Trảm Thần: Ta Chung Yên Chi Thần, Bắt Đầu Phá Vạn Pháp!

Chương 49: cơm khô 【 Giả Diện 】 tiểu đội?

Chương 49: Tiểu đội 【 Giả Diện 】 ăn cơm khô?
“Gây tai hoạ?!”
Giọng nói vừa dứt, năm người của tiểu đội 【 Giả Diện 】 đều hít sâu một hơi.
Vòng Xoáy và Sắc Vi lúc này mới kịp phản ứng: “Vậy nên, lúc nãy trên sân huấn luyện, chuyện xảy ra với cấm khư của chúng ta, tất cả đều là do 「 Gây Tai Hoạ 」 của ngươi một tay tạo thành sao?!”
“Coi là vậy đi.” Tô Vân nhẹ gật đầu.
“Dựa vào, ta đã nói mà, cấm khư của ta sao lại không khống chế được, năng lực này của ngươi có chút quá biến thái rồi đấy?” Vòng Xoáy tức giận nói.
【 Chung Yên Thần Khư 】 có thể phong ấn cấm khư của hắn đã đành.
Kết quả còn có thêm cái 「 Gây Tai Hoạ 」.
Thế này thì đánh đấm cái gì nữa!
“Nói đúng đấy, cây chùy của lão nương cũng không làm gì được hắn, đây mới chỉ là “Chén cảnh”, nếu mà trưởng thành rồi thì ta không dám tưởng tượng luôn!” Sắc Vi liên tục đậu đen rau muống sự biến thái của Tô Vân.
Nguyệt Quỷ và Cây Cân thấy cả Vòng Xoáy lẫn Sắc Vi đều chịu thiệt trong tay Tô Vân, hai người nhìn nhau, lúc này mới chấp nhận sự thật là Tô Vân đã gia nhập 【 Giả Diện 】.
“Kế hoạch tiếp theo thế nào? Tân binh còn lại chắc chỉ còn hơn một trăm người một chút, đại bộ phận tân binh hẳn là đều đã tập hợp thành các nhóm nhỏ, hẳn là đang bàn bạc đối sách để đối phó chúng ta.” Cây Cân vừa phân tích vừa nói.
“Khu ký túc xá của doanh trại huấn luyện chiếm diện tích lớn nhất, địa hình lại phức tạp, có lợi cho phòng thủ. Nếu không có gì bất ngờ, đại bộ phận tân binh hẳn là đều đang trốn ở đó.
Vậy nên tiếp theo, nhân lúc các tân binh chưa tập hợp lại hoàn toàn, chúng ta đi giải quyết trước đám tân binh phiền phức nhất, như vậy những tân binh lẻ tẻ còn lại sẽ rất dễ đối phó.”
“Đến ký túc xá trước à, nhưng mà bây giờ ta lại hơi muốn đến nhà ăn cơm khô...” Vòng Xoáy cười hắc hắc, có vẻ thèm ăn nói.
“Mới mấy giờ chứ, nhà ăn còn chưa mở cửa, ngươi muốn ăn cũng không có mà ăn đâu?” Cây Cân lườm Vòng Xoáy một cái, “Bây giờ việc cấp bách là phải nhân lúc các tân binh chưa tập hợp lại hoàn toàn, cố gắng hết sức xử lý sạch mối uy hiếp lớn nhất.”
“Nhưng mà ta vẫn hơi muốn ăn cơm...”
Cây Cân: “...”
“Ngươi muốn ăn cái gì?” Đúng lúc này, Tô Vân đi tới, mở miệng hỏi.
Vòng Xoáy nghĩ một lát: “À thì... ta muốn ăn thịt kho tàu của Tôn Lão, còn có cá hấp nữa...”
Khóe miệng Vương Diện hơi giật giật: “Ngươi đang cầu nguyện đấy à?”
Cây Cân cũng lườm Vòng Xoáy một cái: “Không sao đâu, đợi hôm nay xong việc, bên Tôn Lão sẽ làm cho chúng ta ăn.”
“Nhưng mà ta muốn ăn ngay bây giờ cơ...” Vòng Xoáy nuốt nước miếng ừng ực, thèm nhỏ dãi.
“Tôn Lão?” Tô Vân nhướng mày, nhớ không lầm thì đợi đến tối nay sau khi huấn luyện kết thúc, nhà ăn sẽ cho đám tân binh ăn vài món không ngon lắm.
Hình như là bánh bao trắng và thịt, nhưng thịt lại có vẻ còn sống...
“Vòng Xoáy, ngươi có muốn ăn ngay bây giờ không?” Tô Vân nheo mắt, tiến đến trước mặt Vòng Xoáy.
“Đương nhiên rồi, không lẽ ngươi nghĩ ta rảnh rỗi không có gì làm nên nói linh tinh à.” Vòng Xoáy bất đắc dĩ nhún vai, “Chỉ tiếc là bây giờ không có cơ hội ăn thôi...”
“Hay là vầy đi, ngươi gọi ta một tiếng nhị ca, ta mời ngươi ăn, thế nào?” Tô Vân một tay chống nạnh, làm một tư thế tượng trưng.
“Nhà ăn chưa mở cửa, ngươi có mời hắn ăn thì hắn cũng đâu có đồ ăn mà ăn.” Cây Cân kinh ngạc liếc nhìn Tô Vân, như thể đang nhìn kẻ bị tâm thần.
Còn muốn Vòng Xoáy gọi hắn là nhị ca, Tô Vân chỉ là một tân binh, tuổi tác trong đội phải tính là nhỏ nhất rồi!
“Cây Cân nói không sai, nhà ăn chưa mở cửa, muốn ăn cũng không ăn được. Hay là vầy đi, đợi lúc nào có cơ hội, ngươi lại mời ta ăn sau.” Vòng Xoáy gãi gãi gáy.
“Ừm, việc này không nên chậm trễ, chúng ta vẫn nên đi giải quyết đám tân...”
Lời còn chưa dứt, một luồng hương thơm đột nhiên xuất hiện.
Mọi người sửng sốt một chút, giữa trưa hè thế này, lại còn ở bên ngoài nhà kho đang cháy, mùi thơm từ đâu ra vậy?
Bọn họ đột nhiên quay đầu lại, nhưng không ngờ Tô Vân đang bưng một cái đĩa trong tay, trong đĩa là món thịt kho tàu tươi ngon mọng nước, còn đang bốc hơi nóng hôi hổi.
Đám người: “???”
Khoan đã? Ngươi khoan đã?!
Ngươi lấy thịt kho tàu này ra từ đâu vậy!
Tô Vân nhếch miệng, 「 Dò Xét Túi 」 không hổ là tiếng vọng cấp khái niệm, nếu sử dụng hợp lý, hoàn toàn có thể lấy ra bất cứ thứ gì được cho là tồn tại.
Hắn biết Tôn Lão, lại biết sau này Tôn Lão sẽ cho đám tân binh ăn bánh bao trắng và thịt sống, còn cho tiểu đội 【 Giả Diện 】 ăn món ngon mỹ vị.
Trong tiềm thức của Tô Vân, đồ ăn Tôn Lão làm là thực sự tồn tại, cộng thêm tiếng vọng 「 Dò Xét Túi 」 của hắn không cần bất kỳ thời cơ nào.
Có thể lấy ra thịt kho tàu do Tôn Lão làm là rất hợp lý đúng không?
Vô cùng hợp lý!
“Ngọa Tào, Tô Vân, ngươi lấy cái này ra từ đâu vậy?!” Vòng Xoáy trừng lớn mắt, ánh mắt phát sáng.
Ọt ~
Hắn vốn đã rất tham ăn, Tô Vân làm thế này, bụng hắn trực tiếp kêu lên tiếng.
“Có muốn ăn không?” Trong tay Tô Vân lại xuất hiện thêm một đôi đũa.
“Nhị ca!!” Vòng Xoáy mắt lưng tròng, giọng gọi đầy cảm động, lao thẳng về phía Tô Vân.
Trông cứ như thể hai người là anh em ruột thịt thất lạc nhiều năm vậy.
Vương Diện: ¯\_(ツ)_/¯ Ta còn có thể nói gì đây?
Cây Cân: (*´・Д・) Ngọa Tào!
Sắc Vi: (˘•ω•˘) Ta cũng muốn ăn...
Nguyệt Quỷ: ヾ(⌐ ■_■) Cho ta một suất!
Vòng Xoáy dẫn đầu giật được đĩa thịt kho tàu, tháo mặt nạ xuống, chảy nước miếng ăn ngấu nghiến như hổ đói, ăn trông ngon lành vô cùng, hắn vừa ăn vừa không quên mời những người khác:
“Ngọa Tào, mùi vị này giống hệt thịt kho tàu của Tôn Lão làm, đội trưởng, các ngươi cũng tới nếm thử đi!!”
Thấy tướng ăn đầy cảm xúc của Vòng Xoáy, những người khác cũng không nhịn được nuốt nước bọt.
Cuối cùng vẫn không chống lại được sự cám dỗ, Sắc Vi cẩn thận dè dặt tiến lên, hỏi Tô Vân: “Cái đó... còn món khác không?”
“Gọi nhị ca đi.” Tô Vân cười nhạt.
Sắc Vi: “...”
Sắc Vi vốn không muốn gọi, nhưng một bên thì Vòng Xoáy vừa ăn vừa mời gọi, lại thêm mùi thơm của thịt kho tàu đúng là quá hấp dẫn...
“Hai... nhị ca!”
“Ừm, đây là phần của ngươi.” Tô Vân đưa cho Sắc Vi một đôi đũa và một đĩa cá hấp.
Sau lưng hắn chẳng biết từ lúc nào đã có thêm một chậu cơm thơm phức.
Tiện thể múc thêm cho Vòng Xoáy và Sắc Vi mỗi người một bát.
Vòng Xoáy và Sắc Vi đều đã được ăn cơm, Nguyệt Quỷ và Cây Cân cuối cùng cũng không nhịn được, cũng rối rít gọi một tiếng nhị ca, gia nhập vào hàng ngũ cơm khô.
Vương Diện: “...”
“Ôi trời, đội trưởng, thật thần kỳ quá, hương vị giống hệt Tôn Lão làm, đã lâu lắm rồi ta không được ăn đồ ăn của Tôn Lão!” Nguyệt Quỷ ăn một cách đầy cảm động.
“Đúng là thật...” Cây Cân không thể tin nổi nhìn bàn đồ ăn ngon lành trước mắt, hoa cả mắt.
Ngay cả cái bàn cũng được bày ra...
Vương Diện bất đắc dĩ ôm trán, cuối cùng dưới sự mời gọi nhiệt tình của năm người, cũng gia nhập vào đội ngũ cơm khô...
***
Doanh trại dưới lòng đất.
“Đúng là quá quậy phá, ta để tiểu đội 【 Giả Diện 】 đến trấn áp đám lính mới này, bọn họ thì hay rồi, cho nổ nhà kho không nói, còn tụ tập ăn uống bên ngoài nhà kho!!”
Viên Cương trừng mắt, tức giận đập bàn.
“Nói đi cũng phải nói lại, lúc ăn cơm bọn họ đã tháo mặt nạ ra, theo một ý nghĩa nào đó thì có tính là thua không?”
“Đây là tự bọn họ tháo ra, không liên quan nửa xu tới đám tân binh, đừng nói bậy!”
“Thủ trưởng, năng lực này của Tô Vân có chút kỳ lạ, hắn lấy đâu ra nhiều đồ ăn như vậy?” Một huấn luyện viên nói ra nghi hoặc của mình.
Khóe miệng Viên Cương càng co giật: “Tiểu tử này, ta không để cho hắn dùng 「 Dò Xét Túi 」 để lột mặt nạ thành viên tiểu đội 【 Giả Diện 】, hắn thì hay rồi, trực tiếp dùng 「 Dò Xét Túi 」 lấy ra đồ ăn để cùng tiểu đội 【 Giả Diện 】 cơm khô?!”
“Thủ trưởng, có muốn ngăn cản bọn họ không? Thời gian có hạn, nếu không loại bỏ hết tân binh trước 9 giờ, đám tân binh khóa này có thể sẽ không phục đấy...”
Ngay lúc Viên Cương chuẩn bị xuất phát để ngăn cản Tô Vân và tiểu đội 【 Giả Diện 】.
Đột nhiên.
Một huấn luyện viên kinh ngạc kêu lên:
“Khoan đã, mọi người mau nhìn kìa, tiểu tử Tô Vân này hình như có hành động rồi!”
Mọi người đồng loạt ngẩng đầu.
Bên trong màn hình lớn, sau khi Tô Vân chuẩn bị xong món ngon mỹ vị cho năm người tiểu đội 【 Giả Diện 】, hắn lại đeo mặt nạ Thần Long lên, thân hình nhanh chóng biến mất khỏi khu vực bên ngoài nhà kho.
PS: Tiếp tục đăng thêm, cảm tạ mọi người đã ủng hộ! Cầu quà tặng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận