Tẩu Tử Chúc Phúc! Ta Giận Mở 90 Triệu Ức Điểm Kỹ Năng

Chương 209: Ba đạo Bạch Lão thân ảnh!! Đây là tình huống như thế nào???

Chương 209: Ba bóng dáng Bạch Lão!! Đây là tình huống gì??? “Chúng ta đi thôi!!” Trương Long nhẹ nhàng nói. “Chờ chút! Trương Long, vừa rồi đội trưởng Trần Hữu Quân phụ trách cánh phải quét dọn, hắn nói ở phía đông nhìn thấy bóng dáng Bạch Lão! Bên này cứ giao cho chúng ta, ngươi đuổi theo Bạch Lão, cố gắng mang hắn về hỏi xem chuyện gì xảy ra!” Phía đông phát hiện bóng dáng Bạch Lão??? Trương Long ngẩn người một chút, sau đó liền đáp ứng. Một cái chớp mắt đã biến mất tại chỗ. Cùng lúc đó. Lúc Thạch Trường An chuẩn bị dẫn đại quân nghênh đón trận chiến tiếp theo. Bỗng nhiên đội trưởng Sở Giang cánh trái cũng truyền tin. “Đại thống lĩnh, bên tôi phát hiện bóng dáng Bạch Lão, xin nhanh chóng tiếp viện, Bạch Lão đang tiến về phía Tây!!!” A???? Thạch Trường An quay đầu nhìn thoáng qua hướng Trương Long vừa rời đi, ánh mắt lập tức trở nên âm trầm. “Sở Giang, ngươi lập tức dẫn người đi bắt lấy Bạch Lão! Khu vực cánh trái tôi để lời Hứa thay vị trí của ngươi, nhớ kỹ nhất định phải cẩn thận, tôi cảm giác có bẫy!” “Tốt! Tôi đây đuổi theo....” Thạch Trường An lập tức liền ngơ ngác. Đây là tam thập lục kế ở trong kế nào?? Sao lại đột nhiên xuất hiện hai bóng dáng Bạch Lão? Chuyện gì đây??? “Đội trưởng.... Chuyện này liệu có phải là pháp sư linh hồn lộ ra sơ hở không?” Lúc này một binh sĩ phía sau hỏi. “Pháp sư linh hồn sao?” Thạch Trường An nhẹ nhàng lẩm bẩm, “Nếu hắn đoán được chúng ta sẽ đến phá trận pháp, thì có lẽ có khả năng như ngươi nói!” Vừa dứt lời. Một đám lớn ác ma từ khu vực ôn dịch xông ra. “Mọi người chuẩn bị chiến đấu, toàn quân xuất kích, để anh em phụ trách cánh phải và cánh trái lập tức triển khai thế công vây quanh.” “Mấy người các ngươi đi theo tôi!! Đi phong tỏa cửa hang!” Một trận chiến lớn giữa Nhân tộc và đám ác ma liền diễn ra như vậy. Chỉ có Thạch Trường An như một con rồng bơi lượn trong đám ác ma, càn quét một vùng lớn. “Long văn thương · hỗn tạp!” Bá! ———— Trên không trung, đội trưởng Thạch Trường An cầm thương dùng sức quạt, một luồng khí lưu mạnh mẽ trực tiếp đẩy lui tất cả ác ma trong phạm vi 10 mét. “Chính là lúc này! Lưu Phương, ba người ngươi theo sát tôi!!” Thạch Trường An mang theo mấy người phóng về hướng cửa động. Còn lại đám ác ma bán huyết thì giao cho các binh lính khác xử lý.... Nhưng cũng chính vào lúc này. Tin tức bất ngờ từ tuyến phòng thủ 086 truyền đến. “Đại thống lĩnh!!! Hình như.... tuyến phòng thủ cũng có chuyện?” Giọng Lưu Phương có chút trầm. “Tuyến phòng thủ có thể xảy ra chuyện gì? Nói nhanh đừng chậm trễ thời gian....” Thạch Trường An trực tiếp hỏi. “Bạch Lão xuất hiện ở tuyến phòng thủ...” Cái gì!!! Nghe vậy, Thạch Trường An lần nữa giật mình! Ba bóng dáng Bạch Tiến, điều này càng không thể nào... “Lập tức cho người kiểm tra tuyến phòng thủ, xem đối phương có phải là Bạch Lão thật không??? Sao tôi cảm thấy có vấn đề ở đây.” Trong lòng Thạch Trường An chợt có một dự cảm không lành... Nhưng Lưu Phương lại tiếp lời, “vừa rồi anh em bên tuyến phòng thủ truyền tin nói, đã xác định.... Chính là Bạch Lão, bẫy rập bố trí bên ngoài tuyến phòng thủ cũng bị bọn họ phá hết rồi, hiện giờ Bạch Lão đã tiến vào bên trong tuyến phòng thủ...” Sách! —————— Xong rồi. “Hắn xác định là Bạch Lão thật sao???” Thạch Trường An hỏi lại, “Không sai!! Bọn họ đã xác nhận 100%... Bất quá bọn họ còn nói một chuyện, Bạch Lão sau khi trở về cứ nói một chữ, ôm!” Ôm?? Ngươi á?? Bạch Lão già đầu này về tới tuyến phòng thủ, việc đầu tiên lại là muốn ôm một cái??? Ôm ngươi à. Các binh sĩ khác đều không nhịn được cười, bọn họ đâu biết Bạch Lão đi một chuyến đến địa phận ác ma lại biến thành như vậy. Nhưng Thạch Trường An suy nghĩ cẩn thận, nếu khu vực ôn dịch chỉ là kế điệu hổ ly sơn của pháp sư linh hồn. Vậy thì Bạch Lão thật chính là dùng để phá hủy bẫy rập ngoài tuyến phòng thủ, sắc mặt hắn thoáng chốc thay đổi. “Nhanh!!! Thông báo cho tất cả anh em tuyến phòng thủ, rời khỏi tuyến phòng thủ!!! Tất cả phải rời xa Bạch Lão, chạy hết ra chỗ hai cây số bên ngoài!!! Mẹ nó, không phải hắn nói 'ôm', mà là hắn nói 'bạo'!!!” A!! A! Lưu Phương có chút ngơ ngác, nhưng vẫn nhanh chóng lấy điện thoại ra thông báo cho anh em bên kia. Nhưng kết quả lại là.... Bất kể bằng phương thức nào, cũng không thể liên lạc được với anh em bên trong tuyến phòng thủ. “Chết tiệt!” Thân thể Thạch Trường An không nhịn được run lên, hắn biết ván này mình đã thua quá nửa. Chắc chắn là âm mưu của pháp sư linh hồn, thông tin trước đó Lý Minh đưa ra là Bạch Lão có dấu hiệu gia nhập phe ác ma... Mà bây giờ lại đột nhiên xuất hiện ở tuyến phòng thủ, thêm việc Bạch Lão nói vậy... Thạch Trường An không thể không nghi ngờ đây là dấu hiệu bị pháp sư linh hồn khống chế. Vậy tại sao đến thời khắc mấu chốt này, lại xuất hiện chuyện này... “Không ổn!! Lưu Phương, ngươi lập tức dẫn người trở về xem!! Bên này giao cho ta xử lý!! Nếu tuyến phòng thủ có tin tức gì, lập tức cho ta biết!” Vừa dứt lời. Hai binh sĩ khác cùng đi vừa tới. “Thạch Thống Lĩnh!! Pháp trận bên kia đã giải quyết xong, nhưng là.....” Binh sĩ do dự. “Ngươi đừng nói cho ta là cái cửa hang kia là giả đấy.” Bỗng nhiên trong chốc lát xảy ra quá nhiều chuyện như vậy, Thạch Trường An có thể nghĩ đến bất kỳ khả năng nào. “Không! Thạch Thống Lĩnh! Cửa hang là thật, nhưng trong tám pháp sư có bảy người đều là Lý Minh... Chỉ có một pháp sư là ác ma!” Nổ tung.... Thạch Trường An cảm thấy đầu óc mình muốn nổ tung. Rốt cuộc là hôm nay mình chưa tỉnh ngủ, hay đây là thủ đoạn của pháp sư linh hồn??? Dù là thủ đoạn của pháp sư linh hồn, cũng không thể nào có thể biến ra bảy người giống nhau như đúc vậy chứ... Ngay cả nhìn trộm cũng không nhìn ra sơ hở. “Mẹ kiếp!!!” Thạch Trường An bắt đầu văng tục, “Đi!! Về tuyến phòng thủ...” Ở tuyến phòng thủ 086. Pháp sư linh hồn đứng trên một cái cây cổ thụ, xuyên qua kẽ lá, hắn có thể thấy rõ tình hình ở tuyến phòng thủ. “Ha ha ha! Bạch Tiến, hãy đoàn tụ với các huynh đệ của ngươi đi.... Nhân lúc ta giải trừ khống chế của dây rối!” “Yên tâm đi, ta còn chưa muốn cho ngươi chết ngay bây giờ!! Ta còn muốn đợi Thạch Trường An nữa... Đợi khi bọn chúng về hết rồi, ta sẽ đồng ý cho các ngươi chết!” “Linh hồn chi vương thích nhất những linh hồn tươi mới của các ngươi đấy ....” Khóe miệng pháp sư linh hồn nở nụ cười đầy tà ác. Lúc này. Trên tay hắn lại xuất hiện thêm một vũ khí: Hồn vực lá cờ, vũ khí chuyên dụng của linh hồn chi vương. Hắn nhẹ nhàng lắc cờ.... Ở xa xôi, linh hồn chi vương cũng rung động theo. “Ha ha ha ha! Xem ra vương cũng chuẩn bị hồi phục rồi...” “Đừng vội!! Còn chưa đến lúc sinh tử, còn thiếu một chút, quân cờ của ta liền vào đúng vị trí.” Dứt dòng suy nghĩ. Một tin nhắn hiện lên trước mặt pháp sư linh hồn. “Ngươi đi đâu vậy?? Hôm nay không phải cùng đi vực sâu ác ma sao?? Pháp sư!” Ngõa Nhĩ Trát gửi tin nhắn cho pháp sư linh hồn. “Xin lỗi! Quỷ Quân đại nhân... Tôi vừa mới ra khỏi khu vực ôn dịch, tôi sẽ lập tức trở lại cùng ngài.” “Ngươi tốt nhất nên nhanh chân lên...” “Vâng! Quỷ Quân đại nhân.” Cúp liên lạc. Pháp sư linh hồn nhìn thời gian, “Thật đúng là rất kịp thời a....”
Bạn cần đăng nhập để bình luận