Trảm Thần: Ta Chung Yên Chi Thần, Bắt Đầu Phá Vạn Pháp!

Chương 25: tươi mới sức lao động!

Chương 25: Sức lao động tươi mới!
Sau khi chú ý tới vẻ mặt ngơ ngác của hai người, Tô Vân lúc này mới nhớ ra, vẻ ngoài hiện tại của hắn là một nữ sinh.
Hắn nhìn về phía Hồng Anh đang mơ hồ, nhíu mày:
"Gọi nhị ca."
Hồng Anh: “......”
Ti Tiểu Nam: (ಥ_ಥ) Thì ra là ngươi!
Khi kịp phản ứng nữ sinh trước mắt chính là Tô Vân giả trang, Hồng Anh cùng Ti Tiểu Nam không khỏi kinh sợ.
Nhưng vừa nghĩ đến Tô Vân có năng lực biến hóa thần kỳ, việc có thể biến thành dáng vẻ nữ sinh cũng không còn kỳ quái như vậy nữa.
“Tô Vân, sao ngươi lại đến đây?” Hồng Anh kinh ngạc nhìn Tô Vân.
Nơi này nói gì thì nói cũng là ký túc xá nữ sinh, Tô Vân lại là nam sinh, nghĩ thế nào cũng thấy không phù hợp lắm nhỉ?
“Thất Dạ lão đệ nói cho ta biết, ký túc xá nữ sinh rất có thể là vị trí mẫu thể của sinh vật thần thoại. Nghĩ rằng chỗ này có lẽ nguy hiểm nhất, nên ta đến giúp các ngươi.” Tô Vân nói bừa một cách nghiêm túc.
Hắn đâu phải đến hỗ trợ, hắn đến để đoạt mạng người... À không, đoạt sức lao động!
Hồng Anh nhìn quanh bốn phía, chống nạnh hỏi: “Bên này tạm thời chắc không có vấn đề gì đâu nhỉ?”
Vừa dứt lời, giọng của Lâm Thất Dạ vang lên từ tai nghe.
“Hồng Anh Tả, các ngươi cẩn thận một chút, ta vừa thấy một nhóm nữ sinh đang đi về hướng tòa nhà ký túc xá của các ngươi.”
Hồng Anh hơi nhíu mày, “Là tử thể quái vật à?”
“Các nàng ở khá xa, ta không cảm nhận được họ có phải quái vật không, các ngươi cẩn thận chút.”
“Biết rồi, Tô Vân cũng ở bên này bọn ta, ngươi bên đó cũng cẩn thận.” Hồng Anh nhắc nhở Lâm Thất Dạ một câu, ra hiệu bằng mắt cho Tô Vân và Ti Tiểu Nam, ba người nhanh chóng chạy về phía cầu thang.
Rất nhanh, mấy nữ sinh xuất hiện từ trong hành lang.
Ánh mắt Hồng Anh ngưng lại, kéo Ti Tiểu Nam dừng bước, mắt đầy vẻ cảnh giác. Nàng đang định nhắc nhở Tô Vân, nhưng chưa kịp mở miệng, thân hình Tô Vân đã lao tới như lưỡi dao vừa ra khỏi vỏ.
“Tô Vân, đừng nóng vội, còn chưa xác định được các nàng...”
“Sức lao động tươi mới đây rồi!”
Mắt Tô Vân sáng rực, dưới thần uy của Chung Yên chi thần, hắn có thể thấy rõ ràng mấy nữ sinh vừa đến đều là tử thể của Nan Đà Xà yêu!
Đám lao động khổ sai đang ở ngay trước mắt!!
“Chào ngươi, xin hỏi các ngươi là...” Chưa đợi nữ sinh tóc dài hỏi xong tình hình, Tô Vân đã bước tới, tụ sức mạnh vào nắm đấm tay phải, dùng lực đạo “xuyên cảnh” không chút nương tay đấm thẳng vào mặt nữ sinh tóc dài.
Phập!
Giống như tiếng dưa hấu vỡ tung, nữ sinh tóc dài hoàn toàn không kịp phản ứng, ngã vật xuống đất.
Hồng Anh: “???” Ti Tiểu Nam: “???”
t·h·i thể không đầu ngã xuống đất, rất nhanh liền hiện ra hình dạng Nan Đà Xà yêu. Lúc này Hồng Anh và Ti Tiểu Nam mới kịp phản ứng.
Nhưng không ngờ.
Bốp! Bốp! Bốp!
Trong hành lang, Tô Vân đã sớm kết thúc chiến đấu. Mặt hắn dính đầy m·á·u tươi, hắn phủi phủi tay, mỉm cười với Hồng Anh và Ti Tiểu Nam.
Nhưng vẻ ngoài hiện tại của Tô Vân là một nữ sinh mảnh mai, mặt lại dính m·á·u tươi của Nan Đà Xà yêu, còn quay đầu lại nở nụ cười, tạo cho người ta một cảm giác thật quỷ dị.
Chưa kể vừa rồi Tô Vân chỉ dựa vào sức mạnh thể chất đã trực tiếp đấm nổ từng tử thể Nan Đà Xà yêu...
“Này... Tiểu Nam, sao ta có cảm giác, hình như không có việc gì cho chúng ta làm vậy...” Hồng Anh chớp chớp đôi mắt còn đang ngơ ngác, cười khổ nhìn sang Ti Tiểu Nam bên cạnh cũng đang mắt tròn mắt dẹt.
“Hơi bị ngầu đó.” Ti Tiểu Nam lấy lại tinh thần, vỗ tay khen Tô Vân.
Một giây sau.
Ở hai đầu hành lang, rất nhiều học sinh xuất hiện.
Ánh mắt các nàng lạnh băng nhìn chằm chằm ba người, hiện trường rơi vào tĩnh lặng ngắn ngủi.
“Ối chà, nhiều sức lao động thế này, phát tài rồi, phát tài rồi!!” Tô Vân trong bộ dáng nữ sinh kinh hô một tiếng, vung nắm đấm, k·í·c·h· ·đ·ộ·n·g· lao về phía nữ sinh đứng trước nhất đang bưng chậu nước.
Hồng Anh và Ti Tiểu Nam thấy bộ dạng điên cuồng đó của Tô Vân, không khỏi hít một hơi khí lạnh.
Sức lao động? Phát tài??
Hai người nhìn nhau, dường như nhớ lại lời Lâm Thất Dạ nói ở sở sự vụ nửa tháng trước.
Đầu óc Tô Vân...... hình như đúng là có chút vấn đề.
“Còn lại mười bốn con, mà hắn giải quyết bốn con trong nháy mắt, với tốc độ này, chắc chẳng mấy chốc...” Ti Tiểu Nam lộ vẻ kinh ngạc.
Tô Vân chẳng qua chỉ là một đội viên tạm thời mới bước vào “Chén cảnh”, huấn luyện nửa tháng ở sở sự vụ, thế mà lại lợi hại như vậy!
“Không thể để Tô Vân một mình giành hết công lao được!” Toàn thân Hồng Anh bùng lên hỏa diễm, lấy nàng làm trung tâm tạo thành một biển lửa.
Oành ——!!
Thân hình Hồng Anh bước ra từ trong biển lửa.
“Tô Vân, chừa lại cho ta một ít!” Hồng Anh tức giận hét lên, cả người bắn đi như mũi tên rời cung.
Cảm nhận được hơi nóng bỏng rát truyền đến từ sau lưng, Tô Vân trừng mắt, tăng tốc hơn nữa, “Đừng có tranh với ta!!”
Hồng Anh: “???”
Không cam lòng chịu lép vế, Hồng Anh hơi nheo mắt, động tác không hề dừng lại, lao về phía đám quái vật ở một bên hành lang.
Một khắc sau, một quả cầu lửa khổng lồ bùng lên.
Oành ——!!
Toàn bộ quái vật trong hành lang bị cuốn vào trong hỏa diễm màu đỏ. Ngọn lửa kinh hoàng còn gây ra một vụ nổ dữ dội.
Tòa nhà ký túc xá nữ sinh nổ tung tại chỗ!
Một thương của Hồng Anh đã trực tiếp quét sạch đám tử thể Nan Đà Xà yêu còn lại, chỉ để lại Tô Vân đang sững sờ đứng giữa hành lang cháy đen, tan hoang.
“Hừ, thế nào, biết sự lợi hại của ta rồi chứ?” Hồng Anh khẽ cười một tiếng, tùy ý vác trường thương lên vai.
Tô Vân nhìn bảy tử thể Nan Đà Xà yêu bị Hồng Anh miểu sát, cả người đờ đẫn.
Sức lao động của ta!!
Nhìn vẻ mặt đắc ý như thể viết bốn chữ “Ta rất lợi hại” lên mặt của Hồng Anh, Tô Vân cười khổ một tiếng.
Lần này, hắn đã g·i·ế·t tổng cộng mười lăm tử thể Nan Đà Xà yêu, tất cả đều bị hắn đưa vào Chung Yên chi địa ngay khoảnh khắc chúng c·hết đi, biến thành lao động khổ sai.
Đáng tiếc, nếu Hồng Anh không ra tay, hắn đã có thể mang về cho Chung Yên chi địa 22 sức lao động tươi mới.
Đúng lúc này, trong hành lang truyền đến tiếng bước chân vội vã.
“Xảy ra chuyện gì vậy? Sao bên trong vẫn còn học sinh?” bóng dáng cô quản lý ký túc xá xuất hiện ở đầu hành lang, nhìn hành lang cháy đen và ba người trong đó, kinh ngạc kêu lên.
Thấy có người đến, Hồng Anh thở phào nhẹ nhõm, mở miệng nói: “Chúng cháu là học sinh đến cứu hỏa, lửa đã dập rồi ạ.”
“Các ngươi là học sinh lớp nào? Sao lại không sợ c·hết thế hả?!”
Chưa đợi cô quản lý ký túc xá nói xong, Tô Vân đang đứng trước mặt Hồng Anh và Ti Tiểu Nam bỗng nhiên hành động, như thể phát hiện con mồi, hắn bước tới một bước:
“Nộp mạng đi ngươi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận