Ta Đều Giả Đỉnh Lưu, Thật Đỉnh Lưu Độ Thuần Thục Mới Đến

Chương 149: Hắn vì cái gì như thế hiểu lòng ta?

**Chương 149: Hắn vì cái gì lại hiểu lòng ta đến vậy?**
Máy bay hạ cánh, sau đó lại chuyển một chuyến đường sắt cao tốc.
Tầm 5 giờ chiều.
Tống Hòa mới cùng Dương Thiê·n Trân đến được Hoành Điếm.
Phương Linh đã sớm gọi điện.
Nói là ngày mai mới gặp mặt lãnh đạo của Kỳ Dị Quả, cho nên có thể nghỉ ngơi một đêm.
Trong khách sạn.
Dương Thiê·n Trân giơ bộ tây trang màu đen, ướm thử kích thước: "Ngày mai mặc bộ này nhé, hơi chính thức một chút là được."
Tống Hòa: "Nghe nói là đại lão bản của Phương đạo?"
Dương Thiê·n Trân gật đầu: "Ân, trước mắt tất cả các mảng nội dung của Kỳ Dị Quả, bao gồm đầu tư, tự sản xuất điện ảnh và show truyền hình, đều do Đàm Ninh này một tay phụ trách, có thể xem là người phát hành tài nguyên phim ảnh, cũng ngang cấp bậc với Vương Mẫn Quân mà cậu gặp lần trước."
Kỳ thực rất khó hình dung vị trí hiện tại của Tống Hòa.
Theo lý mà nói, một diễn viên hạng hai nếu như không có bối cảnh, thì rất khó tiếp xúc đến cấp độ này.
Kết quả Tống Hòa chân trước vừa mới thêm được WeChat của Vương tổng bên Kỳ Dị Quả, bây giờ lại muốn gặp mặt Đàm Ninh.
Cái này sau này sợ là muốn thiếu tài nguyên cũng khó?
Chỉ cần giữ gìn mối quan hệ, đến lúc đó tùy tiện có mấy vai nam chính, trực tiếp đi lên đỉnh phong.
Lam Tinh giải trí lại có thêm một diễn viên hạng nhất mới ra lò.
Dương Thiê·n Trân đang đắc ý suy nghĩ.
Kết quả một giây sau.
Tống Hòa: "Dương tỷ, Đàm tổng thích dạng nam minh tinh nào?"
Dương Thiê·n Trân: "???"
Luôn cảm thấy lời này là lạ.
Nhưng lại không nói ra được.
Hàng này sẽ không phải lại muốn kiếm chuyện chứ?
"Tống Hòa, cậu đừng nói lung tung."
"Ta không có nói lung tung, chỉ là muốn hiểu rõ một chút về Đàm tổng này, ngày mai mới có thể 'đúng bệnh hốt thuốc'."
"Hạ thuốc?" Dương Thiê·n Trân nheo mắt.
Hạ cái gì thuốc?
Đừng làm bậy nha đại ca!
...
Ngày thứ hai.
Tống Hòa mặc âu phục, theo Dương Thiê·n Trân đi tụ họp.
Kỳ thực lần này Kỳ Dị Quả xem như bên đầu tư đến gặp mặt Phương Linh.
Đơn giản đi ngang qua một chút, xem tình hình đoàn làm phim.
Nhưng Đàm Ninh đích thân tới, mục đích là muốn gặp một lần các diễn viên, còn có Tống Hòa.
Cho nên mới tổ chức tụ họp.
Nghĩ là không cần quá chính thức, mọi người thoải mái làm quen một chút là tốt.
Sau khi đến.
Tống Hòa phát hiện Trịnh Tinh Tinh, Lạc Văn Hi, Cảnh Tuấn Đình đều ở đó.
Tiến lên hàn huyên với các nàng một hồi.
Sau đó liền bị Phương Linh gọi ra phía trước.
Mà giờ khắc này, Thấy Tống Hòa và Dương Thiê·n Trân được Phương Linh dẫn tới.
Đàm Ninh mặc âu phục phía trước, nhiệt tình chào hỏi.
"Ha ha, cuối cùng cũng gặp được cậu, Tống Hòa, quả nhiên tuấn tú lịch sự, so với trên mạng nhìn còn có khí chất hơn."
Tống Hòa nở nụ cười: "Đàm tổng nói đùa, ta chỉ là một diễn viên nhỏ, cũng là đạo diễn dìu dắt."
Lời này nói xong, Phương Linh ở bên cạnh cười rất vui vẻ.
Trong lòng Dương Thiê·n Trân yên lặng gật đầu.
Không thể không nói, Tống Hòa đích xác trưởng thành.
Lời nói này không có gì đáng chê trách, vừa khiêm tốn một chút, lại nịnh nọt đạo diễn.
Đàm Ninh ra hiệu mọi người ngồi xuống nói chuyện, sau đó tiếp tục nói:
"Dương tổng, kỳ thực đây không phải là lần đầu tiên chúng ta hợp tác, hai năm trước Trịnh Tinh Tinh cũng từng diễn phim do chúng ta Kỳ Dị Quả đầu tư, bất quá vẫn luôn không có cơ hội làm quen, vừa vặn mượn cơ hội này gặp một lần, hy vọng về sau còn có thể cùng với công ty các ngươi, các diễn viên có chiều sâu hợp tác."
Dương Thiê·n Trân nở nụ cười: "Đó là đương nhiên, Lam Tinh cũng rất hy vọng có thể cùng Kỳ Dị Quả trao đổi sâu hơn."
Đàm Ninh gật gật đầu, sau đó nhìn về phía Tống Hòa: "Không biết Tống Hòa về sau đối với con đường phim ảnh có dự định thế nào? Thấy cậu cũng từng đóng nhân vật của Trương đạo, là chuẩn bị hướng về thị trường điện ảnh cố gắng đi? Hay là tạm thời ổn định chỗ đứng ở mảng phim truyền hình thần tượng?"
Hỏi lời này ý tứ kỳ thực rất rõ ràng.
Chính là muốn nhìn một chút kế hoạch của Tống Hòa, dễ dàng cho sau này lựa chọn tài nguyên.
Bất quá nói thật, liên quan tới vấn đề này, Dương Thiê·n Trân đều chưa cùng Chu Chính Hùng thảo luận cụ thể.
Chủ yếu là Tống Hòa tăng tốc quá nhanh.
Cũng không có đợi Dương Thiê·n Trân nói chuyện.
Tống Hòa liền vẻ mặt thành thật đáp lại: "Tất nhiên Đàm tổng hỏi ta về dự định diễn xuất sau này, ta cũng xin đơn giản nói hai câu.
Kỳ thực bất luận là điện ảnh, hay là phim truyền hình, hoặc là web drama, ta đều sẽ không kén chọn, chỉ cần là nội dung tốt, đủ dụng tâm chế tác, ở đâu diễn cũng được.
Mà vừa vặn ngành giải trí trong nước chúng ta bây giờ, chính là quá cần có những nội dung có thể cạnh tranh.
Làm một kênh nội dung, ta nghĩ Đàm tổng nhất định cũng có hoài bão và lý tưởng chứ? Chế tác phim ảnh trong nước cho đến tận ngày nay cũng không có mấy bộ có thể chân chính đi ra quốc tế, chúng ta thừa nhận, công nghiệp điện ảnh và bối cảnh còn kém rất nhiều, nhưng là người trong ngành, kỳ thực đối với tương lai vẫn như cũ ôm lấy ảo tưởng!"
【Diễn thuyết +1】 Dương Thiê·n Trân mặt không biểu tình: "..."
Nàng biết ngay mà!
Cái tên vô sỉ này lại bắt đầu.
Phía trước Vương Mẫn Quân nói qua, hắn đã lặp lại những lời này với Trương Mưu một lần.
Bây giờ lại bắt đầu nói với Đàm Ninh.
Tống Hòa: "Đàm tổng, ta biết, những người đầu tư như các ngài cố gắng kiếm tiền, ngoại trừ vì bình đài, càng nhiều, cũng là nghĩ vì một ngày kia có thể có đủ thực lực, tạo ra hệ thống công nghiệp hoàn thiện, hơn nữa tìm được những tác phẩm chân chính ưu tú, quay ra được những bộ phim nghệ thuật của chính Hoa Hạ chúng ta.
Tỉ như, để cho phim khoa học viễn tưởng nội địa vươn ra quốc tế, để cho võ thuật Trung Hoa chinh phục thế giới.
Cho nên, ta đã sớm biết, Kỳ Dị Quả chính là một website video tràn ngập tình cảm lớn lao!
Ta cũng hy vọng tương lai cùng hợp tác."
【Diễn thuyết +10】 Dương Thiê·n Trân: "..."
Phương Linh: "Tống Hòa nói rất hay!"
Đàm Ninh ngẩn người, lập tức sắc mặt càng thêm triều nhiệt, giống như là bị nói đến nhiệt huyết sôi trào!
Quả nhiên không có nhìn lầm người!
Tống Hòa này tuổi còn trẻ, vậy mà có thể hiểu được suy nghĩ trong lòng của một nhà doanh nghiệp như hắn!
Cái tầm nhìn này, không ai sánh bằng!
Đàm Ninh kích động nắm chặt tay Tống Hòa: "Đúng! Tống Hòa, cậu nói quá đúng! Ta thật sự là nghĩ như vậy, bình đài Kỳ Dị Quả, cũng là hướng về phương hướng này mà cố gắng!"
Tống Hòa: "Đàm tổng quả nhiên là một tổng giám đốc tốt!"
Đàm Ninh: "Không được Tống Hòa, chúng ta kết bạn WeChat, thời đại này, rất khó tìm được một người có thể hiểu những người đầu tư như chúng ta, bọn hắn chỉ cảm thấy chúng ta chỉ muốn kiếm tiền mà không có tình cảm quốc gia! Nhưng thật sự không phải như vậy."
"Ân, ta hiểu ngài!" Tống Hòa gật đầu.
Lấy điện thoại di động ra liền thêm WeChat.
Mà Dương Thiê·n Trân ở bên cạnh đều ngây ngẩn cả người.
Cảm giác thế giới quan bắt đầu bị đảo lộn.
Dùng những lời của đối thủ cạnh tranh của Đàm Ninh để lừa gạt Đàm Ninh.
Kết quả Đàm Ninh lại còn cảm động!
Không phải, các vị tổng giám đốc này rốt cuộc đang nhiệt huyết cái quỷ gì vậy?
Nàng là triệt để không hiểu nổi.
...
...
Tụ hội không đến hai giờ liền kết thúc.
Cùng Đàm Ninh giao lưu coi như thuận lợi.
Bất quá trong toàn bộ quá trình nói chuyện, Tống Hòa không hề nói tới một câu nào liên quan tới ý định hợp tác sau này.
Tất cả đều là tâm sự.
Không phải ta hiểu ngài, chính là ngài hiểu ta.
Vốn dĩ Dương Thiê·n Trân là nghĩ, nếu đã đến trình độ này.
Liền xem như tại chỗ mở miệng bàn bạc một chút về hợp tác cụ thể sang năm cũng không phải là vấn đề gì lớn.
Nhưng Tống Hòa giống như không vội lắm.
Trên đường trở về.
Dương Thiê·n Trân nhìn về phía Tống Hòa: "Thấy ý của Đàm tổng hôm nay, thật sự muốn hợp tác với cậu, kỳ thực nên cho hắn chút mục tiêu, xem sang năm Kỳ Dị Quả có tài nguyên nào có thể nhận, cơ hội tốt biết bao."
Tống Hòa nở nụ cười: "Dương tỷ, chuyện lấy tài nguyên từ tư bản, giống như yêu đương vậy, ai nói yêu trước chắc chắn thua, quá chủ động sẽ không còn giá trị."
Dương Thiê·n Trân: "..."
Tống Hòa: "Chỉ cần ta không vội, thì người sốt ruột sẽ là người khác."
Dương Thiê·n Trân: "???"
Bạn cần đăng nhập để bình luận