Sau Khi Chồng Chết, Ta Nuôi Dưỡng Tiểu Vai Ác Của Hầu Phủ Thành Đại Lão

Chương 602. Bệnh thần kinh! 1

Đường Thư Nghi không hiểu lắm về sính lễ thời cổ đại, đặc biệt chạy đến phủ Đường Quốc Công một chuyến, hỏi Đường đại phu nhân và Đường nhị phu nhân một vài chuyện liên quan đến sính lễ.
Đường đại phu nhân nghe nói Tiêu Ngọc Thần sắp định thân với Giai Ninh quận chúa, kinh ngạc một lát rồi nói: "Ta đã gặp qua Giai Ninh quận chúa vài lần, nàng ấy là một tiểu cô nương không tồi."
Đường Thư Nghi mỉm cười: "Đúng là rất tốt, rất hợp với Ngọc Thần."
Trong lòng Đường nhị phu nhân không thoải mái lắm, dù sao lúc đầu nàng ấy cũng muốn Tiêu Ngọc Thần làm con rể của mình, nhưng nàng ấy cũng không thể không thừa nhận, nữ nhi của mình so với Giai Ninh quận chúa, Giai Ninh quận chúa càng thích hợp làm tông phụ của phủ Định Quốc Công hơn.
Đường Thư Nghi về phủ liền cùng Tiêu Ngọc Châu đến nhà kho, cầm sổ sách tuyển chọn sính lễ. Ra khỏi nhà kho về đến Thế An Uyển, liền thấy Tiêu Hoài đang ngồi trong sảnh đường uống trà. Đường Thư Nghi đi tới ngồi xuống, đưa sổ sách trong tay cho hắn, "Ngài xem, đây là sính lễ dạm ngõ."
Đối với loại chuyện này, Tiêu Hoài cũng không hiểu lắm, nhưng hắn vẫn cầm lấy cẩn thận xem xét, sau đó nói: "Phu nhân cảm thấy được là được."
Đường Thư Nghi đã quen với việc hắn việc gì cũng nói được, người này dường như để nàng quyết định mọi chuyện trong nhà. Thật ra cũng không tồi.
Nàng nói: "Sính lễ này hẳn là không nhẹ rồi."
Tiêu Hoài ừm một tiếng: "Không ngờ Đoan thân vương lại không gây rối."
"Có lẽ Giai Ninh đã giải quyết được." Đường Thư Nghi nghĩ đến những thủ đoạn mà Giai Ninh quận chúa dùng để đối phó với Đoan thân vương, không nhịn được bật cười: "Quốc Công gia sau này sẽ biết, Giai Ninh nhất định là một tông phụ đủ tư cách."
Tiêu Hoài thấy nàng vui vẻ, cũng cười theo: "Là phu nhân có con mắt tinh tường."
Đường Thư Nghi liếc mắt nhìn hắn, bật cười: "Quốc Công gia học được kỹ thuật tâng bốc này từ đâu vậy?"
Tiêu Hoài cười ha ha hai tiếng, nghiêng người dựa lưng vào ghế nói: "Ta trời sinh thông minh."
Đường Thư Nghi: "Kỹ thuật tự khen của Quốc Công gia cũng là hạng nhất."
Tiêu Hoài lại cười, Đường Thư Nghi cũng cười. Thuý Trúc Thuý Vân đang canh giữ bên ngoài nghe thấy tiếng cười của hai người, liếc mắt nhìn nhau, trên mặt đều mang ý cười. Hai vị chủ tử có thể hoà thuận, các nàng vui còn không kịp.
Ngày dạm ngõ, Đường Thư Nghi dậy sớm, nhưng nàng còn chưa kịp tắm rửa, Tiêu Hoài đã đi tới, ngồi bên ngoài chờ nàng tắm rửa. Thuý Trúc giúp Đường Thư Nghi vắt khăn tay, nhỏ giọng nói: "Phu nhân, gần đây của Quốc Công gia biểu hiện tốt như vậy, ngài để ngài ấy quay về ở đi."
Đường Thư Nghi: ".... Các ngươi đừng quan tâm."
Thuý Trúc thở dài trong lòng một tiếng, hy vọng Quốc Công gia tiếp tục nỗ lực.
Đường Thư Nghi tắm rửa sạch sẽ, đi ra khỏi phòng trong, mỉm cười chào hỏi: "Quốc Công gia đến sớm!"
"Phu nhân cũng sớm!" Tiêu Hoài mỉm cười đáp lại.
Đường Thư Nghi đi tới ngồi xuống, "Lát nữa Quốc Công gia đi đón Thái phi, chúng ta cùng nhau đến phủ Đoan thân vương."
Khi dạm ngõ, thường là trưởng bối và bà mối của đằng nam cùng đến nhà đằng nữ, hơn nữa trưởng bối này thương là nam tử.
"Được." Tiêu Hoài nói.
Hai người trò chuyện một lúc, ba huynh muội Tiêu Ngọc Thần đi tới. Cả nhà cùng nhau ăn sáng, sau đó Tiêu Hoài dẫn Tiêu Ngọc Thần đi cầu thân. Đường Thư Nghi nhìn bóng lưng hai người rồi cảm khái, nàng sắp thành mẹ chồng rồi!
Bên này, Tiêu Hoài dẫn Tiêu Ngọc Thần gióng trống khua chiêng đến phủ Đoan thân vương, không lau sau hầu như toàn bộ mọi người ở Thượng Kinh đều biết, Tiêu Ngọc Thần muốn định thân với Giai Ninh quận chúa. Nhất thời, không biết bao nhiêu nữ tử khóc ướt khăn tay.
Mà giờ khắc này, Hoàng đế đang tiếp kiến vài vị đại thần. Mà vài vị đại thần này đang nói đến chuyện lập Thái tử. Vài người thao thao bất tuyệt mà nói đến nhược điểm chậm chạp không lập Thái tử, như thể nếu bây giờ y không lập Thái tử, Đại Càn Triều lập tức bị diệt vong. Hoàng đế nghe vậy bực mình không chịu được.
"Được rồi, trẫm biết rồi." Hoàng đế không kiên nhẫn xua tay, "Chuyện lập Thái tử trẫm sẽ suy nghĩ thận trọng, các ngươi lui xuống đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận