Pokemon Thế Giới Tâm Linh Đại Sư

Pokemon Thế Giới Tâm Linh Đại Sư - Chương 89: Là của ta tình cảm chân thành thân bằng a (cầu hoa tươi! ) (length: 7861)

Tại sân đấu kín của thành phố Rustboro.
"Gyarados, Thủy Pháo!"
Lance vung tay, áo choàng sau lưng bay phấp phới trong gió, khí thế của Gyarados cũng theo đó đạt đến đỉnh điểm.
"Gào—"
Trong tiếng gầm rú, một cột nước mạnh mẽ từ miệng Gyarados cuộn trào phun ra.
"Kingdra, mau tránh ra!"
Phía đối diện.
Khuôn mặt Clair nghiêm nghị, tay quất roi da đồng thời, trước tiên chỉ huy Kingdra né tránh.
Nhưng mà.
Lance và Gyarados dường như đã sớm đoán được quỹ đạo của Kingdra, "Thủy Pháo" trực tiếp đánh trúng Kingdra.
Ầm! !
Dòng nước mạnh mẽ bắn tung tóe, khúc xạ ánh đèn thành những vệt màu sắc cầu vồng.
Trên khán đài, Keihy không khỏi nghiến răng.
Tỷ lệ trúng đích thấp như vậy của chiêu "Thủy Pháo" mà vẫn có thể bắn trúng Kingdra di chuyển nhanh như vậy, đây chính là cách chiến đấu treo máy sao?
Hắn không khỏi nghĩ đến lần "Thủy Pháo" trượt mục tiêu năm lần liên tiếp của mình trước đây...
Treo máy thật đáng chết.
Ngồi bên cạnh hắn, Cynthia cũng có chút nghiêm nghị.
Thực lực của Lance quả thực rất mạnh.
"Bất quá... chỉ là khởi động, có cần thiết phải ra tay nặng vậy không?" Keihy lẩm bẩm nói.
Nhìn vẻ mặt bất mãn của Clair, Keihy âm thầm cảm thán.
Khởi động mà đã đánh Clair ra bã, cái tên Lance này về độ nhạy cảm với tình cảm có thể so được với Red gia.
Mà Clair cũng thế, bị đánh càng thảm lại càng thích, điển hình kiểu "chịu đựng", hai người các ngươi kết hôn tại chỗ đi là vừa.
Lance đánh sướng tay, vẻ mặt tươi cười "chế giễu" Clair.
Khiến cho hai gò má vốn đã ửng hồng của nàng càng thêm đỏ, "tàn bạo" trừng mắt Keihy.
Chú ý đến ánh mắt của Clair, Cynthia khẽ cau mày, nhẹ giọng hỏi:
"Hay là để ta đánh với nàng một trận nhé?"
Khóe miệng Keihy giật giật, lắc đầu nói:
"Không sao, thắng thua thực ra cũng không quan trọng."
Thôi đi, nếu Cynthia mà lại đánh Clair một trận, Keihy nghi ngờ chút nữa Clair sẽ ném nhầm PokeBall...
Vậy thì không vui vẻ gì.
Lúc này Lance đã đến gần, nói:
"Keihy, đến lượt ngươi. Nhưng phải cẩn thận đấy, hôm nay tâm trạng Clair không được tốt, cho dù là đội hình hai Pokemon của nàng, thực lực cũng rất mạnh."
Keihy đứng dậy, liếc tên kia một cái.
Nguyên nhân tâm trạng không tốt là gì, chẳng lẽ ngươi không biết sao?
"Âu ô?"
Trong ánh mắt nghi hoặc của Vulpix nhỏ, Keihy bế nó từ trong lòng Cynthia lên.
Cùng lúc đó.
Clair tuy thua có hơi tức giận, nhưng đầu óc nàng cũng không đến mức mụ mị, dù sao bại dưới tay Lance không phải lần một lần hai, vì thế nàng đã triệu hồi Pokemon, một con Dragonair!
Dragonair, Pokemon thuần thuộc tính Rồng, dạng tiến hóa của Dratini, hình thái sau tiến hóa cuối cùng là Pokemon Chuẩn Thần của vùng Kanto, Dragonite!
Thật ra trước đây khi Keihy mới tiếp xúc với game Pokemon không lâu, hắn vẫn luôn có một nghi vấn.
Dragonair đẹp như vậy... Chẳng lẽ dạng tiến hóa cuối cùng không phải Milotic sao?
Sao tự nhiên sau khi tiến hóa lại phát tướng như vậy.
Thật khó hiểu.
Nhưng dù sao cũng là Pokemon Chuẩn Thần giai đoạn thứ hai, vẫn là Pokemon hệ Rồng mạnh mẽ, lại được "Sứ giả của Rồng" Clair chỉ huy, tuyệt đối không thể khinh thường.
Keihy tiến vào sân, đặt Vulpix nhỏ xuống đất.
"Âu ô..."
Lúc này Vulpix nhỏ mới phản ứng kịp.
Thì ra là phái nó đánh.
Tầm mắt nó bắt đầu quan sát Dragonair đối diện từ trên xuống dưới, trong mắt từng bước xuất hiện những ngôi sao nhỏ.
Đẹp thật!
Nhưng Clair phía đối diện không khỏi cau mày một cái.
Vulpix nhỏ dù nhìn thế nào cũng giống như một con "thú cưng" ốm yếu.
Về chuyện này, Keihy cũng rất bất đắc dĩ.
Một Huấn luyện viên bình thường, có thể góp đủ và nuôi dưỡng được một đội sáu Pokemon đã là một chuyện hết sức gian nan rồi, chứ đừng nói đến Pokemon Chuẩn Thần.
Mà các Huấn luyện viên giỏi, cũng đều sớm bắt đầu bồi dưỡng đội hai, hoặc là bù đắp cho những chỗ thiếu của đội một, hoặc là để phối hợp, xây dựng đội hình.
Thậm chí nói quá lên thì đội hình hai Pokemon không chỉ có một Pokemon Chuẩn Thần.
Ví dụ như Clair và Lance.
Đương nhiên, đối chiến Pokemon không phải cứ ai có nhiều Pokemon Chuẩn Thần hơn thì người đó mạnh hơn.
Điều quan trọng cuối cùng, vẫn là việc nuôi dưỡng Pokemon, chiến thuật cũng như mối liên kết giữa Pokemon và Huấn luyện viên.
Mà việc chọn Vulpix nhỏ, một phần nguyên nhân là hệ Băng đối đầu với hệ Rồng, có ưu thế nhất định về thuộc tính.
Thứ hai.
Đặc tính của con Dragonair này phần lớn là "Shed Skin (lột da)", các trạng thái tiêu cực như tê liệt, trúng độc, của cái Haunter kia, sẽ giảm bớt đi rất nhiều.
« Shed Skin (lột da): Thường cách một khoảng thời gian sẽ có cơ hội giải trừ dị trạng thái của bản thân » Bên ngoài sân.
"Gastly Gastly"
Haunter không biết từ đâu có hai bông hoa cổ vũ, đang hưng phấn lắc lư trên khán đài.
"Haunter."
Chống cằm, Cynthia đột nhiên lên tiếng.
"Gastly?"
Nghe tiếng Cynthia, Haunter vội nhét hoa vào miệng, bay tới bên người Cynthia, mặt cười hì hì xoa bóp vai cho Cynthia.
Cynthia có vẻ rất thích thú, mỉm cười, hỏi:
"Trước đó ngươi muốn cho ta xem là cái gì vậy?"
Tuy Keihy đã giải thích, nhưng Cynthia vẫn luôn cảm thấy hình như có chỗ nào không đúng lắm, nên chuẩn bị tìm Haunter để xác nhận một lần.
Động tác của Haunter cứng lại, đầu nghiêng 45 độ lên trên.
"Gas, Gastly?"
Nhìn cái gì? Ta không biết mà...
Cynthia nhanh chóng phát hiện ra điều bất thường.
Nheo mắt lại, nhẹ giọng nói:
"Ta nghe Garchomp nói, nó thực ra rất muốn cùng ngươi luyện tập một chút."
"Gastly!! Σ(゚д゚lll)"
Haunter vẻ mặt hoảng sợ.
Khóe miệng Cynthia nở một nụ cười đẹp đẽ, con ngươi tinh nghịch nhìn Haunter.
"Nhưng bị ta cản lại. Chỗ ta đang đúng lúc có thêm vài 'Shadow Ball' 'Technical Machine', ngươi nói phải làm sao bây giờ..."
"Gas, Gastly..."
Khóe miệng Haunter chảy nước miếng.
"Shadow Ball" đó!
Keihy vẫn muốn mua cho nó.
Hoặc là không tìm được, hoặc là quá đắt.
"Gastly!"
Nhưng rất nhanh Haunter tỏ vẻ nghiêm túc.
Nó vô cùng kiên quyết lắc đầu.
Không được, Keihy dù sao cũng là Huấn luyện viên của nó, là tri kỷ, anh em chân tay...
"Thật sao?"
Cynthia nhẹ nhàng thở dài, lại giống như đang lẩm bẩm:
"Garchomp nói với ta nó rất thích 'Cuộc phiêu lưu của Minccino', ta lại vừa hay quen biết, vốn định dẫn nó đi xem đó..."
"Gastly?! (♡﹃♡)"
Giọng Haunter cao vút lên ba quãng.
Thật sao?!
Nụ cười trên mặt Cynthia Lại đậm thêm vài phần.
...
Trên sân.
Keihy rõ ràng không để ý đến chuyện Haunter và Cynthia đang giằng co ngoài sân, hắn ngồi xổm xuống cạnh Vulpix nhỏ an ủi nó.
"Ta biết bình thường ngươi sợ gây tổn thương cho người khác nên vẫn luôn giữ sức, đối thủ lần này rất mạnh, có thể thoải mái mà đánh."
"Âu ô?"
Vulpix nhỏ chớp mắt nhìn Keihy.
Thật sao?
Keihy cười xoa cằm nó.
"Âu ô"
Vulpix nhỏ thoải mái mà nheo mắt lại.
"Đánh đi."
"Âu ô!"
Ánh mắt Vulpix nhỏ kiên định.
Quay đầu nhìn về phía Dragonair và Clair.
Mà Clair và Dragonair ban đầu còn có chút coi thường Vulpix nhỏ, khi thấy được ánh mắt của nó, cũng đều nghiêm túc lên.
Bất kể thực lực của Vulpix nhỏ thế nào, khi đối mặt với một đối thủ nghiêm túc, họ cũng phải dùng sự chú tâm để đối đãi.
Trong sân.
Những bông tuyết bắt đầu lất phất rơi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận