Tẩu Tử Chúc Phúc! Ta Giận Mở 90 Triệu Ức Điểm Kỹ Năng

Chương 132: Chiến Tranh Học Viện thật chơi tài nguyên nghiêng! Thần cấp đạo cụ: Tiên tri trường hà người dẫn đường

Chương 132: Học viện Chiến Tranh thật sự ưu ái tài nguyên! Đạo cụ thần cấp: Tiên tri trường hà dẫn đường Phòng thẩm vấn bên ngoài. Thư ký Văn đưa báo cáo kết quả điều tra lần này cho hiệu trưởng Cố. "Hai người bọn họ ở bên trong!! Nhưng mà..." "Không có kết quả đúng không?" Hiệu trưởng Cố dường như đã đoán trước tình huống này. "Đúng vậy! Trước mắt chỉ có thể tra ra hai người bọn họ gia nhập phe ác ma....Nhưng không loại trừ còn có người khác!!" Thư ký Văn giơ tay phải lên, ngón trỏ biến thành màu đen, đẩy gọng kính trên sống mũi. "Ngươi bị hắc ám phản phệ?" Hiệu trưởng Cố nhìn ngón trỏ của thư ký Văn hỏi. "Có lẽ vậy! Trong quá trình điều tra không cẩn thận chạm đến cấm kỵ hắc ám của bọn chúng, bất quá không vấn đề gì...." "Ngươi về nghỉ ngơi trước đi, chuyện kế tiếp ta xử lý!" Hiệu trưởng Cố truyền một luồng năng lượng vào cơ thể thư ký Văn, bức luồng năng lượng đen ra ngoài, ngón tay của thư ký Văn mới trở lại bình thường. "Trương Long! Đi! Chúng ta vào trong....." Tiến vào phòng thẩm vấn. Lúc này thầy Băng và thầy Dai đã rơi vào trạng thái điên cuồng, vẻ mặt hoàn toàn không giống người bình thường. "Áp chế năng lượng!" Hiệu trưởng Cố vung tay lên, toàn bộ phòng thẩm vấn được bao phủ bởi năng lượng xanh hùng hậu, khí tức ác ma trong người thầy Băng và thầy Dai cũng bị đè nén xuống. Một lúc sau, khuôn mặt họ mới xuất hiện sắc thái của người. Bốn người im lặng ngồi bên một chiếc bàn. Hiệu trưởng Cố đưa cho thầy Băng một chai Coca. "Uống đi! Cái này có lẽ là chai Coca cuối cùng mà ngươi uống được đấy!" "Cám ơn!" "Không cần cảm ơn!" Thử! ———— Thầy Băng vặn nắp chai, uống một ngụm lớn, rồi mới nhìn sang thầy Dai bên cạnh. "Hối hận sao? Băng Thanh Ngọc! Cảm thấy mình quyết định sai lầm rồi sao? Không! Ngươi không sai!!" Ánh mắt tà ác của thầy Dai đã mất đi chút nhân tính nào. Thầy Cố ngắt lời: "Thầy Đới Mưu Mưu, phiền ngươi nói một chút, gia nhập ác ma rốt cuộc có lợi gì cho ngươi? Xem có thể lay động ta không!" Ngực thầy Dai phập phồng, hừ lạnh một tiếng. "Cố Thành! Nhân tộc đã không có tương lai....Ngươi chẳng lẽ không nhìn ra sao??? Ma Thần đang hồi phục! Một khi phe ác ma vào thời kỳ thịnh vượng, nhân tộc chắc chắn diệt vong, đến lúc đó ngay cả thần giới cũng khó tránh khỏi tai họa này!" "Nhân tộc ngay cả ngưng tụ thần cách cũng không làm được, đừng nói gì đến thành thánh, thành thần!! Chỉ có gia nhập phe ác ma mới có tương lai hơn!" Thầy Dai cuồng loạn gào thét với hiệu trưởng Cố. Hiệu trưởng bình tĩnh lấy từ trong túi quần ra một hộp tẩu, châm một điếu lên hút một hơi. "Thầy Dai, ta bảo ngươi lay động ta, không phải để ngươi trào phúng ta!" "Với lại ngươi cũng không cần phải khẩn trương như vậy, các ngươi thật sự đoán được tương lai sao?? Nếu vậy thì các ngươi đã không cần huy động nhân lực vì một người như Trương Long, ta nói đúng không?" Giọng hiệu trưởng Cố cao lên, đưa điếu thuốc hút dở cho thầy Dai. "Hút một hơi cuối không?" "Phỉ nhổ!!" "Vậy thôi." Hiệu trưởng Cố thu điếu thuốc, tiếp theo trong chớp mắt, ánh mắt ông trở nên sắc bén. "Thầy Đới Mưu Mưu, ta muốn biết các ngươi rốt cuộc có quan hệ gì với pháp sư linh hồn? Trận chiến này rốt cuộc có phải cuối cùng đều thất bại không?" Đáp án này từ thời thi đại học, hiệu trưởng Cố vẫn muốn biết. Với thực lực Trương Long đã thể hiện trên không trung, pháp vương Khô Kiệt không thể nào không biết tỷ lệ thắng của trận tiêu diệt này.... Cho dù có Ma Long trấn giữ phía sau, tỷ lệ thắng của họ cũng không quá 5 thành. Với lại sau khi Trương Long trở về, hai tên phản đồ bọn họ cũng sẽ âm thầm quan sát, đáng lẽ đã phải báo thực lực mới nhất của Trương Long cho pháp vương Khô Kiệt. Nói thật.... Trận chiến này mặc dù thắng, nhưng vẫn đầy sơ hở....Nếu là mình là pháp vương Khô Kiệt, tuyệt đối không mở trận tiêu diệt vào lúc đó. "Ta rất khó tưởng tượng một trận chiến hàng triệu ác ma, cuối cùng chỉ có mấy tiểu lâu la bên cạnh pháp vương Khô Kiệt còn sống." Lúc này, Băng Thanh Ngọc thở ra một hơi: "Hiệu trưởng, còn Coca đá không?" "Đương nhiên!" Hiệu trưởng Cố đưa thêm, "Chúc mừng ngươi, đây mới tính là chai Coca đá cuối cùng của ngươi." Băng Thanh Ngọc gật đầu buồn bã. "Thật xin lỗi, thầy Đới Mưu Mưu! Thừa lúc ta còn chút nhân tính, ta vẫn muốn làm người mình, hiện tại ta không truy cầu thành thần nữa!" Ánh mắt thầy Đới Mưu Mưu ngưng lại, mắng Băng Thanh Ngọc là phản đồ ác ma. Thái độ thay đổi nực cười này khiến Trương Long nghe thấy mà buồn cười. "Hiệu trưởng, pháp vương Khô Kiệt là người đưa ra kế hoạch, còn pháp sư linh hồn mới thực sự là người thực thi, bao gồm cả xâm lấn hủ bại trước đây, dung hợp ba bộ, chiến dịch Ngõa Đồ Khu... Các loại, đều là pháp sư linh hồn chuẩn bị cho pháp vương Khô Kiệt." Nghe vậy, trong lòng hiệu trưởng Cố đã định hình sơ bộ về pháp sư linh hồn. "Vậy pháp trận cuối cùng là sao?" Sau câu hỏi của hiệu trưởng Cố, thầy Đới Mưu Mưu suýt chút nữa đã lật bàn. Nhưng ngay sau đó, sát ý bùng nổ trên người hiệu trưởng Cố, ông tức giận nhìn thầy Đới Mưu Mưu, "ngươi đừng ép ta giết ngươi ngay bây giờ!" "Ngươi nói tiếp đi, thầy Băng!" "Ừ! Pháp trận cuối cùng là để thu thập linh hồn, còn hắn thực sự muốn thu thập linh hồn nhân tộc hay linh hồn ác ma thì ta không biết... Ta càng không biết hắn sẽ dùng những linh hồn này để làm gì..." Hiệu trưởng Cố hít một hơi thuốc sâu. Trong ánh mắt lộ ra một thứ tình cảm khó nói. "Một câu hỏi cuối cùng, nhân tộc còn bao nhiêu phản đồ? Địa điểm tập trung của các ngươi ở đâu?" Sau câu này, thầy Đới Mưu Mưu bỗng nhiên cười, cười ngông cuồng, ngay cả thầy Băng Thanh Ngọc cũng xuất hiện tình huống điên cuồng lần nữa. "Cố Thành, ngươi nghĩ chuyện này nên hỏi ta sao??? Ha ha ha ha ha!!!" Nghe vậy, đồng tử Cố Thành co rút lại..... "Chúng ta đi thôi, Trương Long....!" "Hả?? Hỏi xong rồi sao?" "Không! Tác dụng áp chế năng lượng đã hết, họ sắp biến thành ác ma rồi! Tiếp tục hỏi cũng không có ý nghĩa gì." "Vậy họ sẽ bị xử lý thế nào?" "Nếu không có gì bất ngờ, sẽ giao cho bên sở nghiên cứu, giải phẫu bọn họ, rồi phân tích tế bào!!...." Á ~! Trương Long không kìm được rùng mình. Học viện Chiến Tranh này, bên ngoài là học viện, nhưng ai nấy đều là sát thủ, thật là lạnh lẽo. "Đúng rồi, hiệu trưởng Cố, vừa rồi câu nói cuối cùng của thầy Dai có ý gì?" Trương Long kinh ngạc hỏi. Hiệu trưởng Cố nói: "Ta đoán là chuyện này có thể liên quan đến một biến động quan trọng từ rất lâu trước đây.... Vì chỉ có biến động quan trọng như vậy mới khiến nội bộ nhân tộc xuất hiện sơ hở, nhờ đó ác ma mới có thể cắm rễ trên lãnh thổ của nhân tộc....Mà câu nói cuối cùng của thầy Dai, ý của nàng là việc ác ma cắm rễ đều do chính chúng ta tạo ra!" Đến đây, thầy Cố hít sâu điếu thuốc trong tay, ánh mắt trống rỗng như đang nhớ lại những cuộc chiến mấy năm qua, chốc lát sau, ông dập điếu thuốc lên thùng rác sắt bên cạnh, vò nát. "Hiệu trưởng Cố, liệu có liên quan đến trận chiến vực thẳm ác ma mà anh trai anh tham gia trước đây không?" "Anh trai của ngươi?? Ngươi nói là Trương Quang Diệu à.....Có lẽ có khả năng đó! Nhưng vẫn phải xác nhận lại mới được...." Thầy Cố ngẩng đầu nhìn xa xăm, lạnh nhạt nói: "Bất quá Trương Long.....Hiện tại phe ác ma đã coi ngươi là cái gai trong mắt, sau này ngươi hành động phải cẩn thận! Còn có pháp sư linh hồn nữa....Ta nghi ngờ cả trận chiến dịch này đều do một mình hắn mưu kế, hắn hãm hại pháp vương Khô Kiệt và hai ác ma cấp 90 khác. Ta tuy không biết hắn thu thập linh hồn ác ma có tác dụng gì, nhưng ta dám khẳng định, đây chắc chắn là một âm mưu lớn hơn." "Ta đã biết, hiệu trưởng Cố!" "Đi thôi!! Cùng ta đến sảnh học thuật." Trương Long ngẩn người. "Đi đó làm gì?" Hiệu trưởng Cố gõ vào đầu Trương Long một cái. "Cậu nhóc này....Trước đây chẳng phải đã nói cho cậu rồi sao, học viện Chiến Tranh sẽ ưu ái tài nguyên mà?? Đương nhiên là cho cậu chút vật hữu dụng rồi!!" "Ra là vậy...Ta còn tưởng là phải dựa vào chính mình đi đoạt chứ...." "Thằng nhóc thối tha, ngay cả việc cậu thả con rồng kia ra, chắc cũng không mấy ai cướp thắng cậu đâu...." Trương Long cười. Lập tức, theo hiệu trưởng Cố đi đến sảnh học thuật! Dọc đường đi. Không biết có phải vì đi theo hiệu trưởng Cố không mà học tỷ học trưởng đi ngang qua đều xôn xao bàn tán. "Các người nhìn kìa, hình như đó là giám sát viên chiến lực của kỳ thi đại học năm nay, đúng là đẹp trai mà.... Da mịn thịt mềm còn chưa trải qua rèn luyện gì." "Trương Long...đi theo sau lưng hiệu trưởng Cố, chắc là Trương Long vào ban chiến thần năm nay." "Là cậu ta à..."
Thảo nào hắn có thể gia nhập chiến thần ban, cấp 141 mà có được ba cái giai đoạn Thiên Ma Long...Đơn giản là quá kinh khủng!”“Không! Ngươi sai rồi, là đạt được hắc ám lực lượng cùng vực sâu lực lượng, cường hóa 200 cấp Thiên Ma Long cơ...”“Hắn lúc cuối đánh một chiêu không bao giờ bị đánh trúng sau lưng, đẹp trai nổ trời... Cũng không biết trong đám học sinh mới năm nay, hắn đứng thứ mấy?”“Đại ca?? Gia hỏa này đánh ra cả mấy chục tỷ sát thương, ngươi còn hỏi hắn đứng thứ mấy?? Chắc chắn là số một rồi!”“Cũng chưa chắc, mấy con quái vật trong chiến thần ban, ai mà chẳng có năng lực bất chấp cơ chế!! Còn một tên quái thao tác nữa.. Đơn giản là không ai bình thường được!”“.....”Trên đường trong học phủ, chỉ cần học trưởng hay học tỷ đi ngang qua đều không nhịn được mà thốt lời khen ngợi về Trương Long. “Xem ra ngươi rất được hoan nghênh đấy!”“Đều do Cố Giáo Trưởng quá đẹp trai thôi mà.....”“Ha ha ha ha! Tiểu tử thối, biết ăn nói đấy..”Học thuật đại sảnh. Bên trong phòng làm việc riêng của Cố hiệu trưởng. Ngoài Cố hiệu trưởng và Trương Long, còn có một lão sư khác đang đứng ở đó....Một người một mắt bị mù, độc nhãn nhân: Lê Ương. “A? Lê lão sư, ông đến đây sớm vậy sao??” Cố hiệu trưởng nói. “Ta cũng vừa mới tới thôi.” Lê Ương ngồi trên ghế salon nhìn Trương Long, đánh giá hắn một hồi rồi mới lên tiếng, “Cố hiệu trưởng, hắn là Trương Long?? Ông nhất định muốn giao thứ kia cho hắn, để hắn đi thử sao???”Trương Long hơi choáng váng. Thứ gì cơ?? “Đương nhiên! Ta cảm thấy có thể để hắn đi thử! Thực lực của hắn hoàn toàn đủ, có lẽ thật sự có cơ hội lấy được thứ đó đấy.....”Cố hiệu trưởng ngồi xuống ghế của mình, sau đó liền hướng ánh mắt về phía Trương Long. “Ngồi đi, Trương Long, đây là Lê Ương, Lê lão sư, cũng là hệ tiên tri, hôm nay ta gọi ngươi tới cũng là muốn cho ngươi một đạo cụ liên quan đến tiên tri.”Trương Long gật đầu, trước là lễ phép hỏi chào Lê Ương lão sư một tiếng, rồi mới ngồi xuống ghế salon. “Lê lão sư, đưa đồ cho hắn đi.”Lê Ương tuy có hơi do dự, nhưng đạo cụ trong tay ông quả thực vẫn chưa phát huy tác dụng. Suốt bao năm qua không chỉ không tìm được cách đột phá phó bản, mà cũng không đợi được đạo cụ mở ra. “Cho cậu này! Trương Long học sinh.”Sau khi Trương Long nhận lấy đạo cụ từ tay Lê Ương lão sư, Cố hiệu trưởng nói: “Đây là Thần cấp đạo cụ 【Tiên tri trường hà người dẫn đường】, cũng là thứ mà Học Viện Chiến Tranh vô tình lấy được cách đây vài năm... Nghe nói bên trong có những thứ đặc thù có thể cường hóa kỹ năng tiên tri hoặc đại loại như thế ....”“Lần này nghe Lão Điền nói lại với ta, ngươi có một sinh vật triệu hồi chính là tiên tri, có thể thực hiện thôi diễn tiên tri!!”“Cho nên ta đưa đạo cụ này cho ngươi!! Bọn lão già này bọn ta cũng không thể cứ mãi ở bên cạnh ngươi được, ngươi cường hóa tiên tri thì trong lúc mấu chốt cũng sẽ giúp ích cho ngươi thôi.”【Chúc mừng ngươi, nhận được Thần cấp đạo cụ: Tiên tri trường hà người dẫn đường!】
Bạn cần đăng nhập để bình luận