Tẩu Tử Chúc Phúc! Ta Giận Mở 90 Triệu Ức Điểm Kỹ Năng

Chương 1: Ta nhất định sẽ không để cho ngươi thất vọng!

Chương 1: Ta nhất định sẽ không để cho ngươi thất vọng! 【 Các vị nghĩa phụ xin mời lên trước não lại phẩm, tại hạ là bạo chương chảy tác giả! 】【 Vô địch sảng văn tập hợp! Tuyệt đối bao thoải mái! Trước hai ba chương có cái nhanh tiết tấu quá độ, phía sau một đường bao thoải mái! 】【 Không ép đẳng cấp, không ngu ngốc đ·á·n·h mặt! Chính là mạnh! 】...........Khu Phượng Hoa, tòa nhà 2, phòng 309. Tẩu tử Tô Đình mặc áo khoác, bưng một bát thanh bồ đào đứng trước cửa phòng Trương Long. Tô Đình gõ cửa: “Cộc cộc cộc!” “Long, ngủ chưa đấy??” “Chưa đâu! Tẩu tử, có chuyện gì sao??” “Ta muốn vào tâm sự với ngươi?” “Được!” Tô Đình đẩy cửa ra, nhìn Trương Long đang trằn trọc trên g·i·ư·ờ·n·g. “Năm nay ngươi cũng gần 20 rồi nhỉ...” “Đúng vậy, vì chuyện của ca ca trước kia nên ta phải nghỉ học mấy năm, nhưng giờ thì theo kịp chương trình học rồi.” “Vậy là tốt rồi! Thấy phòng ngươi không tắt đèn, nên ta vào hỏi thăm... Nếu không có việc gì thì ngươi nên nghỉ ngơi sớm đi.” “Ta vẫn chưa ngủ được!” Trương Long hai tay gối sau đầu, vẻ mặt nghiêm túc, không biết đang nghĩ gì. “Sao thế? Lần đầu tiên nên hơi lo lắng, không ngủ được à?” Tẩu tử cười khúc khích. Trương Long gật đầu. “Đúng vậy! Ngày mai là đại hội chuyển chức, ta có chút lo lắng.” Tô Đình an ủi: “Không sao đâu Long! Ai rồi cũng có lần đầu, nhập gia tùy tục mà....” “Nhưng mà... Ta đã hứa với ca ca là nhất định phải thay hắn chăm sóc tốt cho nàng.” Tô Đình cười, đặt bát thanh bồ đào vào lòng bàn tay Trương Long. Ngón tay khẽ chạm vào trán Trương Long. “Đồ ngốc Long, sao ngươi lại áp lực lớn vậy?? Chi bằng an tâm ngủ một giấc, ngươi thấy sao?” Trương Long thở hắt ra một hơi. Haiz~ Từ khi ca ca qua đời, bao nhiêu năm nay tiền sinh hoạt đều là một mình Tô Đình gánh vác. Ơn nghĩa của nàng đối với mình đã quá lớn rồi. Trương Long chỉ mong ngày mai có thể chuyển chức thành một nghề nghiệp tốt, kiếm ít tiền báo đáp nàng. “Này Long!” “Nếu ngươi thực sự không ngủ được thì qua phòng ta đi, ta cho ngươi thứ này hay lắm.” Bàn tay Tô Đình trắng trẻo mềm mại, kéo Trương Long về phía căn phòng bên cạnh. Phòng rất gọn gàng, thoang thoảng mùi hoa nhài. Tắt đèn. Tô Đình lấy từ trong tủ quần áo ra một vật tròn như chiếc vòng đưa cho Trương Long. Cảm giác này... Trương Long chợt giật mình. “Đình tỷ, đây chẳng lẽ là...” Trương Long ngẩng hai mắt, dưới ánh trăng nhìn Tô Đình, có chút không tin! “Ngươi mau đeo thử xem có vừa không!” Tô Đình nói nhỏ. “Đây là ca ca trước khi q·u·a đời đưa cho ta, dặn là phải đợi đến trước ngày ngươi chuyển chức giao cho ngươi, xem như là quà tặng của hắn cho ngươi!” “Tuy muộn mất mấy năm, nhưng ta vẫn luôn giữ gìn cẩn thận cho ngươi.” Trương Long bật k·h·ó·c. Quả là người thân... Ngay lúc quan trọng lại cho ta cái này... 【 Keng! Chúc mừng ngươi, nhận được đạo cụ: Thiên Mệnh Tâm Chi Lạc Ấn. 】【 Thiên Mệnh Tâm Chi Lạc Ấn: Kích hoạt, vĩnh viễn tăng điểm may mắn (tất cả chuyện tốt sẽ đến liên tục, một trong ba đại đạo cụ thuộc Thiên Mệnh hệ). 】 Lại là đạo cụ tăng vĩnh viễn điểm may mắn siêu cấp hiếm có!!! Nếu đặt ở chợ giao dịch hay trên phòng đấu giá, chắc chắn có tiền cũng không mua được. Đừng nói đến việc trực tiếp tăng điểm may mắn. Thật nghịch t·h·i·ê·n. Trương Long hưng phấn đeo nó lên cổ tay. Một ấn ký kỳ lạ, mờ mờ hiện ra trên cổ tay Trương Long. “Cảm ơn Đình tỷ, đồ rất tốt!” Tô Đình vui vẻ cười nói: “Vừa là tốt rồi! Ta còn lo đồ này không hợp với ngươi...” “Sao lại thế?” Trương Long vuốt ve không nỡ rời tay, có đạo cụ may mắn này, việc chuyển chức ngày mai chẳng phải dễ như trở bàn tay. Chỉ là.... “Cái này phải kích hoạt thế nào?” “Suỵt!” Tô Đình làm động tác im lặng, “đừng nói từ đó...” Hả?? Trương Long chưa kịp phản ứng đã bị kéo vào góc tường.... Vào luôn... 【 Chúc mừng ngươi, đạo cụ Thiên Mệnh đang được kích hoạt, hiện tại đã kích hoạt: 1%....】【 Chúc mừng ngươi, đạo cụ Thiên Mệnh đã kích hoạt: 13%....】【....】【 Chúc mừng ngươi, đạo cụ Thiên Mệnh đã kích hoạt: 99%....】..... 【 Chúc mừng ngươi, nhận được điểm may mắn 1 vạn điểm! 】 “Hô ~” Trương Long thở phào nhẹ nhõm, không ngờ một dân thường mà kích hoạt đạo cụ hệ chiến đấu lại khó khăn như vậy. Mất những ba giờ mới nhận được 1 vạn điểm may mắn này. Dù mệt thì mệt thật nhưng kết quả cuối cùng vẫn đáng. “Ngày mai còn phải tham gia đại hội chuyển chức, tranh thủ lúc này nghỉ ngơi chút đi.” Trước khi về phòng, Trương Long đắp cho Tô Đình tấm chăn lông, phòng nàng bị lạnh. “Yên tâm! Ngày mai ta nhất định sẽ không làm cho nàng thất vọng.” Hôm sau. Đại hội chuyển chức. Toàn bộ giáo viên và học sinh đều tập trung tại thao trường. Ở khu trung tâm, đại sư trận pháp La chủ nhiệm đang đánh trống khua chiêng bố trí trận pháp. Ai nấy đều mong đợi hôm nay mình sẽ chuyển chức thành nghề gì. Trương Long đứng cuối hàng, trong lòng thấp thỏm không yên. Lúc này. Mộ Bạch Chúc mặc váy ngắn màu hồng phấn bên cạnh đến gần cười nói: “Long long bé nhỏ, tối qua ngủ không ngon giấc à?” Trương Long cười khổ: “Biết làm sao được! Hôm nay là ngày chuyển chức mà, tối qua lo lắng cả đêm.” Mộ Bạch Chúc kéo tay Trương Long, ôm lấy vai hắn nói: “Không sao, cho dù ngươi chuyển chức thành hệ sinh hoạt thì ta cũng không chê ngươi đâu.” “Cùng lắm về sau nướng khoai cho ta ăn là được!” Trương Long lườm Mộ Bạch Chúc một cái. Thôi thôi thôi... Ai cũng là “du học sinh” hết, ngươi vào học viện chiến đấu, còn ta nướng khoai tây nướng dưa đúng không? “Thôi đi! Đừng nói nữa, hiệu trưởng đến!” Nhìn về phía trận pháp chuyển chức phía trước, vị lão giả mặc trường bào bạch kim — Hiệu trưởng Phương, mọi người đều tỏ vẻ kính trọng. “Các em học sinh, lại đến đại hội chuyển chức thường niên! Đây sẽ là khoảnh khắc quyết định vận mệnh của các em, mong tất cả các em hãy nghiêm túc đón nhận!” “Ngoài ra, nghề nghiệp không có phân biệt sang hèn! Cho dù kết quả thế nào, các em cũng phải học cách chấp nhận, nếu có thể chấp nhận... Các em sẽ mãi là thế hệ mà ta tự hào nhất.” “Mấy lời khác ta cũng không nói thêm nữa, chúc các em may mắn!” Hiệu trưởng Phương vung tay. Toàn bộ thao trường bừng lên hàng trăm ánh hào quang. Ngay sau đó, trên mu bàn tay phải của tất cả học sinh xuất hiện ấn ký chuyển chức. Dựa vào ấn ký này, tất cả mọi người có thể hoàn thành chuyển chức 100%. Chỉ khác hướng chuyển chức, con đường phát triển sau này của mỗi người cũng khác. Dựa trên thống kê của trường mấy năm gần đây, tỉ lệ chuyển chức hệ chiến đấu và hệ sinh hoạt xấp xỉ 1:9. Hệ chiến đấu lại chia thành chủ công, phụ trợ và đỡ đòn, tỉ lệ này cơ bản là 3:1:6. Nhìn chung, hệ phụ trợ cực kỳ hiếm có, nếu không thì đã không có cái quy tắc đầu tiên của chiến đội: Phụ trợ phải đứng ở vị trí an toàn tuyệt đối. “Bắt đầu rồi...” Trương Long ngẩng đầu nhìn về trung tâm đại trận chuyển chức, không khí căng thẳng khiến lòng bàn tay hắn đổ mồ hôi. Hắn không muốn làm mất mặt nhà họ Trương. “Lớp 4, Quách Đào... vào trận pháp.” La chủ nhiệm cầm danh sách, theo thứ tự gọi tên. Quách Đào bước ra khỏi hàng. Dù sao cũng là học sinh chuyển chức đầu tiên của trường năm nay, cả thầy và trò đều mong một khởi đầu tốt. Hắn đặt tay vào trung tâm trận pháp, sau một khắc, năng lượng trung tâm bùng nổ như bão tố rồi nhanh chóng dừng lại, hóa thành một làn sương trắng xám. Đây là dấu hiệu của chuyển chức hệ sinh hoạt. 【 Quách Đào, hệ sinh hoạt, đầu bếp ngũ tinh! 】 La chủ nhiệm vỗ nhẹ lưng Quách Đào, trong mắt lộ vẻ tiếc nuối. “Quách Đào, đừng nản lòng, đầu bếp ngũ tinh cũng là một nghề tốt, sau này kiếm cả ngàn tệ một ngày, dễ như chơi!” Quách Đào khẽ lên tiếng, rời khỏi trung tâm trận pháp. “Tiếp theo, học sinh lớp 4, Dịch Đóa Đóa.” Nữ sinh dáng vẻ yểu điệu, dáng người cao ráo, thoạt nhìn chính là loại bại hoại làm v·ú em giỏi. Đương nhiên về nhan sắc, Dịch Đóa Đóa đúng là hoa khôi của trường năm nay. Nhưng khi cô đặt tay vào trung tâm pháp trận, năng lượng trung tâm trực tiếp dừng lại ở làn sương trắng xám. Xong rồi. Hệ sinh hoạt.... 【 Dịch Đóa Đóa, hệ sinh hoạt, kỹ sư ngâm chân! 】 Tốt, tốt, tốt... Đúng là bại hoại làm v·ú em. “Đóa Đóa tỷ đừng sợ, sau này ta kiếm tiền, ta nuôi nàng!” “Đóa Đóa tỷ về sau chắc sướng.” “Nếu không về sau xem ta như kỹ sư massage chân riêng cũng được.” “.....” Trên thao trường, không ít người trêu đùa lần lượt. Không khí căng thẳng ban đầu cũng trở nên thoải mái hơn nhiều. “Tiếp theo, Lê Văn.” “Chu Minh.” “Lư Cường.” “.....” Thời gian trôi qua rất nhanh. Thao trường 400 người đã hơn nửa số người hoàn thành chuyển chức. Nhưng hiệu quả lại không được lý tưởng cho lắm. Tính đến bây giờ cũng chỉ có 18 người chuyển chức hệ chiến đấu, hơn nữa đều là chiến sĩ loại đỡ đòn. Đến cả rương kho báu đặc biệt cũng chỉ mở ra được vũ khí đồng thường. “Haizzz...” Hiệu trưởng Phương thở hắt ra một hơi, “lần này là khóa kém nhất mà ta từng dẫn!” La chủ nhiệm bên cạnh ngượng ngùng. “Tiếp theo, lớp một… Mộ Bạch Chúc!” Tiếng vừa dứt. Mộ Bạch Chúc quay đầu chạm nhẹ vào trán Trương Long một cái.
"Tiểu Long long, trộm một chút vận may của ngươi, ta đi trước!" Mộ Bạch Chúc quay người liền hướng phía trên pháp trận đi đến. Đón ánh mắt mọi người, đem tay ngọc ấn lên trên pháp trận. Một giây sau. Trên pháp trận phong bạo nổi lên dữ dội, như muốn xé nát toàn bộ thao trường, năng lượng có vẻ vô cùng cuồng bạo. "Cái này, đây là phong bạo màu vàng!!"【 Mộ Bạch Chúc, hệ phụ trợ, thánh khiết chi nữ!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận