Tẩu Tử Chúc Phúc! Ta Giận Mở 90 Triệu Ức Điểm Kỹ Năng

Chương 169: Linh hồn pháp sư, ngươi thu nạp nhiều như vậy linh hồn, ngươi muốn làm Diêm Vương a?

Chương 169: Linh hồn pháp sư, ngươi thu nạp nhiều như vậy linh hồn, ngươi muốn làm Diêm Vương à?
“Hả??” Trương Long ngây người. Không ngờ ở đây mà lại tìm được vật liệu 【 Cung chi người di tích tà dương 】. Vận may này cũng quá tốt đi. Trước kia giết Hắc Long cũng không rơi ra vật liệu này, không ngờ bây giờ lại có thể lấy được. Không tệ không tệ!!! Như vậy... cũng chỉ thiếu mỗi 【 Bạch Đế Chi Thư 】. Chỉ cần có được 【 Bạch Đế Chi Thư 】, việc chuẩn bị thăng lên giai đoạn 5 coi như xong.
“Thật là sảng khoái!!” Về phần sách khắc phù văn ma pháp sư (trống không), chờ về sau sẽ khắc họa tử tế sau. “Bây giờ cứ về biên phòng tuyến đã!”
Thế là, Trương Long cưỡi Tiểu Thương, vừa hoàn thành thức tỉnh long hệ, chạy về phía biên phòng tuyến…
Linh Thông Sơn. Không tìm thấy Hắc Vô Thường, Bạch Vô Thường liền đi thẳng đến đây. Nó chặn đường linh hồn pháp sư lại.
“Chào ngươi, xin hỏi ngươi có thấy một người dáng vẻ giống ta không? Hắn cao xấp xỉ ta! Mặc đồ đen, trên người còn mang một sợi dây xích.”
Để miêu tả cho rõ, Bạch Vô Thường còn đặc biệt cầm một cái xích sắt gỉ sét đeo lên người. Linh hồn pháp sư sợ tới mức miệng run rẩy, hai chân cũng mềm nhũn ra. Người trước mặt này, hắn không phải không biết, mà là quá quen. Đây chẳng phải là một trong hai Hắc Bạch Vô Thường trong Địa ngục sao. Bạch Vô Thường có cấp bậc cao tới 500, một nhân vật siêu cấp mạnh mẽ. Hắn không hiểu vì sao Bạch Vô Thường lại xuất hiện ở đây… Nghe ý nó có vẻ là lạc mất Hắc Vô Thường, nhưng chuyện này gần như không thể xảy ra, Hắc Vô Thường và Bạch Vô Thường từ trước đến nay vẫn luôn hành động chung. Cho nên trong đầu linh hồn pháp sư chỉ có một suy nghĩ… Chắc chắn có đứa quy tôn tử nào đó vượt cấp giết Hắc Vô Thường rồi, sau đó lừa Bạch Vô Thường tới Linh Thông Sơn!!! Chỉ có khả năng này mới phù hợp với tình huống hiện tại.
“Ta tính toán thiên địa cũng không tính ra Bạch Vô Thường sẽ đến trước mặt ta, thật là xui xẻo!”
“Ngươi nói cái gì???” Bạch Vô Thường cúi đầu hỏi.
“Không có gì! Ta cũng không biết Hắc Vô Thường ở đâu!”
Vừa nói xong, sắc mặt Bạch Vô Thường trầm xuống, sát ý trên người bắt đầu dần dần tỏa ra. “Ta có nói tên hắn là Hắc Vô Thường đâu!!! Chẳng lẽ hắn bị ngươi giết???”
Ngón trỏ tay phải của linh hồn pháp sư bất giác hơi run, hắn lập tức ý thức mình đã lỡ lời. Hắn vội vàng cúi đầu: “Ta chỉ là một kẻ không có thần vị, có bản lãnh gì làm bị thương hai vị đại nhân đâu? Dù có! Cho ta một trăm cái gan ta cũng không dám a!”
Bạch Vô Thường nghĩ lại cũng đúng. Giết Hắc Vô Thường đâu phải dễ dàng như thế. “Đi! Ngươi đứng lên đi! Đưa hết linh hồn trên người cho ta, ta phải kiểm tra từng cái một!”
Hả??
“Hả cái gì mà hả?! Trên người ngươi nhiều khí tức linh hồn như vậy, lẽ nào ngươi muốn làm Diêm Vương? Tự mình tạo ra Địa Ngục à??” Bạch Vô Thường vặn hỏi.
“Tạm thời không có không có ý định đó!!!”
“Về sau dám có không??”
“Không dám!! Đến c·hết cũng không dám!” Linh hồn pháp sư thầm than một tiếng đen đủi. Sao mình lại gặp phải cái tên này chứ. Ai! Thôi… Hắn lấy ra mấy triệu linh hồn đã thu thập được ở phó bản thi đại học trước đó, giao cho Bạch Vô Thường. “Đại nhân, xin mời kiểm tra…”
“Cái này còn tạm được!”
Nhìn động tác của Bạch Vô Thường, linh hồn pháp sư hận không thể cắn nát răng. Rốt cuộc là tên nào giết Hắc Vô Thường vậy trời!!! Còn thả Bạch Vô Thường đến Linh Thông Sơn nữa chứ. Thật đáng ghét a!!! (Linh hồn pháp sư muốn hỏng mất).
...
Trương Long ở bên này, vừa mới đến biên phòng tuyến, liền thấy tai mình nóng lên. Chắc chắn có kẻ đang chửi mình… Chẳng có chút tố chất nào!
“Trương Long, ngươi về rồi à.” Thạch Trường An từ biên phòng tuyến 077 đi tới.
“Đội trưởng Thạch!” Trương Long khẽ kêu lên: “Tôi gọi anh hơn 20 cuộc điện thoại anh đều không nghe máy, tôi còn tưởng anh xảy ra chuyện gì rồi… Con rồng trên trời đó không làm gì anh chứ?”
Trương Long lấy điện thoại ra xem. Thật đúng là… không để ý lại nhiều mười mấy cuộc gọi nhỡ.
“Yên tâm đi đội trưởng Thạch! Nó không dám làm gì tôi đâu…”
Đội trưởng Thạch gật đầu. Thật ra hắn cũng không muốn hỏi đến cùng chuyện gì đã xảy ra mà có thể giúp Trương Long từ khu vực có rồng trên trời quay lại biên phòng tuyến trực tiếp, chỉ cần Trương Long không sao là được.
“Vậy ngươi cứ về thành trước đi, vừa rồi ở tuyến đầu, có mấy huynh đệ thấy một tên mặc áo choàng trắng bay qua bay lại, nghe nói là một siêu cấp cường giả cấp 500. Dạo này ngươi đừng ra biên phòng tuyến nữa, không thì với chút thực lực của ngươi… Chắc chắn sẽ bị bạo s·á·t đấy!!”
Nghe vậy, Trương Long cười ngượng. Không ngờ Bạch Vô Thường đã tìm đến biên giới rồi. Cũng may mình kịp thời ứng biến lừa Bạch Vô Thường đi, nếu không có khi mình lại gặp chuyện.
“Cám ơn đội trưởng Thạch nhắc nhở, vậy tôi về thành trước, nếu có bất kỳ tin tức gì về linh hồn pháp sư, anh cho tôi biết nhé!”
Thạch Trường An cười lớn, bàn tay thô ráp vỗ lên vai Trương Long: “Ta sẽ không khách khí với ngươi đâu! Giờ nghĩ lại… lúc trước để ngươi làm phó thống lĩnh lực lượng biên phòng đúng là quyết định vô cùng chính xác.”
Trương Long ậm ừ theo lời Thạch Trường An, rồi cưỡi Tiểu Thương chạy về hướng thành. Giờ cũng không còn sớm. Chuyện liên quan đến 【 Bạch Đế Chi Thư 】, ngày mai sẽ gọi điện cho Mộ Bạch Chúc liên lạc sau.
“Tiểu Thương, về nhà thôi!”
“Vâng, chủ nhân!” Thiên Ma Long vỗ mạnh cánh, tốc độ cực nhanh, bay trên không toàn bộ thành khu. Đến nửa ngày sau, họ mới tới được tiểu khu Phượng Hoa. Họ từ từ hạ xuống. Thiên Ma Không trong miệng vẫn không ngừng lẩm bẩm cái gì đó… Chậm thôi, nhất định phải chậm thôi, chủ nhân nói không được phá khu dân cư này. Thiên Ma Long khống chế tốc độ hạ cánh chậm nhất, sau đó nhẹ nhàng cất cánh.
“Vất vả rồi! Ngươi cứ nghỉ ngơi trong ma hạp trước đi.”
“Vâng, chủ nhân.”
Trương Long một mình đi về phía khu dân cư. Dù xung quanh đều là những ánh mắt kỳ dị, nhưng mỗi lần Trương Long đều thuấn di về nhà nên sẽ không có chuyện ở trước cửa nhà đầy người. Có điều đúng lúc này, trong nhà truyền ra tiếng y a y a… Sao giọng này quen quen vậy? Tẩu tử? Còn có tỷ Tô Đình? Đây là đang làm trò gì???
Trương Long lần theo tiếng động đi tới cửa phòng vệ sinh. Khá lắm. Hai người này nửa đêm gà gáy bắn súng trong nhà vệ sinh à? Trương Long áp tai vào cửa. Lộc cộc! ————
Hắn hiểu ra, hóa ra Tô Đình đến nhà chẳng có ý tốt, ai ngờ lại tới gây họa cho tẩu tử. Đúng là không xem hắn ra gì mà. Trương Long tay phải nắm đấm, một cái trung bình tấn tay phải xông quyền, nhằm cửa phòng vệ sinh mà đấm.
Nhưng lúc này, cửa phòng vệ sinh vừa đúng lúc bị tẩu tử kéo ra.
“Tô Đình đợi một chút, để tôi đi lấy kéo cho chị…”
Vừa mới nói xong, cú xông quyền của Trương Long đấm thẳng vào người Tô Đình.
Cái gì vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận