Tẩu Tử Chúc Phúc! Ta Giận Mở 90 Triệu Ức Điểm Kỹ Năng
Chương 170: Cái gì? Tô Na tỷ muốn đi!! Chờ chút, ta đi mặt kia bồn mời rượu!
Chương 170: Cái gì? Tô Na tỷ muốn đi!! Chờ chút, ta đi mặt kia bồn mời rượu! “Long? Ngươi trở về rồi!”“Tẩu tử, ngươi....Các ngươi đang làm gì??”“Ngươi nói Tô Na tỷ à! Tỷ tỷ nàng sắp tới liền muốn cùng lão sư của ngươi kết hôn, nàng hôm nay chuẩn bị sửa lại tóc một chút, sau đó liền muốn đi chỗ tỷ tỷ nàng hỗ trợ quản lý đồ đạc cho đám cưới .”A ~Thì ra là như vậy. “Ta còn tưởng rằng, các ngươi vừa rồi ở phòng vệ sinh, hai người....”Trương Long Khúc lấy cánh tay chỉ chỉ Tô Na trước bồn rửa mặt, vừa chỉ chỉ tẩu tử Tô Đình. Hai người bọn họ nhìn nhau, cười phá lên. “Ngươi cái thằng nhóc, xem ra tuổi còn nhỏ mà đã biết nghĩ lung tung rồi.” Tô Na mở miệng nói. “Còn không phải tại các ngươi mỗi ngày bày trò trêu ta, cả trường ai cũng thấy.”Tẩu tử Tô Đình ở bên cạnh che miệng cười trộm. “Đi, Long! Về phòng đợi đi, ta đi giúp Tô Na tỷ sửa lại tóc.”Trương Long lập tức quay người đi về phòng ngủ chính. Nhân lúc này vừa vặn đi xử lý mấy món đồ khắc phù văn. 500 cấp phù văn khối thần cấp! Cái này nếu đổi thành sách kỹ năng thì không biết sẽ mạnh cỡ nào. Trương Long lấy ra sách khắc phù văn của ma pháp sư (trống không), đặt lên giường rồi bắt đầu dùng thần khắc bút vẽ phỏng theo. Ngón tay xoạt xoạt xoạt ! ————Một giờ....Hai canh giờ!....Đến tận bốn tiếng sau. Trương Long mới thở phào nhẹ nhõm. “Phù văn 500 cấp bên trong nhiều phù văn quá đi, 4 giờ mới vẽ được một phần tư...” Mà đây là còn do mình có sẵn module, nếu để tự mình nghiên cứu thì có lẽ mất cả năm trời cũng khó thành công. Khó trách trước đây Phong Thanh Dương lão sư có nói, tạm thời không cần xem xét bản gốc! “Thôi, tiếp tục cố!”Tối nay nhất định phải cố cho ra kỹ năng này. Lại thêm bốn tiếng nữa. Ngoài phòng khách vang lên tiếng của tẩu tử Tô Đình. “Long, ăn cơm thôi!!!”“Được rồi, tẩu tử, ta ra ngay!”Trương Long cất đồ dùng kỹ lưỡng, ra khỏi phòng, mùi thịt ba chỉ thơm nức mũi lập tức xộc vào. “Tẩu tử, không phải nhà mình hết thịt ba chỉ rồi sao? Lại đi chợ rồi.”Trương Long tiến đến trước bàn, lén lút lấy tay phải nhặt một miếng thịt ba chỉ dính nước canh đưa vào miệng. Thơm quá! Ngon quá...Tẩu tử làm vẫn là ngon nhất, mình làm toàn một đống...“Đi rửa tay đi Long! Lần sau không cho ăn vụng nữa.”“Vâng ~! Biết rồi!”Chỉ có tẩu tử nói thì Trương Long mới nghe. Ở trước mặt tẩu tử, mình mãi là đứa bé nhỏ. “Tẩu tử, đây là gì thế? Thơm quá đi!”Trương Long tiện tay bưng một bát đồ ăn giống như canh tam tiên từ nhà bếp đi tới. “Đó là đồ biển Thanh Sam lão sư mang từ Hải Luân Đặc Khu về, nghe nói rất mềm giống nấm hương, gọi là bào ngư lớn thì phải.”“Lát nữa ăn thử xem!”Sau khi đã bày hết đồ ăn lên bàn. Tô Na tỷ cũng từ trong phòng đi ra, tóc ngắn của nàng trông càng có thần thái hơn, ít nhất là không có vẻ trẻ con nữa. “Tới tới tới, mọi người ngồi xuống đi! Kẻo lát đồ ăn nguội.”“Được rồi, ta đói bụng lắm rồi, ta ăn đây.”“....”“Long, khoan đã, hôm nay bữa cơm này là tiệc chia tay Tô Đình tỷ của con đấy, sáng mai tỷ ấy sẽ đi chỗ tỷ của tỷ ấy, về sau có thể không về nữa .”Tô Đình cầm một chai rượu vang đỏ hôm nay mới mua, rót cho mỗi người một chút. “Hôm nay đặc biệt một chút, Long, con cũng uống một chút đi! Rượu này cồn không cao lắm.”Trương Long vẫy tay che chén lại. “Sao thế?? Hôm nay không nể mặt Tô Na tỷ con à! Không uống chút nào à??” Tô Na hơi cau mày nói. “Có lẽ là trẻ con không thích uống rượu, không thích mùi này thôi!”Tô Đình nghĩ lại thấy cũng đúng, thôi vậy, rồi lại ngồi xuống, dù sao Trương Long còn nhỏ, uống ít chút cũng tốt. Đừng có như lão ba, trở thành sâu rượu. Nhưng ngay lúc này. Trương Long trực tiếp đứng lên, chẳng nói chẳng rằng đi thẳng vào giữa phòng. Tô Na và Tô Đình đều ngơ ngác. Thằng nhóc này làm gì vậy?? Lúc nãy còn đang khen đồ ăn ngon cơ mà?? Sao đột nhiên lại không ăn? “Tẩu tử, hồi nãy có phải em nói năng nặng lời không, Trương Long có vẻ giận rồi.” Tô Na lo lắng nói. Mấy ngày nay mình ở nhà Trương Long tuy cũng cùng tẩu tử chia sẻ việc nhà, cũng đưa tiền sinh hoạt phí... Nhưng mà lại làm chủ nhân nơi này không vui thì cũng không hay. “Không sao, nhóc con này giờ phản nghịch rồi! Tối nay em sẽ dạy dỗ nó một chút....”“Chúng ta ăn trước đã!”Tẩu tử nâng chén rượu, vừa định mở miệng chúc phúc thì. Trương Long đột nhiên hô lớn. “Tẩu tử, chờ đã! Cái rương ca ca giấu rượu ở đâu?”“A, ta thấy rồi!”Trương Long trực tiếp rút ra một bình, tay trái cầm rượu, tay phải cầm chậu rửa mặt, lao ra khỏi phòng. Cảnh tượng quỷ dị này trực tiếp khiến Tô Na và Tô Đình trố mắt. “Trương Long (méo âm)!!”Tô Na đột nhiên đứng lên, chỉ vào Trương Long, gắt lên. “Ta chỉ bảo ngươi làm tiệc chia tay thôi, có ai bảo ngươi chuẩn bị cho ta tống chung đâu!”“Ngươi không muốn thấy ta thì ta đi là được, cần gì phải dùng cái chậu rửa mặt đựng rượu tiễn ta đi.”Vừa nghe xong. Tô Đình lập tức ôm bụng cười lớn. Đại khái là trẻ con đang phản nghịch .....Nàng còn tưởng rằng Trương Long chuẩn bị quà gì cho Tô Na nên mới vào phòng, dù sao cậu ấy và Thanh Sam quen nhau quá mà, biết chuyện Tô Na sắp đi thì cũng không có gì ngạc nhiên. Nhưng mà nàng không ngờ chính là....Nhóc con này, vừa nghe đến tiệc chia tay cho Tô Na liền vội đi lấy cái chậu rửa mặt ra đựng rượu. Cười chết mất. “Tô Na tỷ, có câu nói rất hay, mời thần dễ đưa thần khó! Ngày mai tỷ đi thì em phải bày một bữa tiệc tiễn biệt linh đình mới được! Tiễn tỷ lên đường!”Trương Long nghiêm túc rót đầy rượu vào chậu. “Nào tẩu tử, Tô Đình, chúng ta uống!!”Uống cái mả cha ngươi....“Đây là đưa ta đi hay là đưa ta khai tiệc a!.....”“Cũng như nhau thôi đừng nói nhiều, ý tại tâm.”Trương Long bưng chậu rửa mặt ừng ực ừng ực.....Cái rượu này không nuốt trôi thì cũng phải cho nó cạn, một giọt đổ ra thì Trương Long coi như là chướng mắt Tô Na tỷ rồi. Chẳng mấy chốc. Cái chậu rửa mặt này so với lúc nãy còn sạch hơn. “Trương Long, ta nhìn ra được rồi! Tình cảm của ngươi chân thành quá đó, chí ít là trong chuyện tiễn ta đi thì.....”“Đương nhiên!”Trương Long ngồi xuống bắt đầu ăn. Thịt ba chỉ, bào ngư, tôm hùm lớn... Mấy món này ăn gì cũng thấy ngon hết. Dù sao thì cũng là Tô Na tỷ Đại Thần sắp đi rồi, tâm trạng Trương Long tốt hơn nên ăn cũng ngon miệng hơn. Chỉ là, thời gian trôi đi....Trương Long cảm thấy đầu óc có chút nóng, hơi choáng! “Tẩu tử, rượu này sao nặng đô thế? Đây là rượu gì vậy?”Cậu lắc đầu mạnh, giờ trong mắt cậu, tẩu tử có năm bóng người, còn đang xoay tròn nữa. Tô Đình cầm chai rượu lên, phủi lớp bụi trên chai. Chai rượu này tên là....“Vui thích kình rượu!”Phía dưới còn một dòng chữ nhỏ. Xem ra là do Trương Quang Diệu viết hồi trước. [Uống vui thích kình rượu, ba ngụm thành một (chú...)]
Bạn cần đăng nhập để bình luận