Tẩu Tử Chúc Phúc! Ta Giận Mở 90 Triệu Ức Điểm Kỹ Năng
Chương 184: Bị làm heo tử bán đi! Các ngươi mới là Tà Thần tín đồ phụ thuộc người...
Chương 184: Bị làm thịt lợn bán đi! Các ngươi mới là đồ đệ của Tà Thần...
Một bên khác. Tại góc tường của sân vận động. Năm người đến từ Học Viện Sở Phi đang đứng ở đó, ánh mắt mang theo vài phần oán hận nhìn Trương Long và đồng đội đi về phía nhà ăn.
“Tần Phong, lần này có lẽ chúng ta không có cách nào vào được Tháp Bạch Đế rồi.”
“Lần này Trương Long bọn họ mạnh thật sự, đến cả Mộ Bạch Chúc yếu nhất trong đội cũng đã là người mạnh nhất của năm nhất tại Học Viện Bách Hoa rồi, mà cô ấy chỉ là hệ phụ trợ.”
“Nói thật, Tần Phong! Ta không biết làm thế nào để thắng nữa.”
“Không được!! Trương Long có mạnh thì cũng có giới hạn, không phải là chúng ta không có cơ hội nào cả!!! Chúng ta phải nhanh chóng tìm cách khống chế hắn, chỉ có như vậy mới có cơ hội chiến thắng....”
“Hiệu trưởng Phượng Lăng Nhi nói rồi, thi đấu này không quá quan trọng việc có gây tổn thương hay không, mỗi đội đều có cơ hội chiến thắng!”
“Nhất định phải vào được Tháp Bạch Đế, nhất định phải lấy được truyền thừa của lão đầu Bạch Đế!”
“....”
Truyền thừa của lão đầu Bạch Đế là thứ mà sư huynh Mạc Lôi từng nhắc đến khi anh ta giành hạng nhất, anh ta biết rõ truyền thừa đó mạnh đến mức nào. Hôm nay nhất định phải tìm cách đoạt lấy.
Lúc này, một người đàn ông gầy gò trong nhóm năm người nhìn đồng hồ hỏi: “Tần Phong, người hỗ trợ mà sư huynh Mạc Lôi nói vẫn chưa tới sao??”
“Cũng nhanh thôi, hẹn là 12 giờ 10 phút, giờ chỉ còn thiếu một phút thôi mà??”
Tần Phong vừa dứt lời. Ngay lập tức một người đàn ông to lớn bước ra từ chỗ tối, trên cổ hắn đeo một chuỗi hạt châu, trên người đầy những hình xăm chằng chịt. Hai tay hắn chắp trước ngực, thành kính cúi đầu lên trời.
Tên xăm mình (Tà Thần sứ đồ)
“Tà Thần vạn tuế!!!”
Tiếng hô nhàn nhạt, rơi vào tai năm người, trực tiếp làm họ giật mình.
“Không phải chứ, cái người của Tà Thần Giáo Hội này là do sư huynh Mạc Lôi gọi tới giúp sao???”
“Chẳng lẽ sư huynh Mạc Lôi là đồ đệ của Tà Thần Giáo Hội??”
“Tần Phong, ta cảm thấy chúng ta bị lừa rồi...”
“Không! Chính xác mà nói là bị lừa bán mẹ rồi... ta đã sớm nói không nên tin mấy ông học trưởng đó mà, chẳng có ai là người tốt cả.”
“....”
Năm người bọn họ nhìn người đàn ông xăm mình trước mặt, trong lòng lạnh toát, chân không ngừng lùi lại. Bọn họ muốn chạy trốn. Nhưng lại cảm thấy được khí tức cường đại trên người đối phương, chắc chắn chạy không quá ba bước sẽ bị bắt lại.
“Các ngươi là người mà đồ đệ của Mạc Lôi giới thiệu tới phụ thuộc sao??”
“Đến đi, tiếp nhận phúc lành mà các ngươi xứng đáng nhận lấy!!!”
Tên xăm mình bước chân nhẹ nhàng tiến lên. Năm người lập tức cảm thấy có gì đó cực kỳ bất ổn, nỗi sợ trong ánh mắt đã lên đến đỉnh điểm. Dù cho bọn họ có giãy dụa thế nào cũng không thể nhúc nhích. Chỉ có thể trơ mắt nhìn thấy những mảnh năng lượng màu tím rơi xuống đầu, sau đó từ từ hòa vào cơ thể họ.
“Không!! Không không không!! Ta không muốn biến thành Tà Thần, nhanh lấy cái thứ này ra khỏi người ta đi!!!”
Người đầu tiên bị tên xăm mình tiếp cận phát ra tiếng la khiến hắn không vui.
Một giây sau. Tên xăm mình chắp tay trước ngực.
“Tà Thần vạn tuế!!”
Hiện trường ngay lập tức trở nên im lặng, bởi vì người vừa la hét đã biến thành một đống thịt nhão nằm chết tại đó.
Tên xăm mình nhắm mắt, chậm rãi lên tiếng: “Còn ai không muốn nhận phúc lành của Tà Thần đại nhân không?? Tà Thần đại nhân sẽ cho các ngươi thời gian suy nghĩ thỏa đáng!!”
Suy nghĩ cái lông gà!! Suy nghĩ xong thì cuối cùng vẫn chết thôi sao?? Bốn người còn lại dù rất phản kháng, nhưng miệng lại run rẩy không thể mở ra được.
“Tốt lắm! Hoan nghênh các ngươi gia nhập Tà Thần Giáo Hội, hãy nhớ kỹ tôn chỉ của chúng ta: Đùa giỡn tính mạng phàm nhân, lập tà là chính, mới có thể thành thần! Bây giờ phiền mọi người cùng ta tuyên thệ, Tà Thần vạn tuế!!”
Bốn người Tần Phong liếc nhìn nhau, tuyệt vọng trong mắt còn lớn hơn cả sự sợ hãi mà họ đang cảm thấy. Họ đã tưởng rằng sư huynh Mạc Lôi chỉ muốn lợi dụng họ, rồi lấy được truyền thừa của Bạch Đế. Nhưng ai có thể ngờ được người học trưởng kia lại gọi người của Tà Thần Giáo Hội đến giúp họ...
Nếu biết trước là như vậy, dù bị đánh chết họ cũng không tham gia vào việc này.
Tỉnh táo lại. Tần Phong là người đầu tiên làm theo yêu cầu của tên xăm mình, lên tiếng: “Tà Thần.... Vạn tuế!!”
Ba người còn lại cũng lần lượt mở miệng, dù sao vẫn nên giữ lấy mạng sống trước đã.
“Tà Thần, vạn tuế!”
“Tốt lắm!! Ta là sứ đồ của Tà Thần sẽ tước đoạt sự thiện lương của các ngươi! Đây là quà tặng mà Tà Thần đại nhân ban cho.”
Tên xăm mình dùng tay đảo trên đầu mỗi người, ngay sau đó bốn thứ giống như linh hồn bị hút ra khỏi cơ thể họ.
[Thông báo! Các ngươi đã nhận phúc lành của Tà Thần, chỉ cần giết người có cấp bậc tương đương bản thân sẽ nhận được thêm từ 1% đến 4% thuộc tính; Nếu ngươi bị giết thì sẽ mất 10 cấp!]
[Người nhận phúc lành của Tà Thần, sẽ trở thành tín đồ phụ thuộc của Tà Thần Giáo Hội! Sức mạnh của các ngươi chính là dựa vào Tà Thần.]
“Đi thôi!! Giết những kẻ phàm tục đó đi!! Coi tính mạng của chúng như trò đùa!”
Theo lời tên xăm mình, vẻ mặt của bốn người kia trở lại bình thường. Nhưng trên cánh tay của họ xuất hiện hình vẽ kỳ lạ của một con dao găm hai lưỡi.
Bốn người hướng về phía tên xăm mình, chắp tay trước ngực.
“Sứ đồ đại nhân vạn tuế, Tà Thần vạn tuế!”
Nói xong. Bốn người quay lưng rời đi.
“Tần Phong!!! Giết Trương Long đi, ta cảm thấy bây giờ mình mạnh kinh khủng!”
“Lực lượng của Tà Thần chúng ta phải sử dụng cho tốt, trước khi gặp Trương Long, chúng ta nên giết những người khác.”
“Đúng đúng đúng!!! Cứ giết một người sẽ nhận được thêm 1%-4% điểm thuộc tính, Tà Thần vạn tuế.”
30 phút sau
Mọi người tập trung lại. Người dẫn chương trình trước đó bị hôn mê tỉnh lại và tiếp tục công việc của mình.
“Chào mọi người, chúng ta lại gặp nhau rồi!!
"Tiếp theo tôi sẽ nói một chút về luật thi đấu hai người và một mình, đầu tiên là thi đấu hai người, mỗi đội sẽ chia thành từng cặp đấu, người lẻ ra thì sẽ ở trạng thái nghỉ ngơi!”
“Những người còn lại sẽ tiến hành hỗn chiến!!! Hiện tại còn 29 đội năm người, 2 đội bốn người và 1 đội ba người, vòng thi đấu hai người cuối cùng còn đứng trên lôi đài 5 đội sẽ cùng những người khác thi đấu đơn!”
“Ngoài ra, toàn bộ khu vực chiến đấu sẽ được thiết lập trận pháp đặc biệt, khi bị dính đòn chí mạng sẽ tự động xuất hiện bên ngoài lôi đài.”
“Vậy các vị, các ngươi có năm phút để tổ đội!! Năm phút sau chính thức bắt đầu!”
Người dẫn chương trình vừa dứt lời. Tất cả các đội bắt đầu lựa chọn và phân chia thành viên thi đấu hai người.
Về phần Trương Long thì đang nhìn về phía khu vực gần sân bóng rổ.
“Sao vậy, Tiểu Long Long....Có gì không ổn sao??” Mộ Bạch Chúc hỏi.
“Cũng không có gì, chỉ là cảm thấy mí mắt giật liên hồi, có cảm giác không được tốt!!.... Có lẽ do ta nhạy cảm thôi.”
Trương Long dụi dụi mắt.
“Vậy vòng này ta và Tư Không Truyền Thức sẽ lên thi đấu hai người, còn ngươi thì tham gia đấu đơn...."
"Được thôi! Không có vấn đề gì.”
Khi đội của hắn còn đang tổ đội. Tên xăm mình xuất hiện ở một nơi khuất nào đó.
“Để mừng các ngươi lần đầu tiên gia nhập Tà Thần Giáo Hội, ta sẽ tặng các ngươi một món quà nhé!!”
Tên xăm mình nhắm mắt, miệng lẩm bẩm điều gì đó. Một luồng ánh sáng tím nhạt bắt đầu hiện lên trên bầu trời.
“Tà Thần · Ăn mòn!”
Để lại đạo lực lượng đó xong. Hắn biến mất ngay tại chỗ.
Trên khán đài ở một góc nào đó. Hiệu trưởng Cố, bí thư Hòa Văn và một vài hiệu trưởng khác cũng nhận ra có gì đó khác thường.
“Là người của Tà Thần Giáo Hội!! ”
“Không ngờ chúng ta tìm Tà Thần Giáo Hội lâu như vậy, chúng lại xuất hiện ngay lúc này.!!!”
Một bên khác. Tại góc tường của sân vận động. Năm người đến từ Học Viện Sở Phi đang đứng ở đó, ánh mắt mang theo vài phần oán hận nhìn Trương Long và đồng đội đi về phía nhà ăn.
“Tần Phong, lần này có lẽ chúng ta không có cách nào vào được Tháp Bạch Đế rồi.”
“Lần này Trương Long bọn họ mạnh thật sự, đến cả Mộ Bạch Chúc yếu nhất trong đội cũng đã là người mạnh nhất của năm nhất tại Học Viện Bách Hoa rồi, mà cô ấy chỉ là hệ phụ trợ.”
“Nói thật, Tần Phong! Ta không biết làm thế nào để thắng nữa.”
“Không được!! Trương Long có mạnh thì cũng có giới hạn, không phải là chúng ta không có cơ hội nào cả!!! Chúng ta phải nhanh chóng tìm cách khống chế hắn, chỉ có như vậy mới có cơ hội chiến thắng....”
“Hiệu trưởng Phượng Lăng Nhi nói rồi, thi đấu này không quá quan trọng việc có gây tổn thương hay không, mỗi đội đều có cơ hội chiến thắng!”
“Nhất định phải vào được Tháp Bạch Đế, nhất định phải lấy được truyền thừa của lão đầu Bạch Đế!”
“....”
Truyền thừa của lão đầu Bạch Đế là thứ mà sư huynh Mạc Lôi từng nhắc đến khi anh ta giành hạng nhất, anh ta biết rõ truyền thừa đó mạnh đến mức nào. Hôm nay nhất định phải tìm cách đoạt lấy.
Lúc này, một người đàn ông gầy gò trong nhóm năm người nhìn đồng hồ hỏi: “Tần Phong, người hỗ trợ mà sư huynh Mạc Lôi nói vẫn chưa tới sao??”
“Cũng nhanh thôi, hẹn là 12 giờ 10 phút, giờ chỉ còn thiếu một phút thôi mà??”
Tần Phong vừa dứt lời. Ngay lập tức một người đàn ông to lớn bước ra từ chỗ tối, trên cổ hắn đeo một chuỗi hạt châu, trên người đầy những hình xăm chằng chịt. Hai tay hắn chắp trước ngực, thành kính cúi đầu lên trời.
Tên xăm mình (Tà Thần sứ đồ)
“Tà Thần vạn tuế!!!”
Tiếng hô nhàn nhạt, rơi vào tai năm người, trực tiếp làm họ giật mình.
“Không phải chứ, cái người của Tà Thần Giáo Hội này là do sư huynh Mạc Lôi gọi tới giúp sao???”
“Chẳng lẽ sư huynh Mạc Lôi là đồ đệ của Tà Thần Giáo Hội??”
“Tần Phong, ta cảm thấy chúng ta bị lừa rồi...”
“Không! Chính xác mà nói là bị lừa bán mẹ rồi... ta đã sớm nói không nên tin mấy ông học trưởng đó mà, chẳng có ai là người tốt cả.”
“....”
Năm người bọn họ nhìn người đàn ông xăm mình trước mặt, trong lòng lạnh toát, chân không ngừng lùi lại. Bọn họ muốn chạy trốn. Nhưng lại cảm thấy được khí tức cường đại trên người đối phương, chắc chắn chạy không quá ba bước sẽ bị bắt lại.
“Các ngươi là người mà đồ đệ của Mạc Lôi giới thiệu tới phụ thuộc sao??”
“Đến đi, tiếp nhận phúc lành mà các ngươi xứng đáng nhận lấy!!!”
Tên xăm mình bước chân nhẹ nhàng tiến lên. Năm người lập tức cảm thấy có gì đó cực kỳ bất ổn, nỗi sợ trong ánh mắt đã lên đến đỉnh điểm. Dù cho bọn họ có giãy dụa thế nào cũng không thể nhúc nhích. Chỉ có thể trơ mắt nhìn thấy những mảnh năng lượng màu tím rơi xuống đầu, sau đó từ từ hòa vào cơ thể họ.
“Không!! Không không không!! Ta không muốn biến thành Tà Thần, nhanh lấy cái thứ này ra khỏi người ta đi!!!”
Người đầu tiên bị tên xăm mình tiếp cận phát ra tiếng la khiến hắn không vui.
Một giây sau. Tên xăm mình chắp tay trước ngực.
“Tà Thần vạn tuế!!”
Hiện trường ngay lập tức trở nên im lặng, bởi vì người vừa la hét đã biến thành một đống thịt nhão nằm chết tại đó.
Tên xăm mình nhắm mắt, chậm rãi lên tiếng: “Còn ai không muốn nhận phúc lành của Tà Thần đại nhân không?? Tà Thần đại nhân sẽ cho các ngươi thời gian suy nghĩ thỏa đáng!!”
Suy nghĩ cái lông gà!! Suy nghĩ xong thì cuối cùng vẫn chết thôi sao?? Bốn người còn lại dù rất phản kháng, nhưng miệng lại run rẩy không thể mở ra được.
“Tốt lắm! Hoan nghênh các ngươi gia nhập Tà Thần Giáo Hội, hãy nhớ kỹ tôn chỉ của chúng ta: Đùa giỡn tính mạng phàm nhân, lập tà là chính, mới có thể thành thần! Bây giờ phiền mọi người cùng ta tuyên thệ, Tà Thần vạn tuế!!”
Bốn người Tần Phong liếc nhìn nhau, tuyệt vọng trong mắt còn lớn hơn cả sự sợ hãi mà họ đang cảm thấy. Họ đã tưởng rằng sư huynh Mạc Lôi chỉ muốn lợi dụng họ, rồi lấy được truyền thừa của Bạch Đế. Nhưng ai có thể ngờ được người học trưởng kia lại gọi người của Tà Thần Giáo Hội đến giúp họ...
Nếu biết trước là như vậy, dù bị đánh chết họ cũng không tham gia vào việc này.
Tỉnh táo lại. Tần Phong là người đầu tiên làm theo yêu cầu của tên xăm mình, lên tiếng: “Tà Thần.... Vạn tuế!!”
Ba người còn lại cũng lần lượt mở miệng, dù sao vẫn nên giữ lấy mạng sống trước đã.
“Tà Thần, vạn tuế!”
“Tốt lắm!! Ta là sứ đồ của Tà Thần sẽ tước đoạt sự thiện lương của các ngươi! Đây là quà tặng mà Tà Thần đại nhân ban cho.”
Tên xăm mình dùng tay đảo trên đầu mỗi người, ngay sau đó bốn thứ giống như linh hồn bị hút ra khỏi cơ thể họ.
[Thông báo! Các ngươi đã nhận phúc lành của Tà Thần, chỉ cần giết người có cấp bậc tương đương bản thân sẽ nhận được thêm từ 1% đến 4% thuộc tính; Nếu ngươi bị giết thì sẽ mất 10 cấp!]
[Người nhận phúc lành của Tà Thần, sẽ trở thành tín đồ phụ thuộc của Tà Thần Giáo Hội! Sức mạnh của các ngươi chính là dựa vào Tà Thần.]
“Đi thôi!! Giết những kẻ phàm tục đó đi!! Coi tính mạng của chúng như trò đùa!”
Theo lời tên xăm mình, vẻ mặt của bốn người kia trở lại bình thường. Nhưng trên cánh tay của họ xuất hiện hình vẽ kỳ lạ của một con dao găm hai lưỡi.
Bốn người hướng về phía tên xăm mình, chắp tay trước ngực.
“Sứ đồ đại nhân vạn tuế, Tà Thần vạn tuế!”
Nói xong. Bốn người quay lưng rời đi.
“Tần Phong!!! Giết Trương Long đi, ta cảm thấy bây giờ mình mạnh kinh khủng!”
“Lực lượng của Tà Thần chúng ta phải sử dụng cho tốt, trước khi gặp Trương Long, chúng ta nên giết những người khác.”
“Đúng đúng đúng!!! Cứ giết một người sẽ nhận được thêm 1%-4% điểm thuộc tính, Tà Thần vạn tuế.”
30 phút sau
Mọi người tập trung lại. Người dẫn chương trình trước đó bị hôn mê tỉnh lại và tiếp tục công việc của mình.
“Chào mọi người, chúng ta lại gặp nhau rồi!!
"Tiếp theo tôi sẽ nói một chút về luật thi đấu hai người và một mình, đầu tiên là thi đấu hai người, mỗi đội sẽ chia thành từng cặp đấu, người lẻ ra thì sẽ ở trạng thái nghỉ ngơi!”
“Những người còn lại sẽ tiến hành hỗn chiến!!! Hiện tại còn 29 đội năm người, 2 đội bốn người và 1 đội ba người, vòng thi đấu hai người cuối cùng còn đứng trên lôi đài 5 đội sẽ cùng những người khác thi đấu đơn!”
“Ngoài ra, toàn bộ khu vực chiến đấu sẽ được thiết lập trận pháp đặc biệt, khi bị dính đòn chí mạng sẽ tự động xuất hiện bên ngoài lôi đài.”
“Vậy các vị, các ngươi có năm phút để tổ đội!! Năm phút sau chính thức bắt đầu!”
Người dẫn chương trình vừa dứt lời. Tất cả các đội bắt đầu lựa chọn và phân chia thành viên thi đấu hai người.
Về phần Trương Long thì đang nhìn về phía khu vực gần sân bóng rổ.
“Sao vậy, Tiểu Long Long....Có gì không ổn sao??” Mộ Bạch Chúc hỏi.
“Cũng không có gì, chỉ là cảm thấy mí mắt giật liên hồi, có cảm giác không được tốt!!.... Có lẽ do ta nhạy cảm thôi.”
Trương Long dụi dụi mắt.
“Vậy vòng này ta và Tư Không Truyền Thức sẽ lên thi đấu hai người, còn ngươi thì tham gia đấu đơn...."
"Được thôi! Không có vấn đề gì.”
Khi đội của hắn còn đang tổ đội. Tên xăm mình xuất hiện ở một nơi khuất nào đó.
“Để mừng các ngươi lần đầu tiên gia nhập Tà Thần Giáo Hội, ta sẽ tặng các ngươi một món quà nhé!!”
Tên xăm mình nhắm mắt, miệng lẩm bẩm điều gì đó. Một luồng ánh sáng tím nhạt bắt đầu hiện lên trên bầu trời.
“Tà Thần · Ăn mòn!”
Để lại đạo lực lượng đó xong. Hắn biến mất ngay tại chỗ.
Trên khán đài ở một góc nào đó. Hiệu trưởng Cố, bí thư Hòa Văn và một vài hiệu trưởng khác cũng nhận ra có gì đó khác thường.
“Là người của Tà Thần Giáo Hội!! ”
“Không ngờ chúng ta tìm Tà Thần Giáo Hội lâu như vậy, chúng lại xuất hiện ngay lúc này.!!!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận