Trảm Thần: Ta Chung Yên Chi Thần, Bắt Đầu Phá Vạn Pháp!

Chương 154: số 3 bệnh nhân, Bragi!

Chương 154: Bệnh nhân số 3, Bragi!
“Nhị ca, ngươi thế mà cũng ở đây sao?”
Tại Chư Thần bệnh viện tâm thần, Lâm Thất Dạ khoác áo blouse trắng đi tới, sau khi nhìn thấy Tô Vân trong viện, cả người hắn sửng sốt một chút.
Nếu nhớ không lầm, trước Thương Nam thần chiến, Tô Vân đã biến mất không tung tích, vẫn luôn âm thầm thao túng mọi chuyện.
Tô Vân đánh giá Lâm Thất Dạ một chút, hiện giờ Lâm Thất Dạ đã từ “Trì Cảnh” tăng lên tới “xuyên Cảnh”, cường độ tinh thần lực được tăng cường rất nhiều.
Hắn đã khôi phục ký ức, biết rõ trách nhiệm trên người mình, muốn đánh bại Azathoth theo đúng nghĩa, phục sinh Chung Yên, hắn không thể ngồi chờ chết.
Lâm Thất Dạ hiện tại vẫn còn quá yếu, hắn phải trong tình huống Azathoth không dễ phát hiện, tìm mọi cách tăng cường thực lực cho Lâm Thất Dạ mới được!
“Sao thế, Thất Dạ lão đệ, một năm không gặp, đã lạnh nhạt với ta rồi sao?” Tô Vân cười rồi nhướng mày với Lâm Thất Dạ.
Lâm Thất Dạ: “......”
Vẫn là nhị ca quen thuộc.
Vẫn là phong cách quen thuộc đó.
“Sao lại thế được, chỉ là ta hôn mê một năm, có chút lo lắng cho các ngươi thôi......”
Đang nói, Lâm Thất Dạ bỗng nhiên chú ý tới tiến độ trị liệu của Tô Vân, đã đạt tới 33.3%!
Đây đúng là chuyện tốt!!
Tô Vân cùng Lâm Thất Dạ tìm Nyx và Merlin, sau khi hàn huyên sơ qua về chuyện hôn mê, Lâm Thất Dạ quyết định mở phòng bệnh thứ ba.
Hiện tại hắn đã là “xuyên Cảnh”, đương nhiên có thể mở phòng bệnh thứ ba!
Hai người đi tới bên ngoài phòng bệnh số 3.
Lâm Thất Dạ hít sâu một hơi, đặt tay lên nắm cửa, dùng sức kéo mạnh.
Cạch!
Tiếng nắm cửa trong trẻo vang lên.
Cánh cửa từ từ mở ra, tiếng đàn du dương theo khe cửa truyền ra.
Tiếng đàn trong trẻo hùng vĩ, dư âm vang vọng, khiến người nghe không kìm được đắm chìm ý thức vào tiếng đàn, không thể tự kiềm chế.
Tô Vân híp mắt lại, nhìn về phía phòng bệnh số 3.
Vị Thần Minh bên trong phòng bệnh số 3, là con trai thứ chín của Odin, thần Thơ Ca và Âm Nhạc Bragi!
Mà căn bệnh tâm thần của Bragi, nếu Tô Vân nhớ không lầm.
Linh hồn của Bragi, cùng thê tử của hắn là Eden, cũng chính là Nữ thần Thanh xuân, đã dung hợp làm một.
Ban ngày Bragi khống chế cơ thể, đợi đến ban đêm khi Bragi thiếp đi, Eden mới có thể lén lút khống chế cơ thể.
Mà Bragi hoàn toàn không biết linh hồn của hắn và linh hồn Eden đã hòa làm một.
Đang suy nghĩ.
Tô Vân bỗng nhiên nghĩ đến giọng hát khó nghe kia của Bragi.
Hắn quả quyết dùng 「 xảo vật 」 chế tạo ra một cặp tai nghe y như thật, đeo lên tai, bật chế độ chống ồn, hoàn toàn cách ly mọi âm thanh.
Một giây sau.
Giữa tiếng đàn du dương, một giọng hát thô kệch chói tai từ trong phòng bệnh truyền ra.
“♪ À, cành cây trơ trụi ~~♪”
“♪ Trên mặt đất hào quang, in bóng hình ảm đạm, khiến lòng ta phiền muộn ~~♪”
“♪ Ta cũng có khả năng, lẽ ra, phải được tái sinh ~~♪”
Bragi: ヾ(≧O≦)〃~♪
Tiếng đàn du dương dưới giọng hát chói tai khàn khàn của Bragi lập tức vỡ vụn, giống như có người cầm phân nhét vào miệng Lâm Thất Dạ vậy.
Khó chịu không gì sánh bằng!
Sắc mặt Lâm Thất Dạ tối sầm, hắn vốn định cầu cứu Tô Vân bên cạnh, nhưng không ngờ Tô Vân bên cạnh lại đang đeo tai nghe, lắc lư rất có nhịp điệu.
Trùng hợp làm sao,
dáng vẻ lắc lư của Tô Vân, lại vừa khớp với cái giọng hát khó nghe như phân kia của Bragi......
Lâm Thất Dạ: (╯°Д°)╯ Đừng hát nữa!!
Khóe miệng Lâm Thất Dạ co giật mấy cái, do dự một lát, quyết định đóng cửa phòng bệnh số 3 lại.
“Ta cảm thấy vị khách này tốt nhất là đừng nên ra ngoài......” Lâm Thất Dạ vẻ mặt nghiêm túc, cũng không phải hắn không cho vị Thần Minh phòng bệnh số 3 ra ngoài.
Chỉ riêng cái giọng hát này thôi, mà Nyx và Merlin nghe được, không chủ động xử hắn đã là may lắm rồi!
Vì lý do an toàn, Lâm Thất Dạ đang chuẩn bị khóa trái cửa phòng, tiện thể gọi Merlin tới gia cố thêm phong ấn cho cửa phòng lần nữa.
Nhưng không ngờ, cánh cửa lại bị đẩy ra, một nam tử tóc vàng anh tuấn thò đầu ra từ bên trong, cười ngây ngô he he, “À thì......ta cảm thấy giữa chúng ta có lẽ có hiểu lầm gì đó......”
Lâm Thất Dạ: “......”
Hắn nhìn sang Tô Vân bên cạnh, một tay giật tai nghe trên đầu Tô Vân xuống, “Nhị ca, giúp ta một tay, đóng cửa lại.”
“Ta?” Tô Vân chớp chớp mắt, đưa tay chỉ vào mình.
Thấy vậy, Bragi vội vàng bước ra khỏi phòng.
Hắn vuốt mái tóc vàng óng của mình, nở một nụ cười rạng rỡ, “Chào các ngươi, ta là Bragi.”
“Ờmmmm......” Lâm Thất Dạ hơi ngơ ngác nhìn Bragi, đọc thầm cái tên, rồi mới phản ứng lại, “A, là Bragi!”
“Ngài chính là viện trưởng bệnh viện tâm thần này nhỉ.” Bragi ra dáng một quý ông, hành lễ với Lâm Thất Dạ.
“Ừ.” Lâm Thất Dạ khẽ gật đầu.
Ánh mắt Bragi liền chuyển sang Tô Vân bên cạnh, tò mò hỏi, “Vậy xin hỏi ngài là?”
“À, cứ gọi ta nhị ca là được.” Tô Vân lịch sự đưa tay về phía Bragi.
Bragi: “???”
Lâm Thất Dạ cũng không hỏi được manh mối gì có giá trị từ Bragi.
Hắn quyết định rời bệnh viện ra ngoài tìm hiểu tình hình trước, xem thử tình hình chỗ trai giới này thế nào.
Nhưng không ngờ Tô Vân cũng chuẩn bị đi theo hắn ra ngoài.
“Nhị ca, ngươi chờ một chút, bên ngoài bây giờ là chỗ trai giới, mà bây giờ ta đang ở bệnh viện tâm thần ‘Dương Quang’, là vào bằng con đường chính quy, nhưng ngươi thì không, xuất hiện tùy tiện sẽ khiến người khác nghi ngờ!” Lâm Thất Dạ vội vàng ngăn Tô Vân lại.
“Con đường chính quy?” Tô Vân nhướng mày, “Vậy nên ngươi thực sự có bệnh à?”
Lâm Thất Dạ: “......”
“Không liên quan chuyện đó, tóm lại là, ngươi bây giờ tốt nhất nên ở lại trong bệnh viện tâm thần, chờ khi nào ta ra khỏi chỗ trai giới, ta sẽ gọi ngươi!” Lâm Thất Dạ vội vàng dặn dò.
Nói xong liền biến mất tại Chư Thần bệnh viện tâm thần.
Tô Vân nhìn Lâm Thất Dạ đã biến mất không thấy đâu, nhún vai.
Hắn sao có thể ngoan ngoãn nghe lời Lâm Thất Dạ mà ở lại trong bệnh viện tâm thần?
Một giây sau.
Thân ảnh Tô Vân cũng biến mất tại bệnh viện tâm thần.......
Chung Yên chi địa.
Phòng thí nghiệm 「 Thiên Xà 」.
Một tấm kim loại của quan tài bay tung ra, khí lạnh trắng xóa từ đó tuôn ra, một thân ảnh trần trụi từ bên trong chậm rãi đứng dậy, mặc quần áo vào.
Trước mặt hắn, là một người có ngoại hình và vóc dáng giống hệt hắn, khoác áo nghiên cứu màu trắng, đeo kính, ánh mắt tràn đầy vẻ cuồng nhiệt nóng bỏng của một học giả.
Chính là 「 Thiên Xà 」—— An Khanh Ngư!
“Cuối cùng cũng hoàn thành.” An Khanh Ngư nhìn Phân Thân trước mắt, thỏa mãn gật đầu.
Trong một năm này, hắn vừa phân tích tiên pháp, học được tiếng vọng 「 mậu mộc 」, vừa phân tích 【 Phân Thân 】 của mười cắt quỷ đồng.
Cuối cùng vào hôm nay đã chế tạo ra bộ Phân Thân đầu tiên của hắn!
Mà bộ phân thân này so với nguyên thân của hắn, còn dung hợp gen của sương chi cự nhân, cường độ thân thể tăng cường rất nhiều!
“Quả nhiên, suy nghĩ của ta là chính xác, năng lực của sương chi cự nhân đối với cơ thể người......”
Không đợi An Khanh Ngư nói xong, một nam tử mặc áo choàng tro bất thình lình xuất hiện trong phòng thí nghiệm.
“Ngươi đã giải phẫu 「 cầm tinh 」 của ta?” Giọng nói sâu kín của Tô Vân từ sau lưng An Khanh Ngư truyền đến.
An Khanh Ngư: “!!!”
"Ngươi.....ngươi nghe ta giải thích!!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận