Tẩu Tử Chúc Phúc! Ta Giận Mở 90 Triệu Ức Điểm Kỹ Năng
Chương 108: Trương Long ( sinh khí )!!!! Đây chính là ngươi điểm bữa ăn? Điểm ba cái tiểu khí cầu?
Chương 108: Trương Long (sinh khí)!!!! Đây là ngươi gọi món hả? Gọi ba cái bóng bay nhỏ? “Đây không phải là tin tức xấu, nó luôn muốn giết Trương Long!” Nhưng vấn đề thực sự là... Tiếp theo Thiên Ma Long, hắn định giết thế nào? Bằng cách gì? “Bạch Lão, chúng ta cố gắng hiểu động cơ tiếp theo của Thiên Ma Long, nhưng từ đầu đến cuối không có tiến triển…” “Sách ~ vậy thì khó rồi….” “Bạch lão…! Ta có nên nói chuyện này cho đội trưởng Thạch Trường An không?” Bạch Lão suy nghĩ một chút rồi nói: “Tạm thời không cần! Chờ chúng ta điều tra rõ ràng rồi nói!” Nếu như tùy tiện báo cáo tin tức lên, chỉ có thể khiến các bộ phận lớn đưa ra quyết sách sai lầm. Một khi Thiên Ma Long tạm thời thay đổi sách lược, vậy bọn họ chỉ có thể vất vả ứng phó. “Lý Minh! Ngươi tiếp tục đi ra bên ngoài Thiên Đô Khu, nghĩ cách tìm hiểu về động thái tiếp theo của Thiên Ma Long, cố gắng làm rõ tình hình…” “Vâng, Bạch Lão!” “Lời Hứa và Lưu Viện Viện, ngày mai các ngươi đi một chuyến đến Ngõa Đồ Khu hỗ trợ hoàn thành một vài kế hoạch mở rộng…” “Vâng!” “Vâng!” Sau khi sắp xếp đơn giản một chút kế hoạch. Bọn họ cũng đều đi nghỉ ngơi… Còn giờ phút này. Trong khách sạn thiên mệnh. Trương Long vẫn đang kịch chiến với Mộ Bạch Chúc. Mấy hiệp xuống, Trương Long quả thực bị Mộ Bạch Chúc hành hạ cho sống dở chết dở. Lúc đầu hôm nay đi dạo phố một ngày, đã đủ mệt mỏi rồi, ban đêm còn phải hoạt động cường độ cao, ai chịu nổi. “Đồ Trương Long thối tha! Ngươi mau lại đây nằm xuống cho ta, hôm nay ta phải cho ngươi xem Phật Sơn Vô Ảnh Cước của ta!” Mộ Bạch Chúc nhấc gối đầu lên ném về phía Trương Long. Trương Long lại sử dụng 【Thất Tinh Nghịch Chuyển Khiêu】 để né tránh. “Chúc Chúc! Ta thật sự không cố ý mà!!...” “Vậy ngươi chính là cố ý…” “Ta thật sự không cố ý…” “Vậy ta mặc kệ, ngươi qua đây, ta đảm bảo không đánh ngươi…” Mộ Bạch Chúc đã lấy ra vũ khí của mình, cây thập tự giá. Trán Trương Long toát mồ hôi lạnh. Không đến mức… Thật không đến mức… Cộc cộc cộc! ———— Lúc này, cửa phòng bị gõ vang. Trương Long và Mộ Bạch Chúc liếc nhau một cái. “Chắc chắn là người mang đồ ăn tới… Để ta đi mở cửa!” “Chúc Chúc, ta mời nàng ăn khuya!” Hiện tại là 12 giờ đêm, một số khách sạn sẽ có bữa ăn khuya, điểm này Trương Long vẫn khá rõ. Ví dụ như đồ nướng, cá nướng, tôm… Tóm lại nhiều món, ăn ngon là được. Mở cửa ra. Trương Long chuẩn bị đón luồng hương thơm xông vào mũi, kết quả… Ngoài cửa không có một ai. Kỳ quái… Chẳng lẽ vừa rồi ta nghe nhầm sao? Trương Long có chút khó hiểu. Hắn chuẩn bị gọi điện thoại xuống quầy lễ tân hỏi tình hình. Nhưng lúc này, giọng của Mộ Bạch Chúc từ dưới chân vang lên. “Đây là ngươi nói đồ ăn đưa tới hả?” Trương Long cúi đầu nhìn. Không biết từ khi nào, trên tay Mộ Bạch Chúc lại có một tấm thẻ, còn có hai ba cái “bóng hẹp hòi”. Trên thẻ chỉ có mấy hình thỏ con, phía dưới là một loạt số. Giống như là… Về phần bốn số cuối là cái gì, Trương Long thật sự không nhìn rõ. “Đây là ngươi gọi món? Gọi ba cái bóng bay nhỏ?” Mộ Bạch Chúc khí thế hừng hực truy hỏi, dồn Trương Long đến góc tường. Cái này cái này cái này… “Chúc Chúc, nàng tin ta hay là tin khách sạn này?” Trương Long hỏi. Mộ Bạch Chúc hừ lạnh một tiếng. “Ta tin ta!” Tách! ———— Đèn trong phòng bỗng nhiên tắt. Tối quá! Tiếp theo ngay lập tức là tiếng xé túi bóng hẹp hòi của Mộ Bạch Chúc. “Chúc Chúc….” “Suỵt! Ngươi bị ta bắt rồi! Người bị bắt là phải chịu phạt…” Hai giờ sáng. Vì trên người toàn vết cào, Trương Long bị ép đứng dậy dội một ca nước lạnh. Miễn cưỡng có thể làm dịu vết đau trên người. “Mộ Bạch Chúc này cũng thật là, rõ ràng là đại tiểu thư Mộ gia, vậy mà khi đánh nhau giống như một con dã nhân vậy.” Điều kỳ lạ nhất là... Nàng còn phóng thích kỹ năng sữa đảo ngược. Cũng may là mình kịp thời mở hư hóa… Nếu không thì hôm nay chắc chắn bị hút khô… Trương Long nhìn ba quả bóng trong thùng rác, bất đắc dĩ thở dài. “Hay là sớm đi ngủ thôi, hy vọng ngày mai có thể tìm được vị trí của mệnh cung.” Có thể đúng lúc hắn chuẩn bị rời phòng vệ sinh. Một tiếng gọi nhẹ từ ngoài cửa truyền đến. “Mau lên đây!...” “Mau lên đây! Ta vẫn luôn đợi ngươi!...” “Đừng để chúng ta đợi quá lâu...” Âm thanh du dương, như từ một nơi rất xa truyền đến, nhưng lại như vọng ra từ trong phòng. Nghe kỹ một chút. Trương Long dám khẳng định giọng này tuyệt đối không phải của Mộ Bạch Chúc. Chẳng lẽ khách sạn này có ma? 【 Nhắc nhở! Ngươi đã nhận được sự nhìn chăm chú của thiên mệnh chi thần. 】 【Nhận được chìa khóa thông hướng mệnh cung, có muốn đi ngay không? 】A??? Một đêm chưa qua, vậy mà lại đạt được vị trí của mệnh cung. Trương Long trong lòng chợt kinh ngạc một chút. Hắn tìm kiếm kiện đạo cụ thiên mệnh thứ ba lâu như vậy, không ngờ thật sự tìm được ở đây. Thật sự quá tốt. “Vào!” Trương Long hiện tại đã không còn chút bối rối nào. Trước tiên cứ lấy được đạo cụ thiên mệnh về tay rồi nói sau... Chỉ trong chốc lát. Trước mắt hắn xuất hiện con đường dẫn lên những đám mây… “Mau lên đây!” “Nhanh đến phía trên này…” “Đừng để chúng ta đợi quá lâu.” Âm thanh đó lại vang lên lần nữa. Trương Long lập tức bước đi về phía đám mây. Sau đó. Trong phòng Mộ Bạch Chúc cũng mở mắt ra, nhưng có một điểm khác là... lần này hai mắt nàng được tô điểm bằng ánh sao ngân hà màu trắng, quanh thân đều được bao bọc bởi một lớp năng lượng mà mắt thường có thể thấy… Nếu như bị người khác trông thấy, chắc sẽ nghĩ đây là Son Wukong đã tiến vào Bản Năng Vô Cực… Nàng lẩm bẩm hai câu gì đó rồi lại nằm xuống ngủ thiếp đi. Tựa như một giấc mơ… Cùng một thời điểm. Ở trấn nhỏ thiên mệnh. Vì Trương Long nhận được chỉ dẫn của thiên mệnh nữ thần, giờ đây trong trấn nghi thức pháp trận lóe lên ánh sáng nhàn nhạt. “Trưởng trấn, trưởng trấn! Không ổn rồi, ngài mau nhìn pháp trận thiên mệnh kìa! Nó bắt đầu lóe sáng rồi.” “Chắc chắn là thiên mệnh nữ thần chuẩn bị ban phúc, đây chính là chuyện tốt a! Đã nhiều năm như vậy cuối cùng cũng chờ được, ha ha ha ha.” “Nhanh đi thông báo cho tất cả những người tham gia nghi thức chuyển chức lần này, toàn bộ tiến vào trạng thái chuẩn bị.” “Ngoài ra hãy thả tin tức ra ngoài, thiên mệnh nữ thần sắp ban phúc.” “......” Trưởng trấn đứng ở trước cửa sổ nhà mình, trong mắt lộ ra vẻ hưng phấn khó nói. Từ khi trấn nhỏ thiên mệnh được thành lập đến nay, duy chỉ có năm nay pháp trận thiên mệnh có phản ứng. Xem ra cuốn sách bát tự thiên mệnh không trọn vẹn kia đều là thật. Thời điểm pháp trận thiên mệnh phát sáng, chính là thời điểm thiên mệnh nữ thần chiếu cố…. Thật là ngày không sinh ta Quảng Đại Trí a! Trưởng trấn nhìn pháp trận thiên mệnh trên bầu trời, giờ đây chỉ lặng lẽ chờ ngày mai đến nghi thức thiên mệnh…
Bạn cần đăng nhập để bình luận