Pokemon Thế Giới Tâm Linh Đại Sư

Pokemon Thế Giới Tâm Linh Đại Sư - Chương 163: Là một ôn nhu đại thúc a. (length: 11811)

Đạo quán Viridian, vùng Kanto.
Nhìn tòa kiến trúc đồ sộ bằng gỗ lim và gạch trắng trước mặt, Keihy hít sâu một hơi.
Bước lên những bậc thang màu trắng, đi qua quảng trường, tiến đến trước cửa đạo quán.
RẦM!
Chưa kịp gõ cửa, cánh cửa lớn của đạo quán đã từ từ mở ra, một cô gái có mái tóc úp chụp như chiếc nồi hiện ra từ bên trong, đó là Matori.
"Thầy Keihy, thầy đến rồi."
Thấy Keihy, Matori vừa cười vừa nói.
Đồng thời, cô tránh ra một bên để Keihy có thể vào.
Sao lại phải tới đây chứ... Keihy thầm oán.
Chủ yếu cũng bởi vì Masaki dùng sức ép ép cho hắn cái "nhiệm vụ" mà ngay cả cơ hội cự tuyệt cũng không có.
Mà nếu muốn đi Pallet Town, trừ khi bay thẳng, còn không thì thành phố Viridian là nơi bắt buộc phải đi ngang qua.
Chỉ là Keihy không ngờ rằng, sau khi Giovanni phái Matori, Koga cùng với tổ ba người của Team Rocket đến liên lạc với mình, lại còn đích thân muốn gặp mặt hắn...
Trong lòng hắn ít nhiều có chút bất an.
Hắn cũng không lo lắng Giovanni sẽ làm gì mình.
Với tính cách của Giovanni, khả năng tiếc tài càng lớn.
Trong một thiên ngoại truyện, Giovanni còn từng ngụy trang thành một ông chú thu thập hóa thạch để tiếp cận Red, nhưng từ đầu đến cuối không hề ra tay với Red.
Mà khi hai người họ thực sự tỷ thí, Giovanni lại là người đưa lời mời hợp tác trước cho Red.
Thậm chí, khi Giovanni bại dưới tay Red một lần, khi Red đối đầu với Lance, Giovanni còn hỗ trợ cứu viện và ra tay trợ giúp.
Cho nên, so với lo lắng cho an nguy của bản thân.
Chi bằng nói, Keihy đang lo lắng việc Giovanni "tự nổ tung" thì mình phải làm sao bây giờ.
Nhỡ đối phương bại lộ thân phận thủ lĩnh Team Rocket, hắn nên lựa chọn như thế nào?
Tuy nhiên, bên ngoài Keihy vẫn tỏ vẻ thản nhiên, cười nói:
"Dù sao cũng là lời mời của ông chủ."
Theo Matori tiến vào đạo quán.
Từ xa trong bụi cỏ, Jessie đang cầm ống nhòm gào lên.
"Này này này! Thấy không?"
"Thấy cái gì chứ!"
James vẻ mặt bất đắc dĩ, "Cái ống nhòm duy nhất đang nằm trong tay của Jessie cô đó."
"Nói đúng là a meo meo."
Meowth cũng hết cách.
Rõ ràng là nó tạo ra ống nhòm, kết quả dưới sự "dâm uy" của Jessie, nó chỉ có thể đưa cho cô ta dùng.
"Cái anh đẹp trai mang theo Dratini mua năm cây kem ốc quế ở Blackthorn City, chính là cán bộ 'Cố vấn' đấy!"
Nghe vậy James tỏ vẻ bừng tỉnh đại ngộ.
"Thảo nào lúc đó anh ta nhắc nhở chúng ta phải chú ý đến sở cảnh sát liên minh, thì ra là cán bộ!"
"Cán bộ đúng là người tốt a meo meo."
"Cái cô kính vỏ dưa hấu rất sợ anh ta nha..."
Jessie như thể đã nắm bắt được mấu chốt trong đó.
...
Lạch cạch lạch cạch —— Khi Keihy và Matori tiến vào đạo quán, từng chiếc đèn chân không trong đạo quán lần lượt bật lên, soi sáng cả không gian vốn mờ tối.
Hiện ra trước mắt Keihy là một sân đấu đối kháng rộng lớn.
Mà ở phía bên kia sân, một người đàn ông trung niên với vẻ mặt hiền hòa đang đứng đó, mặc bộ vest đen, hai tay đút túi quần, có vài phần khí chất.
Rõ ràng, người kia chính là quán chủ đạo quán Viridian hiện tại, đồng thời cũng là thủ lĩnh của Team Rocket, Giovanni!
Chỉ có điều.
Vẻ ngoài hiện tại của Giovanni, theo Keihy thì lại có chút... lúng túng?
Bởi vì ông ta đang ngồi xổm dưới đất... đút mèo ăn!
Tay ông cầm vài thanh đồ ăn cho mèo, xung quanh là Persian và mấy con Meowth đang vây quanh.
Thậm chí có một con Meowth vì muốn ăn được đồ ăn mà đã bò lên cánh tay Giovanni.
Hình ảnh này làm cho Keihy, người vốn dĩ trong lòng có chút áp lực, lập tức cảm thấy thả lỏng.
Vỡ án!
Đàn ông thích nuôi mèo, tính cách bình thường đều không tệ.
Con Meowth trong tổ ba người Team Rocket, tuy có được đãi ngộ như vậy, chắc chắn từng được Giovanni nuôi dưỡng qua.
Nếu không một người là con của một cán bộ thân cận, một người là con trai độc nhất của một nhà giàu, làm sao có thể phối hợp được với một con Meowth "bình thường" để đi vào?
Mà cách ăn mặc của Giovanni cũng khiến Keihy thở phào nhẹ nhõm.
Tuy vẫn là vest đen, nhưng trên ngực không có huy hiệu chữ "R" đại diện cho Team Rocket.
Điều này ít nhất cho thấy, Giovanni chắc là vẫn chưa "tự nổ tung" thân phận của mình.
Vậy Keihy cũng không cần lo lắng nữa.
Giovanni không lộ thân phận thì Keihy cứ giả bộ như không biết.
Đằng nào... mình cứ coi ông ta là một quán chủ đạo quán "bình thường" là được.
"Khụ khụ."
Matori ho nhẹ một tiếng, vội vàng lên tiếng: "Ông Giovanni... thưa tiên sinh, thầy Keihy đã đến rồi ạ."
Nghe vậy, Giovanni ngẩng đầu, nhìn Keihy, cười không mặn không nhạt:
"Khiến thầy Keihy chê cười rồi."
Keihy lắc đầu, cũng cười đáp:
"Không ngờ ông Giovanni lại là một người ôn nhu như vậy."
"Hả?"
Giovanni đút hết thức ăn cho mèo trong tay, vỗ vỗ đầu Persian, ra hiệu nó dẫn lũ Meowth đi, rồi chậm rãi đứng dậy tiếp tục nói:
"Vậy trong mắt thầy Keihy, tôi chắc hẳn là một người như thế nào?"
Hỏi xong, Giovanni hứng thú nhìn Keihy, chờ đợi câu trả lời của hắn.
Giovanni là người như thế nào?
Keihy chống cằm nhẹ nhàng xoa xoa.
Sau một hồi trầm ngâm, hắn nói:
"Mạnh mẽ, tự tin."
Giovanni và Matori đều bật cười.
Hai điểm này theo họ thì là điều không thể nghi ngờ.
"Có dã tâm, có tinh thần trách nhiệm."
Keihy tiếp tục nói.
Matori vẫn cảm thấy rất hiển nhiên.
Mục tiêu vĩ đại của Team Rocket là thay thế liên minh hiện tại, trở thành thủ lĩnh Team Rocket, Giovanni đương nhiên phải có dã tâm, và cả tinh thần trách nhiệm với tất cả các cán bộ và thành viên.
Đương nhiên, còn có tinh thần trách nhiệm đối với Pokemon.
Nhưng Giovanni lại hơi nheo mắt, nụ cười vẫn không thay đổi.
Chỉ là cảm thấy lời nói của Keihy dường như không đơn giản như vậy.
Cho đến khi Keihy nói ra từ tiếp theo.
"Cố gia, hoặc có lẽ là, coi trọng tình thân."
Ừ?
Matori ngẩn người.
Cố gia? Tình thân?
Mà trong mắt Giovanni cũng lóe lên một tia kinh ngạc, rồi ngay sau đó bừng tỉnh.
Ông đã nhớ ra lần đầu tiên khi liên lạc với Keihy, đối phương đã hỏi ông một câu hỏi.
"Đa phần trường hợp, rất lý tính."
Chờ đã.
Thế nào là phần lớn trường hợp?
Lão đại chẳng phải luôn luôn rất lý tính sao?
Matori cảm thấy mình bắt đầu không hiểu gì rồi.
Cô không khỏi nhìn về phía Giovanni.
Chỉ thấy Giovanni vẫn giữ nụ cười, chỉ là ánh mắt đã trở nên sâu xa, hỏi:
"Vậy số ít trường hợp thì sao?"
Keihy nhún vai.
"Tự nhiên là cảm tính rồi."
Coi cả một Team Rocket to như vậy thành "công cụ" tìm con trai đây chẳng phải là cảm tính thì là gì?
Khi Giovanni và Silver rơi vào nguy hiểm, Giovanni đã quyết đoán đứng lên, nâng người kia ra khỏi biển lửa mà không hề nghĩ đến bản thân.
Chỉ với hành động đó, Giovanni đã đủ để gọi là đàn ông chân chính, một người cha tốt!
Matori nhìn Giovanni, rồi lại nhìn Keihy, vẻ mặt mờ mịt.
Hai người đang nói chuyện gì thế.
Có phải cô đang hơi thừa rồi không?
"Còn gì nữa không?"
Giovanni lại hỏi.
Keihy cười cười.
"Có khí chất Tông Sư."
Những lời này nghe có vẻ là nịnh bợ, nhưng Giovanni thực sự là một người như vậy.
Giovanni không chỉ có thực lực khó dò, mà còn có ý chí muốn đem kinh nghiệm cả đời đúc kết thành sách để truyền lại cho hậu thế.
Ông sở hữu một quyển "Đại địa áo nghĩa", giúp cho Blue có được nhiều lợi ích không nhỏ.
"Vậy đây là bài trắc tả tâm lý của thầy Keihy dành cho tôi sao?"
Keihy thản nhiên gật đầu.
"Nhưng mà hôm nay thêm vào một cái nữa."
"Ừm?"
"Là một ông chú ôn nhu đấy."
Giovanni bật cười.
Cười rất vui vẻ.
Không hiểu vì sao.
Ông cảm thấy vị thanh niên trẻ tuổi có vẻ ngoài đẹp trai trước mặt rất hiểu mình, hiểu theo cái kiểu rất rất hiểu.
"Vậy, thầy Keihy, muốn cùng với cái 'ông chú ôn nhu' trong miệng thầy giao đấu một trận chứ?"
Hả?
Keihy quyết đoán lắc đầu.
Đùa sao!
Giao đấu với Giovanni á?
Địa chủ Giovanni đó!
"Yên tâm, chỉ là một trận đấu quán bình thường thôi. Người ta nói đấu là một trong những phương thức giao tiếp tốt nhất giữa Huấn luyện gia và Pokemon mà."
Giovanni lấy từ trong túi ra một Pokeball, đùa nghịch trong tay.
"Tôi thì lại thấy, đấu là phương thức giao tiếp tốt nhất giữa Huấn luyện gia với Huấn luyện gia, phải không?"
Gengar ló mặt ra từ bóng của Keihy, lè lưỡi.
"Ngân két?"
Ông chú, đấu có gì lợi hả?
Keihy đè đầu Gengar lại, cố gắng nhét nó trở về.
Anh hai à, ngươi không biết đối diện là ai à mà đã hỏi lợi ở đâu rồi?
Giovanni cười ha ha một tiếng.
"Đương nhiên."
Vừa nói, ông vừa nhìn về phía Keihy.
"Xem ra, Pokemon của cậu có hơi không kiềm chế được rồi."
Keihy đau đầu.
Tôi là đang bảo vệ các người đấy, đến lúc đó khổ là các người đó.
"Pokemon là thể hiện tính cách của Huấn luyện gia, thật ra thầy Keihy cũng Covet (khao khát) muốn đấu đấy chứ?"
Nói nhảm!
Cái "pháp ngoại cuồng đồ" thì liên quan gì đến ta?
Ta chỉ là thích tiền thôi!
Cũng đã nói đến nước này rồi, từ chối nữa thì quả thật có hơi quá.
Keihy mím môi.
Cũng ngừng cái động tác đè đầu Gengar lại.
Tiểu mập tím hớn hở đáp xuống bên cạnh hắn, nhướn mắt về phía Giovanni.
Ngươi thật sự muốn giao đấu với Giovanni hả?
"Ông chú ôn nhu" chỉ là ta thuận miệng nói thôi, ngươi đừng thật quá vậy chứ, thường ngày cái bộ điệu rụt rè của ngươi đâu rồi?
"Được thôi."
Nghĩ một hồi lâu, Keihy thở dài.
"Dù sao thắng thua cũng không quan trọng mà phải không?"
"Đương nhiên, chỉ là một trận đấu quán hết sức bình thường thôi."
Giovanni khẽ gật đầu.
"Vậy được thôi."
Keihy vỗ vỗ đầu Gengar, dặn dò: "Đánh không lại thì nhận thua, đừng để bị thương."
Cảm nhận được sự tâm ý tương thông của cả người lẫn Pokemon, với "sức mạnh Viridian", Giovanni hiểu ý cười.
Nói mình ôn nhu, chẳng phải ngươi cũng thế à?
Vậy thì hãy xem thử chút về thực lực của "người giỏi tính kế" này thôi.
...
Trong đạo quán sáng đèn.
Giovanni và Keihy lần lượt đứng ở hai bên, Matori dù đang giao lưu thì cũng đã giữ một khoảng cách nhất định, nhưng lúc này cũng nhận nhiệm vụ làm trọng tài.
Nhân chứng lão đại Giovanni cùng lão sư Keihy lần đầu đối chiến, nghĩ thôi đã thấy có chút hưng phấn a!' Matori trong lòng có cái "Tiểu nhân" đang thét chói tai.
"2 chọi 2 hình thức đối chiến thường quy, khiêu chiến đạo quán, khi một bên 2 con Pokemon đều mất đi năng lực chiến đấu, tức là đối chiến kết thúc ——"
Chỉ cần không phải đối chiến không giới hạn là tốt rồi.
Giovanni cùng trò đọc giây đỏ thẫm chơi được, Keihy tự nhận không chơi được trò đó.
"Mời hai bên chuẩn bị."
Matori hô.
Trong tay Keihy cùng Giovanni, đều nắm một viên PokeBall.
"Đối chiến bắt đầu!"
Hai người đồng thời ném PokeBall ra.
Ầm!!
Một con Rhyhorn thể chất to lớn lập tức xuất hiện trước mặt Giovanni!
Nhìn ra được, Giovanni đích xác không có ý muốn ỷ vào thực lực khi dễ Keihy.
Con Rhyhorn này tuyệt đối không phải Pokemon một đội, đội hai.
Bằng không phỏng chừng cũng không cần đánh.
"Âu ô ~"
Xuất hiện trước mặt Keihy, lại là một con Vulpix sáu đuôi xòe ra, ánh mắt ngưng trọng băng.
Con Rhyhorn này...thật mạnh!
Nhất định phải cẩn thận, cẩn thận lại cẩn thận mới được...
Quyết định, lần này không thể có giữ lại!
Giovanni VS Keihy.
Bắt đầu!
——PS: Chương này vốn định là mười hai giờ trưa, gõ xong trước để đấy, cho nên mười hai giờ không cần chờ. Bất quá hôm nay, thuận lợi, sẽ bạo nổ thêm một cái, cầu hoa tươi!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận