thể nói là thực chí danh quy (xứng đáng với danh tiếng).”
“Ha ha, Hoa Quốc lão gặp phải kình địch rồi.”
“Đội tuyển Hoa Quốc 7 lần liên tiếp vô địch, ta đã sớm thấy ngứa mắt, hi vọng đội tuyển Hoa Kỳ có thể diệt được khí diễm ngông cuồng của Hoa Quốc lão.”
“Ngược lại là cái Vân kia, thế mà có thể duy trì kỷ lục điểm tối đa tại khu vực thi đấu Hoa Quốc, nghĩ đến thực lực hẳn là phi thường cường hãn.”
“Cũng không biết hắn và Jacob ai mạnh hơn.”
“Nếu như nhất định phải chọn một, ta chọn Jacob.”
“Ta cũng vậy.”
“Vân sao có thể so sánh với Jacob?”
“Ta cũng chưa từng nghe nói qua Vân có biểu hiện chói sáng gì trên đấu trường quốc tế.”
“Chắc là hắn lần đầu tiên tham gia cuộc thi quốc tế như IMO.
Chỉ xét từ góc độ kinh nghiệm thi đấu, hắn đã kém xa Jacob.”
“Ha ha ha, Hoa Quốc lão hãy ăn cái rắm đi thôi!”
Đại ca luôn luôn bị người ghen tị.
Hoa Quốc thống trị IMO nhiều năm, bị rất nhiều quốc gia coi là cái gai trong thịt.
Lại thêm hoàn cảnh lớn còn đó, quốc gia phương Tây phổ biến phản cảm Hoa Quốc.
Dân chúng đối đãi người nước Hoa luôn xen lẫn thành kiến.
Mấy thành viên đội tuyển Hoa Quốc nghe được những lời tương tự, từng người tức giận.
Trên đường trở về lòng đầy căm phẫn.
“Những người này đầu óc có bệnh, hoàn toàn không hiểu rõ tình huống.”
“Chỉ bằng một mình Jacob mà muốn kết thúc kỷ lục thắng liên tiếp của chúng ta, thật nực cười.”
“Cái khác không được, múa mép khua môi thuộc đệ nhất.”
“Là ngựa chết hay là lừa chết thì hãy lôi ra xem, ngày mai trên trường thi sẽ thấy rõ thực hư.
Ta ngược lại muốn xem xem Jacob này rốt cuộc lợi hại đến mức nào, đáng giá nhiều người tôn sùng như vậy.”
“Buồn cười nhất chính là Jacob thế mà lại chế nhạo Vân Dã.
Ta thật sự là buồn cười, phàm là hắn đã từng thi với Vân Dã một lần, hắn chắc chắn không thể nói ra những lời ngu xuẩn như vậy.”
“Người khác không rõ ràng thực lực của Vân Dã, chúng ta còn không rõ ràng hay sao?”
“Khi thi thử trong nước, ta đã từng ngồi cạnh Vân Dã.
Vân Dã cơ bản đều giải quyết bài thi trong vòng nửa giờ.
Ta mỗi lần nhìn hắn, hắn đều ngẩn người ở đó.”
“Điều này nói rõ cái gì?”
“Nói rõ người ta căn bản không có xuất toàn lực, song quan vương (vô địch hai giải) há là chuyện đùa?”
“Jacob mất mặt lớn rồi.”
Buổi tối lúc ăn cơm, Vân Dã từ trong miệng các đội hữu biết được chuyện phát sinh vào buổi trưa.
Hắn lại cảm thấy không có gì.
Lão hổ sẽ không để ý đến ý kiến của một con heo.
Thổi phồng ai mà không biết, dùng thực lực nói chuyện mới tốt.
Ngày kế tiếp, 18 tháng 5, IMO chính thức bước vào giai đoạn gay cấn.
9 giờ sáng, cuộc thi được cử hành tại trung tâm giao lưu văn hóa quốc tế.
Trong sân được ngăn cách thành từng khu vực thi bởi dây an toàn.
Tầm mắt cực kỳ rộng lớn, nhìn một cái không sót gì.
Lại thêm có giám sát phụ trợ, muốn gian lận khó như lên trời.
Vị trí của Vân Dã nằm ở tầng một.
Phóng tầm mắt nhìn tới, trong không gian rộng lớn thưa thớt ngồi đông đảo thí sinh với sắc mặt khẩn trương.
Bàn thi của IMO đặc biệt lớn, gần như bằng tám cái bàn học trong trường học ở trong nước.
Chỗ ngồi xung quanh cách nhau tối thiểu hai mét trở lên.
Cơ bản ngăn chặn khả năng liếc trộm.
Cuộc thi thử trong nước chính là dựa theo quá trình của IMO mà tiến hành.
Cho nên Vân Dã phi thường thích ứng với nhịp điệu thi đấu của IMO.
Mỗi lần thi 3 đề lớn, mỗi đề 7 điểm, tổng điểm của bài thi là 21 điểm.
Cầm bài thi lên, đề thứ nhất như sau.
Tìm tất cả các hợp số n>1 thỏa mãn điều kiện sau:
Nếu như tất cả các ước số nguyên dương của n là d1,d2,...Dk, ở đây 1=d1<d2<?<Dk=n, như vậy đối với mỗi 1≤i≤k?2, đều có di chia hết di+1+di+2.
Vân Dã chỉ quét mắt đề mục, trong đầu liền có mạch suy nghĩ giải đề.
Hiển nhiên số nguyên tố mũ cao đều phù hợp yêu cầu.
Bởi vì lúc này khẳng định có diidi+1 lại diidi+2.
Suy đoán khi n không phải là số nguyên tố mũ cao, tồn tại diidi+1 nhưng di?Di+2 tình huống.
Hiển nhiên n là số nguyên tố mũ cao pa (a≥2) lúc kết luận thành lập...
Nếu n không phải số nguyên tố mũ cao, thiết lập n nhỏ nhất hai ước số nguyên tố khác biệt là p<q, thì dk=n, dk?1=n/p. Nhớ di=n/q (1≤i≤k?2)............
Khu vực bên tay phải Vân Dã chính là điểm bồi thi (khu vực chờ chấm thi).
Các lĩnh đội và nhân viên công tác của các đội tuyển quốc gia đều ngồi ở đó.
Biểu hiện khác thường của Vân Dã rất nhanh đã thu hút sự chú ý của các lĩnh đội.
Bọn hắn không hẹn mà cùng nhìn vào thời gian hiển thị trên điện thoại.
Lúc này, thời gian trôi qua kể từ khi cuộc thi bắt đầu chỉ mới có 5 phút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận