Pokemon Thế Giới Tâm Linh Đại Sư

Pokemon Thế Giới Tâm Linh Đại Sư - Chương 192: Đây là. . . . Aura ? (cầu hoa tươi! ) (length: 11201)

Đưa thân vào không biết độ cao, Tree of Beginning tiếp cận tán cây, một chỗ cành cây bên trên, giương mắt nhìn lên đều là trắng xóa biển mây.
Cúi đầu hướng dưới chân nhìn xuống, là Thế Giới Thụ cao vạn trượng không, khiến người ta sợ run lên.
Một hồi gió lạnh thổi qua.
Mang theo hương thơm nhàn nhạt, làm tinh thần người ta không khỏi rung lên.
Cảm thụ biến hóa xung quanh, Keihy càng dồn nhiều chú ý lực, vẫn đặt ở cái tên nhỏ hồng hồng đang chổng mông lên kia.
'Nếu để Mewtwo biết nguyên hình của mình là cái đồ chơi lăng nhăng này, phỏng chừng công sức mới vừa rồi thiết lập hình tượng của mình xem như đổ sông đổ biển.' Keihy trong lòng không chỉ một lần lẩm bẩm như vậy.
Bất quá lẩm bẩm là một chuyện, lúc này sự tình vẫn là cần phải giải quyết.
"Mew." Keihy gọi.
"Mâu... Mâu?"
Nghe thấy thanh âm, Mew đang vùi đầu trong đống đồ chơi sửng sốt, chậm rãi rút ra.
Những đồ chơi này đều là Mew sau nhiều lần ra ngoài thu thập được.
Trong đó rất nhiều thứ thật ra đã có tuổi đời rất lâu rồi.
Từ đây có thể thấy được bản tính ham chơi của Mew.
Dù cho đã sống vài vạn năm, thậm chí mấy ức năm, nó vẫn giống như một đứa trẻ thích nô đùa.
Có người sinh ra vài ngày đã nghiêm túc như một triết gia, có người sống mấy ức năm vẫn là một đứa trẻ ngây thơ.
Đây có lẽ là sự khác biệt lớn nhất giữa Mew và Mewtwo.
Mew thận trọng nhô đầu ra nhìn bên trái, lại nhìn sang phải, cuối cùng phát hiện Keihy.
"Mâu"
Mắt của nó hơi sáng lên.
Nhưng nhìn ra được tinh thần của Mew không được tốt, tai và đuôi đều rũ xuống.
Keihy cũng ném PokeBall, gọi băng Vulpix và mọi người ra hết.
Khi Mew nhìn thấy băng Vulpix thì rốt cuộc cũng phấn chấn lên đôi chút.
Nó bay đến trước mặt băng Vulpix, lôi nó đến bên đống đồ chơi của mình, từ đó nhảy ra một cái kèn đồng nhỏ.
Tựa như đang khoe khoang với băng Vulpix, "Doduo" thổi lên.
Sau đó lại lấy ra một con quay hình lưu lưu cầu, buông ra liền tự động xoay tròn.
Đối với nó mà nói, những món đồ chơi này chính là đồ vật quý giá nhất và yêu thích nhất.
"Âu ô"
Băng Vulpix nhẹ nhàng kêu một tiếng.
Mấy thứ đồ chơi của Mew trông có vẻ không tệ, nhưng...
Thực ra đều đã lạc hậu và lỗi thời rồi.
"Mâu?"
Mew nghiêng đầu, chớp mắt, tựa hồ đang nghĩ xem thứ gì có thể khiến băng Vulpix thích đây.
Nhưng nó nghĩ mãi mà vẫn không có kết quả.
Chỉ có thể hướng về phía băng Vulpix nở một nụ cười.
"Mâu"
Keihy khẽ thở dài.
Sự ngây thơ hoạt bát thậm chí là nghịch ngợm của Mew không phải là không có lý do.
Hãy thử hỏi xem.
Nếu nó giống như Mewtwo, ngày nào cũng suy nghĩ về ý nghĩa sự tồn tại của mình là gì, vì sao mình phải sống trên thế giới này… Thời gian dài đến mấy ức năm, đủ để khiến bất kỳ sinh vật nào phát điên.
Cũng chính bởi vì sự hồn nhiên không đổi đó, mới khiến nó có thể sống vô ưu vô lự ở nơi đây.
Thỉnh thoảng nghịch ngợm cũng chỉ là một chút gia vị trong cuộc sống bình lặng mà thôi.
Đôi khi nó cũng thèm muốn có một người bạn cùng chơi đùa, nhưng cuối cùng vẫn chỉ còn lại những món đồ chơi cũ kỹ thậm chí là hỏng hóc này… Keihy đến gần Mew và băng Vulpix, ngồi xổm xuống, nhẹ giọng hỏi:
"Mew, ngươi không sao chứ?"
Mew bay vòng quanh Keihy hai vòng, ánh sáng trắng dịu nhẹ lóe lên, biến thành một con băng Vulpix.
Nó chui vào lòng Keihy, ra sức cọ cọ, rồi cố gắng ngửi một cái.
Nó lại biến trở về, thoải mái mà nheo mắt lại.
"Âu ô?"
Băng Vulpix bên cạnh trợn tròn đôi mắt nhỏ.
Phản ứng kịp.
Thì ra... Là Mew à.
Tiểu Vulpix bĩu môi, mắt lấp lánh.
Keihy đưa tay chuẩn bị vuốt một cái.
Trước kia không biết là Mew nên không cảm giác gì, bây giờ biết...
Coi như là đạt thành thành tựu —— Mew tự nguyện cho vuốt!
Chỉ là.
Vừa mới chạm vào vật nhỏ, lông mày Keihy đã nhíu lại.
Nhiệt độ cơ thể của Mew, có hơi cao.
"Phát sốt rồi?"
Hắn nhìn vào Pokedex hiển thị khi Mew Transform.
« Mew » « thuộc tính: Siêu năng lực » « đặc tính: Đồng bộ » « chiêu thức nắm giữ: Đánh, Phản Chiếu Hệ, Amnesia, Tiếp Bổng, Lực Cổ Đại, Nước Sinh Mệnh, Quỷ Kế... » « tâm trạng: Vui vẻ, sợ hãi (cảm nhận được một cổ lực Aura kinh khủng) » « trạng thái: Phát sốt (sau khi chịu kinh hách nhiệt độ cơ thể trở nên hơi bất thường) » « độ thân thiện: 50(trên người ngươi thơm quá) » 'Cái tên nhóc tiểu tinh quái này, còn khen mình thơm...' Khóe mặt Keihy giật giật.
Trước đây hắn đã gặp Nidoqueen, Nidoking những tên “Biển chiêu thức”.
Nhưng so với Mew... thì căn bản không thể so sánh được.
Bởi vì Mew có thể học tất cả các chiêu thức không phải đặc trưng, đây mới là "Biển chiêu thức" thật sự!
Chỉ là bây giờ sự chú ý của Keihy không ở chỗ này mà là ở trạng thái của Mew.
Không nằm ngoài dự đoán của hắn.
Quả nhiên Mew bị kinh hãi đột ngột mà phát sốt, từ đó ảnh hưởng đến Tree of Beginning.
"Mâu..."
Vốn đã có chút tinh thần, Mew nghe thấy Keihy nói thì toàn thân như xụi lơ, trông có vẻ càng thêm ủ rũ.
Thấy thế Keihy lại không nhịn được cười.
Tên nhóc này… Thực sự giống như những đứa trẻ bình thường, ban đầu bị bệnh bản thân còn không nhận ra, vừa nghe thấy có người quan tâm liền ra vẻ "Ta bị bệnh, rất nặng đó, mau đến thương ta quan tâm ta".
Bất quá hắn cũng không buông Mew ra, ngược lại ôm chặt hơn.
Vật nhỏ cũng ra vẻ đáng thương, một mình sống nhiều năm như vậy cũng không biết có mấy người quan tâm đến nó.
Lấy ra mấy viên hộp năng lượng.
"Mâu?" Mew đang rũ cụp mũi nhẹ nhàng khịt khịt, tò mò đưa hai tay nhỏ ra nhận lấy, cắn nhẹ một miếng.
Lập tức lộ ra vẻ hạnh phúc vô ngần.
"Mâu"
"Ăn no thì mới mau khỏe."
Keihy không biết làm sao để chữa trị căn bệnh của Pokemon huyễn trong truyền thuyết, nhưng lại rõ cách trị bệnh cho Mew.
Ôm lấy vật nhỏ, hướng về phía trung tâm của Thế Giới Thụ mà chạy đi.
Lucario, Gengar và băng Vulpix đều theo sát phía sau.
Lúc đầu băng Vulpix còn chút ý nghĩ, nhưng khi thấy Mew bị bệnh, những ý nghĩ đó đều bị nó nhanh chóng bỏ ra sau đầu, lúc này nó càng lo lắng cho Mew hơn.
… Trung tâm Tree of Beginning.
Nơi này trải đầy thủy tinh, viên ở chính giữa còn liên quan mật thiết đến vui buồn của Mew.
Mà Mew bị bệnh, không hề nghi ngờ khiến cho nơi vốn một màu xanh biếc bắt đầu xuất hiện những vệt hồng quang.
Lucario gần như là ngay lập tức tìm thấy găng tay mà Alan để lại trên viên thủy tinh, cùng một đóa hoa kết tinh bên cạnh.
Đây là “Hoa Thời Gian” đặc biệt, vốn có công năng ghi lại hình ảnh đặc biệt.
Chính là nhờ đóa “Hoa Thời Gian” này mà Lucario đã thấy được cảnh tượng trước đây Alan hi sinh bản thân, đem toàn bộ lực Aura truyền cho Mew.
Cảnh tượng hầu như hoàn toàn trùng khớp với giấc mơ mà Keihy từng cho nó thấy.
"Đường két..."
Lucario chậm rãi đứng lên.
Ánh mắt càng thêm kiên định.
Alan đại nhân lưu ta đến giờ, chính là vì khoảnh khắc này!
«Ta biết rõ phải làm thế nào để cứu Mew!» Băng Vulpix và những người khác lo lắng nhìn Lucario.
Nó có vẻ mặt quyết tuyệt.
Gengar bay tới bên người Lucario.
"Ngân két...."
Đường nhỏ à, không ai cứu người kiểu đấy đâu....
Nhưng Lucario tai điếc mắt ngơ, hoàn toàn chìm đắm trong ý nghĩ “Nhất định phải hy sinh bản thân”.
Mew lần này chỉ bị cảm sốt nhẹ, chứ không phải là sắp chết, phản ứng của Tree of Beginning đã nói rõ tất cả, không cần phải nghĩ quá cao thượng như vậy.
Bất quá, theo Keihy, điều này đối với Lucario mà nói cũng không hẳn là một chuyện xấu.
Cố tìm đường sống trong chỗ chết.
Quyết tâm này của nó là sự ràng buộc giữa nó và Alan vượt qua không gian và thời gian.
‘Hãy để nó giải tỏa một chút đi...’ Điều này sẽ giúp nó thoát khỏi ký ức đau buồn.
Keihy cho mấy đứa nhỏ một ánh mắt trấn an.
Ôm Mew đến trước mặt Lucario.
"Yên tâm, ta sẽ cùng ngươi."
"Mâu"
Mew cười yếu ớt, gật đầu với Lucario.
Lucario mặt mày nghiêm nghị, giơ hai tay ra.
"Aura... Cùng ta cùng tồn tại!!"
Ông —— Một cỗ lực Aura mênh mông được cụ thể hóa, ngưng tụ thành một vòng xoáy màu xanh thẳm, bao trùm lấy Mew đang ở trong lòng Keihy.
«Alan đại nhân...» Lucario chậm rãi nhắm mắt lại, khóe mắt rỉ ra nước mắt.
«Ta hiểu được, Aura, là sức mạnh để giúp đỡ người khác, khi ngươi quyết định thì lực lượng này sẽ tăng cường đến mức tối đa, đây chính là....» «Aura áo nghĩa!» Ông —— Hả?
Lucario đang đắm chìm trong ý nghĩ hy sinh cao cả.
Cảm thấy bản thân mới dùng hơn một nửa lực Aura, còn “tiềm năng” đổi bằng hy sinh chưa kịp dùng.
Liền kinh ngạc mở mắt.
Bởi vì nó cảm thấy Mew dường như... Khôi phục?
Một vầng sáng trắng chói mắt từ trên người Mew bắn ra, ánh mắt của nó cong thành hình trăng lưỡi liềm.
Những cành cây to lớn của Tree of Beginning hơi rung rinh, dường như một lần nữa khôi phục sinh khí, vệt hồng quang trên thủy tinh dần rút đi.
Keihy ôm Mew có biểu tình cổ quái.
Vừa không có dùng biện pháp trị liệu gì mà bản thân đã sắp khỏe lại rồi đúng không?
Vật nhỏ này đúng là biết giả bộ.
Nhưng dù sao thì, cái tính cách này... Quả thực có duyên với ta.
"Mâu"
Có lẽ cảm thấy mình bị Keihy nhìn thấu, Mew lè lưỡi một cách đáng yêu.
Thấy vậy, Lucario cảm thấy vừa có chút thất vọng mất mát, lại vừa có cảm giác rõ ràng mới mẻ.
Giống như... trải qua Sinh Tử, nhìn thấu Sinh Tử.
Nó vừa định dừng việc truyền Aura thì đột nhiên giật mình, ánh mắt lập tức trở nên nghiêm túc lần nữa.
Cùng với nhau, còn có Mew.
"Mâu?"
Mew trên dưới quan sát Keihy.
Cũng trong lúc đó.
Ôm Mew, Keihy động tác cũng theo đó khựng lại.
Ừ?
Hắn nhắm mắt lại.
« Ngươi thật sự, có tiềm năng trở thành 'Sứ giả Aura'! » Dưới sự bao phủ của Aura lực từ Lucario, hắn dường như... Cảm giác có vật gì đó từng bước trở nên rõ ràng hơn.
Mew cũng bay lên.
Ánh mắt đảo qua Keihy cùng với Gengar, Vulpix băng, Tinkatuff cùng Dratini đang ở trên người ngươi.
Lộ ra vẻ bừng tỉnh.
"Mâu"
Nó ngọt ngào cười.
Đuôi dài mảnh mềm mại màu hồng nhạt nhẹ nhàng đong đưa.
Ở ngực Keihy một điểm.
Ông —— Lucario thu hồi Aura.
Mà Keihy đang nhắm mắt, lúc này dường như có thể cảm nhận chính xác vị trí của Lucario, Mew thậm chí là bốn tiểu Pokemon.
"Đây là... Aura?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận