Trảm Thần: Ta Chung Yên Chi Thần, Bắt Đầu Phá Vạn Pháp!
Chương 7: nếm thử
Chương 7: Thăm dò
Thân ảnh Tô Vân rất nhanh liền biến mất tại khúc quanh khu phố.
Đã mất đi viện trợ duy nhất, Lâm Thất Dạ đành phải thôi, từ bỏ giãy dụa, cứ như vậy bị Triệu Không Thành mang đi.
Giả vờ rời đi, Tô Vân cũng không đi xa, mà là giữ vững một khoảng cách an toàn, vụng trộm đi theo.
Hắn không thể rời Lâm Thất Dạ quá xa, nếu không sẽ bị Chư Thần bệnh viện tâm thần cưỡng ép kéo về, tự nhiên muốn theo sau xem thử.
Không có gì ngoài dự đoán.
Lâm Thất Dạ bị Triệu Không Thành dẫn tới khách sạn tình lữ.
Tô Vân bám theo một đoạn, cuối cùng dừng bước tại bên ngoài khách sạn tình lữ, chỉ có một mình hắn, lại không có thẻ căn cước gì, tự nhiên không vào được.
“Nếu như nhớ không lầm, qua đêm nay, Lâm Thất Dạ sẽ biết được mặt thật của thế giới này, cuối cùng từ chối lời mời của Triệu Không Thành……” Tô Vân ngước mắt nhìn về phía căn phòng trên lầu ba, trong đôi mắt sâu thẳm lóe lên một tia thần uy khiến người ta khó lòng nhận ra.
Rất nhanh liền thấy được cảnh tượng bên trong căn phòng 3966.
Giống như một vị Thần Minh nhàn rỗi, nhất thời hứng khởi lặng lẽ quan sát toàn bộ quá trình đối thoại giữa Lâm Thất Dạ và Triệu Không Thành.
Thần Minh phát hiện ra công việc của người gác đêm, sự tồn tại của Thần Khư cấm khu, các tầng cấp cảnh giới, lai lịch của người gác đêm.
Không khác gì nguyên tác.
Triệu Không Thành đem mọi thứ hắn biết kể hết cho Lâm Thất Dạ, cố gắng lôi kéo Lâm Thất Dạ vào hàng ngũ người gác đêm.
Lâm Thất Dạ từ chối lời mời của Triệu Không Thành, phía sau hắn còn có tiểu gia của hắn, hắn tuyệt đối sẽ không gia nhập người gác đêm, hắn phải bảo vệ tiểu gia của hắn.
Sau khi nói chuyện xong với Triệu Không Thành, Lâm Thất Dạ rời khỏi khách sạn tình lữ.
Đối diện liền đụng phải Tô Vân đã chờ ở bên ngoài từ lâu.
“Nhị ca, ngươi không đi à?” Sau khi nhìn thấy Tô Vân chờ ở bên ngoài, người Lâm Thất Dạ hơi sững lại.
Chẳng phải Tô Vân đã viện cớ bỏ hắn lại cho Triệu Không Thành rồi chạy mất sao?
Sao còn ở cửa khách sạn?
Nhớ lại cảnh tượng bị Triệu Không Thành tóm được ven đường lúc đó, Lâm Thất Dạ không nhịn được khóe miệng hơi co giật, Tô Vân dù sao cũng là chung yên chi thần, vậy mà lại vứt bỏ Tam đệ hắn.
Tình nghĩa huynh đệ của ngươi người này, ít nhiều cũng có pha tạp......
Mà nghĩ lại cũng phải, tiến độ trị liệu của chung yên chi thần chỉ có 0.01%, nói không chừng ngoài nhân cách phân liệt, còn có bệnh tâm thần nào khác nữa?
Dường như nhìn ra sự nghi hoặc giấu trong mắt Lâm Thất Dạ, Tô Vân không vòng vo, bất đắc dĩ xoè hai tay, cười nói: “Thất Dạ lão đệ, không phải nhị ca ta không muốn đi, là bệnh viện tâm thần của ngươi không cho ta đi a……”
Lâm Thất Dạ suy nghĩ một lát, lúc này mới hiểu ra.
Xem ra chung yên chi thần mặc dù có thể rời khỏi Chư Thần bệnh viện tâm thần, nhưng bản thân hắn là bệnh nhân của bệnh viện, vẫn có liên hệ chặt chẽ với bệnh viện tâm thần, không thể rời đi quá xa.
Như vậy thì dễ rồi.
Ban đầu hắn còn hơi lo lắng, nếu nhân cách phân liệt của Tô Vân phát tác, chạy mất thì phải làm sao? Có sự hạn chế của bệnh viện tâm thần, ít nhất thì Tô Vân sẽ không chạy lung tung.
Hai người vừa đi về phía khu phố cổ, vừa trò chuyện.
“Thất Dạ lão đệ, cái người tên Triệu Không Thành kia là người rất tốt, nhị ca cảm thấy hắn không tệ, ngươi nên qua lại với hắn nhiều hơn nhé.” Tô Vân vỗ vỗ lưng Lâm Thất Dạ.
Lâm Thất Dạ kinh ngạc nhìn hắn, “Chúng ta nói chuyện trong khách sạn, ngươi đều nghe thấy hết rồi sao?”
Nghĩ lại cũng phải, Tô Vân là chung yên chi thần, việc có thể nghe được cuộc trò chuyện giữa bọn họ cũng là chuyện hết sức bình thường. Nhưng vừa nghĩ đến cuộc nói chuyện vừa rồi giữa hắn và Triệu Không Thành bị một vị Thần Minh nghe được, hắn luôn cảm thấy có gì đó hơi kỳ quặc.
Hắn suy nghĩ một lát, thái độ kiên quyết:
“Nhị ca, ta tuyệt đối sẽ không gia nhập người gác đêm, dì và A Tấn đều đang chờ ta về nhà.”
Tô Vân mỉm cười, thuận miệng nói, “Chuyện của ngươi cứ tự mình quyết định là được, nhị ca ta sẽ ủng hộ ngươi.” “Nhưng mà nhân lúc bây giờ có cơ hội, nên tâm sự với hắn nhiều hơn đi.” “Cái gì?” “……”
Tô Vân không nói gì thêm, cứ như thể mọi chuyện đều không liên quan gì đến hắn vậy, lặng lẽ cùng Lâm Thất Dạ trở về khu phố cổ.
Trở về tiểu gia ấm áp thuộc về riêng Lâm Thất Dạ.
Những lời vừa rồi của Tô Vân khiến Lâm Thất Dạ cảm thấy có gì đó kỳ lạ một cách khó hiểu, ý gì là bảo hắn nên tâm sự nhiều với Triệu Không Thành?
Nhưng hắn cũng không để tâm nhiều lắm, Tô Vân dù sao cũng là một vị Thần Minh có bệnh tâm thần, đương nhiên hắn không quá để trong lòng.
Điều hắn cần nghĩ bây giờ là lát nữa về nhà, nên giải thích lai lịch của Tô Vân với dì và Dương Tấn như thế nào.
“Nhị ca, lát nữa về đến nhà... nhị ca?” Lâm Thất Dạ đang định dặn dò Tô Vân một câu, nhưng quay đầu lại thì phát hiện, Tô Vân vốn nên đi theo sau hắn đã sớm biến mất không thấy đâu nữa.
Nhớ lại những lời Tô Vân từng nói với hắn bên ngoài khách sạn tình lữ, hắn lập tức đưa ý thức vào Chư Thần bệnh viện tâm thần, rất nhanh liền phát hiện bóng dáng Tô Vân ở phòng bệnh số 7.
Hắn đang ngồi xếp bằng, trông như một pho tượng, nhắm mắt dưỡng thần.
“Trở về rồi à?” Lâm Thất Dạ hơi ngạc nhiên, nhìn tư thế này, bệnh nhân số 7 dường như là nhân cách đại ca!
Hắn thầm thở phào một hơi trong lòng, xem ra nhân cách nhị ca vẫn rất tốt, trước khi nhân cách đại ca xuất hiện đã trở về Chư Thần bệnh viện tâm thần trước.
Không gây ra chuyện gì.
Sau đó hắn lại liếc nhìn phòng bệnh số 1 của Nyx.
Nyx đang ở trong sân, ôm bình hoa và cái ghế nói chuyện một mình với không khí.
Lâm Thất Dạ: “……” Vừa hay hôm nay đã đến bệnh viện tâm thần hỏi thăm bác sĩ rồi, đợi lát nữa về nhà ngủ, thử trị liệu cho Nyx xem sao......
Chư Thần bệnh viện tâm thần.
Khoác áo blouse trắng, đeo kính, Lâm Thất Dạ xuất hiện trong bệnh viện tâm thần, cũng dùng phương pháp đã tìm hiểu được ở bệnh viện tâm thần Ánh Dương, giả dạng thành Thanatos, con của Nyx, thành công nâng tiến độ trị liệu của Nyx lên 3%.
Cũng rút ra được năng lực của Nyx —— Đêm Tối Vũ Giả.
Đồng thời còn phát hiện ra dược vật chuyên dùng cho Thần Minh bên trong Chư Thần bệnh viện tâm thần.
“Bên Nyx đã ổn, tiếp theo là chung yên chi thần……” Có kinh nghiệm chữa bệnh cho Nyx, Lâm Thất Dạ tăng thêm vài phần tự tin, đi tới bên ngoài phòng bệnh số 7, hít sâu một hơi.
Hắn đứng ở bên ngoài phòng bệnh số 7, đắn đo hồi lâu.
Nếu nhớ không lầm, chung yên chi thần hiện tại là nhân cách đại ca phải không?
“Căn nguyên bệnh của Nyx là việc nàng mất đi đứa con, vậy còn chung yên chi thần thì sao, nguyên nhân khiến hắn bị phân liệt nhân cách, liệu có khả năng nào đó không, là chung yên chi thần vốn có một người huynh đệ rất tốt, lại vì một nguyên nhân đặc biệt nào đó mà mất đi Nhị đệ.”
“Mà chung yên chi thần không muốn tin vào sự thật là Nhị đệ đã chết, cuối cùng dẫn đến nhân cách phân liệt, tạo ra ảo tưởng ‘Nhị đệ vẫn còn đây’?” Lâm Thất Dạ tự mình phân tích.
Hắn nào biết rằng.
Tô Vân trong phòng bệnh số 7 căn bản không hề có bệnh, chứng nhân cách phân liệt hoàn toàn là do hắn giả vờ!
Lâm Thất Dạ đứng ngoài cửa phòng, chậm chạp không bước vào.
Bên trong phòng bệnh.
Tô Vân lặng lẽ nhìn Lâm Thất Dạ ngoài cửa, dường như đang mong đợi điều gì đó.
Lâm Thất Dạ có thể nâng cao tiến độ trị liệu của Nyx, hắn cũng là bệnh nhân của Chư Thần bệnh viện tâm thần, vậy Lâm Thất Dạ cũng có thể giúp hắn nâng cao tiến độ trị liệu chứ nhỉ?
Đây là biện pháp duy nhất để tăng tiến độ trị liệu ngoài việc hấp thu thần bí hồn phách.
Hắn mở đôi mắt đen kịt, trầm giọng nói:
“Vào đi.”
Thân ảnh Tô Vân rất nhanh liền biến mất tại khúc quanh khu phố.
Đã mất đi viện trợ duy nhất, Lâm Thất Dạ đành phải thôi, từ bỏ giãy dụa, cứ như vậy bị Triệu Không Thành mang đi.
Giả vờ rời đi, Tô Vân cũng không đi xa, mà là giữ vững một khoảng cách an toàn, vụng trộm đi theo.
Hắn không thể rời Lâm Thất Dạ quá xa, nếu không sẽ bị Chư Thần bệnh viện tâm thần cưỡng ép kéo về, tự nhiên muốn theo sau xem thử.
Không có gì ngoài dự đoán.
Lâm Thất Dạ bị Triệu Không Thành dẫn tới khách sạn tình lữ.
Tô Vân bám theo một đoạn, cuối cùng dừng bước tại bên ngoài khách sạn tình lữ, chỉ có một mình hắn, lại không có thẻ căn cước gì, tự nhiên không vào được.
“Nếu như nhớ không lầm, qua đêm nay, Lâm Thất Dạ sẽ biết được mặt thật của thế giới này, cuối cùng từ chối lời mời của Triệu Không Thành……” Tô Vân ngước mắt nhìn về phía căn phòng trên lầu ba, trong đôi mắt sâu thẳm lóe lên một tia thần uy khiến người ta khó lòng nhận ra.
Rất nhanh liền thấy được cảnh tượng bên trong căn phòng 3966.
Giống như một vị Thần Minh nhàn rỗi, nhất thời hứng khởi lặng lẽ quan sát toàn bộ quá trình đối thoại giữa Lâm Thất Dạ và Triệu Không Thành.
Thần Minh phát hiện ra công việc của người gác đêm, sự tồn tại của Thần Khư cấm khu, các tầng cấp cảnh giới, lai lịch của người gác đêm.
Không khác gì nguyên tác.
Triệu Không Thành đem mọi thứ hắn biết kể hết cho Lâm Thất Dạ, cố gắng lôi kéo Lâm Thất Dạ vào hàng ngũ người gác đêm.
Lâm Thất Dạ từ chối lời mời của Triệu Không Thành, phía sau hắn còn có tiểu gia của hắn, hắn tuyệt đối sẽ không gia nhập người gác đêm, hắn phải bảo vệ tiểu gia của hắn.
Sau khi nói chuyện xong với Triệu Không Thành, Lâm Thất Dạ rời khỏi khách sạn tình lữ.
Đối diện liền đụng phải Tô Vân đã chờ ở bên ngoài từ lâu.
“Nhị ca, ngươi không đi à?” Sau khi nhìn thấy Tô Vân chờ ở bên ngoài, người Lâm Thất Dạ hơi sững lại.
Chẳng phải Tô Vân đã viện cớ bỏ hắn lại cho Triệu Không Thành rồi chạy mất sao?
Sao còn ở cửa khách sạn?
Nhớ lại cảnh tượng bị Triệu Không Thành tóm được ven đường lúc đó, Lâm Thất Dạ không nhịn được khóe miệng hơi co giật, Tô Vân dù sao cũng là chung yên chi thần, vậy mà lại vứt bỏ Tam đệ hắn.
Tình nghĩa huynh đệ của ngươi người này, ít nhiều cũng có pha tạp......
Mà nghĩ lại cũng phải, tiến độ trị liệu của chung yên chi thần chỉ có 0.01%, nói không chừng ngoài nhân cách phân liệt, còn có bệnh tâm thần nào khác nữa?
Dường như nhìn ra sự nghi hoặc giấu trong mắt Lâm Thất Dạ, Tô Vân không vòng vo, bất đắc dĩ xoè hai tay, cười nói: “Thất Dạ lão đệ, không phải nhị ca ta không muốn đi, là bệnh viện tâm thần của ngươi không cho ta đi a……”
Lâm Thất Dạ suy nghĩ một lát, lúc này mới hiểu ra.
Xem ra chung yên chi thần mặc dù có thể rời khỏi Chư Thần bệnh viện tâm thần, nhưng bản thân hắn là bệnh nhân của bệnh viện, vẫn có liên hệ chặt chẽ với bệnh viện tâm thần, không thể rời đi quá xa.
Như vậy thì dễ rồi.
Ban đầu hắn còn hơi lo lắng, nếu nhân cách phân liệt của Tô Vân phát tác, chạy mất thì phải làm sao? Có sự hạn chế của bệnh viện tâm thần, ít nhất thì Tô Vân sẽ không chạy lung tung.
Hai người vừa đi về phía khu phố cổ, vừa trò chuyện.
“Thất Dạ lão đệ, cái người tên Triệu Không Thành kia là người rất tốt, nhị ca cảm thấy hắn không tệ, ngươi nên qua lại với hắn nhiều hơn nhé.” Tô Vân vỗ vỗ lưng Lâm Thất Dạ.
Lâm Thất Dạ kinh ngạc nhìn hắn, “Chúng ta nói chuyện trong khách sạn, ngươi đều nghe thấy hết rồi sao?”
Nghĩ lại cũng phải, Tô Vân là chung yên chi thần, việc có thể nghe được cuộc trò chuyện giữa bọn họ cũng là chuyện hết sức bình thường. Nhưng vừa nghĩ đến cuộc nói chuyện vừa rồi giữa hắn và Triệu Không Thành bị một vị Thần Minh nghe được, hắn luôn cảm thấy có gì đó hơi kỳ quặc.
Hắn suy nghĩ một lát, thái độ kiên quyết:
“Nhị ca, ta tuyệt đối sẽ không gia nhập người gác đêm, dì và A Tấn đều đang chờ ta về nhà.”
Tô Vân mỉm cười, thuận miệng nói, “Chuyện của ngươi cứ tự mình quyết định là được, nhị ca ta sẽ ủng hộ ngươi.” “Nhưng mà nhân lúc bây giờ có cơ hội, nên tâm sự với hắn nhiều hơn đi.” “Cái gì?” “……”
Tô Vân không nói gì thêm, cứ như thể mọi chuyện đều không liên quan gì đến hắn vậy, lặng lẽ cùng Lâm Thất Dạ trở về khu phố cổ.
Trở về tiểu gia ấm áp thuộc về riêng Lâm Thất Dạ.
Những lời vừa rồi của Tô Vân khiến Lâm Thất Dạ cảm thấy có gì đó kỳ lạ một cách khó hiểu, ý gì là bảo hắn nên tâm sự nhiều với Triệu Không Thành?
Nhưng hắn cũng không để tâm nhiều lắm, Tô Vân dù sao cũng là một vị Thần Minh có bệnh tâm thần, đương nhiên hắn không quá để trong lòng.
Điều hắn cần nghĩ bây giờ là lát nữa về nhà, nên giải thích lai lịch của Tô Vân với dì và Dương Tấn như thế nào.
“Nhị ca, lát nữa về đến nhà... nhị ca?” Lâm Thất Dạ đang định dặn dò Tô Vân một câu, nhưng quay đầu lại thì phát hiện, Tô Vân vốn nên đi theo sau hắn đã sớm biến mất không thấy đâu nữa.
Nhớ lại những lời Tô Vân từng nói với hắn bên ngoài khách sạn tình lữ, hắn lập tức đưa ý thức vào Chư Thần bệnh viện tâm thần, rất nhanh liền phát hiện bóng dáng Tô Vân ở phòng bệnh số 7.
Hắn đang ngồi xếp bằng, trông như một pho tượng, nhắm mắt dưỡng thần.
“Trở về rồi à?” Lâm Thất Dạ hơi ngạc nhiên, nhìn tư thế này, bệnh nhân số 7 dường như là nhân cách đại ca!
Hắn thầm thở phào một hơi trong lòng, xem ra nhân cách nhị ca vẫn rất tốt, trước khi nhân cách đại ca xuất hiện đã trở về Chư Thần bệnh viện tâm thần trước.
Không gây ra chuyện gì.
Sau đó hắn lại liếc nhìn phòng bệnh số 1 của Nyx.
Nyx đang ở trong sân, ôm bình hoa và cái ghế nói chuyện một mình với không khí.
Lâm Thất Dạ: “……” Vừa hay hôm nay đã đến bệnh viện tâm thần hỏi thăm bác sĩ rồi, đợi lát nữa về nhà ngủ, thử trị liệu cho Nyx xem sao......
Chư Thần bệnh viện tâm thần.
Khoác áo blouse trắng, đeo kính, Lâm Thất Dạ xuất hiện trong bệnh viện tâm thần, cũng dùng phương pháp đã tìm hiểu được ở bệnh viện tâm thần Ánh Dương, giả dạng thành Thanatos, con của Nyx, thành công nâng tiến độ trị liệu của Nyx lên 3%.
Cũng rút ra được năng lực của Nyx —— Đêm Tối Vũ Giả.
Đồng thời còn phát hiện ra dược vật chuyên dùng cho Thần Minh bên trong Chư Thần bệnh viện tâm thần.
“Bên Nyx đã ổn, tiếp theo là chung yên chi thần……” Có kinh nghiệm chữa bệnh cho Nyx, Lâm Thất Dạ tăng thêm vài phần tự tin, đi tới bên ngoài phòng bệnh số 7, hít sâu một hơi.
Hắn đứng ở bên ngoài phòng bệnh số 7, đắn đo hồi lâu.
Nếu nhớ không lầm, chung yên chi thần hiện tại là nhân cách đại ca phải không?
“Căn nguyên bệnh của Nyx là việc nàng mất đi đứa con, vậy còn chung yên chi thần thì sao, nguyên nhân khiến hắn bị phân liệt nhân cách, liệu có khả năng nào đó không, là chung yên chi thần vốn có một người huynh đệ rất tốt, lại vì một nguyên nhân đặc biệt nào đó mà mất đi Nhị đệ.”
“Mà chung yên chi thần không muốn tin vào sự thật là Nhị đệ đã chết, cuối cùng dẫn đến nhân cách phân liệt, tạo ra ảo tưởng ‘Nhị đệ vẫn còn đây’?” Lâm Thất Dạ tự mình phân tích.
Hắn nào biết rằng.
Tô Vân trong phòng bệnh số 7 căn bản không hề có bệnh, chứng nhân cách phân liệt hoàn toàn là do hắn giả vờ!
Lâm Thất Dạ đứng ngoài cửa phòng, chậm chạp không bước vào.
Bên trong phòng bệnh.
Tô Vân lặng lẽ nhìn Lâm Thất Dạ ngoài cửa, dường như đang mong đợi điều gì đó.
Lâm Thất Dạ có thể nâng cao tiến độ trị liệu của Nyx, hắn cũng là bệnh nhân của Chư Thần bệnh viện tâm thần, vậy Lâm Thất Dạ cũng có thể giúp hắn nâng cao tiến độ trị liệu chứ nhỉ?
Đây là biện pháp duy nhất để tăng tiến độ trị liệu ngoài việc hấp thu thần bí hồn phách.
Hắn mở đôi mắt đen kịt, trầm giọng nói:
“Vào đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận