Tẩu Tử Chúc Phúc! Ta Giận Mở 90 Triệu Ức Điểm Kỹ Năng
Chương 46: Mệnh Chi Cung kiện thứ ba thiên mệnh đạo cụ hạ lạc.
Chương 46: Mệnh Cung, món đạo cụ Thiên Mệnh thứ ba xuất hiện. “Ta và những người khác đã làm rõ cơ chế của phó bản này rồi! Hiện tại chỉ là Boss có chút đặc thù, ở giai đoạn thứ ba chỉ có thể gây ra tổn thương khi tấn công từ cự ly trên 500 mét. Nếu không thì dù là cường giả cấp 500 đến cũng không thể gây sát thương cho con quái này...” Lại có loại cơ chế này sao?? “Haiz,” Bạch Lão thở dài một tiếng, “nếu không phải cấp trên yêu cầu nhất định phải chiếm được khu vực này, đoán chừng cũng chẳng ai muốn đi công lược cái phó bản đó...” Trương Long có chút ngây người. Một cường giả cấp 130, muốn công lược phó bản cấp 90, độ khó vốn không cao. Nhưng nghe Bạch Lão nói thì có vẻ như cái phó bản này rất đáng xấu hổ thì phải. “Vậy Bạch Lão, sao ngài không tìm người khác?” Với nguồn lực của Bạch Lão, tùy tiện tìm một pháp sư hoặc nghề tấn công từ xa, đều có thể qua được. Bạch Lão cười: “Còn không phải vì sát thương đầu ra của ngươi cao sao... Ta nghe Điền Lão nói, ngươi cấp 20 có thể miểu sát Hắc Ám Vu Sư cấp 85, hiện tại cấp 32, giết một Ác Ma cấp 90 chắc không thành vấn đề.” “Hơn nữa ta cũng muốn trộm lười, chỉ cần nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ cấp trên giao là được.” “À đúng rồi, Trương Long, Điền Lão nói tầm bắn của ngươi là khoảng 600 mét phải không?” Bạch Lão để chắc chắn, vẫn hỏi lại Trương Long một lần về tầm bắn của hắn. Trương Long trầm giọng: “Bạch Lão, ta bắn được 1550 mét.” “550 mét?? Chỉ hơn 50 mét thôi sao??” Nếu vậy thì không gian thao tác hơi ít... Thấy Bạch Lão nhíu mày, Trương Long vội đính chính: “Không phải 550 mét, là 1550 mét!!” 1550 mét??? Bạch Lão đột nhiên đứng phắt dậy. Ngọa Tào! Thông tin bên Điền Lão có sai rồi!! Bạch Lão nhìn Trương Long thêm lần nữa... Cung Tiễn Thủ cấp 32, lại có tầm bắn lên đến 1550 mét! Cao hơn khoảng cách cơ chế của con Ác Ma tận 1050 mét. Ta dựa vào! Không gian thao tác quá lớn rồi. “Xem ra Điền Lão vẫn đánh giá thấp ngươi, ngươi đúng là người thích hợp nhất.” “Chuyện này, đúng là chỉ có ngươi mới có thể giúp ta.” Bạch Lão trông mong nhìn Trương Long. “Để làm phần thưởng, ngoài việc làm mới phần thưởng bảng xếp hạng cho ngươi, ta có thể sớm đưa cho ngươi cái này!” Nói xong, Bạch Lão ném cho Trương Long một món đạo cụ quen thuộc. Chỉ trong một thoáng. Tròng mắt Trương Long đột ngột co lại, vẻ mặt không thể tin nổi. “Thiên Mệnh Đích Chỉ Dẫn???” Thứ này lại có thể là Thiên Mệnh Đích Chỉ Dẫn!!!! Chìa khóa mở ra món đạo cụ Thiên Mệnh thứ ba. Tê! —————— Trương Long còn đang lo tìm không ra tung tích của món đạo cụ thứ ba, không ngờ nó lại ở trong tay Bạch Lão. “Tiểu tử, từ lúc thấy ngươi, đạo cụ này đã không ngừng run rẩy! Có lẽ đây là mệnh của ngươi, cũng là mệnh của nó...” “Dù sao thì lão nhân ta cũng sắp xuống mồ rồi, lúc còn sống có thể giữ vững được vùng đất này là đủ rồi, thứ Thiên Mệnh này, vẫn là nên giao cho người trẻ tuổi như các ngươi thì tốt hơn...” “Thế nào? Bây giờ có thể giúp lão già ta chuyện này không?” Trương Long hít sâu một hơi. Rất lâu sau mới bình tĩnh lại được sự kích động. “Nếu Bạch Lão đã tin tưởng ta như vậy, tiểu tử đương nhiên không tiện từ chối! Chỉ cầu Bạch Lão bảo hộ ta được bình an.” Bản thân mình không thể chịu nổi cơn giận của Ác Ma cấp 90. Đó chắc chắn là đòn hủy diệt. “Ha ha ha ha!” Bạch Lão cười lớn hai tiếng, “Tiểu tử tốt, không hổ là người Thanh Sam để mắt tới! Ngươi yên tâm đi, ngươi chắc chắn không có chuyện gì.” “Vậy chúng ta khi nào xuất phát?” “Không vội! Nguồn gốc Ác Ma phải đến 11 giờ sáng mai mới mở ra, đến lúc đó ta sẽ tìm ngươi...” 11 giờ? Trương Long nhìn lịch học của thiếu niên đoàn mà Lưu Binh đưa cho mình. Tiết đầu tiên là lớp của thầy Phong Thanh Dương, 10:50 tan học, chắc là kịp! “Được!” Trương Long nhất quyết đồng ý. Ngay sau đó, Bạch Lão vung tay, trực tiếp đưa ra hết mấy con hàm trong 20 phó bản mà Trương Long đã từng công lược trước đây. “Bạch lão đại hào phóng!” Nói lời cảm ơn xong, hai người lại trao đổi thêm vài câu. Vì trời đã quá khuya, Trương Long bèn cáo từ ra về. Sau khi Trương Long rời đi không lâu, một người đàn ông khác lại xuất hiện bên cạnh Bạch Lão. “Bạch Lão! Sao ngươi lại đưa Thiên Mệnh Đích Chỉ Dẫn cho tiểu tử kia, đây là món đạo cụ cuối cùng không xuất hiện nữa đó, ngươi cũng tùy tiện quá rồi.” Bạch Lão cười: “Trước đó trong Thiên Mệnh Kính Tượng hình ảnh ngươi cũng thấy rồi mà, Thần Chi Ý Chí không phải ai cũng có thể lấy được, nó cũng có quyền lựa chọn. Hơn nữa những năm nay, ngươi thấy ta có thể mở món đồ đó ra không??” Người đàn ông im lặng trong giây lát. Bao nhiêu năm qua, nếu Bạch Lão muốn dùng món đạo cụ này, có lẽ đã dùng từ lâu rồi. Hiện tại xem ra, hình ảnh trong Thiên Mệnh Kính Tượng trước kia cũng có mấy phần sự thật. Người đàn ông tiếp tục nói: “Vậy Bạch Lão...ngươi thực sự cảm thấy cái tên Trương Long kia là người có thiên mệnh sao??” Bạch Lão cười: “Vận mệnh đã chọn hắn! Vậy đó chính là mệnh của hắn, chúng ta cứ thuận theo tự nhiên, chỉ mong lần này có thể thổi lên kèn lệnh phản công sự mục nát!” Người đàn ông nhìn Bạch Lão, lại nhìn theo hướng Trương Long rời đi. Kỳ vọng này có phải hơi quá cao không... Trương Long bên này. Trước khi về nhà, hắn đã đưa Hủ Huyết Ma Trận cho Thanh Sam và tiện thể hỏi Mễ Đóa về hạn mức tiêu dùng của mình. Kết quả Mễ Đóa tra xong thì...mắt cô ta trợn tròn. “Hạn mức thanh toán cấp 9, tất cả chi phí của ngươi đều do Phục Ma Đội thanh toán???” Đây là đặc quyền chỉ có đội trưởng nằm trong top 5 của Phục Ma Đội mới có. Trương Long đây mà... quá mức nổ tung rồi!! Thế mà lại nhận được sự khẳng định của Điền Lão như vậy. Nghe tin này xong, chính Trương Long cũng ngạc nhiên. “Vậy Mễ Đóa tỷ, hạn mức của chị là bao nhiêu?” Mễ Đóa khóc không ra nước mắt: “Chị chỉ có 20 vạn!” Đúng là người so với người tức chết đi được. Mình làm việc cực khổ trong Phục Ma Đội bao nhiêu năm. Thế mà không bằng một người mới vào. Thật hổ thẹn! “Trương Long, cố lên nha, sau này em nhất định là niềm tự hào của Phục Ma Đội chúng ta!” “Cảm ơn!” Nói xong. Trương Long về nhà... Phượng Hoa cư xá dãy 2, phòng 309. Tô Đình vừa thấy Trương Long về đến nhà đã ôm chầm lấy hắn. “Đình tỷ, em...” Trương Long định đẩy Tô Đình ra nhưng đối phương lại quá mạnh. “Về là tốt rồi, về là tốt rồi! Em đi công lược phó bản dung hợp, bọn họ nói chị lo quá trời ...” “Chị còn sợ em giống anh của em, không thể quay về được nữa.” Đôi mắt Tô Đình đỏ hoe, vừa nói được hai câu nước mắt đã tuôn rơi. “Không sao đâu Đình tỷ, đâu phải lần đầu em công lược phó bản dung hợp, hơn nữa em còn có điểm may mắn tỷ cho, sẽ không dễ dàng chết vậy đâu.” Tô Đình lau nước mắt rồi kéo Trương Long xuống sofa ngồi. Hai người cứ thế mà trò chuyện rất lâu. Đến tận nửa đêm vẫn chưa chịu dứt. Ríu ra ríu rít không ngừng. “À đúng rồi Đình tỷ! Em cho chị biết tin vui nè, em được vào thiếu niên đoàn rồi!” “Có thật sao?? Vậy thì tốt quá, nghe nói lần này, thiếu niên đoàn là do tiền bối Phong Thanh Dương trực tiếp chỉ đạo, thực lực của em chắc chắn sẽ tăng mạnh.” “Hy vọng là vậy, giờ dấu hiệu Ác Ma xâm lấn càng lúc càng nghiêm trọng, rất nhiều tiền bối hệ chiến đấu đều hy sinh, đám học sinh mới như bọn em, chắc phải nắm chắc thời gian trưởng thành.” Ánh mắt Tô Đình tràn đầy lo lắng, “mọi chuyện cứ an toàn là trên hết! An toàn mới là quan trọng nhất.” Trương Long lộ ra nụ cười an ủi, “yên tâm đi, chị dâu.” Đêm khuya. Trương Long có lẽ do những ngày này tinh thần lực dồi dào nên có chút khó ngủ. Hắn lấy ra món Thiên Mệnh Đích Chỉ Dẫn kia. 【 Có muốn mở đạo cụ: Thiên Mệnh Đích Chỉ Dẫn không? 】 Mở! Oanh! —— Một vòng kim quang nhàn nhạt bùng nổ trong phòng. Ngay sau đó, chỉ thấy một quang luân màu vàng hiện lên trên đạo cụ. Từng màn hình ảnh ảo ảnh cũng theo đó mà hiện ra. “Đây là...Mây?” Phó bản tiếp theo ở trên trời sao?? Trương Long dụi dụi mắt, từ trên giường ngồi dậy. Trên trời làm sao có phó bản được?? Trương Long cẩn thận quan sát. Trên tầng mây, ngoài tầng mây trắng dày đặc ra, còn có một mệnh luân khổng lồ. Bên trên khắc mấy chữ nhỏ. 【Mệnh Chi Cung】 “Có chỗ này sao??” Ảo ảnh kết thúc, Trương Long thu lại Thiên Mệnh Đích Chỉ Dẫn. “Thảo nào cái lão già họ Bạch muốn đưa cái này cho ta, chắc chắn hắn cũng không biết nơi này ở đâu...” Phi! ———— Xem ra món đạo cụ Thiên Mệnh thứ ba này, quả thực không dễ dàng mà có được rồi... Ngày hôm sau. “Hôm nay là buổi học đầu tiên của thiếu niên đoàn, tuyệt đối không được đến trễ!” Sau khi rửa mặt đơn giản. Trương Long bỏ miếng bánh mì mà Tô Đình chuẩn bị cẩn thận vào miệng, uống thêm ngụm sữa bò, mới miễn cưỡng vào bụng. “Đình tỷ, em đi nhé.” “Ừm! Cẩn thận nha, tối về sớm một chút.” Trương Long đáp lời rồi đóng cửa rời đi. Chờ hắn vừa rời đi, một người đàn ông khác xuất hiện trong nhà.....
Bạn cần đăng nhập để bình luận