Sau Khi Chồng Chết, Ta Nuôi Dưỡng Tiểu Vai Ác Của Hầu Phủ Thành Đại Lão

Chương 550. Một số chuyện nhỏ đều nghe nàng là được 2

"Sắp đến năm mới, Vương phủ hẳn là có rất nhiều chuyện." Đường Thư Nghi lại nói: "Mặc dù ngươi vẫn chưa thành niên, nhưng ngươi đã mang tước vị, nên gánh vác trách nhiệm cần gánh vác, xem như phân ưu với Thái phi."
"Tổ mẫu giao cho ta rất nhiều chuyện." Lý Cảnh Tập nói.
Đường Thư Nghi gật đầu: "Thái phi đối xử với ngươi rất tốt, có những chuyện ngươi có thể trực tiếp nói với Thái phi. Chính mình chân thành mới đổi lại sự chân thành của người khác."
Trên mặt Lý Cảnh Tập nở nụ cười thật tươi, tâm trí cậu bé như được giác ngộ, lúc trước chính mình quả thật vì sợ trước sợ sau mà quá cẩn thận.
Lúc này, Tiêu Ngọc Châu đi tới, Đường Thư Nghi bảo con bé ngồi xuống đọc sách với Lý Cảnh Tập, nàng ra ngoài phân phó Thuý Trúc, đi thông báo cho Tiêu Dịch Nguyên bọn họ, ngày mai Tiêu Hoài sẽ gặp bọn họ.
Trong thư phòng, Lý Cảnh Tập hỏi Tiêu Ngọc Châu: "Phụ thân muội về nhà rồi, muội vui hay không?"
Tiêu Ngọc Châu gật đầu: "Vui."
Mặc dù con bé trả lời như vậy, nhưng Lý Cảnh Tập cảm nhận được con bé cũng không vui lắm. Hai người họ quen biết nhau lâu như vậy, với sự hiểu biết của cậu bé về Tiêu Ngọc Châu, nếu như con bé thật sự vui vẻ, trên mặt nhất định sẽ nở một nụ cười thật tươi, sau đó ríu ra ríu rít kể cho cậu bé nghe chuyện đã xảy ra trong hai ngày qua.
"Có chuyện gì sao?" Lý Cảnh Tập hỏi.
Tiêu Ngọc Châu lắc đầu, đổi chủ đề: "Mấy ngày nay huynh có khoẻ không?"
Mặc dù con bé và Lý Cảnh Tập là bạn tốt, nhưng con bé vẫn chưa hiểu rõ chuyện của phụ mẫu, không nói thì tốt hơn. Lý Cảnh Tập nhìn ra con bé có chút khó xử, cũng không hỏi lại, mà nói ra chuyện làm khó cậu bé mấy ngày này, cuối cùng nói: "Nghe lời sư phụ xong, bây giờ huynh đã hiểu mọi chuyện."
Tiêu Ngọc Châu đến gần cậu bé, hạ thấp giọng nói: "Thái phi sợ nhất là có người làm nũng, huynh làm sai chuyện gì chỉ cần làm nũng với Thái phi một chút, sau đó mọi chuyện liền xong."
Lý Cảnh Tập: "........"
Cậu bé không biết làm nũng, hơn nữa tổ mẫu chỉ sợ con bé làm nũng mà thôi. Nhưng những lời này cậu bé vẫn không nói ra.
.........
Tiêu Hoài đi ra khỏi Thế An Uyển, dẫn theo Tiêu Ngọc Thần đến nhà Phương đại nho. Nghĩ đến cuộc nói chuyện với Đường Thư Nghi vừa rồi, hắn không nhịn được bật cười. Chuyện Đường Thư Nghi có thể nghĩ đến, hắn tất nhiên cũng có thể nghĩ đến.
Hoàng đế kiêng kị Tiêu Hoài, không chỉ kiêng kị mình hắn, mà còn là uy vọng của hắn trong Tây Bắc quân. Lúc trước Hoàng đế muốn giết Tiêu Ngọc Minh, là sợ Tiêu gia sẽ xuất hiện một người giống như Tiêu Hoài, tiếp tục tiếp quản Tây Bắc quân. Chỉ cần Tiêu Ngọc Minh muốn theo con đường võ đạo, mâu thuẫn giữa Tiêu gia và Hoàng đế sẽ luôn tồn tại.
Lúc đó hắn không phản bác lời nói của Đường Thư Nghi, bởi vì hắn trở thành Tiêu Hoài, là người được lợi, nếu đã chiếm được lợi thì không thể khoe mẽ, phải gánh vác trách nhiệm, phải trả giá.
Hơn nữa, đối với Đường Thư Nghi mà nói, hắn là một kẻ xâm nhập, Đường Thư Nghi cảnh giác với hắn là chuyện bình thường. Về sau mọi người đều là bạn hợp tác, không cần mọi chuyện đều phải cố chấp.
Hắn cảm thấy phương pháp ở chung giữa hắn và Đường Thư Nghi bây giờ rất hợp, một số chuyện nhỏ đều nghe nàng là được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận