Pokemon Thế Giới Tâm Linh Đại Sư

Pokemon Thế Giới Tâm Linh Đại Sư - Chương 243: Chiêu mộ nhân viên (4000 chữ, cầu hoa tươi! ) (length: 14996)

Cái sừng trên đầu con Indeedee này hướng lên trên, thân hình tổng thể màu tím đen sẫm, mắt lim dim, tuy trông rất đáng yêu nhưng vẫn toát ra vẻ nghiêm nghị.
Rõ ràng, đây là một con Indeedee đực.
Indeedee được mệnh danh là "Pokemon Cảm Xúc", có khả năng cảm nhận được tâm trạng người khác, nên thường chủ động ra tay giúp đỡ con người và Pokemon.
Ngoài ra, Indeedee cũng là Pokemon hợp tác của các tỷ tỷ Joy ở trung tâm Pokemon khu vực Galar, nhưng điều này không có nghĩa các khu vực khác không có.
"Làm phiền ngươi rồi, Indeedee." Tiến sĩ Augustine Sycamore vừa cười vừa nói.
"Yêu y"
Indeedee mỉm cười, giơ hai tay lên, dẫn Keihy và Augustine Sycamore đi về phía trang viên.
Đi qua cổng lớn vào đến sân trước.
Dù đã gần đông, sân vườn vẫn xanh mướt, những viên gạch trắng tạo thành một con đường, hai bên cây cối và bụi hoa được tỉa tót rất đối xứng, trên mặt đất không có một chiếc lá rụng.
Mờ ảo trong bụi hoa và lùm cây, có thể thấy bóng dáng vài Pokemon đang hoạt động.
Bướm trắng trùng, màu bướm trắng, Floette, phấn Hương Hương.... Chúng đều dùng ánh mắt tò mò, cẩn thận từng chút một lén nhìn Keihy và Augustine Sycamore.
Keihy nhẹ nhàng đẩy gọng kính, liếc mắt "cảnh cáo" con Gengar đang lấp ló trong bóng.
Đừng làm loạn.
Dù Gengar tinh nghịch, nhưng nó biết điểm dừng, nó chỉ lấp ló trong bóng của Keihy, vui vẻ chào hỏi những Pokemon này.
Con Indeedee dẫn đầu có hai cái sừng trên đầu rung nhẹ, dường như đang cảm nhận cảm xúc của Keihy, Vulpix nhỏ và Gengar.
Nhận được sự đáp lại, nét mặt Indeedee lập tức trở nên dịu dàng.
Rào rào —— Khi đi qua đài phun nước ở giữa sân trước, mấy con Ducklett giật mình cào chân loạn xạ, xấu hổ chui xuống nước.
Trang viên này, sắp vượt quá cả trang viên của Steven rồi sao?
Như nhìn thấu sự cảm thán của Keihy, tiến sĩ Augustine Sycamore cười nói:
"Lớn lắm phải không? Lần đầu tiên ta đến đây cũng kinh ngạc, nhưng họ rất tốt, lại hòa thuận nữa, không cần lo lắng."
Quả thực rất lớn, ít nhất là lớn hơn so với khu nghiên cứu của tiến sĩ Augustine Sycamore.
Và có thể sở hữu một trang viên lớn như vậy, cũng chẳng trách chủ trang viên, đôi vợ chồng già Helping Hand Pokemon này lại không hề tìm kiếm hồi báo.
Dưới sự dẫn dắt của Indeedee, hai người không vào nhà mà đi vòng ra hậu viên.
Vừa đến hậu viên.
Keihy đã thấy một ông lão mặc quần áo nông dân đang cuốc đất, cùng với một bà lão đeo kính ngồi trên ghế tươi cười đan áo len.
"Yêu y"
Indeedee nhẹ nhàng kêu một tiếng với hai người.
Đôi vợ chồng già lúc này mới chú ý đến sự có mặt của Keihy và Augustine Sycamore.
"Các người đến rồi à." Ông lão cười lau mồ hôi trán, nói.
"Ngài Cafe, bà Cafe." Augustine Sycamore quen biết vợ chồng già này, cười chào.
Tên thật của hai người đã ít ai biết, đến cả tiến sĩ Augustine Sycamore cũng vậy, nên mọi người bên ngoài đều gọi họ là ông Cafe và bà Cafe.
Đôi vợ chồng già cũng không để ý, ngược lại còn rất vui vẻ.
"Đây là Keihy, thầy Keihy." Augustine Sycamore chào hỏi xong, lại giới thiệu.
"Chào ngài Cafe, bà Cafe." Keihy cũng lễ phép chào.
"Tôi tên là Keihy, là một giáo viên, nhưng vì sở thích cá nhân, nên mở một quán cà phê, nhưng do công việc không thể cùng lúc chăm sóc trường học và quán cà phê, nên...."
"Ngồi xuống nói đi, đừng khách sáo." Bà Cafe đặt tay xuống chiếc áo len đang đan, nói.
"Yêu y"
Sau đó, lại có một con Indeedee khác, bưng lên hai tách cà phê và hai đĩa bánh ngọt.
Con Indeedee này khác với con trước, sừng trên đầu nó hướng xuống dưới, vẻ mặt ôn hòa, khóe miệng hơi nhếch lên, trong nụ cười toát lên vẻ hạnh phúc.
Đây là một con Indeedee cái.
Keihy và tiến sĩ Augustine Sycamore sau khi nói cảm ơn đều ngồi xuống.
"Âu ô?" Con Vulpix nhỏ trong lòng Keihy nhìn hai con Indeedee, chớp mắt tò mò.
Chúng nhìn có vẻ giống nhau, mà lại dường như không giống nhau lắm.....
"Ngân két"
Gengar cũng chui ra từ bóng của Keihy, hữu hảo chào hỏi.
Hôm nay nó ngoan ngoãn đến nỗi Keihy cũng thấy có chút lạ.
Được sự cho phép của đôi vợ chồng già, Keihy ném ra ba quả Poke Ball, gọi các tiểu tử ra ngoài.
"Cùng nhau chơi nhé."
Đồng thời nhắc nhở: "Đều thu liễm lại một chút."
Thấy vậy, con Indeedee cái lại mang thêm đồ ăn vặt cho các tiểu tử.
"Nếm thử chút nhé?"
Ông Cafe sau khi ngồi xuống, vui vẻ hỏi.
Keihy và Augustine Sycamore nhìn nhau rồi cùng cầm tách cà phê lên.
Một mùi hương thuần khiết xông vào mũi, khiến đôi mắt Keihy hơi sáng lên, sau đó nhấp một ngụm.
Vị cực kỳ mềm mượt, vị đắng như socola xen lẫn vị chua dịu, sau khi uống xong cảm giác thuần hậu vẫn còn quanh quẩn trong miệng, vị ngọt ngào sau đó dần lan tỏa, làm người ta vui vẻ thoải mái.
Uống ngon.
Dù là từ vị chua, vị đắng, vị, dư vị, phong vị hay là cách chế biến đều không có chỗ nào để chê.
"Thế nào?" Ông Cafe mong chờ hỏi.
"Uống ngon." Tiến sĩ Augustine Sycamore nhẹ nhàng nhấp miệng.
"Có lẽ...là ly cà phê ngon nhất tôi từng uống." Keihy cũng nói.
Nghe vậy, nụ cười trên mặt đôi vợ chồng già càng tươi hơn.
"Các cậu thích là tốt rồi, đây là đồ của lão già chúng tôi tự trồng, tự rang."
Điều này khiến ý nghĩ trong đầu Keihy khẽ động đậy.
Sau này mình có lẽ... có thể trực tiếp nhập hạt cà phê của ông bà Cafe sao?
"Nếm thử bánh ngọt đi." Bà Cafe cười nói.
Hai phần bánh ngọt không giống nhau, của Keihy là mousse socola, còn của tiến sĩ Augustine Sycamore là bánh phô mai.
Chỉ nhìn vẻ bề ngoài của bánh thôi cũng biết mùi vị sẽ không tệ.
Và sự thực quả đúng là như vậy.
"Những thứ này là... do Indeedee làm sao?" Tiến sĩ Augustine Sycamore hỏi nghi ngờ Keihy.
"Đúng vậy, nhưng không phải là hai con Indeedee này." Ông Cafe nói.
Ừm?
Trong mắt Keihy và tiến sĩ Augustine Sycamore hiện lên vẻ nghi hoặc.
Chỉ thấy đôi vợ chồng già đồng thời nhìn về hướng cửa sau.
Theo tầm mắt của họ, Keihy thấy hai cái đầu đang ló ra trên cửa sổ.
Lại là hai con Indeedee, mà lại là một đực một cái.
Trong trang viên này có tới bốn con Indeedee sao?
Chú ý thấy ánh mắt của cậu, con Indeedee cái vui vẻ vẫy chào, còn con Indeedee đực thì hơi xấu hổ rụt đầu lại.
"Cafe là do em trai pha, bánh ngọt là do chị gái làm."
Lúc này ông Cafe mới giải thích.
Chị em sao?
Chị gái gan dạ, em trai nhút nhát?
Sau đó, bà Cafe mới từ tốn kể lại.
Thì ra, hai con Indeedee này là chị em, một lần họ đi du lịch ở khu vực Galar đã gặp phải.
Lúc đó hai chị em còn nhỏ, bị một con Thievul dẫn một đám cáo con bắt nạt khi đang lang thang, nên đã được hai ông bà cứu, mang về Carlos.
Sau khi được họ nuôi dưỡng, dù là em trai hay chị gái, đều học được một tay nghề rất xuất sắc.
"Thầy Keihy thấy chúng thế nào?" Bà Cafe hỏi.
Thế nào?
Keihy hơi nghi hoặc một chút, nhìn sang Augustine Sycamore.
Không phải nói... là phải được vợ chồng già đồng ý sao?
Dường như đã nhìn thấu sự nghi ngờ của cậu, bà Cafe giải thích:
"Người tiến cử là tiến sĩ Augustine Sycamore, chúng tôi đương nhiên là tin tưởng, hơn nữa... bọn Indeedee cũng đều rất tán thành cậu đấy."
Nói xong, bà nhìn về hai con Indeedee đang chơi đùa với Vulpix nhỏ.
Indeedee là Pokemon Cảm xúc, nếu Keihy là người đại gian đại ác hoặc là lòng dạ bất chính, chúng có lẽ còn chẳng cho Keihy bước chân vào cửa.
Cái gọi là tán thành....
Còn có điều gì đáng tin cậy hơn sự tán thành của Indeedee - loài "Pokemon Cảm Xúc" sao?
Thì ra là vậy... Keihy thầm nghĩ.
Nhưng cậu mím môi nói: "Nhưng tôi muốn hỏi ý kiến của chúng."
Tuy rằng cũng không phải thu phục, càng không phải bồi dưỡng thành Chiến Đấu Pokemon, nhưng Keihy vẫn rất tôn trọng ý nguyện của bản thân Pokemon.
Nghe vậy, ánh mắt vợ chồng già lần nữa trở nên dịu dàng.
"Tốt."
Đồng thời, ông Cafe nhắc nhở:
"Đúng rồi, thầy Keihy, hai đứa trẻ này... không thể dùng Poke Ball thu phục được, có lẽ chúng... là đã trốn thoát từ tay những kẻ săn bắt trái phép."
Kẻ săn bắt trái phép.....
Trước đây con Vulpix nhỏ cũng bị kẻ săn bắt trái phép bắt từ khu vực Alola mang đến Hoenn.
Chỉ có điều, Vulpix nhỏ đã bị bán cho một gia đình sau đó bị bỏ rơi, còn đôi chị em Indeedee này.... rất có thể là đã trốn thoát trước khi bị bán.
Mà kẻ săn bắt trái phép đối với Pokemon kiểu này, cũng sẽ không tiêu hủy Poke Ball của chúng, dẫn đến việc không thể bị thu phục.
Có lẽ đây cũng là lý do chúng lưu lạc.
Càng ngày càng muốn chủ động đi đánh đuổi những kẻ săn bắt trái phép quá đi mất... Keihy nghĩ.
Đi vào trong phòng.
"Yêu y" Con Indeedee chị gái khéo léo chào Keihy.
"Yêu, yêu y" Con Indeedee em trai thì tỏ ra hơi rụt rè.
Keihy mỉm cười.
Thậm chí không cần dùng Aura chi lực, cậu cũng có thể cảm nhận được sự thiện ý truyền tới từ người chúng.
Trong khoảnh khắc này.
Keihy thậm chí đã thấy cảnh chúng vui vẻ ở quán cà phê của mình.
Nhưng Keihy vẫn cười híp mắt phóng ra Aura của mình.
Cùng lúc đó.
Trên người hai con Indeedee, cũng đều mơ hồ hiện lên dao động siêu năng lực.
Trước mắt Keihy xuất hiện Pokedex của chúng.
Indeedee em trai có đặc tính "Synchronize (đồng bộ)", đồng thời nắm giữ các chiêu thức Stored Power, Calm Mind (minh tưởng), Healing Wish, Psychic, Trick Room.
« Synchronize (đồng bộ): Có thể chuyển trạng thái bất thường mà bản thân đang mắc phải sang Pokémon khác » Còn Indeedee chị gái thì có đặc tính ẩn giấu hiếm thấy là "Psychic Surge", nắm giữ các chiêu thức như hương thơm trị liệu, xem ta nha, Ally Switch, Trick Room, quảng vực chiến lực.
« Psychic Surge: Tạo ra "Psychic Terrain" giúp tăng uy lực chiêu thức hệ Siêu linh, đồng thời không bị ảnh hưởng bởi chiêu thức ưu tiên của đối thủ » Ngoài Indeedee ra, một Pokémon khác sở hữu đặc tính "Psychic Surge" chỉ có Thần bảo hộ đảo nhỏ Alola là Tapu Lele, đủ thấy đặc tính này hiếm có như thế nào.
Tê —— Keihy khẽ hít vào một hơi.
Tại sao lại có một con Indeedee "tố chất" đến vậy?
Hơn nữa lại còn là Indeedee cái "hợp pháp"!
Nhưng nghĩ lại.
Dù sao cũng không thể thu phục bọn chúng, hơn nữa tiến sĩ Augustine Sycamore cũng đã nói, Pokémon trong trang viên phần lớn không thích chiến đấu.
Pokémon "tố chất" như vậy, vẫn nên "Imprison (phong ấn)" thôi.
"Ăn chút gì không?"
Keihy ngồi xổm xuống trước mặt hai bé, cầm hộp năng lượng lên cười hỏi.
"Yêu y! ♪(^∀^ ) "
Indeedee chị thấy thế, mắt cười cong cong như trăng lưỡi liềm, không chút do dự cầm một viên bỏ vào miệng.
Còn Indeedee em trai thì tỏ ra khá cảnh giác, có chút nghi ngờ nhìn viên hộp năng lượng khác trong lòng bàn tay Keihy.
"Yêu y"
Nhưng chị gái mặc kệ nhiều như vậy, cầm nốt viên còn lại nhét vào miệng em trai.
"Yêu, yêu y (//// ) "
Nếm được vị ngon của hộp năng lượng, hai má em trai hơi ửng hồng.
Đúng là một Tiểu Chính Thái.
Thấy cả hai đã tiếp nhận thiện ý của mình, Keihy mới cười hỏi "Các ngươi có muốn đến quán cà phê của ta giúp một tay không?"
Chị gái không chút do dự liên tục gật đầu, em trai tuy có hơi ngại ngùng nhưng cũng gật đầu theo.
Lúc này Keihy lại nghĩ đến.
Indeedee là Pokémon hệ siêu linh, hơn nữa rất giỏi cảm nhận tâm trạng người hoặc Pokémon khác.
Đây chẳng phải là trợ thủ đắc lực nhất, giúp hắn tiến hành trị liệu tâm lý Pokémon sao?
Xem ra, khi chúng đến quán cà phê của mình, không chỉ phải pha chế cà phê và làm bánh, mà còn phải giúp hỗ trợ trị liệu tâm lý nữa.
Một phần tiền lương mà làm hai phần công việc… Mình quả nhiên là một tên tư bản lòng dạ hiểm độc.
Trong lòng dâng lên chút "hổ thẹn", Keihy quyết định chuẩn bị một món quà cho hai bé.
Hai chị em có vẻ rất hài lòng về Keihy, sau khi ăn hộp năng lượng và nhận chủ mới, khoảng cách với hắn cũng gần gũi hơn một chút.
Cô chị dịu dàng thậm chí còn cho Keihy một cái ôm thân thiết.
Cảm nhận được xúc cảm mềm mại của Indeedee, mắt Keihy không khỏi híp lại.
Dù không phải là thu phục, nhưng cảm giác… cuối cùng cũng gặp được hai con Pokémon "bình thường".
Ý nghĩ này vừa xuất hiện đã bị Keihy gạt đi.
Không thể nghĩ như vậy, nếu không… chuyện chắc chắn sẽ có biến cố.
. . .
Sau khi trò chuyện với hai Indeedee khoảng nửa tiếng để tạo dựng tình cảm, Keihy liền đứng dậy chuẩn bị cáo từ.
Vì Indeedee không thể bị thu phục, không thể dùng Poke Ball mang theo, mà Keihy còn phải đi thành phố Ánh Tuyết mới có thể về lại Hoenn.
Nên mấy ngày này để chúng tạm thời ở lại đây, đợi khi hắn trở về sẽ cùng nhau đưa chúng về.
"Các ngươi thấy hài lòng không?"
Nhìn bóng dáng Keihy và tiến sĩ Augustine Sycamore rời đi, phu nhân quán cà phê cười ha hả hỏi.
Đặc biệt là đối với Indeedee chị gái.
Indeedee chị gái dùng sức gật đầu.
"Nghe nói, thầy Keihy còn là một Huấn Luyện Gia rất giỏi nữa đấy." Ông chủ quán cà phê nói thêm.
Nếu không biết điều này, phu phụ chủ quán cà phê cũng chưa chắc đã đồng ý nhanh chóng như vậy với Keihy.
"Yêu y!"
Indeedee chị gái hơi nắm chặt nắm đấm nhỏ.
Trong mắt ánh lên chút ánh sáng nhạt.
Lá rụng, cành khô, cỏ dại trong sân đều bay lơ lửng lên, sau đó xếp hàng bay vào chiếc túi rác lớn màu đen.
Thấy vậy, Indeedee em trai rụt cổ lại.
Lúc còn lang thang, em còn bé, luôn được chị gái Protect (bảo hộ).
Nếu không phải gặp phải Thievul hệ Dark, chúng thật sự không biết có nguy hiểm gì đang chờ.
Bằng không… Làm sao chúng lại nắm giữ nhiều chiêu thức tấn công đến vậy?
---- PS: Đầu tháng cầu hoa tươi! Hai ngày nữa bạo chương trả lễ! Chương này 4000 chữ coi như là một ý tứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận