Trảm Thần: Ta Chung Yên Chi Thần, Bắt Đầu Phá Vạn Pháp!

Chương 14: chung yên chi thần người đại diện?

Chương 14: Người đại diện của Chung Yên Chi Thần?
Sau khi xử lý xong sự tình ở Chung Yên Chi Địa.
Tô Vân vẫn luôn âm thầm quan sát sự tình của Lâm Thất Dạ.
“Sự xuất hiện của ta quả nhiên đã tạo thành ảnh hưởng tới kịch bản rồi…” Tô Vân vô tội nhún vai, nhìn bộ dạng hiện tại này, Lâm Thất Dạ thuộc dạng là đâm lao phải theo lao rồi.
“Vừa hay, sau khi tiến độ trị liệu đạt tới 3%, hạn chế của bệnh viện tâm thần đối với ta đã ít đi không ít, cứ mãi xuất hiện với thân phận lão gia gia trong nhẫn thì thật không có ý nghĩa, cũng nên để ta ra ngoài chơi một chút.” Tô Vân chậm rãi đứng dậy, chuẩn bị rời khỏi Bệnh viện tâm thần Chư Thần.
Hiện tại hắn, phạm vi hoạt động đã có thể đạt tới 500 mét xung quanh, về cơ bản không có ảnh hưởng gì quá lớn.
Chỉ có điều là không có khả năng lén lút chuồn đi đánh giết thần bí.
Nhưng cũng không cấp bách, nhớ kỹ tuyến thời gian bây giờ, đoán chừng không bao lâu nữa, bên trường học sẽ phát sinh sự kiện khó đà xà yêu.
Cũng không biết tử thể của khó đà xà yêu, có thể bắt vào làm lao công được không.
“Nên đi ra rồi, nếu không ra nữa, Thất Dạ lão đệ sắp không ứng phó nổi rồi.” Tô Vân vỗ tay một tiếng, hiệu quả 「 Phá Vạn Pháp 」 triển khai.
Thân ảnh hắn biến mất tại phòng bệnh số 7...
Sở Sự Vụ Hòa Bình, dưới lòng đất.
Lâm Thất Dạ ngồi trên ghế sa lon, Trần Mục Dã và Ngô Tương Nam đều nhìn sang với ánh mắt tò mò, bức thiết muốn biết người nhị ca trong miệng hắn là người thế nào.
“Nhị ca của ta, hắn…” Đúng lúc Lâm Thất Dạ đang xoắn xuýt không biết trả lời thế nào.
Thân ảnh Tô Vân thần không biết quỷ không hay xuất hiện bên cạnh Lâm Thất Dạ, bắt chéo chân, tay phải khoác lên bờ vai Lâm Thất Dạ.
“Ồ, Thất Dạ lão đệ, sao thế, cứ nhắc mãi nhị ca của ngươi, đây là nhớ nhị ca ta à?” Tô Vân cà lơ phất phơ nhướng mày với Lâm Thất Dạ, hoàn toàn không để ý hiện trường còn có Trần Mục Dã, Ngô Tương Nam, Ti Tiểu Nam và Ôn Kỳ Mặc bốn người.
Tô Vân đột nhiên xuất hiện, Lâm Thất Dạ trực tiếp ngây người, hắn còn đang nghĩ làm thế nào để lấp liếm cho qua chuyện của Tô Vân, lần này thì hay rồi, Tô Vân trực tiếp ra mặt luôn!
Nhị ca, ngươi hại ta rồi!!
Trần Mục Dã đang ngồi trên ghế sa lon bỗng nhiên ngồi bật dậy, mặt đầy cảnh giác nhìn chằm chằm người thanh niên cường tráng đột nhiên xuất hiện.
Ngô Tương Nam, Ti Tiểu Nam và Ôn Kỳ Mặc càng là ngây ngẩn cả người.
Người này xuất hiện từ đâu vậy?
Hồng Anh đang lén lút trốn sau cửa cũng đẩy cửa bước vào, đôi mắt nhìn chăm chú vào vị khách không mời mà đến xuất hiện tại Sở Sự Vụ.
Ôn Kỳ Mặc cũng chẳng buồn để ý chuyện tại sao Hồng Anh chưa đi.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Tô Vân đang ngồi trên ghế sa lon.
“Mọi... mọi người đừng kích động, vị này chính là người ta đã nói với các ngươi, Nhị ca của ta, Tô Vân!” Sau khi phát giác bầu không khí không thích hợp, Lâm Thất Dạ vội vàng đứng dậy giải thích với đám người.
Nhân cách Nhị ca ngược lại không có vấn đề gì.
Nếu như ở đây mà ép nhân cách Đại ca ra, bọn hắn tất cả đều toi đời!
“Hắn chính là nhị ca của ngươi?” Trần Mục Dã hơi nhướng mày, ánh mắt rơi trên người Tô Vân.
Từ tình huống biểu hiện vừa rồi, người được gọi là nhị ca Tô Vân này vậy mà có thể xuất hiện trong Sở Sự Vụ một cách thần không biết quỷ không hay, dưới tình huống tất cả bọn họ đều không hề phát giác.
Chẳng lẽ là Cấm Khư?
Không đúng, nếu như sử dụng Cấm Khư, với tư cách là “Xuyên Cảnh”, hắn không lẽ nào lại không phát hiện ra mới phải.
Hay là nói… Cảnh giới của đối phương, là “Biển Cảnh”.
Sao có thể như vậy được?
Đại não Trần Mục Dã vận chuyển cấp tốc, suy nghĩ một lúc rồi rất nhanh liền từ bỏ ý nghĩ này, nếu thật sự như lời Lâm Thất Dạ nói, mà cảnh giới của Tô Vân lại là “Biển Cảnh”.
Vậy thì Triệu Không Thành căn bản sẽ không hi sinh.
Là nhị ca của Lâm Thất Dạ, Tô Vân giết chết một Mặt Quỷ Vương trọng thương, dễ như bóp chết một con kiến vậy.
Cho nên chỉ có thể có một tình huống.
Tô Vân là một người đại diện của Thần Minh...
Trần Mục Dã hít một hơi khí lạnh, thành phố Thương Nam trong thời gian ngắn lại xuất hiện hai người đại diện của Thần Minh, một người là Sí Thiên Sứ Michael, một người không rõ lai lịch.
Bên Lâm Thất Dạ xem như đã gia nhập vào đội ngũ người gác đêm, ngược lại không có gì quá đáng lo, nhưng nhị ca Tô Vân này… Hắn là người đại diện của vị Thần Minh nào, có đứng về phía Đại Hạ của bọn họ hay không?
“Này, lần đầu gặp mặt, Thất Dạ lão đệ nhà ta nhận được sự chiếu cố của các ngươi, ta tên Tô Vân, nếu không ngại, các ngươi cũng có thể gọi ta là nhị ca.” Tô Vân nhìn thấy đám người đang ngơ ngác, lên tiếng chào hỏi.
“A?” Khóe miệng Ngô Tương Nam giật một cái, ngươi để Lâm Thất Dạ gọi ngươi là nhị ca còn chưa nói làm gì.
Nhìn dáng vẻ của ngươi, nhiều nhất cũng chỉ tầm 20 tuổi đi, ngươi lại bảo chúng ta gọi ngươi là nhị ca, có phải hơi trừu tượng không?
Trải qua một hồi lâu giải thích của Lâm Thất Dạ, đám người lúc này mới dần dần buông xuống cảnh giác đối với Tô Vân, hơn nữa nhìn bộ dáng Tô Vân cũng không giống người xấu.
“Tô Vân, ngươi là người đại diện của vị Thần Minh nào?” Trần Mục Dã ngồi trên ghế sa lon, các thành viên khác của tiểu đội 136 thì vây thành một vòng tròn, tò mò nhìn về phía Tô Vân.
Lâm Thất Dạ ngồi cạnh Tô Vân không khỏi có chút khẩn trương, sợ có bước nào xảy ra vấn đề, nhân cách Đại ca sẽ xuất hiện.
“Chung Yên Chi Thần.” Tô Vân hơi nhếch miệng, lộ ra nụ cười đắc ý.
Xem ra mọi diễn biến đều giống như hắn dự đoán.
Hắn sẽ lấy thân phận người đại diện của Thần Minh để tiếp tục phát triển tại thế giới Trảm Thần.
“Chung Yên Chi Thần?” Mọi người ở đó nhao nhao nhìn với ánh mắt nghi hoặc, căn cứ theo hiểu biết của bọn họ, dường như không có bất kỳ hệ thống thần thoại nào có vị Thần Minh được xưng là Chung Yên Chi Thần.
Thân là người gác đêm, các loại hệ thống thần thoại đối với bọn họ mà nói là môn học bắt buộc, về cơ bản tất cả các vị Thần Minh họ đều biết ít nhiều.
Nhưng Chung Yên Chi Thần là vị nào?
Trần Mục Dã và Ngô Tương Nam nhìn nhau.
Ba người Hồng Anh cũng không hiểu ra sao.
Đây không thể nào là Thần Minh do Tô Vân bịa ra được chứ?
Nhưng vừa rồi hắn có thể xuất hiện ở đây một cách thần không biết quỷ không hay dưới tình huống mọi người đều không phát giác, đủ để chứng minh hắn vẫn có độ tin cậy nhất định.
Chỉ có Lâm Thất Dạ âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nhân cách Nhị ca vẫn dễ nói chuyện hơn, lại nghĩ ra cái cớ người đại diện của Thần Minh để lấp liếm cho qua.
“Tô Vân, ta có thể hỏi một chút, ngươi làm người đại diện của Chung Yên Chi Thần, Ngài ấy có nói cho ngươi biết, bảo ngươi làm chuyện gì không?” Trần Mục Dã ho nhẹ một tiếng, trịnh trọng nhìn về phía Tô Vân.
Bên Tô Vân đã sớm nghĩ kỹ cớ, nhàn nhạt mở miệng: “Đánh giết thần bí, trùng kiến Chung Yên Chi Địa, chỉ vậy thôi.” “Đánh giết thần bí, trùng kiến Chung Yên Chi Địa?” Trần Mục Dã sờ cằm suy tư một lát.
Mặc dù bọn họ cũng không rõ Chung Yên Chi Thần là Thần Minh xuất hiện trong hệ thống thần thoại nào, nhưng chỉ từ lời Tô Vân vừa nói, nhiệm vụ Chung Yên Chi Thần giao cho Tô Vân là đánh giết thần bí, dùng việc này để trùng kiến Chung Yên Chi Địa.
Nhưng Chung Yên Chi Địa này lại là nơi nào?
Để xác nhận thêm liệu Chung Yên Chi Thần có đứng về phía Đại Hạ hay không, Trần Mục Dã hỏi tiếp:
“Chung Yên Chi Địa này, chẳng lẽ là thần quốc của Chung Yên Chi Thần, Ngài ấy sở dĩ chọn ngươi làm người đại diện là để ngươi giúp Ngài ấy trùng kiến thần quốc?” “Thần quốc này ở đâu, sau khi trùng kiến xong, sẽ dùng để làm gì?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận