Triệu Hoán Thần Thoại Chi Vạn Cổ Nhất Đế

Chương 1319 áo lục áo xanh

**Chương 1319: Áo Lục, Áo Xanh**
Yêu Đình thần yêu nhập thế, kẻ mạnh nhất càng là tồn tại Yêu Thần cảnh tam trọng thiên, tin tức này trực tiếp lật đổ nhận thức của Nhân tộc Trung Thổ Phổ Thiên!
Phải biết, trận chiến cuối cùng vạn năm trước, vị Yêu Hoàng suýt chút nữa nghịch chuyển cục thế kia cũng chỉ đột phá bước vào Yêu Thần cảnh vào thời khắc cuối cùng mà thôi!
Dù cho trận hạo kiếp Nhân tộc này đã kéo dài gần hai năm.
Nhưng toàn bộ nhận thức của Nhân tộc vẫn dừng lại ở quá khứ, vẫn cảm thấy hợp thể cảnh chính là chiến lực Cực Đạo cao cấp nhất, đối với Chuẩn tiên cảnh trong truyền thuyết thì nghĩ cũng không dám nghĩ!
Chuẩn tiên cảnh vẫn luôn là một truyền thuyết!
Vạn cổ đến nay, cũng chỉ có vô thượng tiên tổ của Thiên Tuyền Cơ gia hoành không xuất thế mà thôi!
Nhưng bây giờ......
Yêu Đình vừa ra tay, chính là bảy tôn thần yêu một chém yếu hơn Nhân tộc Chuẩn tiên cảnh, lại có một tôn tồn tại kinh khủng bước vào Yêu Thần cảnh tam trọng thiên!
Bất quá may mắn, Nhân tộc cũng có đại năng nhập thế.
Bát Hoang bí phủ, đây là một khái niệm vô cùng xa lạ với thế nhân, cơ hồ không người biết được, nhưng điều này cũng không hề ảnh hưởng đến sự hướng về và sùng bái của bọn họ đối với Bát Hoang bí phủ!
Hơn nữa không dám nói thế nào, nhìn bề ngoài, trận đầu giao phong Cực Đạo này, chung quy Nhân tộc vẫn chiếm thượng phong, là đại hán thắng.
Cho nên!
Cũng chính bởi vậy.
Toàn bộ Nhân tộc Trung Thổ Phổ Thiên đối với sự kính sợ và tôn sùng Triệu Nguyên Khai lại nghênh đón một cao trào cuồng nhiệt.
Bởi vì hiện tại bọn hắn cuối cùng đã ý thức được Nhân tộc chân chính phải đối mặt với cái gì? Trận hạo kiếp này đáng sợ đến cỡ nào!
Cho nên, Thiên Võ Đế có thể một mực gánh vác vận mệnh cả Nhân tộc trên vai, đi nghênh chiến Yêu Đình, chính là càng thêm khó được và không dễ dàng!
Đương nhiên.
Trung Thổ Phổ Thiên Nhân tộc cũng không đến mức tuyệt vọng.
Bát Hoang bí phủ nhập thế, Thiên Võ Đế một lần nữa được lợi, điều này đều kích thích lòng tin và sĩ khí của Nhân tộc.......
Lúc này.
Quân Võ Cơ Địa của Thiên Tuyền Thánh Địa.
Hết thảy đều tiến triển theo mưu tính và kế hoạch của Triệu Nguyên Khai.
Hoắc Khứ Bệnh lấy chiến thuật định chế do tự tay hắn làm ra, nhóm đầu tiên không chiến quân trận đã tiến vào giai đoạn chuẩn bị cuối cùng, ròng rã 3000 mai "thiên đao thiên kiếm" tương đương với tấn công khác biệt đang được điên cuồng trang bị.
Còn về việc để Thiên Tuyền Thánh Địa quảng cáo khắp Trung Thổ Phổ Thiên.
Đó đúng là một loại hô hào.
Trước mắt mà nói, trong nguyên tắc, Triệu Nguyên Khai cần đoàn kết hết thảy những lực lượng đáng giá để đoàn kết.
Một Ly Hỏa bí phủ đã có tồn tại Cực Đạo Chuẩn tiên cảnh tam trảm giai đoạn, vậy bảy đại bí phủ khác thì sao? Hoặc mạnh hoặc yếu cũng được, nhiều hơn bao nhiêu đều có thể cung cấp cho Triệu Nguyên Khai một chút trợ lực!
Bất quá điều khiến Triệu Nguyên Khai cảm thấy vui mừng ngoài ý muốn chính là, hắn phát hiện hai ngày nay giá trị ủng hộ trong hệ thống vậy mà lại nghênh đón một giai đoạn bộc phát!
Giai đoạn bộc phát này đến đột nhiên, mà lại tương đối mãnh liệt.
Từ khi Triệu Nguyên Khai bước vào Chuẩn tiên cảnh nhất trảm, hắn liền không quá để ý đến cảnh giới tiếp theo, bởi vì trong thời gian ngắn hẳn là rất khó đạt tới.
Nhưng bây giờ xem ra, hình như hy vọng rất lớn.
“Trẫm nếu có thể bước vào Chuẩn tiên cảnh nhị trảm, chiến lực liền có thể trực tiếp khiêu chiến tồn tại Chuẩn tiên cảnh thất trảm giai đoạn, thậm chí Chuẩn tiên cảnh bát trảm cũng chưa chắc có thể làm gì được trẫm!”
Triệu Nguyên Khai thầm nghĩ trong lòng, rất là phấn chấn và chờ mong!
Thiên Giáp Vệ và Địa Giáp Vệ tạm thời không có cách nào điều động tới.
Dưới mắt bên người Triệu Nguyên Khai, Cực Đạo cao thủ chỉ có một mình Cơ Khiếu Thiên, lại còn có thương tích trong người, hơn nữa còn chỉ là Chuẩn tiên cảnh nhất trảm, không tạo nên tác dụng quá lớn!
Cục diện vẫn như cũ bị động!
Nhưng Triệu Nguyên Khai không có lựa chọn.
Hắn lo lắng Yêu Đình sẽ điên cuồng phản công.
Hiện tại Yêu Đình cơ hồ đã điều tra rõ ràng át chủ bài trong tay Triệu Nguyên Khai, nhất là Tây Thiên Vực và Hán Thổ, chỉ có Thiên Giáp Vệ và Địa Giáp Vệ.
Hiện tại Triệu Nguyên Khai muốn làm, chính là không thể rút đi hai người bọn họ, cũng không thể để Yêu Đình trực tiếp phản công Tây Thiên Vực và Hán Thổ!
Cho nên, chỉ có thể chủ động xuất kích!
Vào buổi tối.
Cơ Nhược Thủy xuất hiện ở bên ngoài cửa sảnh của Triệu Nguyên Khai.
Lại chậm chạp không gõ cửa tiến vào, một bộ dáng vẻ do dự muốn nói lại thôi.
“Có lời gì thì cứ vào nói đi.” Triệu Nguyên Khai cười nói.
“Bệ hạ, Nhược Thủy có một chuyện muốn nhờ......” Cơ Nhược Thủy đi vào trong điện, theo bản năng nói ra.
Lời này vừa ra, Triệu Nguyên Khai hơi sững sờ, liền biết Cơ Nhược Thủy muốn nói điều gì.
Trực tiếp lắc đầu bác bỏ, nói:
“Không cần cầu, không thể nào!”
“Bệ hạ, Nhược Thủy còn chưa nói gì cả, bệ hạ sao lại trực tiếp phủ định?” Cơ Nhược Thủy ngẩng mặt, trong mắt đều là lo lắng.
“Ha ha...... Ngươi không cần nói trẫm cũng biết là chuyện gì, không phải liền là muốn theo trẫm cùng đi xuất chinh Đông Thiên Vực sao? Không được! Không chỉ ngươi không thể đi, Cơ tiền bối cũng giống vậy, cứ lưu lại Thiên Tuyền Thánh Địa, giữ vững nơi này, cũng thay bảo vệ cẩn thận tốt Quân Võ Đại doanh!” Triệu Nguyên Khai trực tiếp nói rõ.
Cơ Nhược Thủy mím môi, nhất thời không biết nên nói những gì.
Không sai, nàng đến đây chính là vì chuyện này.
Nàng muốn hầu ở bên người Triệu Nguyên Khai.
Muốn nương theo bệ hạ cùng đi đối mặt tất cả.
“Bệ hạ, Nhược Thủy mặc dù trước mắt tu vi không cao, nhưng cũng có mấy phần sức tự vệ, sẽ không gây thêm phiền phức cho bệ hạ.” Cơ Nhược Thủy nói lần nữa.
Triệu Nguyên Khai xoay người, hai tay đè xuống trên vai Cơ Nhược Thủy, sau đó ánh mắt ôn nhu nhìn dung nhan tuyệt mỹ động lòng người trước mắt, nói ra:
“Trẫm sẽ không đáp ứng, giống như Thanh Ưu lúc này cũng không ở bên cạnh trẫm. Cho nên, ngươi an tâm đợi ở trên Thiên Tuyền, đợi trẫm trở về là được!”
Cơ Nhược Thủy nghe lời này lập tức cảm thấy ấm áp trong lòng, cũng không còn kiên trì.
Giống như Triệu Nguyên Khai nói, Thanh Ưu tỷ tỷ lúc này không có hầu ở bên người bệ hạ.
Bất quá, chợt sau đó, Cơ Nhược Thủy hỏi lần nữa:
“Thế nhưng, lão tổ cũng phải ở lại sao?”
“Ân, nơi này cần hắn, nhất là sau khi trẫm xuất chinh.” Triệu Nguyên Khai khẽ gật đầu.
Cơ Nhược Thủy lần nữa trầm mặc.
Nàng biết bệ hạ nói đúng.
Thiên Tuyền Thánh Địa không chỉ có Cơ gia, còn có căn cứ quân võ Đại Hán, có hậu cần quân bị bảo hộ cực kỳ trọng yếu đối với việc tuyên chiến Yêu Đình, không thể không có Chuẩn tiên cảnh trấn thủ!
Có thể nàng vẫn lo lắng.
Hốc mắt có chút ẩm ướt đỏ, muốn nói gì đó nhưng chậm chạp không mở miệng, cứ như vậy nhìn Triệu Nguyên Khai đầy vẻ động lòng người, trong mắt viết đầy tình cảm.
Triệu Nguyên Khai nhìn Cơ Nhược Thủy lúc này trước mắt, bất chợt phát hiện nàng và Thanh Ưu thật sự rất khác biệt.
So sánh ra thì, Cơ Nhược Thủy càng giống như một tiểu cô nương, sẽ có rất nhiều cảm xúc, sẽ càng thêm cảm tính, giống như bây giờ.
Như vậy cũng rất tốt, rất đáng yêu, khiến đáy lòng Triệu Nguyên Khai dâng lên ấm áp, thậm chí có chút đau tiếc.
“Yên tâm đi, trẫm trước giờ không đánh trận chiến không có chuẩn bị.” Triệu Nguyên Khai thở phào nhẹ nhõm, nói như vậy, sau đó ôm Cơ Nhược Thủy vào trong lòng.
Cơ Nhược Thủy ôm chặt Triệu Nguyên Khai, rất dùng sức, rất dùng sức.
“Khụ khụ...... Lão tổ có phải đến không đúng lúc không?” Lúc này, bên ngoài điện vang lên một trận tiếng ho khan, nghe chút chính là Cơ Khiếu Thiên lão già kia.
Cơ Nhược Thủy theo bản năng tránh ra khỏi ôm ấp của Triệu Nguyên Khai, sau đó gương mặt xinh đẹp ửng đỏ, hít sâu một hơi, giọng nói không vui:
“Lão tổ, ngươi lại đang giễu cợt ta!”
“Không đến mức, không đến mức, lão tổ thật hân hạnh gặp hai người các ngươi như vậy, tốt bao nhiêu...... Ha ha.” Cơ Khiếu Thiên cười ha ha nói, đi vào trong điện.
Triệu Nguyên Khai nhìn Cơ Khiếu Thiên, đang muốn mở miệng nói chuyện.
Nhưng!
Ngay lúc này.
Lông mày của hắn đột nhiên nhăn lại.
Cơ Nhược Thủy cơ hồ là trước tiên cảm giác được sắc mặt Triệu Nguyên Khai biến hóa, lập tức cũng là sắc mặt ngưng tụ, thấp giọng hỏi:
“Bệ hạ, có chuyện gì xảy ra sao?”
“Có khí tức Chuẩn tiên cảnh đang đến gần.” Triệu Nguyên Khai nói thẳng.
Cơ Khiếu Thiên nghe tiếng, lập tức cảnh giác lên, thần thức dò xét một hồi lâu nhưng không thu hoạch được gì.
“Tình huống như thế nào? Vì sao lão tổ ta không cảm giác được khí tức gì?” Cơ Khiếu Thiên nói.
“Người tới cảnh giới tu vi là Chuẩn tiên cảnh tam trảm giai đoạn, chỉ là hơi yếu hơn Khương Thái A trước đó.” Triệu Nguyên Khai trả lời.
Cơ Khiếu Thiên nghe lời này, lập tức mặt mo hơi đỏ lên, khẽ thở dài một hơi.
Vẫn là cảm giác thất bại.
Bất quá sau một lát, Cơ Khiếu Thiên liền khôi phục lại, nhìn Triệu Nguyên Khai, ngưng âm thanh hỏi: “Chuẩn tiên cảnh tam trảm giai đoạn, chẳng lẽ lại là người của Bát Hoang bí phủ?”
Triệu Nguyên Khai khẽ gật đầu.
Xác suất lớn là như vậy.
“Dưới mắt bệ hạ chính là thời điểm thiếu khuyết Cực Đạo lực lượng, chỉ là không biết lần này người tới, đến tột cùng có phải là Nhân tộc đồng đạo hay không, hay là lại một Ly Hỏa bí phủ......” Cơ Nhược Thủy theo bản năng cảm thán nói.
“Mặc kệ là ai, liên quan tới Ly Hỏa bí phủ, các ngươi hẳn phải biết nói thế nào đi? Nếu là Nhân tộc đồng đạo, chúng ta hoan nghênh, nếu như không phải......” Triệu Nguyên Khai nói đến đây, ánh mắt bỗng nhiên lạnh lẽo.
Cơ Khiếu Thiên và Cơ Nhược Thủy hai người không trả lời, sắc mặt mười phần ngưng trọng.
Ngẫm lại vẫn cảm thấy bi ai.
Dưới thế cục trước mắt, nội bộ trận doanh Nhân tộc đúng là không chịu nổi như thế.
Triệu Nguyên Khai khôi phục lại vẻ bình tĩnh, làm như không biết gì cả.
Cơ Khiếu Thiên và Cơ Nhược Thủy hai người diễn kỹ cũng rất tốt, không để lộ bất kỳ sơ hở nào.
Đạo khí tức Chuẩn tiên cảnh tam trảm kia càng ngày càng gần.
Hơn nữa điều khiến Triệu Nguyên Khai cảm thấy ngoài ý muốn chính là, lần này người tới vậy mà không phải hai vị, mà là ba vị, hơn nữa còn là hai nữ một nam.
Hai nữ một già một trẻ, lão giả chính là vị Cực Đạo cao thủ Chuẩn tiên cảnh tam trảm giai đoạn kia.
Về phần nữ tử trẻ tuổi, khí tức cảnh giới dao động không cao, nửa bước hợp thể cảnh, yếu hơn Cơ Nhược Thủy ba phần.
Còn nam tử duy nhất kia, hẳn cũng là một người trẻ tuổi, tuổi tác tương tự Khương Hạo Nhật trước đó, tu vi cũng tương tự, là hợp thể cảnh tam trọng thiên đại thành!
Mơ hồ, Triệu Nguyên Khai chỉ cảm thấy có chút đau đầu.
Sẽ không phải tất cả lại lặp lại một lần đi?
Quay đầu nhìn lại, hành vi của Khương Thái A sư đồ hai người không hợp thói thường sao? Cũng chưa chắc!
Dưới tu chân văn minh, đặc biệt coi trọng yếu tố hạch tâm, trong đó có một điểm rất quan trọng gọi là huyết mạch.
Những thiên tài ngút trời kia đều hy vọng có thể tìm được một vị đạo lữ đồng tu linh căn đạo cơ ngàn dặm mới tìm được một, sau đó huyết mạch giao hòa sinh hạ hậu nhân, để cầu trò giỏi hơn thầy.
Cho nên Khương Hạo Nhật vừa gặp Cơ Nhược Thủy liền trực tiếp điên cuồng.
Một điểm nữa.
Cũng là điều Triệu Nguyên Khai vẫn luôn cho là đáng phỉ nhổ nhất.
Đó chính là cái gọi là "lấy võ vi tôn", cường đạo logic được tôn sùng dưới bối cảnh tu chân văn minh.
Thế lực tu chân có nội tình càng "chính thống", càng phụng hành và tuân theo logic này.
Bọn hắn mới không quan tâm nhân nghĩa và đạo đức.
Bọn hắn chỉ suy tính, đó chính là ai mạnh hơn, ai càng có tư cách, sau đó kẻ thắng ăn cả.
Khương Hạo Nhật chính là logic này.
Bản thân hắn tu vi và thiên phú đều không kém gì Triệu Nguyên Khai, nhưng sư tôn hắn Khương Thái A cường đại, cho nên hắn cảm thấy Triệu Nguyên Khai nên trực tiếp bị loại bỏ, căn bản không xứng cùng hắn tranh Cơ Nhược Thủy, cũng không quan tâm Cơ Nhược Thủy có nguyện ý hay không, sau đó trực tiếp làm càn.
Dưới mắt.
Triệu Nguyên Khai lo lắng chính là điều này.
Hắn vẫn như cũ không thể bại lộ chân thực chiến lực tu vi.
Cho nên vẫn phải giấu dốt.
Sau đó liền không thể tránh khỏi tin tức không ngang nhau.
Cuối cùng chính là lặp lại những hành vi trước đó của Khương Hạo Nhật.
“Thôi, xem trước một chút rồi nói sau.” Triệu Nguyên Khai hít một hơi, thầm nghĩ trong lòng.
Cũng không cần thiết tự làm khó mình.
Xem tình hình, đến lúc đó nên như thế nào liền thế nào.
Rất nhanh.
Khí tức kia liền xuất hiện ở trên không Thiên Tuyền Thánh Địa.
Triệu Nguyên Khai vẫn như cũ giả bộ như không biết gì.
Bất quá.
Lúc này Cơ Khiếu Thiên lại đột nhiên phát hiện mình cảm giác được dao động khí tức đến từ trên hư không, lập tức nhìn về phía Triệu Nguyên Khai.
Triệu Nguyên Khai khẽ gật đầu.
Cơ Khiếu Thiên hiểu ý, sau đó quát to một tiếng:
“Kẻ nào! Tự tiện xông vào Thiên Tuyền Thánh Địa của ta lại không lên tiếng chào hỏi, thật không lễ phép!”
Nói xong, cả người liền hướng ra phía ngoài điện chạy đi.
Kết quả khi đến cửa, đột nhiên dừng bước, sau đó nhìn thấy một vị nữ nhân trung niên, dáng vẻ mỹ lệ, khoác áo lục áo xanh, tư thái đứng ở ngoài điện.
Khí tức thanh lãnh, khí thế dọa người, chấn nhiếp Cơ Khiếu Thiên.
Mà sau lưng nữ nhân này, còn có hai người trẻ tuổi, một nam một nữ, đều là một thân áo lục áo xanh, nhưng trang phục trẻ trung hơn nhiều, không giống nữ nhân cầm đầu trầm ổn uy nghiêm.
Bất quá hai người trẻ tuổi này có khoảng cách.
Quả nhiên giống như Triệu Nguyên Khai cảm nhận, nam tử kia tuổi tác tương tự Khương Hạo Nhật, xác nhận hơn 40 tuổi, chỉ là tu chân giả hơn 40 tuổi vẫn là vô cùng trẻ trung.
Nữ tử thì trẻ hơn rất nhiều, tuổi tác tương tự Cơ Nhược Thủy, hơn nữa tư sắc động lòng người, hết sức thanh thuần động lòng người.
Triệu Nguyên Khai đưa mắt đặt trên người cô gái kia, sau đó nữ tử kia theo bản năng ngẩng mặt, bất thình lình bốn mắt nhìn nhau cùng Triệu Nguyên Khai.
Lập tức, khuôn mặt thanh thuần của nữ tử tràn ngập ráng hồng, sau đó lập tức cúi xuống tầm mắt, không dám nhìn thẳng con mắt Triệu Nguyên Khai.
Triệu Nguyên Khai sững sờ.
Sau đó cũng cảm giác một đạo hàn mang bắn về phía mình.
Thay đổi ánh mắt xem xét, chỉ thấy nam tử bên cạnh nữ tử thanh thuần sắc mặt trắng bệch, hai mắt có chút âm lãnh, cứ như vậy nhìn chằm chằm Triệu Nguyên Khai, rất là không thiện ý!
Nhưng khi thấy Triệu Nguyên Khai nhìn về phía hắn, nam tử lập tức nhíu mày, sau đó chuyển hướng đến khuôn mặt nữ tử thanh thuần bên cạnh, tràn đầy ôn nhu và lưu luyến si mê!
Đến rồi!
Bình cũ rượu mới!
Triệu Nguyên Khai khẽ lắc đầu, có chút bất đắc dĩ.
Sau đó đưa mắt đặt trên người nữ nhân áo lục cầm đầu Chuẩn tiên cảnh tam trảm giai đoạn kia, vị phụ nhân tư thái này rất có uy nghi, bất quá nhìn tướng mạo ánh mắt, xác nhận là người chính phái, gàn bướng.
Xem ra vẫn còn lạc quan.
Triệu Nguyên Khai trong lòng có chút thoải mái.
Cơ Khiếu Thiên diễn trò rất tốt, vẫn như cũ gắt gao nằm ngang trước mặt ba người này, tu vi triệt để bộc phát, một bộ dáng vẻ muốn liều mạng, quát:
“Bản tổ cảnh cáo các ngươi, chớ có làm càn làm ẩu, nơi này là Thiên Tuyền Thánh Địa, phía sau còn có Khương Thái A, Cực Đạo cự phách Chuẩn tiên cảnh tam trảm giai đoạn của Ly Hỏa phủ tôn che chở!”
Phía sau còn có Khương Thái A che chở?
Triệu Nguyên Khai nghe tiếng lập tức vui vẻ, lão già này thật biết điều!
Ngủ ngon, mộng đẹp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận