Pokemon Thế Giới Tâm Linh Đại Sư

Pokemon Thế Giới Tâm Linh Đại Sư - Chương 83: Cynthia đột kích ? (cầu hoa tươi! ) (length: 8108)

Bỏ nhà ra đi?
Ngược lại là rất phù hợp với kiểu cách làm có chút nổi loạn của đám trẻ con trong thế giới Pokemon.
Hắn nhớ kỹ trong « Đặc biệt thiên », con trai của Norman (ngàn dặm) tên Đường So, cũng bởi vì thích tham gia Pokémon Contests, lo lắng bị cha mình phản đối nên đã bỏ nhà ra đi.
Là một giáo viên, Keihy cảm thấy vẫn nên khuyên nhủ một chút thì tốt hơn.
Nhưng khuyên cũng cần phải chú trọng kỹ năng, đặc biệt là đối mặt với những đứa trẻ có tính nổi loạn tương đối nghiêm trọng, và bước đầu tiên để khuyên chính là lắng nghe.
Vừa lên đã nói đạo lý lớn, chẳng lẽ bố mẹ của người khác không nói sao?
« Cảnh Trung Chi Hòa »: Ngươi cũng gan dạ quá đấy, có chuyện gì xảy ra sao?
Có điều đối phương hiển nhiên không online, tin nhắn của Keihy cũng không lập tức được hồi âm.
Sau đó hắn lần lượt trả lời những tin nhắn khác.
Cuối cùng thấy cái tên ảm đạm "Eevee ăn cải trắng", Keihy lắc đầu.
Feebas tiến hóa, lại thiếu mất một khoản thu nhập ổn định rồi.
"Haizzz... Kiếm tiền thật là khó khăn mà..."
Thôi vẫn cứ tiếp tục làm hộp năng lượng chơi, xem có thể phụ thêm chút chi phí sinh hoạt nào không.
Đi trở về phòng.
Liền thấy.
"Âu ô"
Băng Vulpix hé miệng, một ngụm hơi lạnh phun ra, lẫn trong đó là vô số mảnh băng lớn nhỏ khác nhau.
Ở phía bên kia.
Haunter đang trong tư thế sẵn sàng chiến đấu, vẻ mặt nghiêm trang.
Đợi khi mảnh băng tiến gần mặt, nó lập tức vung tay, tung ra "Shadow Punch".
Kèm theo tiếng "Rầm rầm rầm", các mảnh băng vỡ vụn, rơi xuống lấp lánh.
Thấy vậy, khóe miệng Keihy giật giật.
Hay cho trò thể dục xoay người, bọn chúng lại còn tập luyện với nhau được cơ đấy.
Lúc này hai tên nhóc như mới ý thức được, mảnh băng đã rơi đầy đất.
"Gastly"
Haunter cười chế nhạo.
"Âu ô"
Tiểu Vulpix có vẻ như nhận lỗi, cúi gằm đầu xuống.
Còn Keihy thì sải bước đi vào nhà bếp.
Cầm một chiếc ly thủy tinh lớn đi ra.
Trong ánh mắt nghi hoặc của Haunter và Vulpix, đặt ly xuống giữa chỗ hai đứa đang "va chạm".
"Haunter, gom vụn băng vào trong ly." Keihy nói.
"Gastly?"
Haunter và Vulpix không hiểu vì sao.
Đây là phương pháp huấn luyện mới sao?
Nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo.
Rất nhanh, trong ly thủy tinh đã đầy những mảnh vụn băng.
Keihy cũng từ trong "Máy xay sinh tố hoa quả" lấy ra các loại nước ép hoa quả bán thành phẩm.
"Các ngươi muốn ăn vị gì?"
Lúc này Haunter và tiểu Vulpix mới kịp phản ứng.
Là kem!
"Gastly!" (Vị Chesto Berry!) Haunter thích vị "chát", điểm này Keihy hiểu rõ, nên đã sớm chuẩn bị sẵn nước ép Chesto Berry màu tím nhạt.
Tiểu Vulpix nghĩ ngợi một hồi.
"Âu ô..." (quả hồng...) Tiểu Vulpix thật ra cũng không quá kén chọn hương vị hoa quả, có lẽ vì trước đây ăn no cũng khó nên nó thích những loại nước ép có nhiều tầng vị phức tạp hơn một chút.
Rưới vị mà chúng thích lên.
Còn Keihy thì rót cho mình nước ép quả Aspear, chua chua ngọt ngọt, kết hợp với kem lạnh thì cũng không tệ.
"Xem phim không?" Keihy đề nghị.
"Gastly!"
"Âu ô!"
Cứ như vậy.
Keihy cùng hai tên nhóc ngồi quây quần trước tivi, vừa ăn kem, vừa xem phim "kinh dị", lại là một ngày bình thường mà phong phú....
"Haunter, đừng... Không muốn mà! Ngươi là quỷ đó, sợ cái gì 'kinh dị' hả!"
"Cốt truyện này còn không bằng do ta viết...."
...
Sáng sớm ngày hôm sau.
Haunter cầm dao nĩa cùng Vulpix đeo tạp dề ngồi ở trước bàn ăn.
"Gastly ٩(๑﹃´๑)۶"
"Âu ô (୨୧•͈ᴗ•͈) "
Trong bếp là tiếng Keihy đang làm bữa sáng.
Thùng thùng —— Tiếng gõ cửa vang lên.
Không đợi Keihy nói gì, Haunter hóa làn khói chạy đến trước cửa, không mở cửa mà trực tiếp dò đầu ra ngoài.
"Gastly?"
Ai vậy?
Sau đó ngoài hành lang vọng đến tiếng kêu như lợn bị chọc tiết, làm cả khu nhà đều tưởng có ai đang làm thịt Swinub.
Vài phút sau.
"Xin lỗi, xin lỗi..."
Keihy mặc tạp dề, rối rít xin lỗi người giao hàng, còn lén nhét cho Machoke mang đồ tới mấy hộp năng lượng mới xem như được đối phương tha thứ.
Cũng không trách người giao hàng bị giật mình, chủ yếu là do ánh sáng hành lang khu dân cư cũ này không được tốt lắm.
Ở cửa bỗng thòi ra cái đầu dữ tợn, ai mà chẳng sợ.
May mà, hàng hóa không có vấn đề gì.
Machoke đem từng thùng Moomoo Milk dọn vào nhà.
Đặt hàng tối qua, không ngờ hôm nay đã được giao đến rồi, năng lực hậu cần của thế giới Pokemon, quả thật không tệ.
Keihy tiện tay lấy một chai, trước ánh mắt u oán của Haunter đứng ở góc, quang minh chính đại uống một hơi Moomoo Milk.
"Lần sau còn dọa người nữa, bẻ gãy chân ngươi đấy!"
Keihy giả bộ vẻ mặt tức giận, vung vẩy hai chiếc xẻng trên tay.
"Gas, Gastly! Σ(゚д゚lll) "
"Âu ô"
Haunter đại ca, ngươi lấy đâu ra chân mà bẻ hả?
Tiểu Vulpix nghiêng đầu thắc mắc.
"Gastly!"
Đúng nha!
Haunter như "bóng đèn" lóe sáng trên đầu, vội vã vỗ ngực.
Hết hồn con ma.
"Được rồi, mau lại đây ăn sáng thôi."
Keihy nghiêm mặt gọi.
Haunter và tiểu Vulpix liếc nhau, cùng nở nụ cười.
Miệng thì cứng lòng lại mềm....
Bữa sáng mới ăn được một nửa thì điện thoại đột ngột vang lên.
Cầm lên nhìn thử, hóa ra lại là Steven.
Kết nối cuộc gọi.
"Keihy lão sư, Metang tiến hóa rồi!"
Nghe vậy, Keihy giật mình.
Cuối cùng đã tiến hóa thành Shiny Metagross trứ danh sao?
Keihy cười nói: "Vậy phải chúc mừng ngươi và Metang... Giờ phải gọi là Metagross rồi."
"Đều nhờ có lão sư giúp chỉ dẫn, hiện tại Metagross so với trước đây..."
Steven báo cho Keihy biết chuyện này đầu tiên, vừa là để chia sẻ niềm vui, cũng là để bày tỏ sự cảm kích.
Thực tế Metang của Steven vốn đã rất mạnh, có điều trước đây có một số vấn đề tâm lý nhỏ, cộng thêm việc Steven cũng có chút hoang mang nên mới ảnh hưởng đến quá trình tiến hóa của nó.
Bây giờ sau khi được chỉ dẫn, cộng thêm Steven từng bước thoát khỏi sự hoang mang, Huấn luyện gia và Pokemon đồng lòng, việc tiến hóa là tất yếu.
Bây giờ xem như đã hội tụ đủ cả ba yếu tố "đẹp trai, mạnh mẽ lại có tiền".
Về điều này, Keihy với tư cách là thầy của Steven cũng thấy tương đối vui mừng.
Hai người nói chuyện vài câu đơn giản, Steven vội vàng đi kiểm tra năng lực sau khi tiến hóa của Metagross.
Tiếp tục ăn sáng.
Cùng lúc đó Keihy cũng lên kế hoạch cho ngày hôm nay.
"Hôm nay chúng ta đến bách hóa Rustboro trước, hoa quả cũng không còn nhiều, xem có mua được mấy 'Technical Machine' cho các ngươi nữa không, sau đó sẽ đến trung tâm pokemon..."
Lời còn chưa dứt thì điện thoại lại vang lên.
Có cho người ta ăn sáng yên ổn không hả?
Keihy cầm điện thoại lên rồi ấn nút trả lời ngay.
Trong điện thoại truyền đến một giọng nói.
"Ngươi đang ở đâu?"
Ừ?
Là giọng nữ, lại còn dễ nghe, cảm giác... Rất quen thuộc.
Keihy nhìn vào điện thoại.
Thông báo hiển thị "Eevee ăn cải trắng".
Hắn sững người hai giây.
Cynthia?
Chợt quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Là ban ngày mà.
"Có đó không?" Cynthia hỏi lại.
Keihy hồi thần.
"Ở Hoenn."
"Ta biết, vậy ở Hoenn chỗ nào?"
"Ờ... Thành phố Rustboro."
"Được."
Nói xong câu này thì điện thoại cúp máy.
Được?
Được cái gì?
Chẳng lẽ nàng ta đến Hoenn rồi?
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, nếu con Spiritomb kia không ra mặt thì đúng là khó mà "xử lý".
Quay đầu lại, liền thấy Haunter và tiểu Vulpix đang dựng thẳng tai lên nghe ngóng.
Trên trán Keihy nổi đầy gân xanh.
Đối với Haunter nói:
"Spiritomb đến tìm ngươi chơi."
"Gastly?! (゚д゚〃 )"
---- PS: Không ít người hỏi nhóm, cho nên lập một nhóm, ở trong phần "Lời tác giả" và "Giới thiệu vắn tắt"...
Bạn cần đăng nhập để bình luận