Ta Đều Giả Đỉnh Lưu, Thật Đỉnh Lưu Độ Thuần Thục Mới Đến
Chương 209: Đại ngôn mới bao nhiêu tiền, chơi cái gì mệnh a!
**Chương 209: Đại ngôn được mấy đồng, liều mạng làm gì!**
"Đã lâu không gặp."
Tống Hòa cười chào hỏi.
Ngoại hình của Lạc Văn Hi trong giới giải trí hiện nay rất có sức cạnh tranh.
Nói cách khác, cho dù năng lực nghiệp vụ không tốt, dựa vào nhan sắc sớm muộn gì cũng có thể đạt tới đỉnh cao của giới lưu lượng.
Gần như đi đến đâu cũng có thể trở thành tiêu điểm.
Nhưng đạo diễn Trương Mưu chọn diễn viên chắc chắn không chỉ đơn thuần nhìn nhan sắc.
Quan trọng hơn là nhìn xem đối phương có tiềm chất đặc biệt trước ống kính máy quay hay không.
Sau khi hàn huyên vài câu.
Có nhân viên công tác tới thông báo bọn họ vào vị trí, chuẩn bị đi thảm đỏ.
Trương Mưu dẫn theo đoàn làm phim 《 Anh Hùng 》 đi qua.
Mà lúc này, cách bọn họ không xa.
Liêu Tuấn Hách, một thân tây trang Cổ Kỳ, nhìn thẳng về phía bên này.
Chỉ là sau khi nhìn thấy Tống Hòa, sắc mặt lập tức có chút biến hóa.
Có thể nói hôm nay hắn đã chuẩn bị không ít thời gian.
Vô luận là tạo hình hay trang phục của mình, bao gồm cả nữ diễn viên CP sẽ cùng mình đi thảm đỏ, gần như đều được thiết kế tỉ mỉ.
Chính là vì có thể tại thảm đỏ lần này chiếm được sự chú ý và lưu lượng nhất định.
Đương nhiên, trước đó hắn vốn cho rằng có thể vững vàng vượt qua Tống Hòa một bậc.
Sau khi nhìn thấy Tống Hòa, chợt có chút mất tự tin.
Trước kia, hắn chắc chắn sẽ không để Tống Hòa vào mắt.
Thế nhưng trong khoảng thời gian này luôn bị hắn ở trên mạng đè đánh, dần dà tâm tính đã mất cân bằng.
Thậm chí hắn còn có loại ảo giác, đối phương so với mình còn giống đỉnh lưu hơn.
Quá đáng hơn là, bên cạnh hắn hiện tại còn có Lạc Văn Hi.
Trong thời gian này, nhiệt độ lưu lượng của Lạc Văn Hi bùng nổ.
Nếu hai người kia cùng nhau đi lên thảm đỏ, ngày mai chắc chắn lại lên trang đầu.
Sắc mặt hắn hơi khựng lại, sau đó quay đầu nhìn về phía người quản lý bên cạnh.
"Lạc Văn Hi không phải đoàn làm phim 《 Anh Hùng 》, sao lại đứng cùng hắn vậy?"
Người quản lý bên cạnh nghe vậy cũng nhìn sang.
Dù sao hắn cũng không phải vạn năng, cho nên rất nhiều tin tức cũng không biết.
Nhưng trong giới quan hệ vẫn có chút ít, cho nên người này nhanh chóng lấy điện thoại di động ra gửi mấy tin nhắn.
Rất nhanh liền có được đáp án.
Lạc Văn Hi vừa hết hạn hợp đồng với công ty giải trí cũ, sau đó được mời ký hợp đồng với công ty điện ảnh và truyền hình của Trương Mưu.
Chuyện này tạm thời còn chưa công bố, chỉ có một số ít người trong ngành biết được.
Rõ ràng là muốn đợi đến khi giải Kim Kê kết thúc, mới công bố, Lạc Văn Hi chính thức bước chân vào thế giới điện ảnh.
Một khi được công bố, chắc chắn sẽ có nhiệt độ và lưu lượng cực lớn.
Mà Tống Hòa lần này đứng bên cạnh nàng, dùng đầu gối nghĩ cũng biết, nhất định là có thể kiếm được một đợt nhiệt độ lớn.
Người quản lý: "Chuyện đại khái là như vậy."
Liêu Tuấn Hách hoàn toàn câm nín.
Người này rốt cuộc là chuyện gì vậy?
Thể chất nhiệt độ bẩm sinh sao?
Làm gì cũng có thể lên hot search, tùy tiện đi thảm đỏ cũng có thể gặp được loại cơ hội này?
Chẳng lẽ có hack hay sao?
Ngược lại chính mình, tuy đã trở thành đỉnh lưu, nhưng kinh nghiệm chua xót trên đường chỉ có bản thân mới biết được.
Mỗi ngày cố gắng thức đêm đến khuya, chỉ vì giữ gìn mối quan hệ với mấy kim chủ.
Ăn không dám ăn nhiều, nói không dám nói nhiều, mỗi ngày đều sợ bị chụp lén.
Hơn nữa, thật vất vả mới hoàn thành được hiệp ước đánh cược với công ty.
Bây giờ nhìn lại, không phải cứ tùy tiện là có thể thành công!
Trước đây vì nhiệt độ và lưu lượng, ủy khuất nào mà chưa từng trải qua?
Vậy mà hôm nay, tên trước mắt này lại không tốn chút sức lực nào, ngày nào cũng lên hot search.
Trong lòng Liêu Tuấn Hách cảm thấy rất không công bằng.
Mà lúc này,
Thảm đỏ phía trước đã lần lượt bắt đầu.
Từng đoàn làm phim nhao nhao xuất hiện.
Rất nhanh liền đến lượt bọn hắn.
Lúc này Liêu Tuấn Hách bởi vì tâm tình bực bội, có vẻ hơi mất tự tin.
Vốn ngay từ đầu tập luyện xong dáng đi soái khí, vậy mà đều quên.
Tạo dáng trước ống kính truyền thông cũng không được hoàn mỹ.
Cho đến khi đi đến thảm đỏ, ký tên xong, Liêu Tuấn Hách mới chợt phản ứng được.
Thôi xong!
Góc 45° đẹp trai nhất, cùng bộ Cổ Kỳ cao cấp đắt giá...
Liêu Tuấn Hách choáng váng.
Thời tiết tháng 11 vẫn còn có chút lạnh.
Thời điểm này muốn thể hiện tư thế hoàn mỹ, trừ phi là người mẫu chuyên nghiệp, bằng không rất khó khắc chế gánh nặng trên thân thể.
Kết thúc thảm đỏ, Liêu Tuấn Hách trong lòng tìm lý do cho mình.
Đồng thời cầu nguyện Tống Hòa cũng sẽ vì thời tiết như vậy, mà không thể hiện được điểm sáng nào mới tốt.
Chỉ cần mọi người cùng nhau kéo, vậy thì tất cả đều vui vẻ.
Mà lúc này,
Theo người chủ trì thông báo, cuối cùng đã đến lượt đoàn làm phim 《 Anh Hùng 》.
Dù sao có Trương Mưu cùng Đỗ Minh An, cho nên trong nháy mắt trở thành tiêu điểm của cả khán phòng.
Ánh mắt mọi người đều tập trung lên người của bọn hắn.
Trước khi tới gần hội trường, Liêu Tuấn Hách dừng chân quay đầu nhìn sang bên này.
Mong rằng Tống Hòa đừng phát huy thể chất hot search của hắn.
Nhưng một giây sau.
Vẻ mặt của hắn đờ ra.
Vô số dấu chấm hỏi và dấu chấm than.
Mẹ nó...
...
Bên kia,
Phía sau, Sở Dương và Dương Thiên Chân vẫn chưa thể ra sân, đang cùng đoàn làm phim nói chuyện.
Khi nghe thấy đoàn làm phim Anh Hùng đi lên thảm đỏ, liền nhanh chóng nhìn sang.
Nàng nhìn chằm chằm thân ảnh Tống Hòa, không tự chủ mà khẩn trương lên.
Nói thật, đến bây giờ nàng vẫn chưa yên tâm.
Không đến 50 mét, đường đi chỉ vài phút, nhưng mà bây giờ giống như chạy marathon còn dài hơn.
Trong lòng Dương Thiên Chân thầm niệm, tuyệt đối đừng làm gì xấu.
Máy ảnh của các ký giả bắt đầu tanh tách lóe đèn flash.
Rất nhanh liền từ trên thân Trương Mưu cùng Đỗ Minh An, chuyển tới Tống Hòa cùng Lạc Văn Hi.
Hai người trong nháy mắt hấp dẫn ánh mắt.
Tuy có đại lão ở trước mặt, nhưng không chống nổi buff nhan sắc 1+1>2.
Mà Tống Hòa cũng rất ấm áp giúp Lạc Văn Hi kéo chiếc váy dạ hội dài 2 mét.
Lộ ra vẻ thân sĩ.
Rắc, rắc, rắc.
Đèn chiếu xung quanh điên cuồng lóe lên.
Thấy được cử động của Tống Hòa, Dương Thiên Chân ban đầu hơi nhíu mày.
Nàng ngược lại không ngờ, Lạc Văn Hi vậy mà cũng ở đây.
Bất quá nam minh tinh giúp nữ minh tinh kéo váy, cũng không phải là cử động quá giới hạn.
Hơn nữa ở giữa chụp ảnh tạo dáng, Tống Hòa cũng không có làm ra hành vi gì quá khoa trương.
Dương Thiên Chân mới thở phào một hơi.
Vui mừng nở nụ cười, xem ra tiểu tử này cũng nghe lời.
Còn chưa kịp thu tầm mắt lại.
Một giây sau,
Một hình ảnh cực kỳ quỷ dị xuất hiện.
Đến khâu cuối cùng của thảm đỏ, bình thường đều là ký tên lên tường.
Tiếp đó mọi người cùng nhau chụp ảnh chung, cuối cùng Trương Mưu sẽ dẫn mọi người vào sân.
Không nghi ngờ gì, hạch tâm chắc chắn là Trương Mưu và diễn viên chính Đỗ Minh An.
Nhưng kết quả là khi ký tên xong, chuẩn bị chụp ảnh chung.
Đỗ Minh An, Trương Mưu, Lạc Văn Hi thế mà lại tránh ra.
Sau đó Tống Hòa đứng ở vị trí trung tâm!
Không biết còn tưởng rằng hắn là nhân vật chính của bộ phim này!
Giới giải trí bây giờ có tục lệ ‘Khiêm nhường’, tất cả mọi người sợ đứng sai vị trí, nhất là khi chụp ảnh sân khấu.
Tiền bối, đại lão, hoặc người lớn tuổi, cơ hồ đều phải nhường cho họ vị trí tốt hơn.
Bằng không chắc chắn sẽ bị chửi trên mạng.
Tất cả mọi người đều tránh không kịp.
Huống chi bên cạnh hắn, mấy vị kia chính là đại lão trong giới Trương Mưu và Đỗ Minh An!
Tống Hòa tạo một dáng đứng cực kỳ đẹp trai, khoe ra toàn bộ logo trên trang phục.
"OK, cà đập!"
Người chủ trì: "!!!"
Các phóng viên: "???"
Dương Thiên Chân: "!!!"
Trong lòng mọi người rung động.
Đã từng thấy cuồng diễn xuất.
Nhưng chưa từng thấy đi thảm đỏ thôi mà cũng phải tranh giành.
Một cái đại ngôn nhiều lắm là 800 vạn, liều mạng làm gì chứ!
Khóe miệng Liêu Tuấn Hách giật một cái, trực tiếp choáng váng.
Hắn biết,
Ngay tại thời khắc Tống Hòa đứng giữa các đại lão.
Mình đã thua.
"Thảo... Xem như ngươi lợi hại!"
"Đã lâu không gặp."
Tống Hòa cười chào hỏi.
Ngoại hình của Lạc Văn Hi trong giới giải trí hiện nay rất có sức cạnh tranh.
Nói cách khác, cho dù năng lực nghiệp vụ không tốt, dựa vào nhan sắc sớm muộn gì cũng có thể đạt tới đỉnh cao của giới lưu lượng.
Gần như đi đến đâu cũng có thể trở thành tiêu điểm.
Nhưng đạo diễn Trương Mưu chọn diễn viên chắc chắn không chỉ đơn thuần nhìn nhan sắc.
Quan trọng hơn là nhìn xem đối phương có tiềm chất đặc biệt trước ống kính máy quay hay không.
Sau khi hàn huyên vài câu.
Có nhân viên công tác tới thông báo bọn họ vào vị trí, chuẩn bị đi thảm đỏ.
Trương Mưu dẫn theo đoàn làm phim 《 Anh Hùng 》 đi qua.
Mà lúc này, cách bọn họ không xa.
Liêu Tuấn Hách, một thân tây trang Cổ Kỳ, nhìn thẳng về phía bên này.
Chỉ là sau khi nhìn thấy Tống Hòa, sắc mặt lập tức có chút biến hóa.
Có thể nói hôm nay hắn đã chuẩn bị không ít thời gian.
Vô luận là tạo hình hay trang phục của mình, bao gồm cả nữ diễn viên CP sẽ cùng mình đi thảm đỏ, gần như đều được thiết kế tỉ mỉ.
Chính là vì có thể tại thảm đỏ lần này chiếm được sự chú ý và lưu lượng nhất định.
Đương nhiên, trước đó hắn vốn cho rằng có thể vững vàng vượt qua Tống Hòa một bậc.
Sau khi nhìn thấy Tống Hòa, chợt có chút mất tự tin.
Trước kia, hắn chắc chắn sẽ không để Tống Hòa vào mắt.
Thế nhưng trong khoảng thời gian này luôn bị hắn ở trên mạng đè đánh, dần dà tâm tính đã mất cân bằng.
Thậm chí hắn còn có loại ảo giác, đối phương so với mình còn giống đỉnh lưu hơn.
Quá đáng hơn là, bên cạnh hắn hiện tại còn có Lạc Văn Hi.
Trong thời gian này, nhiệt độ lưu lượng của Lạc Văn Hi bùng nổ.
Nếu hai người kia cùng nhau đi lên thảm đỏ, ngày mai chắc chắn lại lên trang đầu.
Sắc mặt hắn hơi khựng lại, sau đó quay đầu nhìn về phía người quản lý bên cạnh.
"Lạc Văn Hi không phải đoàn làm phim 《 Anh Hùng 》, sao lại đứng cùng hắn vậy?"
Người quản lý bên cạnh nghe vậy cũng nhìn sang.
Dù sao hắn cũng không phải vạn năng, cho nên rất nhiều tin tức cũng không biết.
Nhưng trong giới quan hệ vẫn có chút ít, cho nên người này nhanh chóng lấy điện thoại di động ra gửi mấy tin nhắn.
Rất nhanh liền có được đáp án.
Lạc Văn Hi vừa hết hạn hợp đồng với công ty giải trí cũ, sau đó được mời ký hợp đồng với công ty điện ảnh và truyền hình của Trương Mưu.
Chuyện này tạm thời còn chưa công bố, chỉ có một số ít người trong ngành biết được.
Rõ ràng là muốn đợi đến khi giải Kim Kê kết thúc, mới công bố, Lạc Văn Hi chính thức bước chân vào thế giới điện ảnh.
Một khi được công bố, chắc chắn sẽ có nhiệt độ và lưu lượng cực lớn.
Mà Tống Hòa lần này đứng bên cạnh nàng, dùng đầu gối nghĩ cũng biết, nhất định là có thể kiếm được một đợt nhiệt độ lớn.
Người quản lý: "Chuyện đại khái là như vậy."
Liêu Tuấn Hách hoàn toàn câm nín.
Người này rốt cuộc là chuyện gì vậy?
Thể chất nhiệt độ bẩm sinh sao?
Làm gì cũng có thể lên hot search, tùy tiện đi thảm đỏ cũng có thể gặp được loại cơ hội này?
Chẳng lẽ có hack hay sao?
Ngược lại chính mình, tuy đã trở thành đỉnh lưu, nhưng kinh nghiệm chua xót trên đường chỉ có bản thân mới biết được.
Mỗi ngày cố gắng thức đêm đến khuya, chỉ vì giữ gìn mối quan hệ với mấy kim chủ.
Ăn không dám ăn nhiều, nói không dám nói nhiều, mỗi ngày đều sợ bị chụp lén.
Hơn nữa, thật vất vả mới hoàn thành được hiệp ước đánh cược với công ty.
Bây giờ nhìn lại, không phải cứ tùy tiện là có thể thành công!
Trước đây vì nhiệt độ và lưu lượng, ủy khuất nào mà chưa từng trải qua?
Vậy mà hôm nay, tên trước mắt này lại không tốn chút sức lực nào, ngày nào cũng lên hot search.
Trong lòng Liêu Tuấn Hách cảm thấy rất không công bằng.
Mà lúc này,
Thảm đỏ phía trước đã lần lượt bắt đầu.
Từng đoàn làm phim nhao nhao xuất hiện.
Rất nhanh liền đến lượt bọn hắn.
Lúc này Liêu Tuấn Hách bởi vì tâm tình bực bội, có vẻ hơi mất tự tin.
Vốn ngay từ đầu tập luyện xong dáng đi soái khí, vậy mà đều quên.
Tạo dáng trước ống kính truyền thông cũng không được hoàn mỹ.
Cho đến khi đi đến thảm đỏ, ký tên xong, Liêu Tuấn Hách mới chợt phản ứng được.
Thôi xong!
Góc 45° đẹp trai nhất, cùng bộ Cổ Kỳ cao cấp đắt giá...
Liêu Tuấn Hách choáng váng.
Thời tiết tháng 11 vẫn còn có chút lạnh.
Thời điểm này muốn thể hiện tư thế hoàn mỹ, trừ phi là người mẫu chuyên nghiệp, bằng không rất khó khắc chế gánh nặng trên thân thể.
Kết thúc thảm đỏ, Liêu Tuấn Hách trong lòng tìm lý do cho mình.
Đồng thời cầu nguyện Tống Hòa cũng sẽ vì thời tiết như vậy, mà không thể hiện được điểm sáng nào mới tốt.
Chỉ cần mọi người cùng nhau kéo, vậy thì tất cả đều vui vẻ.
Mà lúc này,
Theo người chủ trì thông báo, cuối cùng đã đến lượt đoàn làm phim 《 Anh Hùng 》.
Dù sao có Trương Mưu cùng Đỗ Minh An, cho nên trong nháy mắt trở thành tiêu điểm của cả khán phòng.
Ánh mắt mọi người đều tập trung lên người của bọn hắn.
Trước khi tới gần hội trường, Liêu Tuấn Hách dừng chân quay đầu nhìn sang bên này.
Mong rằng Tống Hòa đừng phát huy thể chất hot search của hắn.
Nhưng một giây sau.
Vẻ mặt của hắn đờ ra.
Vô số dấu chấm hỏi và dấu chấm than.
Mẹ nó...
...
Bên kia,
Phía sau, Sở Dương và Dương Thiên Chân vẫn chưa thể ra sân, đang cùng đoàn làm phim nói chuyện.
Khi nghe thấy đoàn làm phim Anh Hùng đi lên thảm đỏ, liền nhanh chóng nhìn sang.
Nàng nhìn chằm chằm thân ảnh Tống Hòa, không tự chủ mà khẩn trương lên.
Nói thật, đến bây giờ nàng vẫn chưa yên tâm.
Không đến 50 mét, đường đi chỉ vài phút, nhưng mà bây giờ giống như chạy marathon còn dài hơn.
Trong lòng Dương Thiên Chân thầm niệm, tuyệt đối đừng làm gì xấu.
Máy ảnh của các ký giả bắt đầu tanh tách lóe đèn flash.
Rất nhanh liền từ trên thân Trương Mưu cùng Đỗ Minh An, chuyển tới Tống Hòa cùng Lạc Văn Hi.
Hai người trong nháy mắt hấp dẫn ánh mắt.
Tuy có đại lão ở trước mặt, nhưng không chống nổi buff nhan sắc 1+1>2.
Mà Tống Hòa cũng rất ấm áp giúp Lạc Văn Hi kéo chiếc váy dạ hội dài 2 mét.
Lộ ra vẻ thân sĩ.
Rắc, rắc, rắc.
Đèn chiếu xung quanh điên cuồng lóe lên.
Thấy được cử động của Tống Hòa, Dương Thiên Chân ban đầu hơi nhíu mày.
Nàng ngược lại không ngờ, Lạc Văn Hi vậy mà cũng ở đây.
Bất quá nam minh tinh giúp nữ minh tinh kéo váy, cũng không phải là cử động quá giới hạn.
Hơn nữa ở giữa chụp ảnh tạo dáng, Tống Hòa cũng không có làm ra hành vi gì quá khoa trương.
Dương Thiên Chân mới thở phào một hơi.
Vui mừng nở nụ cười, xem ra tiểu tử này cũng nghe lời.
Còn chưa kịp thu tầm mắt lại.
Một giây sau,
Một hình ảnh cực kỳ quỷ dị xuất hiện.
Đến khâu cuối cùng của thảm đỏ, bình thường đều là ký tên lên tường.
Tiếp đó mọi người cùng nhau chụp ảnh chung, cuối cùng Trương Mưu sẽ dẫn mọi người vào sân.
Không nghi ngờ gì, hạch tâm chắc chắn là Trương Mưu và diễn viên chính Đỗ Minh An.
Nhưng kết quả là khi ký tên xong, chuẩn bị chụp ảnh chung.
Đỗ Minh An, Trương Mưu, Lạc Văn Hi thế mà lại tránh ra.
Sau đó Tống Hòa đứng ở vị trí trung tâm!
Không biết còn tưởng rằng hắn là nhân vật chính của bộ phim này!
Giới giải trí bây giờ có tục lệ ‘Khiêm nhường’, tất cả mọi người sợ đứng sai vị trí, nhất là khi chụp ảnh sân khấu.
Tiền bối, đại lão, hoặc người lớn tuổi, cơ hồ đều phải nhường cho họ vị trí tốt hơn.
Bằng không chắc chắn sẽ bị chửi trên mạng.
Tất cả mọi người đều tránh không kịp.
Huống chi bên cạnh hắn, mấy vị kia chính là đại lão trong giới Trương Mưu và Đỗ Minh An!
Tống Hòa tạo một dáng đứng cực kỳ đẹp trai, khoe ra toàn bộ logo trên trang phục.
"OK, cà đập!"
Người chủ trì: "!!!"
Các phóng viên: "???"
Dương Thiên Chân: "!!!"
Trong lòng mọi người rung động.
Đã từng thấy cuồng diễn xuất.
Nhưng chưa từng thấy đi thảm đỏ thôi mà cũng phải tranh giành.
Một cái đại ngôn nhiều lắm là 800 vạn, liều mạng làm gì chứ!
Khóe miệng Liêu Tuấn Hách giật một cái, trực tiếp choáng váng.
Hắn biết,
Ngay tại thời khắc Tống Hòa đứng giữa các đại lão.
Mình đã thua.
"Thảo... Xem như ngươi lợi hại!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận