Tẩu Tử Chúc Phúc! Ta Giận Mở 90 Triệu Ức Điểm Kỹ Năng

Chương 113: Thi đại học chiến lực kiểm sát trưởng! Đây là Cố hiệu trưởng kinh khủng nhất một lần suy đoán.

Chương 113: Trưởng ban giám sát chiến lực kỳ thi đại học! Đây là suy đoán kinh khủng nhất của hiệu trưởng Cố. Ba người họ đi vào học viện chiến tranh. Họ trực tiếp đi vào một đại sảnh bên ngoài, trên đó viết vài chữ lớn. 【Học viện chiến tranh - Đại sảnh nghiên cứu học thuật】. "Ba vị đến gặp hiệu trưởng Cố sao?" Một học sinh hệ không gian đứng trước cửa, vô cùng lễ phép tiến về phía Điền Lão hai bước. "Đúng vậy!" "Vậy thì tốt! Mời các vị vào trong!" Học sinh này khẽ chạm vào cửa, một trận sóng nước lan tỏa trên toàn bộ cánh cửa lớn. Cửa gỗ mở ra, phía sau là một xoáy nước, có chút tương tự như loại thông đạo màu xanh đậm khi từ phòng tuyến 086 đến Ngõa Đồ Khu trước đây. "Ba vị cứ đi qua đây, sẽ đến thẳng phòng của hiệu trưởng Cố!" "Cảm ơn!" Bên trong phòng. Ngoài thư ký Văn ngồi ở vị trí chủ tọa, còn có hai giáo viên nữ khác, lần lượt là giáo viên Băng Thanh Ngọc và giáo viên Đới Mưu Mưu. "Các vị đến rồi!" Hiệu trưởng Cố đứng dậy dẫn Bạch Lão và những người khác ngồi xuống ghế salon. "Đường xá xa xôi khiến các vị vất vả chuyên đến một chuyến, thư ký Văn, trước hãy rót trà cho họ, nghỉ ngơi một lát rồi ta sẽ nói rõ mọi chuyện..." Thư ký Văn vô cùng hiểu ý ngồi vào vị trí chủ nhà bên bàn trà bắt đầu pha trà cho mọi người. "Xin mời thưởng trà! Trà hôm nay là ta mang từ lãnh địa Ác Ma về, nghe nói còn cần một loại nguyên liệu gọi là ma nguyên chi hoa, Điền Lão các vị có thể thử xem." Ma nguyên chi hoa quả thật là lựa chọn tốt nhất để chế tạo ra lá trà. Nhưng mà… Sau khi Trương Long uống một ngụm. Suýt chút nữa đã phun ra. Mùi vị đó chẳng khác nào uống nước trong nhà vệ sinh, một mùi thuốc tẩy. Căn bản là không uống nổi. Ngược lại thì thầy Băng và thầy Đới lại uống rất ngon lành. "Chị Văn, làm phiền đổi cho tôi một cốc nước sôi để nguội đi!" "Được!" Sau đó. Hiệu trưởng Cố bật máy chiếu trên tường lên. "Hôm nay gọi các vị đến là để bàn về chuyện thi đại học, hiện tại bên phía giám khảo thi đại học đã xác định! Toàn quyền do cô Băng phụ trách." "Nhưng mà hiện tại khối an toàn của học sinh vẫn chưa có phương án cụ thể…" Điền Lão nói: "Là lo lắng vấn đề phó bản xâm lấn sao?" Hiệu trưởng Cố lắc đầu. "Với thực lực của Khô Kiệt pháp Vương, dù cho trong phó bản thi đại học có thiết lập điểm ẩn giấu gì, chúng ta đều có thể tìm ra, nhưng chúng ta không thể đảm bảo đối phương sẽ chỉ dùng một cách này để mở trận tiêu diệt." Đây đúng là một vấn đề. Khô Kiệt pháp Vương nếu muốn khởi động trận tiêu diệt, tiến hành thanh trừ đối với tân sinh nhân tộc, thì có rất nhiều cách. Nhưng đối phương nếu chọn ngày thi đại học để khai chiến. Thì chính là nhắm vào phó bản thi đại học, chỉ có thời gian này thì toàn bộ tân sinh các trường mới tập trung ở đây…" "Vậy ý của hiệu trưởng Cố khi để Trương Long và đội trưởng Thạch Trường An đến… là muốn để họ làm giám sát viên chiến lực kỳ thi đại học lần này? Để bảo vệ an toàn cho học sinh sao?" Hiệu trưởng Cố nhíu mày, như thể suy nghĩ trong một khoảnh khắc, mới đưa ra quyết định khó khăn này. "Chuyện này thật sự có liên quan đến bọn họ, nhưng mà… Thầy Băng đề nghị để Trương Long đảm nhiệm chức giám sát chiến lực." Vừa nói ra. Điền Lão và Thạch Trường An đồng thời kinh ngạc. Cái gì!! Để Trương Long đảm nhiệm giám sát chiến lực kỳ thi đại học?? Không đùa chứ!! "Hiệu trưởng Cố, Trương Long mặc dù vô cùng ưu tú, nhưng hình như cũng không quá thích hợp để cậu ấy giữ vị trí này thì phải, xét cho cùng thì cậu ấy cũng được xem là một trong những thí sinh dự thi đại học năm nay." "Nếu như cậu ấy là giám sát chiến lực kỳ thi đại học, vậy thì các bạn học ở dưới tham gia kỳ thi không phải sẽ trực tiếp tuyệt vọng sao?... Cùng là sinh viên tốt nghiệp kỳ thi đại học, Trương Long thì trực tiếp làm đạo sư, khoảng cách này… Là tôi mà nói thì tôi cũng muốn tự cho mình hai bạt tai." Không chỉ riêng Thạch Trường An và Điền Lão. Bản thân Trương Long cũng mờ mịt. Mình mẹ nó sao lại đang làm thì lại thành đạo sư... Lúc này. Giáo viên Băng Thanh Ngọc đứng lên nói: "Thực ra, lý do để Trương Long làm giám sát chiến lực có hai điểm, đầu tiên là cậu ấy đã từng giao chiến mấy lần với thuộc hạ của Khô Kiệt pháp Vương, để cậu ấy ứng phó với tình huống đột ngột tuyệt đối không có vấn đề; Thứ hai chính là cậu ấy hiện giờ đang là phó thống lĩnh biên phòng, thực lực ai cũng rõ như ban ngày! Hoàn toàn xứng đáng với vị trí giám sát chiến lực này, nên lần này để cậu ấy giữ chức này chính là lựa chọn tốt nhất. Cô thấy sao, cô Đới Mưu Mưu?" Giáo viên Đới Mưu Mưu gật đầu mạnh. "Trương Long hiện tại cấp 120, bất kể là chiến lực hay cấp độ đều đủ tư cách để ngồi vào vị trí này, tôi đồng ý với lời thầy Băng Thanh Ngọc." Nhưng lúc này Điền Lão bỗng đặt chén trà trong tay xuống, sắc mặt ngưng trọng đứng lên khỏi ghế sofa, hai tay vỗ bàn, giọng điệu có chút nặng nề. "Tuyệt đối không được! Trương Long có đủ thực lực để làm giám khảo kỳ thi đại học hay không không phải là điều chúng ta cần cân nhắc, thành tích lần này của Trương Long ai cũng rõ, nhìn vào sự phát triển của cậu ấy, có thể cậu ấy sẽ là lực lượng chủ chốt phản kích hủ bại, điểm này hiệu trưởng Cố ngươi rõ hơn ta, nếu không thì ngươi cũng đã không để cậu ấy vào chiến thần ban. Mà hơn nữa, về phía Khô Kiệt pháp Vương... Theo điều tra của ta thì cấp bậc của chúng cũng mới chỉ có 90, cho dù là người khác thay cậu ấy làm giám sát chiến lực cũng có thể dẹp yên được trận tiêu diệt lần này!" Hiệu trưởng Cố cũng đứng lên, kéo Điền Lão đang kích động ngồi lại xuống ghế salon. "Thật ra chuyện này tôi cũng đã nói với cô Băng và cô Đới Mưu Mưu rồi, Trương Long gia hỏa này chỉ cần bồi dưỡng thì sau này nhất định sẽ thổi lên tiếng kèn phản kích hủ bại. Nhưng tôi lại nghĩ đến một chuyện, lúc Trương Long cấp 55 mà ở Ngõa Đồ Khu 1 chọi 30 vạn còn có thể toàn mạng trở về, lần này Trương Long đã 120 cấp, dù quân đoàn Ác Ma của Khô Kiệt pháp Vương có đến mấy triệu, tôi nghĩ tên nhóc này cũng có thủ đoạn của riêng mình…" Giọng nói của hiệu trưởng Cố đến đây thì bị Điền Lão ngắt lời. "Như vậy cũng không được, lần này giám sát chiến lực kỳ thi đại học tuyệt đối không thể để một mình cậu ấy đi đảm nhiệm, kỳ thi đại học năm nay không giống như trước đây! Ít nhất hãy để đội trưởng Thạch và Trương Long cùng đi." "Trương Long, cậu nghĩ sao?" Hiệu trưởng Cố hỏi. "Nếu hiệu trưởng Cố cứ nhất quyết muốn tôi một mình đảm nhiệm, tôi nghĩ rằng ý của hiệu trưởng không chỉ đơn giản là muốn tôi đối phó với Khô Kiệt pháp Vương thôi đâu... Dù sao thì chúng cũng chỉ là một đám Ác Ma cấp 90." Với trạng thái hiện tại của Trương Long, cậu ta lại xem thường thực lực của Ác Ma cấp 90. Bất kể Khô Kiệt pháp Vương tung ra bao nhiêu quân, Trương Long đều có tự tin tiêu diệt toàn bộ. "Cậu nhóc này, đúng là bị cậu nói trúng rồi." Hiệu trưởng Cố đứng lên, tắt máy chiếu trên tường. Ông đi đến trước máy chiếu, chỉ vào chân dung Thiên Ma Long trên đó. "Lần này Trương Long ở Thiên Đô Khu đối đầu với Thiên Ma Long có thể coi là thắng lớn, nhưng Thiên Ma Long lại không chết... Hiện giờ có lẽ nó đã giận điên lên rồi, nó bây giờ chắc chắn hận không thể lột da sống sờ sờ của Trương Long. Như vậy, trong tình huống đó, ta có một suy đoán chưa chính thức, rằng vì quá giận mà mất khôn, nó có thể sẽ liên hệ với Khô Kiệt pháp Vương, sau đó tham gia vào cái gọi là trận tiêu diệt này! Để khai chiến quyết chiến với Trương Long!" Lời này vừa ra, tất cả mọi người ở đây đều sững người một lúc. Đặc biệt là Băng Thanh Ngọc và Đới Mưu Mưu, hai người nhìn nhau, trong mắt tràn đầy sự kinh hãi tột độ. Thậm chí cả đội trưởng Thạch Trường An. Không thể không nói, suy đoán này của hiệu trưởng Cố thật quá táo bạo. Trái lại Điền Lão, ông chỉ khẽ nhíu mày, bởi vì ông đã biết trước Thiên Ma Long sẽ ra tay đối phó với Trương Long, chỉ là không ngờ hiệu trưởng Cố lại có thể đoán ra cả địa điểm. "Cho nên... Nếu trận tiêu diệt bị Khô Kiệt pháp Vương chọn diễn ra trong phó bản kỳ thi đại học, ta sẽ dùng kế trong kế để Trương Long làm mồi nhử, dụ Thiên Ma Long đến trong phó bản, sau đó chúng ta cùng nhau tấn công, hạ gục con Ác Ma cấp 200 này." Hít một hơi! —————— Quả không hổ là hiệu trưởng Cố, toàn là nhân vật hung ác, liếm máu trên lưỡi đao. Cơ bản hiệu trưởng Cố có 70% trở lên nắm chắc Thiên Ma Long sẽ tham gia trận tiêu diệt lần này. Chỉ cần dùng Trương Long làm mồi, nó nhất định sẽ đến. "Trương Long, cậu thấy thế nào về chuyện này?" Thạch Trường An nở nụ cười trên mặt, như đang đợi Trương Long nói những lời khiến người ta sợ hãi. "Tôi không ý kiến!! Vừa hay tôi cũng muốn giết Thiên Ma Long." Câu nói này vừa vang lên. Thạch Trường An lập tức cười lớn, "Chính là cái mùi vị này! Không hổ là Long ca của ta." Điền Lão nhìn về phía Trương Long, "Không phải! Ta vẫn đang tranh thủ một phương thức an toàn hơn cho cậu, sao cậu lại còn muốn mình thân ở hiểm địa vậy, tiểu tử thúi." Trương Long khoát tay: "Không sao Điền Lão! Tôi không chết được đâu." Điền Lão rất muốn đánh Trương Long một trận, "Ngươi có mấy cái mạng hả mà còn không chết được, ngươi thật sự coi mình là thần tiên trên trời sao?" Trương Long một tay giơ ra hình số 6. Điền Lão thấy cảnh này trong lòng càng thêm tức giận, "Đến lúc nào rồi mà còn lục lục lục, sáu con mẹ ngươi." Trương Long: "Không phải Điền Lão, tôi nói là tôi có sáu cái mạng." Ân?? Điền Lão dừng lại một chút.
Ngươi mẹ nó đúng là một kẻ thiển cận, ngươi còn chơi trò trùng sinh lưu nữa à? “Đi, nếu Trương Long không có vấn đề gì, hai ngày sau, Trương Long ngươi cùng Băng lão sư và Đới Mưu Mưu lão sư tham gia chấm thi đại học!” Cố hiệu trưởng quay đầu nhìn Trương Long, “Liên quan đến quyết định này, đúng là có chút mạo hiểm, ngươi cũng đừng trách ta.” Trương Long thờ ơ khoát tay áo. “Ta biết, Cố hiệu trưởng! Cho dù ngươi không tìm ta, ta cũng sẽ tìm Thiên Ma Long đơn đấu!” Mình bây giờ đang ở trạng thái đỉnh cao! Hơn nữa chiếu theo thời điểm hiện tại, mình hoàn toàn có thời gian để hoàn thành 3 chuyển. Đến lúc đó, đừng nói là Thiên Ma Long bị suy yếu 50% giới hạn sinh mệnh, ngay cả Thiên Ma Long ở thời kỳ đỉnh phong, mình cũng có sức đánh một trận. “Vậy ta được sắp xếp gì đây? Cố hiệu trưởng.” Thạch Trường An hỏi. “Sắp xếp của ngươi là đi quan sát động tĩnh của Thiên Ma Long, một khi hắn thật sự chuẩn bị tham gia trận tiêu diệt, vậy ngươi hãy cho ta biết. Đến lúc đó... nhất định để hắn có đến mà không có về!!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận