Sau Khi Chồng Chết, Ta Nuôi Dưỡng Tiểu Vai Ác Của Hầu Phủ Thành Đại Lão

Chương 245. Cũng không phải là không thể 1

Ngày hôm sau, ăn bữa sáng xong, Đường Thư Nghi nói với Tiêu Ngọc Minh: "Mấy ngày này gọi Tề Nhị qua nhà chơi."
Sợ hắn cảm thấy mình đang lợi dụng Tề Nhị, Đường Thư Nghi lại nói: "Kế hoạch này của ta, đại ca con, Tề Nhị đều được hưởng lợi, chúng ta cũng không lợi dụng hắn, chỉ là trao đổi lợi ích giữa hắn với lợi ích của đại ca con mà thôi."
Nói xong, nàng nhìn Tiêu Ngọc Minh, chờ đợi câu trả lời của hắn. Chỉ thấy hắn tuỳ ý xua tay nói: "Con biết, chuyện này vốn dĩ cũng có lợi với Tề Nhị, sau này cho dù hắn có biết, cũng sẽ không để ý."
Nói xong liền rời đi, Đường Thư Nghi sững người một lát, sau đó mỉm cười. Đôi khi, chuyện ngươi cho rằng người khác để ý, nhưng thật ra, có khả năng chỉ có chính ngươi để ý đến chuyện đó mà thôi.
Không nghĩ đến chuyện này nữa, nàng bắt đầu xem sổ sách. Buổi chiều, Nam Lăng bá phu nhân đến, chủ yếu là cảm tạ nàng phát hiện ra chuyện ba hùng hài tử kia, tránh được một mối nguy cơ. Đường Thư Nghi trò chuyện với nàng ấy cả một buổi chiều, cũng hiểu hơn không ít vòng tròn các quý phụ ở Thượng Kinh.
Ý tưởng về hội sở sau này của nàng, không chỉ là nơi nam tử vui chơi, mà còn cung cấp một nơi cho nữ tử giải trí. Đến lúc đó, những quý phụ ở Thượng Kinh sẽ là đối tượng chính.
Hiệu quả làm việc của Tiêu Ngọc Minh rất cao, ngày hôm sau đã đưa Tề Nhị đến. Lúc Tề Nhị đến, trong tay vẫn còn cầm theo lễ vật, hắn mỉm cười đưa lễ vật cho Thuý Trúc, nói: "Tổ mẫu ta biết ta muốn đến thỉnh an ngài, ở nhà kho chọn lễ vật cho ngài một hồi lâu, nói muốn cảm ơn ngài."
Đường Thư Nghi mỉm cười bảo hắn ngồi, tán gẫu chuyện thường ngày một chút, liền hỏi hắn: "Ngươi muốn kinh doanh, phụ thân ngươi nói như thế nào?"
Tề Nhị thở dài: "Phụ thân ta đọc sách làm quan còn được, kinh thương ước chừng còn không bằng ta."
Đường Thư Nghi nghe xong lời hắn nói nhịn không khỏi vui mừng, lại nghe Tề Nhị nói: "Nhà ta chủ yếu đều là điền sản, ở Thượng Kinh cũng không có nhiều cửa hàng, cha ta không để ta tuỳ tiện vui đùa."
Tề Nhị nặng nề thở dài một hơi, Đường Thư Nghi lại mỉm cười. Tề lão phu nhân chiều chuộng hắn thật sự là có nguyên nhân, nói chuyện hài hước có lẽ cũng là một trong số đó.
"Chuyện kinh doanh ấy mà, con đường ở giữa cũng có rất nhiều. Cũng giống như cửa hàng mễ lương của chúng ta, cũng có rất nhiều con đường."
Đường Thư Nghi lấy sổ sách ra đưa cho Tề Nhị xem, còn giảng cho hắn nghe, cách kinh doanh cửa hàng mễ lương, kỹ năng quản lý những người trong cửa hàng vân vân, Tề Nhị tập trung tinh thần lắng nghe, những chỗ không hiểu, hắn liền hỏi, Đường Thư Nghi cẩn thận giải thích cặn kẽ cho hắn.
Cứ vậy không hay không biết đã qua một buổi sáng, Tề Nhị ở lại ăn trưa. Ăn trưa xong hắn chưa muốn rời đi, muốn tiếp tục học hỏi từ Đường Thư Nghi, nhưng Đường Thư Nghi nói buổi chiều không xem sổ sách, Tề Nhị chỉ có thể từ bỏ.
Ngược lại Đường Thư Nghi cũng không cố ý làm ra vẻ, hay là lại có sách lược gì, mà buổi chiều nàng thật sự không xem sổ sách. Vẫn còn một khoảng thời gian nữa mới đến cuối năm, nàng cũng không muốn thúc ép bản thân quá nhiều. Buổi chiều nàng muốn chơi mã điếu.
Tề Nhị vừa nghe vậy hai mắt liền sáng lên, vội vàng nói mình cũng biết chơi. Đường Thư Nghi bảo hắn ở lại cùng nhau đánh bài. Tề Nhị cũng có suy tính của riêng mình, buổi sáng hắn học được không ít thứ từ chỗ của Đường Thư Nghi, còn muốn tiếp tục học, khi đánh bài, tận dụng mọi sức để Đường Thư Nghi ăn bài, kết quả cuối cùng chính là, thua sạch bạc trên người.
Nhưng mà trong lòng hắn vẫn rất vui vẻ, đến khi về nhà kể cho Tề lão phu nhân nghe, cuối cùng còn nói: "Cháu nghĩ Tiêu gia thẩm thẩm thật sự quá lợi hại, cha cháu không xứng với thẩm ấy."
Tề lão phu nhân trừng mắt nhìn hắn: "Tại sao lại không xứng? Cha của cháu không phải cũng lợi hại sao? Cháu nghĩ thi được trạng nguyên dễ lắm sao, thượng thư dễ làm như vậy sao?"
Nói xong, Tề lão phu nhân lại thở dài: "Nói mấy lời này cũng vô dụng, nếu bỏ lỡ rồi chính là bỏ lỡ. Bây giờ nàng ấy đã là Vĩnh Ninh Hầu phu nhân, cả đời này không có khả năng với cha cháu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận