Tẩu Tử Chúc Phúc! Ta Giận Mở 90 Triệu Ức Điểm Kỹ Năng

Chương 149: Trương Long phóng đại chiêu ! Tư Không Truyền Thức: Kém chút cho ta dọa nước tiểu....

Chương 149: Trương Long phóng đại chiêu ! Tư Không Truyền Thức: Suýt chút nữa làm ta sợ tè ra quần....
"Cái vảy rồng màu đen kia là cái gì? Thư ký Văn?"
"Không rõ lắm, bên quán trọ bóng đêm chắc chỉ có hiệu trưởng Cố bọn họ mới biết."
Trương Long và thư ký Hòa Văn cùng nhau cau mày nhìn về phía vị trí quán trọ bóng đêm. Khí tức phát ra từ chỗ vảy đen kia còn nồng đậm hơn khí tức hắc ám không biết bao nhiêu lần. Không biết có phải hiệu trưởng Cố bên kia gặp rắc rối gì không.
"Chúng ta phải nắm chắc thời gian để các học viện tranh tài!"
"Tuyệt đối không thể để Mậu Đại Sơn xảy ra bất kỳ sự cố nào, có lẽ hắn là đầu mối duy nhất của chúng ta..."
Vất vả lắm mới bắt được một chút tung tích của kẻ phản bội. Nói gì cũng không thể có bất kỳ sai sót nào. Lúc này, thư ký Văn xé rách không gian, chuẩn bị rời đi. Nhưng cũng chính lúc này, một đạo xạ tuyến màu đen trực tiếp xuyên qua sau lưng Mậu Đại Sơn. Thao tác kinh khủng này... Ý là tính cả bạn cùng nhau giết sao?? Không. Không phải...
【Cảnh báo! Pháp thuật không gian của ngươi đã bị vô hiệu!】
Oành! ————
Hắc khí cắm rễ, xạ tuyến xuyên tim. Phát công kích này của đối phương, hiển nhiên không phải để giết người..... Mà là để cứu người! Hơn nữa cái kiểu này của hắn thuộc dạng tự sát để cứu người.
"Trương Long, động thủ!"
"Cái gì??"
"Bên quán trọ bóng đêm, giết tên kia..... Mậu Đại Sơn bên này ta đến khống chế...."
Thư ký Văn không có đủ năng lượng để đồng thời khống chế hai tên phản đồ. Chỉ có thể chọn một. Còn Trương Long thì ghé mắt nhìn lại. Lúc này, tại chỗ vảy rồng màu đen kia, một đoàn bóng đen đang bám theo bọn hắn cấp tốc xông tới, tốc độ cực nhanh. Chỉ dựa vào mắt thường rất khó bắt được...
"Tật Phong Tấn Kích!"
Hưu! ————
Một mũi tên này bắn ra... Đoàn bóng đen đó lập tức nổ ra một đống lớn mảnh vỡ đạo cụ.
Trương Long:?? Ngọa Tào! Con ác ma này còn biết dùng đạo cụ kiểu này sao??
【Cảnh báo! Đòn tấn công của ngươi bị vô hiệu hóa....】
Đạo cụ triệt tiêu tổn thương?? Cũng có chút đồ đó nha. Kết quả là Trương Long lại liên tục bắn ra mấy trăm mũi tên, trong đó còn xen lẫn loại mũi tên kim quang không nhìn hư hóa, nhưng lại không thể nào giết được đối phương. Không thể nào... Nhiều đạo cụ như vậy? Còn có thể triệt tiêu? Đúng lúc Trương Long chuẩn bị bắn tên tiếp thì đối phương không hiểu vì sao từ chỗ xa 200 mét đột nhiên biến mất. Chờ khi hắn xuất hiện lại thì ngay cả Mậu Đại Sơn cũng bị hắn mang đi mất.
"Trương Long, mau giết Mậu Đại Sơn, không giết được thì hủy diệt đi."
Giọng thư ký Văn rất gấp, nhưng ngữ khí lại vô cùng bình tĩnh, giống như một sát thủ máu lạnh.
"Ta đang làm đây!"
"Kỹ năng thức tỉnh: Vô Tẫn Phá Hiểu!"
"U Ám Ma Tiễn!"
"Lôi Đình Chi Xà!!"
Trong nháy mắt, khí tràng từ trên người hắn tỏa ra mạnh mẽ, khiến đám bóng đen bên trong run rẩy. Một mũi tên này nếu thật sự bắn ra....Chắc chắn phải c·h·ế·t!!!
Đám bóng đen trong lòng lặng lẽ thầm nhắc: Trương Long, ngươi thật sự muốn g·i·ế·t ta à!! Đạo cụ của ta đều bị ngươi biển thủ hết rồi.....
Cùng lúc đó, hiệu trưởng Cố cũng xuất hiện sau lưng Trương Long. Ông đè tay Trương Long xuống.
"Đừng tấn công, ngươi bắn nữa hắn c·h·ế·t."
Trương Long khựng lại. Hắn rất muốn hỏi ai c·h·ế·t? Nhưng nghĩ lại thì thôi vậy....
"Đi thôi! Trước mười hai giờ, chúng ta ở lại học viện Bách Hoa một chuyến, tối nay sẽ thu lưới lớn!"
Lời hiệu trưởng Cố vừa nói ra, thư ký Văn bên cạnh lập tức hiểu.
"Hiệu trưởng Cố, ông định để Tư Không Truyền Thức biến thành đồng bọn của bọn chúng à....Giả vờ cứu Mậu Đại Sơn đi, sau đó tối nay cùng nhau bắt?"
"Đúng vậy! Mấy tên ác ma phản đồ này, miệng ai cũng cứng đầu cứng cổ, muốn moi thông tin từ một trong số chúng, chắc phải mất rất nhiều thời gian..."
Thư ký Văn cười nhạt.
"Hiệu trưởng Cố, lần này ông dùng cả thật lẫn giả, suýt chút nữa để tôi với Trương Long giết hết bọn chúng."
Hiệu trưởng Cố nói: "Cần là hiệu quả đó, nếu không với cái tâm cơ của tên giáo sư Mậu Đại Sơn kia, chắc vẫn thấy màn kịch này không đủ thật đâu."
"Đúng rồi, bên quán trọ bóng đêm, bắt được tên phản đồ còn lại chưa??"
Hiệu trưởng Cố lắc đầu. "Không thể lặng lẽ mang đi, chỉ có thể g·i·ế·t!"
"Được rồi."
Nói xong, hiệu trưởng Cố dẫn theo thư ký Văn và Trương Long đi vào học viện Bách Hoa. Phòng làm việc của hiệu trưởng. Lúc này, hiệu trưởng Phượng Lăng Nhi đang dạy bảo học sinh của mình.
"Nha, đây chẳng phải là hiệu trưởng Cố của chiến tranh học viện sao, hôm nay sao lại đến học viện Bách Hoa của ta thế??"
Hiệu trưởng Cố cũng chẳng khách khí, trực tiếp nằm xuống ghế salon.
"Thôi đi, Tiểu Lăng, ngươi không đến giúp ta đã đành, còn giả vờ không biết chuyện gì đang xảy ra..."
Phượng Lăng Nhi cười cười, đến bên cạnh hiệu trưởng Cố có chút áy náy.
"Chẳng phải là sợ làm hỏng kế hoạch của hiệu trưởng Cố sao?? Đây là việc lớn liên quan đến vận mệnh của nhân tộc đó!"
Hiệu trưởng Cố: "Ngươi biết vậy rồi còn không đến giúp, những tên phản đồ này bắt được một tên là một tên....Cũng không biết khi nào mới bắt xong."
Vừa nói xong. Học sinh Mộ Bạch Chúc của học viện Bách Hoa bên cạnh bỗng nhiên đứng ra.
"Hiệu trưởng Phượng, đã có hiệu trưởng Cố ở đây rồi, con sẽ không quấy rầy mọi người, chúng con đi ra ngoài trước."
Chúng con? Phượng Lăng Nhi hơi kinh ngạc. Ai?? A ~ Hiểu rồi.
Phượng Lăng Nhi: "Chúc chúc, sau khi về thay ta cảm ơn ba của con nhé!"
Mộ Bạch Chúc: "Vâng, thưa hiệu trưởng Phượng!"
Hiệu trưởng Cố: "Đi thôi, Trương Long, trước mười hai giờ đêm phải về, tối nay không có ngươi không được!"
Nói xong, hiệu trưởng Cố còn nhìn Trương Long đầy ẩn ý. Sau đó hắn bị Mộ Bạch Chúc lôi đi khỏi phòng làm việc của hiệu trưởng.
Hiệu trưởng Cố ngồi xuống ghế salon, uống một ngụm trà, nói khẽ "Hai đứa nhóc này, đều không đơn giản nha!"
"Chúc chúc là cháu gái của ông, Trương Long là quân át chủ bài của ban chiến thần, làm sao lại đơn giản chứ, một người bối cảnh đại lão, một người đại tân sinh mạnh nhất..." Ai nhìn cũng phải lắc đầu.
"Trương Long ta ngược lại thật ra có thể hiểu được, nhưng không biết tại sao, mỗi khi nhìn Chúc Chúc ta đều có thể cảm nhận được một luồng năng lượng kỳ lạ..."
Nghe câu này, Phượng Lăng Nhi cũng gật đầu. "Ta cũng nghĩ như vậy, nên ta định cho nó đi một chuyến đến tầng mười tám Bạch Đế Tháp, ta muốn xem năng lượng trong cơ thể nó là dạng gì!"
Tầng mười tám Bạch Đế Tháp.... ánh mắt hiệu trưởng Cố chợt thoáng xuất hiện thần cách, như thể vừa nhớ ra điều gì.
"Ta nhớ không nhầm thì hình như thời gian mở tầng mười tám Bạch Đế Tháp còn chưa đến mà, năm nay phải chờ đến tháng mười mới được vào."
"Đúng vậy, nên ta mới nói cho tiểu gia hỏa kia phải nhanh chóng tăng cao thực lực...."
Nói đến đây, hiệu trưởng Cố và thư ký Văn bỗng nhiên cười....
"Ta cảm thấy ngươi sẽ không thành công..."
"Lời này nghĩa là sao???"
"Lời này không tiện nói..."
Trên con đường thanh tịnh của học viện Bách Hoa. Mộ Bạch Chúc đang kéo Trương Long đi dạo ở đó.
"Chúc Chúc, vừa rồi ở phòng làm việc của hiệu trưởng, cậu nói chuyện gì với hiệu trưởng Phượng thế?"
"Cậu muốn biết??" Mộ Bạch Chúc nghiêng người sang, thân thể hơi hướng về phía trước, quay đầu muốn nhìn biểu cảm của Trương Long. Thật sự muốn biết?
"Ừ!"
Mộ Bạch Chúc tinh nghịch tươi cười.
"Tớ vừa hỏi hiệu trưởng Phượng, trường có thể nhận học sinh nam không! Tớ cảm thấy cậu rất thích hợp đến học trường này đấy!"
Tròng mắt Trương Long co lại. Phú bà này... Thật sự dám ra yêu cầu thế cơ à! Quả nhiên là dùng sức mạnh đồng tiền thao túng dân sinh.....
"Vậy nên, tớ kê thêm một cái g·i·ư·ờ·n·g ở phòng ngủ, cậu muốn đến không?"
Trương Long khựng lại.
"Không kê, thì không được đến sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận